Tin tức La Phong đánh với Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ, Nhân Đà, vốn từ trước đã truyền khắp ba đại Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ. Nhưng bây giờ lại có thêm một tin tức khác, nói là Ngũ Hồn Chi Chủ thoát nạn khỏi Biển Dung Nham, lại chiến đấu với Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong. Hai người cùng chết trong vực sâu phía trên Diễm Thủy Hồ.
Tin tức vừa truyền ra, nhất thời khắp nơi đều khiếp sợ.
- Ngân Dực Lĩnh Chủ này rõ là ngu xuẩn. Sao lại chiến đấu với Ngũ Hồn Chi Chủ ra như vậy? Ngũ Hồn Chi Chủ chính là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Đại hạn đã tới gần. Một Vũ Trụ Chi Chủ tới gần đại hạn vốn sẽ điên cuồng. Cho dù lần này không chết, tương lai đại hạn kéo đến, vẫn cả đám toàn bộ chết hết! Hắn mới tu luyện bao lâu, căn cơ nông cạn, vận khí tốt mới tìm được Chí Bảo Cánh Bạc, lại nóng đầu như vậy? Hừ, hắn muốn tìm được chí bảo cùng loại cường đại như cánh bạc thì khó. Rất khó!
- Ngân Dực Lĩnh Chủ La Phong, cũng thôi đi. Ít nhất có thể kéo cả Ngũ Hồn cùng chết.
- Đó là Ngũ Hồn ngu ngốc, phát điên! Nếu là cường giả Thời Đại Luân Hồi Thứ Hai, ngươi xem người điên như vậy, trải qua kiếp nạn sinh tử Biển Dung Nham, sớm nên lùi bước chuồn đi. Lại còn đuổi theo La Phong. Không hổ là Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất. Đuổi theo giết La Phong thì thôi, còn đưa luôn cả mạng cho La Phong.
- Thú vị thú vị. Hai người bọn họ đều có khả năng phân thân. Chẳng mấy chốc có thể hiện thân. Lần này kết thù kết oán lớn như vậy, tương lai e rằng còn có thể dẫy lên một vài phong ba nữa.
- Không có Chí Bảo Cánh Bạc, La Phong đấu với Ngũ Hồn Chi Chủ như thế nào đây?
- Hai người bọn họ đều chết rồi. Diệt Tuyệt Thần Khải, Cánh Bạc, không phải đều ở vực sâu sao? Nếu thực lực ta mà đủ, nhất định xông vào đó một lần.
- Vực sâu có tới 12 cái, ngươi biết tới đâu? Hơn nữa nếu không phải Vũ Trụ Tối Cường Giả, căn bản không dám vào. Chúng ta mặc dù không dám đi vào, nhưng Vũ Trụ Tối Cường Giả phỏng chừng không ít người sẽ vào.
Chiến dịch này, La Phong cũng xem chính thức danh truyền Vũ Trụ Hải. Ít nhất ba đại Thời Đại Luân Hồi, hai Đại Thánh Địa vũ trụ đều biết tên La Phong. Cũng không dám xem nhẹ La Phong. Tốt xấu cũng từng giết chết Cứu Tiễn Chi Chủ, Ngũ Hồn Chi Chủ.
- Hạt Tử, có đi vực sâu không? Nghe nói ở dó có Diệt Tuyệt Thần Khải, Chí Bảo Cánh Bạc, hai món này đều bất phàm cả.
- Ta có chí bảo chí cường, cũng không kém chúng. Huống chi mười hai vực sâu, nhiều nhất xác nhận là sáu vực sâu hút vào, nhưng rốt cuộc là cái nào trong sáu cái, ngươi có biết không? Đã không biết, cho dù chạy tới, sợ cũng tới nhầm thôi. Tin rằng những đại tộc như Thần Nhãn Tộc sẽ có Vũ Trụ Tối Cường Giả chạy tới. So với độc hành giả chúng ta, đám Vũ Trụ Tối Cường Giả có tộc quần thường trọng thị những chí bảo ấy hơn! Nhưng nói thật, ta không quan tâm tới Diệt Tuyệt Thần Khải, nhưng Ngân Dực Chí Bảo thật ra rất thú vị. Ngoại trừ chí bảo chí cường, hình như là món chí bảo đầu tiên có thể khống chế Thời Không.
- Đúng.
- Chí bảo có thể khống chế Thời Không. Chậc chậc, rất đặc thù. Nhưng mặc dù đặc thù, đối với Vũ Trụ Tối Cường Giả chúng ta căn bản cũng vô dụng. Chúng ta muốn là làm được, khống chế tuyệt đối một vùng Vũ Trụ không gian, lợi hại hơn Chí Bảo Cánh Bạc nhiều.
- Ừm, đã ngươi không đi, ta và ngươi tiếp tục ở lại vùng trung tâm, chờ xem náo nhiệt. Không biết lần này sẽ có những Vũ Trụ Tối Cường Giả tộc quần chạy tới.
Diệt Tuyệt Thần Khải, Chí Bảo Cánh Bạc, đích xác hấp dẫn với vài Vũ Trụ Tối Cường Giả có tộc quần. Dù sao giữa tam đại tuyệt địa, muốn tìm được một món chí bảo chí cường là vô cùng khó! Xem Người Sáng Lập Cự Phủ, mãi đến giờ mới cơ duyên xảo hợp lấy được một cái. Còn ‘ Diệt Tuyệt Thần Khải’ ‘Chí Bảo Cánh Bạc’, vốn chỉ sau chí bảo chí cường, tự nhiên cũng cực kỳ trân quý.
Đủ để làm cho các Vũ Trụ Tối Cường Giả hơi động tâm.
Hệ Ngân Hà, Thần Điện lạnh giá rộng lớn của La Phong, một luồng ý chí đảo qua thời gian không gian, rồi giáng lâm xuống giữa tòa Thần Điện.
Bên trong Thần Điện có rất nhiều tôi tớ Bất Hủ, thị vệ tuần tra, còn có mấy vị Vũ Trụ Tôn Giả như Càn Vu Quốc Chủ hầu hạ tại đây. Nhưng Vũ Trụ Tôn Giả căn bản không cảm giác được ý chí cường đại này.
- Hả?
Sâu trong một tĩnh thất tu luyện của Thần Điện. Trên vách tường ngoài tĩnh thất có những điêu khắc tinh mỹ hoa lệ, còn có chín Bất Hủ tôi tớ mặc áo giáp đứng thủ hộ bên ngoài.
Bên trong tĩnh thất.
Phân thân U Hải La Phong đang khoanh chân ngồi. Phía sau là một hồ nước. Hồ nước chính là thông đạo cố định Thần Quốc truyền tống, nối liền với Thần Quốc của mình. Những năm gần đây, phân thân U Hải thỉnh thoảng sẽ đi tới Tổ Thần Giáo, nhận ‘Đạo Thần Thú’ truyền thừa, sau đó trở về từ từ tu luyện, suy nghĩ.
- Rào!
Ý chí cường đại giáng lâm, trước mặt La Phong ngưng tụ thành một thân ảnh mơ hồ. Chính là lão giả đầu có cặp sừng - Tọa Sơn Khách.
- Sư phụ.
Phân thân U Hải vội đứng dậy, cung kính hành lễ.
- La Phong.
Tọa Sơn Khách nhìn La Phong.
- Ta nghe nói một việc về ngươi. Nhưng những lời đồn đãi ấy có đúng hay không?
La Phong cung kính nói:
- Đồn đãi không sai đâu. Ta phỏng chừng lời đồn là từ Tử Nguyệt Thánh Địa truyền ra. Lúc đó đệ tử ở Diễm Thủy Hồ, bị ba Vũ Trụ Chi Chủ của Tử Nguyệt Thánh Địa bọn Phong Lung Chi Chủ và cả Ngũ Hồn Chi Chủ cùng liên thủ truy sát. Đệ tử sau đó nghĩ lại, cuối cùng nếu thi triển chút thủ đoạn, chấn nhiếp tứ phương, do đó ta kéo cả Ngũ Hồn Chi Chủ vào vực sâu thứ chín.
- Ừm, ngươi làm đúng, ngươi có Chí Bảo Cánh Bạc, làm các cường giả khác sinh ra tham lam.
Tọa Sơn Khách cảm khái...
- Ngươi thực lực không đủ, sẽ bị cướp giật. Lần này ngươi bộc phát, ít nhất cũng làm các cường giả khác hơi sợ hãi sự điên cuồng của ngươi. Họ sẽ không tùy tiện động thủ với ngươi nữa.
La Phong gật đầu.
- Ngươi cũng nên nhân cơ hội này tạm thời ngụy trang là bản tôn đã chết.
Tọa Sơn Khách nói:
- Tạm thời trước hết ẩn mình một thời gian. Lo mà tôi luyện bản thân. Đạo Thần Thú của ngươi bây giờ như thế nào rồi?
- Tầng thứ sáu, tiếp cận đại thành.
La Phong đáp.
- Tiếp tục tu luyện, sớm đạt tới tầng thứ bảy cực hạn.
Tọa Sơn Khách nói, trong mắt có vẻ hơi lo lắng, nhẹ giọng nói:
- Nhớ kỹ, con đường cường giả có khi nên điên cuồng, nên liều mạng. Nhưng cũng có khi cũng nên ẩn mình một chút. Ta phỏng chừng Thần Nhãn Tộc sẽ có Vũ Trụ Tối Cường Giả tới đây, ngươi chú ý an toàn nhé.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Rào!
Thân ảnh Tọa Sơn Khách mơ hồ, sau đó tiêu tán.
La Phong nhè nhẹ gật đầu. Tọa Sơn Khách sư phụ nói rất đúng. Mình cũng không thể quá mức điên cuồng. Điên cuồng quá có thể làm mình cũng chết luôn. Hơn nữa căn bản tự thân cũng rất quan trọng. Mình tuy có thể sáng tạo ra bí pháp, nhưng bằng vào trình độ trường phái bí văn. Còn đơn thuần về phương diện quy luật thì còn kém nhiều. Đến cả đạo Thần Thú tầng thứ bảy cũng chưa đạt tới.
Ngay sau đó, La Phong nhếch miệng, mỉm cười.
Tọa Sơn Khách mặc dù chỉ trò chuyện một chút, nhưng mình cũng có thể cảm giác được Tọa Sơn Khách quan tâm, lo lắng. Dù sao lúc La Phong còn nhỏ yếu, Tọa Sơn Khách đều trấn áp được tất cả, có thể khống chế được toàn cục. Nhưng bây giờ đối tượng La Phong giao thủ là Ngũ Hồn Chi Chủ, thậm chí dẫn ra cả Vũ Trụ Tối Cường Giả của Thần Nhãn Tộc, cho dù Tọa Sơn Khách cũng không có cách nào trấn áp được.
Tọa Sơn Khách đi tìm La Phong, nhưng Hỗn Độn Thành Chủ thì không tới tìm La Phong.
Vũ Trụ Giả Định, đỉnh cao nhất Lôi Đình đảo.
- Ngươi không đi gặp La Phong à?
Long Hành Chi Chủ bưng chén rượu.
- Không cần phải xen vào. Hắn cũng không ngu.
Hỗn Độn Thành Chủ khẽ nhíu mày, rót cho mình đầy rượu.
- Hơn nữa ta cũng không giúp gì được hắn. Từ sau việc lần này, với thần thể U Hải vô tận, bản tôn người địa cầu trong nháy mắt cũng có thể khôi phục được rồi. Nhưng đến giờ, ta vẫn chưa từng phát hiện ra hắn có một chút động tĩnh gì.
Long Hành Chi Chủ bưng chén rượu, trong lòng cười thầm. Hỗn Độn ơi là Hỗn Độn. Ngươi nói không cần phải xen vào, nhưng hiển nhiên vẫn còn rất lo lắng.
Vực sâu thứ chín.
“Ầm ầm “ Hắc Sắc Quải Kiện và Kim Tự Tháp Huyết Sắc cùng rất nhỏ bé. Một trước một sau, trong vực sâu vô tận bị cuốn đi điên cuồng.
“Ta tiến vào vực sâu đã sáu ngày ròng rã, nhưng vẫn bị sức hút vô cùng cuồng bạo, đến giờ vẫn chưa từng ổn định lại một chút nào. Nhưng cũng còn may, dù có lẽ phong ba lần này sẽ khiến cho một vài Vũ Trụ Tối Cường Giả tới đây muốn tìm bảo vật, nhưng từ nơi khác chạy tới vực sâu thứ chín, sợ là phải mất nhiều năm. “ La Phong rất tỉnh táo.
Hắn ngồi trên Kim Tự Tháp Huyết Sắc.
Lúc này thể tích Kim Tự Tháp Huyết Sắc và Hắc Sắc Quải Kiện là tương đương, do đó bình thường khi lọt vào sức hút vô tận, thì quỹ tích của hai thứ cũng tương đương. Cho dù hơi lệch, thì La Phong cũng sẽ thông qua thần lực bản thân khống chế mà nắn lại, khiến cho mình luôn luôn có thể đuổi theo Hắc Sắc Quải Kiện.
Về phần chụp lấy?
Thần lực vừa ra ngoài, đã bị nghiền nát.
Uy năng của Quốc Độ Kim Sắc còn kém xa sức hút. Do đó căn bản không thể cưỡng ép lấy được Hắc Sắc Quải Kiện.
“Theo lực hút, xuyên qua vùng tối tăm, va chạm vào không biết bao nhiêu vật thể khổng lồ, sau đó lại bị hút vào khu vực rất hẹp. Hắc Sắc Quải Kiện và Tinh Thần Tháp của ta đều có thể chịu được. Sau đó lại tiến vào một khu vực cực nóng. “ La Phong hồi ức lại sáu ngày qua, cũng cảm thấy dài đằng đẵng.
Vực sâu rất nguy hiểm, cho dù những gì Kiệt Phạm Tử ghi lại, cũng không có qua nhiều chi tiết.
Dù sao Kiệt Phạm Tử năm đó mặc dù đi vào đây, nhưng chỉ đại khái xông vào một phen, cũng không cẩn thận nghiên cứu.
Thứ nhất là vì vực sâu vào dễ mà ra ngoài khó, rất nhiều nguy hiểm. Hai là vực sâu nổi tiếng nghèo nàn! Căn bản là không nghe nói vực sâu này có xuất hiện nhiều chí bảo lợi hại. Cho dù thỉnh thoảng có chí bảo, sợ cũng là chí bảo do cường giả khác chết lưu lại.
Nguy hiểm, hoàn cảnh ác liệt, chẳng có chỗ tốt...
Tự nhiên không muốn nghiên cứu cẩn thận.
“Sức hút yếu đi, yếu đi rất nhanh. “ La Phong đột nhiên mừng rỡ. Sáu ngày qua, sức hút vào ngày thứ tư là đạt tới đỉnh phong. Sau lại cũng dần dần yếu bớt, cũng có có khi trở nên mạnh lên, nhưng biên độ biến hóa rất nhỏ. La Phong lúc đó cũng nhận định, sức hút không thể vĩnh viễn mạnh mãi như vậy.
Rào rào rào..
Sức hút yếu bớt rất nhanh. Chỉ một lát sau, sau khi đã bay qua một vùng nóng rực, Quốc Độ Kim Sắc có thể hoàn toàn chống cự lại luồng sức hút.
“Ha ha ha.”
La Phong mừng rỡ, vội khống chế Quốc Độ Kim Sắc.
Chỉ thấy kim quang mông lung vô hình bao lại Hắc Sắc Quải Kiện đang bay với tốc độ cao, không ngừng áp chế. Áp chế khiến cho tốc độ phi hành của nó không ngừng chậm lại, dần dần đến gần Tinh Thần Tháp. Thậm chí Quốc Độ Kim Sắc của La Phong đã gạt bỏ được sức hút rất yếu ra bên ngoài. Chỉ thấy bên trong Kim Tự Tháp Huyết Sắc nhỏ bé đưa một cánh tay, nhanh chóng bắt lấy Hắc Sắc Quải Kiện, rút vào trong tháp.
“Lấy được Tín vật đen rồi. “ La Phong cảm thấy rất sung sướng.