Đường nhiên là cường giả trên thất phẩm, đây là chuyện rõ ràng, nói cách khác, làm sao có thể trong thời gian ngắn như vậy giết chết một gã cường giả thất phẩm và hai gã cao thủ lục phẩm chứ?
- Thật đúng là nhẹ nhõm!
Trong thời khắc cả thành một mảnh khẩn trương, trong một gian mật thất của Việt Châu phủ tổng đốc, Lão Kim Kê Kim Ngọc Tuyền vuốt vuốt hạt châu lớn chừng trứng chim bồ câu tản mát ra ánh sáng yêu dị trên tay, trên mặt mang theo vẻ say mê nồng đậm.
- Tuy rằng không biết tiểu tử kia làm gì. Nhưng lại giúp cho ta đại ân ah!
Cưỡng ép trấn định tâm thần, dời ánh mắt khỏi Lam Nguyệt châu, cất nó vào trong hộp ngọc đã sớm chuẩn bị, Kim Ngọc Tuyền nhẹ nhàng thở ra một hơi, giương mắt nhìn về phía hộ vệ phủ tổng đốc cách đó không xa, lộ ra có chút khó hiểu.
- Không phải nói Việt Châu phủ tổng đốc có một cường giả thất phẩm sao? Sao lại không gặp được? Chẳng lẽ là sợ ta sao?
Mượn lúc Kim Biên thành một mảnh hỗn loạn, hắn thập phần thuận lợi tiềm nhập vào trong phủ tổng đốc, cũng không mất nhiều công phu, liền từ trong miệng một gã hạ nhân hỏi được nơi ở của Tổng đốc Nguyễn Minh, lúc này Nguyễn Minh đang ở trong phủ tổng đốc loay hoay đến gà bay chó chạy, hắn cũng không muốn phiền toái, nên bắt lấy phu nhân của Nguyễn Minh, từ chỗ nàng biết được cửa vào mật thất, đánh chết một ít hộ vệ, đúng lúc này, các hộ về thực lực cao cường trong phủ tổng đốc tất cả đều bị Nguyễn Minh mang đi, đúng là lúc thực lực có như không, nào có thể ngăn được Lão Kim Kê như lang như hổ chứ, công phu thuần thục, liền đạt được mục đích, cơ hồ dễ dàng đến mức khiến hắn không biết nói gì.
Lam Nguyệt châu đến tay, hắn cũng không muốn lúc này dừng lại, phức tạp, Nguyễn phu nhân ỉu xìu cùng một đám hạ nhân, ra khỏi phủ tổng đốc, lúc này trời đã nhá nhem, dưới sự yểm hộ của cảnh ban đêm, rất dễ dàng liền rời khỏi Kim Biên thành, mà ở một bên khác, Tiểu Báo Tử cũng ra khỏi thành, thập phần trùng hợp, song phương vậy mà đụng phải cùng một chỗ.
Trên một sườn núi hoang cách Kim Biên quận thành ngoài năm mươi dặm, hai gia hỏa ăn mặc áo đen, đeo mặt nạ hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy hào khí thập phần quỷ dị, đến nỗi cũng không biết nên nói cái gì cho phải.
Sau khi trầm mặc cả nửa ngày, Tiểu Báo Tử mới mở miệng, phá vỡ cảm giác lặng im khiến hắn thấy khó chịu kia
- Sự tình xong xuôi rồi hả?
- Xong xuôi rồi!
Lão Kim Kê nhẹ gật đầu
- Ngươi đã làm nên trò gì, lại hấp dẫn lực lượng của toàn bộ phủ tổng đốc thế ?!
- Giết mấy người mà thôi!
Tiểu Báo Tử nói
Đương nhiên, ta còn trói lại đại công tử của Tổng đốc Nguyễn Minh, ta muốn, việc này khiến ngươi rất thuận tiện a? !
- Đúng vậy, thập phần thuận tiện, lực lượng phòng vệ của phủ tổng đốc hễ quét là sạch!
- Vậy được rồi, xem ra, ta cũng không phải gấp cái gì cũng không giúp được!!!
- Ngươi đã giúp ta đại ân!
Kim Ngọc Tuyền cười khan hai tiếng nói.
- Như vậy kế tiếp, chúng ta nên làm như thế nào? Muốn ta và ngươi cùng trở về sao?!
- Quay về đâu?!
Kim Ngọc Tuyền cười khan hai tiếng
- Thứ đồ vật này đã tới tay, ta chỉ cần đưa đến một điểm dừng chân gần đây là nhiệm vụ coi như xong.
- Một điểm dừng chân ở gần đây? ? !
- Đúng vậy, gần đây có một chỗ dừng chân, đồ vật không cần chúng ta tự mình đưa trở về, đây là quy củ!
- Ta đây là không phải có thể quay lại Giang Thành rồi sao? !
- Đương nhiên, tùy ngươi, bất quá trước khi quay lại, ngươi phải nhận thù lao đã!
- Đương nhiên, thù lao, ngươi cho rằng việc này nhi là làm không công sao?
Tiên Cung chúng ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu, Kim ngọc tuyền cười nói
- Đi theo ta, nhận được thù lao rồi đi!
- Thù lao là cái gì? !
- Tiền ah, dưa theo nhiệm vụ mỗi lần khác nhau, có giá cả không giống nhau, nhiệm vụ lúc này của chúng ta là Lam Nguyệt châu, đồ vật này phóng tới võ lâm cũng thuộc về vật báu vô giá, cho nên, tiền chúng ta thu tương đối nhiều, phân ra hai người chúng ta mỗi người có thể được cầm ba mươi vạn lượng bạc, đương nhiên, ngươi không phải thành viên chính thức của Tiên Cung, cho nên, sẽ ít một chút, đại khái được hai mươi vạn!
- Hai mươi vạn lượng bạc? ! Tiểu Báo Tử thiếu chút nữa đã ngã xuống đất, làm vậy một chùyến thì có hai mươi vạn lượng bạc cầm, cái này cũng quá dễ dàng đi nha.
- Như thế nào, ngại ít sao? !
- Ah, không, đã đủ rồi, đã đủ rồi, không thể tưởng được một chùyến thàng công, thật đúng là rất dễ kiếm tiền đó nha!
- Tiên Cung ta chưa bao giờ làm sinh ý lỗ vốn. Thù lao thấp, chúng ta sẽ không nhận đấy!
Tiểu Báo Tử trong nội tâm khẽ động, hỏi:
- Chẳng lẽ Lam Nguyệt châu này không phả người của Tiên Cung cần sao? !
- Không, chúng ta lúc này bất quá chỉ là tiếp nhận đề xuất của người khác thôi!
Lão Kim Kê cũng không có ý tứ giấu diếm
- Tiên Cung tiếp nhận ủy thác, chúng ta làm nhiệm vụ, lấy tiền, không hơn!
Tiểu Báo Tử sớm đã minh bạch, Tiên Cung này theo một ý nghĩa nào đó mà nói thì đại khái giống như là tổ chức dong binh vậy, có người làm nhiệm vụ, nếu như giá tiền hợp lý thì bọn hắn liền tiếp, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì lấy tiền.
- Tiên Cung này đến tột cùng có địa vị gì, ngay cả cường giả cửu phẩm như Vương Xà cũng bị lôi kéo vào trong!
Từ trong ngực lấy ra 23 vạn lượng ngân phiếu, Tiểu Báo tử cưỡi một thớt ngựa đen gầy, ở trên lưng ngựa tổng hợp các loại tin tức nghe được từ Kim Ngọc Tuyền lại, Tiểu Báo Tử phán đoán, đây là một tổ chức rời rạc, bản thân kỳ thật chỉ là giống như mối giới, phụ trách sưu tập nhiệm vụ và phân bố nhiệm vụ.
Mà cái gọi là thành viên, kỳ thật chính là hội viên.
Khác với tổ chức dong binh khác chính là Tiên Cung này nắm giữ tài nguyên cường giả, cường giả tu vị ít nhất đều từ thất phẩm, nói cách khác, tu vi của ngươi ít nhất phải đến thất phẩm, mới có tư cách trở thành hội viên của Tiên Cung.
Có hai loại hình thức nhiệm vụ, loại thứ hai là nhiệm vụ có tính tự do, bất luận thành viên nào của Tiên Cung, trông thấy một nhiệm vụ, nếu như cảm thấy giá tiền phù hợp, mình có thể tiếp nhận thì đều có thể đi làm, còn loại kia là nhiệm vụ có tính sai khiến, những nhiệm vụ có tính sai khiến này, hoặc là nếu muốn hoàn thành những nhiệm vụ này thì thập phần khó khắn, cho dù là trong Tiên Cung cũng chỉ có mấy người có thể hoàn thành, có một vài cái lại là thời gian khẩn cấp, không kịp tiến hành công bố, cho nên trực tiếp sai khiến hoàn thành, đương nhiên, những nhiệm vụ có tính sai khiến này, thù lao so với nhiệm vụ bình thường thì phải cao hơn rất nhiều, giống như lúc này đến Nam Man Việt Châu lấy Lam Nguyệt châu vậy, thời gian nhanh nhiệm vụ nặng, nhân thủ lại thiếu, cho nên mới bảo Kim Ngọc Tuyền tới bắt Tiểu Báo Tử làm tráng đinh.