- Thanh lão đoán quá đúng, tính tính toán toán ngươi sẽ ra khỏi nơi này trong một hai ngày mà thôi.
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử đi ra khỏi nhà kho, Kim Ngọc Tuyền cười ha hả.
- Lão Kim kê, làm sao ngươi tới đây?
- Ta đi cùng Thanh lão!
Kim Ngọc Tuyền bộ dáng vui mừng hớn hở.
- Tiểu tử, lúc này đây, ngươi đã nổi tiếng rồi a, tên Hoan Hỉ hòa thượng kia bị người làm cho tức điên, mấy ngày này, đều nghe ngóng tin tức của ngươi ở khắp nơi đấy.
- Hoan Hỉ hòa thượng?
Nghĩ đến tên hòa thượng bị mình cướp Thanh Liên Tử, Tiểu Báo Tử cười ha hả.
- Thiên tài địa bảo, chỉ thuộc về người có đức, đây là vật thiên sinh địa dưỡng, rơi vào tay ai thì thuộc về người đó, chẳng lẽ Tiên Thiên Bảo Hoa Thanh Liên là chính là của hắn trồng hay sao?
- Nói có lý, chúng ta sẽ dùng những lời này trả lời cho Đại Luân Tự!
Lão Kim kê cười nói.
- Bảo vật trời sinh địa dưỡng, cũng không có quy định là vật của Tuyết Sơn Đại Luân Tự a, tốt rồi, đi nhanh đi, ta biết Thanh lão đang rất gấp a.
Đi theo đằng sau Kim Ngọc Tuyền, nhanh chóng đi tới chủ điện của Dao Trì, dọc theo con đường này, Tiểu Báo Tử lại một lần nữa thưởng thức tuyệt thế phong cảnh của Dao Trì, nhưng mà, cho dù Dao Trì có đẹp đến thế nào, Tiểu Báo Tử vẫn cảm thấy không thích ứng.
Trong chủ điện Dao Trì, Ngọc Thanh đang cùng Thanh lão uống trà đánh rắm, giao dịch nha, đã sớm hoàn thành trong lúc Tiểu Báo Tử bế quan, nhìn thấy Tiểu Báo Tử đến, Thanh lão cũng không muốn ở lâu, liền trực tiếp đứng dậy cáo từ.
Nửa canh giờ sau, Tiểu Báo Tử, Thanh lão và lão Kim kê ba người, đã đứng trên một pháp khí hình thuyền, phi hành giữa biển mây vạn dặm.
- Cái Dao Trì phái này đúng là che giấu rất kỹ a, không chỉ cấm chế rất nhiều, mà lại tọa lạc ở nơi chim không thèm ỉa này.
- Dao Trì nằm ở cực tây chi địa, lánh đời nhiều năm không xuất thế, tự thành hệ thống, chính là một môn phái cường đại trong thiên hạ, chỉ là cho tới nay, không có nhiều người biết!
Thanh lão đứng tại đầu thuyền, cảm thán một tiếng.
- Người trong võ lâm, cường giả Thất Bát phẩm, cả đời chưa chắc đã nghe qua cái tên Dao Trì này, ngươi lại là người hữu duyên, lại đánh quan hệ với bọn họ nữa!
- Nhưng thiếu chút nữa ta đã đắc tội bọn họ mà?
- Ha ha, đừng nói những lời này, ngươi là người có đại số phận a, nói chính đề đi, cửa ra vào Bích Lạc bí cảnh thứ mười nằm ở đâu?
- Trong lãnh địa của ta!
Vẻ mặt Tiểu Báo Tử tươi cười, nghĩ đến chuyện này, hắn nhịn không được cười to thật thoải mái.
Cửa ra vào Bích Lạc bí cảnh thứ mười, cho dù là một tổ chức cực lớn như Tiên Cung cũng có giá trị to lớn, cho nên bọn họ rất coi trọng, mà hết lần này tới lần khác, cửa vào lại nằm trên lãnh địa của hắn. Đối với Tiên Cung mà nói, hắn là một thành viên của bọn họ, chuyện này thuận tiện hơn rất nhiều, có thể cho bọn hắn tự do sử dụng cửa ra vào này, nhưng chỉ là tương đối, làm sao bảo trụ bí mật cửa ra vào này, nhất định bọn họ cần rất nhiều thời gian, nói thí dụ như phái cường giả tiến vào chiếm giữ a. Mà thôi phong cách làm việc của Tiên Cung từ trước tới nay, cũng không có khả năng chỉ vì một cửa vào Bích Lạc bí cảnh mà bại lộ sự tồn tại của mình, cũng không làm ra hành vi chiếm núi xưng vương như Thiên Long Đạo, tất cả đều che dấu, những thứ bên ngoài do mình xử lý, bởi vì đó là lãnh địa của hắn, để cho hắn làm, sẽ thuận lý thành chương, cũng là tự nhiên nhất.
Bởi như vậy, cũng tương đương với việc đem tổ chức lớn như Tiên Cung khóa vào trong lãnh địa của mình, Tiên Cung vì lợi ích của mình, nhất định sẽ dùng mọi biện pháp bảo trụ lãnh địa của hắn, bảo trụ nơi này, bảo vệ của vào Bích Lạc bí cảnh, sẽ không để cho thế lực khác nhúng tràm vào lãnh địa của mình, đối với hắn mà nói, đây là chuyện cực kỳ có lợi.
- Trong lãnh địa của ngươi?
Lông mày Thanh lão nhíu lại, không khỏi có chút ngoài ý muốn, nhưng mà, chợt chỉ vào hắn cười mắng.
- Ngươi tiểu tử này, đúng là một đại phúc tinh a!
- Cái gì phúc tinh hay không phúc tinh, vận khí tốt một chút mà thôi!
Tiểu Báo Tử cười nói, hắn đem tiền căn hậu quả của việc phát hiện Bích Lạc bí cảnh nói một lần cho Thanh lão nghe, đương nhiên, chuyện có quan hệ tới Thanh Linh, hắn không nói tới một chữ.
- Ân, ngươi đúng là đại số phận, ở trong mỏ tinh thiết, gặp độc thú, hàn khí bức người, không tệ, quả nhiên không tệ, chỗ đó chính là một cửa vào của Bích Lạc bí cảnh a!
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Tiểu Báo Tử.
- Ngươi biết vì sao ngươi chỉ có thể vào mà không thể ra không?
- Không biết!
- Bởi vì chỗ cửa vào kia, cần ít nhất một kiên Thuần Dương pháp khí để chèo chống mới được!
Nói đến đây, trong ánh mắt của hắn hiện ra một tia bất đắc dĩ.
- Sở dĩ Dao Trì có thể đem cửa vào đặt trong tông môn, hoàn toàn là vì bọn họ có một kiện tiên khí, dù Tiên Cung của ta có tiên khí, nhưng lại không làm được như vậy, cho nên phải dùng một kiện Thuần Dương pháp khí để chèo chống cửa vào, bởi vậy, cửa vào không cách nào di động.
Nói đến đây, hắn giống như cười mà không cười nhìn Tiểu Báo Tử.
- Xem ra, chuyện này, còn cần ngươi hỗ trợ a!
- Đó là nhất định, không có vấn đề, tuy chỗ đó là một mỏ tinh thiết, nhưng mà, kỳ thật cũng không có gì lớn cả!
Tiểu Báo Tử bật thốt ra những lời này.
- Ngươi không cần nhắc nhở ta ngươi phải chịu tổn thất!
Thanh lão khoát tay nói ra.
- Chuyện này dù là đối với ngươi, hay là đối với Tiên Cung chúng ta, cũng cực kỳ có lợi, chúng ta muốn làm chính là tối đa hóa lợi ích, che giấu đi mà thôi, cho nên, ngươi không cần lo chuyện tổn thất, tổn thất của ngươi, chúng ta sẽ đền bù cho ngươi.
- Đây là tự nhiên, ta là một phần của Tiên Cung mà, có thể làm một ít cống hiến cho Tiên Cung, cũng là vinh quang của ta!
Tiểu Báo Tử cười nói, hai con hồ ly một lớn một nhỏ nhìn nhau cười.
- Chỉ là, chuyện này có thể giấu diếm được người khác, chỉ sợ, không thể gạt được Vương Xà và Tiểu Minh Vương a?
Bỗng nhiên Tiểu Báo Tử hỏi vấn đề này.
- Không cần dấu diếm hai người bọn họ, hai người bọn họ cũng sẽ không nói ra, Bích Lạc bí cảnh có trợ giúp rất lớn đến việc tu hành của bọn họ, bọn họ sẽ không ngốc đến mức tiết lộ tin tức ra ngoài.
- Ta hiểu!
Tiểu Báo Tử gật đầu đáp.
- Sau khi ta trở về sẽ bố trí, nhưng cụ thể làm thế nào, kính xin Thanh lão chỉ giáo!
- Chỗ đó là một mỏ tinh thiết, mà đồng thời cũng là cửa vào Bích Lạc bí cảnh, ngươi nhất định không thể cho người ta khai thác, ta nghe nói lãnh địa của ngươi rất nghèo, không có bao nhiêu kiến trúc, không bằng ở chỗ này xây một tòa kiến trúc, như vậy, che dấu mới tốt.