- Như vậy Nhân Hoàng sự tình thì sao? Cái gọi là Nhân Hoàng đại điển chẳng lẽ không phải là chuyện thế tục sao?
- Nhân Hoàng đại điển là một ngoại lệ, sự thật, việc này cũng không trái với luật trời, vô luận là Linh Tiêu Điện hay là Ngũ đại tông môn, đều có quyền lực nhúng tay vào chuyện của Nhân Hoàng đại điển, nếu như các hạ muốn nhúng một tay vào thì cũng không có người nào phảng đối cả!
- Nói như vậy, nếu như ta ra tay thì... cũng không tính là vi phạm luật trời sao?
- Đương nhiên không tính!
Phảng phất nhìn thấu tâm tư của Chu Báo, Trí Cửu không nhịn được cười một tiếng.
- Sao hả, Vũ Dương Vương gia cũng muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
- Thì sao, ta không thể sao?
- Có thể, đương nhiên có thể, chỉ là Nhân Hoàng đại điển cũng không phải dựa vào thực lực là có thể giải quyết, hơn nữa Nhân Hoàng đại điển, quan hệ quá nhiều, không chỉ hấp dẫn Ngũ đại tông môn chúng ta, mà sẽ có rất nhiều các loại cao thủ lánh đời, kiêu hùng cự bá tham dự vào đó, lợi ích trong đó không thể tưởng tượng được, bởi vậy, những người này không thiếu cường nhân cấp Thiên Quân, Vũ Dương Vương xác định muốn tham dự vào đó sao?
- Coi như đi biết một chút cũng tốt ah!
Chu Báo cười cười, không để ý chút nào, trong lời nói của Trí Cửu đã chỉ ra chuyện này có thể sẽ có người cấp bậc Thiên Quân tham gia, bất quá cho dù mình không phải là đối thủ của những Thiên Quân lão quái kia, nhưng nếu như muốn trốn thì vẫn có cơ hội, sau khi đi vào thế giới này, mình cho đến giờ cũng chưa hề chính thức rõ Nhân Hoàng đại điển này là gì, Nhân Hoàng đến tột cùng đại biểu cái gì, Thanh Linh chết tiệt nọ cũng khồng nói rõ, không bằng tới kiến thức một phen, cho dù không giúp được Yến Vân Thiên, nhưng xâm nhập hiểu rõ thế giới này một chút cũng tốt.
- Tốt, nếu các hạ tâm ý đã quyết, ta cũng không ngăn trở nữa, chúc ngươi may mắn!
- Nhận lời tốt lành của ngươi!
Chu Báo chắp tay nói.
- Không thể tưởng được ngươi vậy mà nguyện ý giúp ta?
Trí Cửu đi rồi, Yến Vân Thiên thần sắc phức tạp liếc nhìn Chu Báo. Thân là một trong những nhân tuyển lớn nhất của Nhân Hoàng hậu tuyển, đối với tên gia hỏa như Chu Báo hắn coi như hiểu rõ một chút, biết rõ người này hiện giờ đã cực kỳ khủng khiếp rồi, thực lực mạnh đến mức khiến hắn trừng mắt líu lưỡi, Ngũ đại tông môn vì muốn liên thủ hạn chế hắn đã bỏ ra một cái giá rất lớn mới khiến hắn nhả ra, không nhúng tay vào chuyện thế gian nữa, cũng chính bởi vì thế, Yến Vân Thiên cho rằng Chu Báo sẽ ít xuất hiện một hồi, lui giữ Vũ Dương Lĩnh, toàn tâm toàn ý kinh doanh Vũ Dương Lĩnh, sẽ không đi ra lăn lộn nữa.
Chính vì có băn khoăn như vậy, cho nên, hắn tuy rằng hi vọng Chu Báo có thể giúp hắn ở Nhân Hoàng đại điển, lại không có chút mảy may nắm chắc, người ta đã cắm rễ dừng chân tại Tây Bắc, tạo nên thực lực sâu dày, bản thân lại cùng những người đứng hàng tiên tạ kia bình khởi bình tọa, nói về mặt thân phận, so với hoàng đế Đại Tấn vương triều mình còn cao hơn không ít, mặc dù mình là nhạc phụ của hắn, nhưng mấy năm này, hắn cũng đã giúp mình nhiều đại ân, hắn thật sự không tìm ra lý do nào để con rễ tiện nghi này đến hỗ trợ cả, không thể tưởng được Chu Báo lại ngoài dự đoán mọi người tự mình chạy tới, hơn nữa nhìn bộ dáng, còn thật sự có lòng muốn nhúng tay vào chuyện này, trong nội đồng thời mừng rỡ cũng tự nhiên sinh ra một tia cảnh giác.
Trên đời này không có ai là người ngu cả, nhất là những gia hỏa lăn lộn đến một bước này như bọn hắn, nguyên một đám đều là hầu tinh cả, sự xuất hiện đột nhiên của Chu Báo không thể không có mục đích được, hắn giúp mình là một chuyện tốt, nhưng hắn cần thứ gì?
Hiểu rõ ràng điểm này, trong lòng của hắn lại thở dài.
- Nhạc phụ đại nhân không nên suy nghĩ nhiều quá, kỳ thật ta vẫn đối với Nhân Hoàng cũng không rõ lắm, Nhân Hoàng này, đến tột cùng đại biểu cho cái gì?
Chu Báo nhẹ nhàng cười cười.
- Cho nên lần này, chủ yếu là muốn mượn cơ hội này để hiểu rõ chuyện này, để trong lòng còn có cái để đo đếm!
- Nhân Hoàng đại điển, Nhân Hoàng vị, có rất nhiều cách nói, nhưng theo lý giải của ta thì cái gọi là Nhân Hoàng, kỳ thật chính là đại biểu cho một loại trật tự!
Tựa hồ có chút đã minh bạch ý tứ của Chu Báo, Yến Vân Thiên cũng không giấu dốt, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, giơ đầu ngón tay dần dần chỉ lên trời
- Ngươi xem hôm nay, Nhật Nguyệt thay đổi liên tục, đều có quy luật cả, đây là một loại trật tự, bốn mùa luân chuyển, vũ tuyết phong sương, đây cũng là một loại trật tự, đây là trật tự tự nhiên, tự nó có trật tự không cần chúng ta quan tâm, nhưng sinh linh lại không giống thế, thế giới của sinh linh, vô luận là thần hay là tiên, là người hay là yêu, là ma hay là thú, không có linh thức thì cũng thôi đi, bọn hắn tuân thủ quy tắc mạnh được yếu thua, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, nhưng là một khi đã có linh trí thì sao?
Nói đến đây, khóe miệng Yến Vân Thiên liền nổi lên một tia cười lạnh
- Quy tắc kia, cũng mặc kệ dùng, ngôi vị hoàng đế này, nói cho cùng, chính là thay thể Thiên địa ước thúc những sinh linh có linh tính này, là tồn tại lập quy củ cho những sinh linh này!
- Lời này có nói quá không? Thay mặt Thiên địa ước thúc sinh linh, vì sinh linh mở ra linh trí lập quy củ?
Lời này của Yến Vân Thiên khiến trong lòng Chu Báo rùng mình.
- Không lớn, tuyệt không lớn!
Yến Vân Thiên mỉm cười khoát tay nói:
- Bình thường tranh đấu giữa sinh linh, đơn giản là vì sinh tồn, bốn chữ mạnh được yếu thua liền đủ bao hàm tất cả, căn bản không cần đặc biệt quan tâm, nhưng sinh ra linh trí thì không giống thế nữa, linh trí phát triển càng cao, tham niệm lại càng nhiều, tham niệm vật này, là vô cùng, như vậy, ảnh hướng đối với thiên địa lại ngày càng nhiều, nếu như không thể tiến hành khống chế, không cần bao lâu, cho dù giữa thiên địa có nhiều bảo tàng, nhiều nguyên khí hơn nữa, cũng sẽ bị vắt kiệt, cho nên, cần một thứ để ước thúc những cái này, chế ước tất cả sinh linh mở ra linh trí trong thiên địa, để bọn hắn sinh tồn trong một phạm vi quy tắc nhất định, một khi vượt qua quy tắc này, liền chịu phải trừng phạt, đây là lai lịch ban đầu của ngội vị hoàng đế này!
- Nói cách khác, Hoàng quyền thiên thụ sao?
Lông mày Chu Báo có chút nhướng lên.
- Chiếu ý của ngươi, thật sự có lão thiên gia sao?
- Lão thiên gia đến tột cùng có tồn tại hay không, không ai rõ ràng cả, nhưng giữa thiên địa quả thật tồn tại một loại ý chí, có lẽ ý chí này chính là một loại bảo hộ của Thiên địa thế giới đối với bản thân, vô luận lão thiên gia có tồn tại hay không, ngôi vị hoàng đế vẫn luôn tồn tại!