- Làm vậy hữu dụng sao? Dù thế nào thì đó cũng là thổ địa của Đại Tấn vương triều, cũng là Trung Thổ vực, còn chưa tới phiên bọn hắn tới càn quấy!
Chu Báo cười lạnh một tiếng bưng chén trà trước mặt lên nốc vào.
- Nhạc phụ đại nhân, không phải ta phàn nàn, với người như vậy, ngài không thể khách khí. Ngươi một khi khách khí thì hắn sẽ được một tấc lại lấn một thước đấy!
- Đúng, ngươi nói rất đúng. Nơi này là thổ địa của Đại Tấn vương triều, không thể nào khách khí với bọn họ được!
Phảng phất như gặp phải người tri âm, Yến Vân Thiên vỗ mạnh bàn một cái, hưng phấn chỉ vào Chu Báo kêu lên.
- Ngươi tiểu tử này, đây là lần đầu tiên hợp khẩu vị ta như vậy, nào, chúng ta dùng trà thay rượu, cạn đi!
- Tốt, cạn đi!
Chu Báo cười cười, cũng giơ chén trà lên, một ly trà còn chưa vào trong bụng, trong tai đã nghe được một thanh âm hổn hển.
- Là ai, là ai gan lớn như thế, dám hạ độc thủ như vậy!
Âm thanh đến người đến. Một gã nam tử mặc áo trắng vọt đến trước lương đình, sắc mặt tái nhợt nhìn qua hai người uống trà ở trong đình đối diện, cầm thi thể không đầu của Xa Nhân Mỹ ném xuống đất
- Ai, tên nào làm? !
- Vị này là ai vậy? !
Ánh mắt Chu Báo quét qua người nam tử, nét vui vẻ trên mặt càng đậm.
- Đây là một Tán tiên, cho dù giết hắn đi thì người bên ngoài cũng không nói được gì!
- Tiểu tử này sát tính nặng nề a. Ta chẳng qua chỉ vừa mới đi ra, hắn liền động sát niệm, chết tiệt, Trung Thổ vực đã có một tên như vậy, đối với kế hoạch của chúng ta ngược lại bất lợi a!
Cảm ứng được sát khí đầm đặc của Chu Báo, người tới biến sắc, nguyên bản bộ dáng hưng sư vấn tội lập tức không thấy nữa. Chỉ là sắc mặt cũng không dễ nhìn lắm.
- Ngũ Thường Viện Trí Cửu, bái kiến Yến huynh!
Người này đúng là Trí Cửu, chắp tay với Yến Vân Thiên. Liền nhìn về phía Chu Báo.
- Nếu ta không nhìn lầm thì các hạ chính là Vân Châu Chu Báo phải không? Quả nhiên danh bất hư truyền ah. Bất quá, ngươi đến một lần liền đánh giết người của Linh Tiêu Điện ta. Có phải nên cho ta một câu trả lời thõa đáng không. Lần này Thiên tướng kỵ quân đến đây chính là vì tu kiến Ngũ Thường Viện, đồng thời cũng là vì sự hữu hảo của hai nước Đại Ly vương triều và Đại Tấn vương triều mà đến, Đại Tấn vương triều các ngươi đối đãi với nước bạn như thế sao, sách sách ...
- Cái này. . . !
Trí Cửu này đúng là Trí Cửu, một câu liền chế trụ chứ "lý", Yến Vân Thiên muốn cạnh tranh Nhân Hoàng vị, liền không thể không để ý tới chữ "lý" này được, hiện giờ nhân sĩ nước bạn bị người của Đại Tấn vương triều ngươi đánh giết. Ngươi dù sao cũng phải giao phó chứ? Bị Trí Cửu nói như vậy, Yến Vân Thiên ngược lại ngây ngẩn cả người, còn không đợi đến hắn nói hết câu, Chu Báo ở một bên lại phát ra một tiếng cười lạnh.
- Nước bạn? Nước bạn cái rắm, ai cùng Đại Ly vương triều vương bát đản kia là nước bạn chứ!
Chỉ thấy mặt mũi Chu Báo tràn đầy vẻ khinh thường.
- Cách cách xa vạn dặm, còn hữu cái rắm ah!
Lần này, đến phiên Trí Cửu buồn bực. Hắn nhìn chằm chằm vào Chu Báo.
- Ngươi là Vũ Dương Bá của Đại Tấn vương triều ta biết rõ, nhưng ta không biết ngươi dĩ nhiên là hoàng đế của Đại Tấn vương triều đấy, ngươi nói không phải nước bạn thì không phải nước bạn sao? !
- Ta chỉ đùa một chút thôi!
Chu Báo cười cười.
- Ngược lại là các hạ, ta cảm thấy rất kỳ quái đấy!
- Có gì kỳ quái hay sao? !
- Ta giết mấy tên kia, bởi vì mấy tên kia xông tới ta, cho nên ta mới sẽ động thủ giết người. Đây không tính là không tuân theo quy định. Nhúng tay vào chuyện thế sự, Trí Cửu ngươi là Tán tiên, sớm đã ra ngoài Tam Giới, không trong ngũ hành. Quan hệ giữa Đại Tấn vương triều và Đại Ly vương triều, là bạn hay là địch, quan hệ cái rắm gì tới ngươi. Ngươi nói nhãm gì thế? Chẳng lẽ không sợ trái với luật trời sao? Đúng rồi, ngươi hiện giờ đã trái với luật trời rồi, ta nghĩ, ta có nghĩa vụ giáo huấn ngươi một chút!
Chu Báo quệt miệng,nở một nụ cười kì quái .
- Ngươi...!
Sắc mặt Trí Cửu biến đổi mãnh liệt, chỉ vào Chu Báo, tựa hồ bị những lời này của Chu Báo làm cho tức giận, nhưng nhìn đến ánh mắt đằng đằng sát khí kia của Chu Báo hắn liền lập tức phản ứng lại, nếu như mình không ứng biến được, tên này thật sự có khả năng động thủ bắt mình lại, đã đến lúc kia, vô luận là mình chết hay không chết̉, tổn thương hay không tổn thương, thoát thân hay không thoát thân, mặt mũi cũng mất hết rồi.
Hắn là Trí Cửu của Ngũ Thường Viện, quyền cao chức trọng, nhưng cũng không có nghĩa hở tí liền xúc động, hắn là một người cực kỳ lãnh tĩnh, cũng là một người cực kỳ hiểu tiến thối, nếu không thì hắn cũng không sống được đên bây giờ rồi.
Hít sâu một hơi, hắn nói:
- Ta cũng không nhúng tay vào chuyện giữa hai nước, ta chỉ phụng mệnh đến xây dựng Ngũ Thường Viện thôi, những kỵ quân hôm nay ngươi giết chính là người dưới tay ta, bọn hắn bị người giết chết, ta tự nhiên phải hỏi đến rồi, bất quá nếu đã là do bọn hắn xông tới ngươi, như vậy thì không còn gì để nói nữa, con sâu cái kiến tầm thường, chết cũng đã chết rồi, chỉ là công trình Ngũ Thường Viện này không thể ngừng lại được, nên xây dựng vẫn phải xây dựng, nếu như vạn nhất tiến độ bị ảnh hưởng, như vậy, chỉ sợ sẽ xảy ra một ít phiền phức không cần thiết đấy, bệ hạ, ngài cảm thấy thế nào?
- Đúng vậy, đúng vậy!
Yến Vân Thiên gật gật đầu, trong nội tâm cũng có một tia lo lắng, Nhân Hoàng đại điển này chính là do Linh Tiêu Điện chủ sự, bản thân mình vốn đã không chiếm được ưu thế, chuẩn bị đánh cược hiểm một lần, vạn nhất Chu Báo đắc tội với Linh Tiêu Điện, người ta ngay cả cơ hội đi đánh cược hiểm một lần cũng không cho mình vậy chẳng phải oán chết rồi sao, hơn nữa ý tứ trong lời nói của Trí Cửu đã muốn chỉ điểm cho hắn cực kì rõ ràng, nghĩ tới đây, hắn không khỏi có chút lo lắng liếc nhìn Chu Báo.
- Ta đối với một việc vẫn thập phần hiếu kì!
Lại nghe Chu Báo đúng lúc này đột nhiên mở miệng:
- Linh Tiêu Điện là một trong Ngũ đại tông môn, thậm chí có thể nói là đứng đầu Ngũ đại tông môn, là ẩn thế tông môn lớn nhất trong Đông Tứ Vực, trong điện phần lớn là nhân vật đứng hàng tiên tạ, vì sao còn phải nhúng tay vào chuyện thế sự chứ?
- Linh Tiêu Điện cũng không trực tiếp nhúng tay vào chuyện thế tục!
Trí Cửu nghe xong lập tức tiếp lời nói:
- Bất kể là Minh Nghĩa Kinh Viện hay là Ngũ Thường Viện, cũng chỉ là lợi dụng lực lượng, thực lực của bản thân mình để ảnh hưởng đến thế tục, thực lực này cũng không kể những người đứng hàng tiên tạ, cho dù trong nội viện có Tán tiên thậm chí Chân Tiên tọa trấn, nhưng mục đích cũng chỉ có một, đó chính là phòng thủ mà không phải tiến công, chỉ cần không uy hiếp đến căn bản của nội viện, những người đứng hàng tiên tạ trên Thông Huyền Bí Cảnh đều sẽ không xuất thủ!