- Chân Vô kia của ngươi căn bản là không phải Cửu Long Thần Hỏa chân nguyên. Đó là Thực Long Thu Yêu Hỏa a, Thái Cổ Thực Long Thu Yêu Hỏa, uy lực nguyên bản hơn xa Cửu Long Thần Hỏa Công Chân Vô. Thậm chí còn trên Cửu Thiên Nguyên Dương chân nguyên, ngươi phải hiểu được, Cửu Thiên Nguyên Dương Chân Vô thuộc về vương đạo. Đâu có được như Thực Long Thu Yêu Hỏa của ngươi bá đạo. Hiện tại chịu ảnh hưởng của Thực Long Thu Yêu Hỏa, thêm một tia khí bá đạo, cũng không có gì kỳ quái.
Thanh Linh khẽ cười nói, nhìn thanh ám kim sắc xích tử huyền phù trước mặt Chu Báo. Cửu Thiên Nguyên Dương xích, đây chính là Cửu Thiên Nguyên Dương cương khí hiện hóa, có vô cùng diệu dụng, đặc biệt dùng để áp chế tà ma ngoại đạo, có kỳ hiệu. Tiểu tử, lúc này, thực lực của ngươi đại tăng a!
- Tà ma ngoại đạo?
Chu Báo rùng mình, liếc mắt nhìn Thanh Linh:
- Cái gì là tà ma ngoại đạo, ngươi có tính là tà ma ngoại đạo hay không?
- Ha ha ha ha, ngươi tiểu tử này hỏi thật trực tiếp. Ta nói cho ngươi, tà ma ngoại đạo, từ này tại Thượng Cổ thời đại, không có ý tứ hạ thấpời. Còn là tên gọi chung của rất nhiều lưu phái tu luyện. Những lưu phái tu luyện này, tu luyện chi đạo theo lối tắt. Một lòng tiến mạnh, thực lực cao cường, sở tu Chân Vô pháp lực thuộc tính cực đoan, uy lực vô cùng. Những lưu phái này bị gọi chung là tà ma ngoại đạo. Nghĩ không ra hơn mười vạn năm, tà ma ngoại đạo này dĩ nhiên bị xa lánh thành dạng như hiện tại. Thật sự là thê thảm, thê thảm a!
- Nói như vậy, Cửu Thiên Nguyên Dương xích chính là khắc tinh của Ma Môn?
- Ngươi nói như vậy cũng không có sai, Cửu Thiên Nguyên Dương xích và Cửu Thiên Nguyên Dương có thể khắc chế đại bộ phận Ma Môn bí kỹ thần thông. Do đó, sau đó ngươi nhìn thấy người trong Ma môn, muốn đi ngang thì đi ngang, muốn đi dọc thì đi dọc. Bọn họ không ai làm gì ngươi. Trừ phi gặp phải Ma Môn đại năng chân chính, pháp lực thông thiên cự phách, bằng không căn bản là không cần lo lắng.
Chu Báo gật đầu, ánh mắt khẽ động, ám kim sắc Cửu Thiên Nguyên Dương xích liền hóa thành Cửu Thiên Nguyên Dương cương khí tinh thuần, tản ra lại bị Chu Báo thu vào trong cơ thể.
- Tốt, chúng ta nhập Bích Lạc Bí Cảnh cũng đủ dài. Sự tình cần làm đều làm xong, còn có thu hoạch ngoài ý muốn, hiện tại trở về đi, miễn cho rắc rối.
- Cũng tốt, ta cũng đạt được không ít chỗ tốt, đồng thời vượt qua lôi kiếp!
Nói đến hai chữ lôi kiếp, hắn hung hăng trừng mắt với Chu Báo:
- Đến lúc ra ngoài rồi, ta rời khỏi Đại Luân Tự lâu như vậy, mấy lão gia hỏa hẳn là cũng cấp bách đi sao!
- Thế nào , Tống Tử Phật này tại Đại Luân Tự còn không tự do?
- Không phải, Tống Tử Phật là một trong những người chủ trì Đại Luân Tự hộ tự pháp trận. Hiện tại đang lúc thời buổi rối loạn, đó là Đại Luân Tự cũng phải đề cao cảnh giác. Huống chi Linh Tiêu mưu đồ Bích Lạc Bí Cảnh, tất nhiên muốn được Đại Luân Tự thông cảm. Tống Tử Phật lúc này cũng không thể dễ dàng rời khỏi!
- Ta hiểu rõ!
Chu Báo gật đầu, cũng không hỏi nhiều, thanh quang vi thiểm, hai người liền rời khỏi Nguyên Dương Sơn, nhằm hướng ban đầu chạy đi.
Chu Báo nguyên bản còn không biết đường đi, bất quá có Thanh Linh làm hướng đạo, thẳng tại nguyên khí triều tịch bay ba ngày ba đêm, mới tới lối vào ban đầu.
Tại cửa vào, Thanh Linh giống như lúc tiến vào, biến thành một đoàn vụ khí nhàn nhạt, theo Chu Báo rời khỏi Bích Lạc Bí Cảnh.
- Thực sự là kỳ quái, ở đây thế nào không có ai a? Trước đây Tiên Cung không phải đều cho ngươi thủ hộ chỗ này sao?
Vừa ra khỏi Bích Lạc Bí Cảnh, Chu Báo liền cảm giác được không đúng, cả đại sảnh rỗng tuếch, đừng nói là người, ngay cả một con chuột cũng không có, im ắng, giống như tử địa.
Bỗng nhiên, sắc mặt hắn đại biến, một cổ nguyên khí ba động cường đại đang va chạm.
- Có địch đột kích!
Lúc này, Chu Báo còn không biết xảy ra chuyện gì? Thân hình chợt lóe, cấp bách rời khỏi đại sảnh dưới lòng đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!
Vừa ra khỏi biệt viện, Chu Báo liền mở ra Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, Võ Dương Lĩnh đều bao phủ trong một mảnh thanh sắc vụ khí. Nguyên khí ba động xung quanh tuy rằng mãnh liệt, nhưng không cách nào tổn hại đến Võ Dương Lĩnh của hắn.
- Đại Luân Tự các vị Hoạt Phật, ta thấy các ngươi vẫn là thối lui đi sao, ta nói rất nhiều lần rồi. Tống Tử Phật cũng không ở Võ Dương Lĩnh, các ngươi tìm lộn địa phương rồi.
Đang lúc cảm thấy kỳ quái, thanh âm yếu ớt của Vương Xà vang lên, trong giọng nói lộ ra một cổ khí tức đắc ý. Đại Luân Tự, Tống Tử Phật? Dĩ nhiên là Đại Luân Tự hòa thượng!
- A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, đây là ân oán giữa Đại Luân Tự và Võ Dương Lĩnh, không liên quan đến Thiên Long Đạo. Khó nói Thiên Long Đạo muốn cùng Tuyết Sơn Đại Luân Tự ta đối địch sao?
Một tiếng Phật hiệu giống như chuông đồng nổ vang, lan ra bốn phía. Tuy rằng ở đây đã hoàn toàn bị Lưỡng Nghi Vi Trần Trận bao trùm, thế nhưng thanh âm này vẫn truyền khắp cả đại trận.
- Ha ha ha ha, Ngọc Côn Phật, ngươi cũng không nên đem sự tình kéo tới Thiên Long Đạo. Cho dù ngươi kéo đến cũng không sao. Võ Dương Lĩnh này là của Chu Báo, Chu Báo là ta đệ tử Thiên Long Đạo ta, cũng là truyền công trưởng lão tương lai của Thiên Long Đạo. Đại Luân Tự các ngươi đầu tiên là Tống Tử Phật, sau là Ngọc Côn Phật ngươi vô duyên vô cớ xuất thủ đối với Võ Dương Lĩnh. Đây căn bản là khiêu khích, Thiên Long Đạo tuy rằng không thể so với môn phái vạn năm như Đại Luân Tự các ngươi, nhưng cũng không phải dễ bắt nạt. Các ngươi có trò gì, cứ sử xuất đi, Vương Xà ta tiếp hết!
Thanh âm của Vương Xà cũng hạo đãng, hơn nữa lý lẽ hùng hồng, khiến Ngọc Côn Phật nhất thời nghẹn lời.
Qua hồi lâu, mới nói:
- Vương thí chủ, ta thừa nhận, Tống Tử Phật sư đệ đột nhiên xuất thủ đối với Võ Dương Lĩnh, xuất thủ đối với Chu Báo là hắn sai. Hơn nữa cũng xúc phạm thiên điều. Nếu xúc phạm thiên điều, tự nhiên hẳn là do thiên điều trừng phạt. Chỉ cần các ngươi đưa sư đệ ta ra, ta bảo đảm, chắc chắn giải hắn đến Hình Tiên Đường, chịu thiên điều xử phạt!
- Ngươi nói có thật không?
Lúc này, không có đợi được Vương Xà trả lời, Chu Báo liền hỏi trước.
- Người nào?
Ngọc Côn Phật nghe được thanh âm này, không khỏi có chút kinh dị, hắn biết tòa đại trận này hiện tại là do Vương Xà chủ trì, Chu Báo bế quan. Vương Xà đó là đại biểu vũ lực tối cao của cả Võ Dương Lĩnh, thế nào hiện tại lại có kẻ dám chõ mồm vào?
- Tại hạ Chu Báo, gặp qua Ngọc Côn Phật!
Chu Báo khẽ mỉm cười, hai tay một kéo một nhấc, nguyên khí trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận một trận kích động. Thân hình Chu Báo hư không tiêu thất, khi xuất hiện lại đã đứng trước mặt Ngọc Côn Phật.