Thông Thiên Đại Thánh

Chương 369: Chương 369: Bách Độc Hàn Quang Chướng. (3)






- Lúc này đây, các ngươi nhặt được bảo bối rồi!

- Không, là ngài nhặt được bảo mới phải, ngươi có Bích Linh Vạn Độc Châu, hấp thu tất cả độc tố của Vô Hình Chung, độc tính trong đó so với Vô Hình Chung Vương chỉ cao hơn chứ không thấp hơn!

- Bích Linh Vạn Độc Châu sao? !

Tiểu Báo Tử cười cười.

- Ta có được nó cũng không được bao lâu, ngươi có thể nói cho ta công dụng của nó được không?

- Truyền thuyết Bích Linh Vạn Độc Châu là kỳ vật chỉ trong cơ thể nhưng yêu thú cực độc mới có thể sinh ra, không chỉ có có thể tích vạn độc, còn có thể hấp thu vạn độc, có được nó, liền không cần e ngại bất luận độc vật nào, một khi tế luyện thành công, chính là khắc tinh của thiên hạ vạn độc, hơn nữa, nếu như có thể để Bích Linh Vạn Độc Châu hấp thu đầy đủ độc tố, cùng thuộc tính cực hàn thuộc xứng đôi dung luyện thì còn có thể luyện thành Bách Độc Hàn Quang Chướng. Một khi luyện thành vật ấy, liền có thể tung hoành thiên hạ!

- Bách Độc Hàn Quang Chướng, vậy đó là gì? !

Tiểu Báo Tử khẽ nhướng mày, hỏi.

Sự tình đã đến một bước này, Nguyễn Tu Văn tự nhiên sẽ không biết không nói, biết gì nói nấy không lừa gạt, ngôn vô bất tẫn rồi.

- Bách Độc Hàn Quang Chướng là là một loại pháp bảo hộ thân tấn công địch bí truyền của Nam Man Bách Độc môn, bách độc hàn quang tráo là tụ ngàn vạn vật kịch độc, hỗn hợp cực âm sát khí mà luyện ra. Lúc thu vào giống như một đoàn Huyễn Thải Vân Hà, lúc thả ra có thể bao phủ phạm vi hơn mười trượng.

Người bị bảo vật này bao lại, khí huyết sẽ lập tức cứng lại; một thời ba khắc liền bị đông lạnh thấu xương tủy, hóa thành nước trong mà chết.

Nguyễn Tu Văn nói, trong mắt toát ra một tia hâm mộ.

- Chỉ là bảo vật này rất khó luyện thành, so với bồi dưỡng Vô Hình Chung Vương còn khó hơn, bởi vì trong quá trình luyện chế cần dung luyện ngàn vạn độc tố, cần vật chứa có thể dung nạp ngàn vạn độc tố, điểm này, cho dù là Độc nhân của Nam Man Bách Độc môn cũng không cách nào làm được, Bích Linh Ngũ Độc châu lại có thể đơn giản làm được việc này.

Lại có có việc tốt bực này sao!

Tiểu Báo Tử thấy Nguyễn Tu Văn không giống như là đang nói láo. Trong nội tâm không khỏi vui vẻ, vừa nghe hắn nói vậy, Bách Độc Hàn Quang Chướng này một khi luyện thành, vậy thì thực lực của mình sẽ được nâng lên một tầm cao mới.

- Ngươi nói Bách Độc Hàn Quang Chướng này đã lợi hại như vậy, coi như là đã luyện thành, cũng phải cẩn thận, bằng không bị độc tính cắn trả chẳng phải không xong sao?

- Tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy, là pháp bảo đều có linh tính, một khi tế luyện thành công, linh tính của pháp bảo liền cùng linh tính của nối khí hợp hai làm một, cũng không phân biệt lẫn nhau. Đồng thời, không có khả năng phát sinh chuyện như cắn trả được!

Linh tính sao?

Tiểu Báo Tử gật gật đầu, đã minh bạch ý của hắn.

- Như vậy, ngươi biết phương pháp luyện Bách Độc Hàn Quang Chướng không?

- Biết rõ, biết rõ!

Nguyễn Tu Văn tranh thủ thời gian gật đầu, lộ ra dáng tươi cười nịnh nọt.

- Sư phụ đã nói rõ ràng phương pháp luyện Bách Độc Hàn Quang Chướng cho ta rồi, chỉ là một mực không có cơ hội thực tế thôi, các hạ có được Bích Linh Vạn Độc Châu, lại hấp thu nhiều chung độc của Vô Hình Chung như vậy, luyện chế Bách Độc Hàn Quang Chướng là dư xài rồi!

- Ngoại trừ Bách Độc Hàn Quang Chướng ra, Bích Linh Vạn Độc Châu còn tác dụng đặc thù gì không, có thể dùng để luyện chế ngoại đan không? !

"Ngoại đan? ! "

Nghe được hai chữ này, cơ mặt Nguyễn Tu Văn vô ý thức co rúm hai cái.

- Không được, công dụng của Bích Linh Vạn Độc Châu chủ yếu là ở phương diện dụng độc, không cách nào trở thành tài liệu luyện chế ngoại đan được!

Tiểu Báo Tử nghe xong, trong nội tâm ẩn ẩn có chút thất vọng, lập tức hỏi:

- Công dụng khác thì sao?!

- Nó còn có thể chùyển hóa toàn bộ độc tính của thiên hạ vạn vật thành Bích Linh nguyên khí!

- Bích Linh nguyên khí, có tác dụng gì? !

- Không biết, sư phụ cũng không nói rõ với ta, ta chỉ biết là nếu để sư phụ có được Bích Linh Vạn Độc Châu thì hắn có thể trong vòng hai mươi năm đề cao lên một tầng.

- Bát phẩm? !

Tiểu Báo Tử tiếng cười lạnh

- Đợi kiếp sau đi!

Nghĩ đến thảm trạng khi chết của sư phụ mình, Nguyễn Tu Văn nhịn không được giật mình, đầu cũng rủ xuống dưới, cũng không dám liếc Tiểu Báo Tử nữa. Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến hai tiếng đập cửa.

- Đại nhân, đồ ăn cũng đã chuẩn bị xong, xin hỏi có mang vào không? !

Thanh âm êm ái vang lên ngoài cửa, Tiểu Báo Tử khoát tay, cửa phòng tự động mở ra

- Mang vào đi, bụng của ta và tướng công người đều đói rồi!

- Vâng!

Nử tử áo trắng ôn nhu nói, cùng nha hoàn bưng đồ ăn lên.

Cùng lúc đó, Kim Biên quận thành đã lâm vào một mảnh hỗn loạn, chuyện xảy ra ở Hạc Tường Lâu đã đưa đến sự chú ý của khắp nơi, nhưng do lúc bắt đầu, dưới sự cường thế tham gia của Nguyễn Tu Văn và Vân lão, các thế lực trong Kim Biên thành chỉ có thể ở một bên trông chừng, thẳng đến khi Tiểu Báo Tử mang theo Nguyễn Tu Văn vọt ra, đợi đến lúc Tiểu Báo Tử đi xa, người phản ứng nhanh nhất mới tiến vào Hạc Tường Lâu xem xét, sau khi xem xét xong, liền chấn động.

Không đề cập tới trùng thi tràn ngập cả phòng kia, chỉ nhìn thi thể của hai cao thủ lục phẩm và một bãi huyết nhục dậm đặc trong phòng, bọn hắn liền kinh hãi không thôi, đặc biệt là một bãi huyết nhục kia, tuy rằng đã sớm hài cốt không còn, nhưng quần áo cũng không có hư hao, người sáng suốt liếc liền nhận ra đây chính là cường giả thất phẩm Vân lão của Việt Châu phủ tổng đốc, lại liên tưởng đến hai thân ảnh thoát ra khỏi Hạc Tường Lâu, đáp án liền rõ như ban ngày rồi.

Hắc bào nhân thần bí giết chết Vân lão và hai gã cao thủ lục phẩm của phủ tổng đốc, bắt đi Nguyễn Đại công tử.

Mục đích là gì không biết, nhưng sự thật cũng đã diễn ra rồi.

Tin tức dùng tốc độ cực nhanh truyền ra, Việt Châu bắt đầu chùyển động.

Chuyện như vậy tuy rằng khiến thế lực khắp nơi ở Việt Châu thành khó có thể tiếp nhận, cũng không có bất kỳ người nào nguyện ý đối mặt với một tuyệt thế cường giả dùng lực lượng một người đánh chết một gã cường giả thất phẩm, hai gã cao thủ lục phẩ cả, nhưng cũng không thể chẳng quan tâm đúng không?

Vô luận là nguyện ý hay không, thế lực khắp nơi ở Kim Biên quận thành đều phái ra rất nhiều nhân thủ, phối hợp với thủ bị phủ, phủ tổng đốc, bắt đầu tản ra tìm tòi tin tức trong thành, nhưng trong nội tâm mọi người đều minh bạch đây chẳng qua chỉ là làm bộ thôi, chẳng lẽ thật sự trông cậy những gia hỏa tu vị bất quá chỉ nhị tam phẩm, ngay cả cao thủ cũng không được gọi lưu lại một gã cường giả trên thất phẩm sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.