- Sợ cái gì? Sợ làm chim đầu đàn thôi!
Chu Báo cười lạnh.
- Đầu năm nay, làm chim đầu đàn cũng không phải là sự tính tốt lành gì, giống như ta bây giờ vậy!
- Hiện tại ngươi không muốn làm chim đầu đàn cũng không được!
Thanh Linh cười hắc hắc nói.
- Ta làm chim đầu đàn đến bây giờ, thật là phiền toái, nhưng mà trải qua chuyện này, ta đã quyết định sẽ làm một đại gia đứng phía sau. Tại nơi mười tên cường giả mai phục ta, ta còn mơ hồ cảm thấy một hơi thở khác. Khả năng ẩn dấu hành tung của hắn rất mạnh, ngay cả Thiên Xà Liễm Tức Thuật của ta cũng không phát hiện ra. Nếu không phải trong lúc ta giết chết mấy tên cường giả kia, hắn kinh ngạc rồi để lộ một tia hơi thở, thì căn bản là ta cũng không phát hiện ra!
- Ngươi đã nhận ra, vì sao lại không bắt hắn lại?
- Ta nói rồi, ta làm chim đầu đàn đã đủ rồi, hiện tại ta muốn làm đại gia. Tên gia hỏa ẩn thân cũng không có sát ý, hắn cũng không phải là đồng bọn của mười tên cường giả kia, mà là thuộc về một thế lực khác. Có lẽ mấy tên gia hỏa may mắn tồn tại kia sẽ giữ bí mật, nhưng người này thì không, ít nhất hắn sẽ báo cáo hết sự tình xảy ra ở đó với thế lực của hắn. Ta tin tưởng, sau chuyện này, ta sẽ yên ổn một thời gian!
- Vậy thì thật là tốt, ngươi lợi dụng mấy ngày thanh tĩnh này, tốt nhất là tìm hiểu Thiên Cầm Cửu Biến đi. Tên tiểu tử này, cũng không biết đến tột cùng dạng số mệnh của ngươi là cái gì, có thể học được nhiều thứ ly kỳ cổ quái như vậy!
- Thiên Cầm Cửu biến đích thật là rất mạnh, nhưng không thích hợp với con đường tu luyện của ta, giống như là ngươi dạy cho ta Địa sát bảy mươi hai chiêu côn pháp, cũng không thích hợp với con đường tu luyện của ta.
- Con đường của ta chính là cái này!
Khi nói chuyện hắn giơ hai nắm tay lên, khí tức khổng lồ khủng bố trên người hắn cũng dần dần tản ra.
- Con đường cuối cùng của ta, chính là quả đấm của mình.
- Quả đấm?
Thanh Linh cười đầy ẩn ý.
- Chính xác, ưu thế lớn nhất của ngươi chính là nắm tay, tin tưởng thời gian gần đây ngươi cũng phát hiện ra, khi chân long cửu khiếu huyệt của ngươi mở ra, quyền ý của ngươi cũng xảy ra biến hóa, uy lực so mạnh hơn lúc trước không chỉ gấp mười lần!
- Cho nên ta mới muốn cường hóa nắm tay của mình thật tốt, mà không phải là tìm hiểu Thiên Cầm Cửu Biến!
Chu Báo nói.
- Không thể nói như vậy!
Thanh Linh cười nói.
- Quyền ý của ngươi, ta đã để ý, quá mức to lớn, cho dù ở thời kì cổ đại, đám người Đại Đế chuyên tu quyền pháp có tu vi cao thâm, thì quyền ý của bọn họ cũng không to lớn như của ngươi. Nhưng cũng chính bởi vì như thế, trong khoảng thời gian ngắn ngươi muốn tu luyện đến đại thành là không có khả năng. Nhưng Thiên Cầm Cửu Biến thì lại không giống như vậy, đây là một loại kỹ xảo cực kỳ cao thâm. Ta không biết môn kỹ xảo này do ai sáng tạo ra, nhưng mà ta đã suy nghĩ rất lâu cuối cùng cũng có thể kết luận được. Nếu ngươi hoàn toàn hiểu thấu được Thiên Cầm Cửu Biến, là ngươi sẽ có được thần thông trời sinh của chín loại thần điểu. Giống như là thần thông đốt cháy hết thảy của Hỏa Kì Lân vậy, đối với ngươi có tác dụng rất lớn!
- Lại có loại chuyện như thế sao, ta hoàn toàn không biết!
- Đương nhiên là ngươi không biết, nếu ta đoán không sai, vậy thì Đại Tiêu Dong Thuật cũng hẳn là do đám người phương sĩ nghiên cứu a, nghiên cứu thần thông của các loại yêu thú còn dễ dàng hơn so với nghiên cứu kỹ xảo của thái cổ Thần Ma!
- Lại là đám người phương sĩ, thật đúng là đâu đâu cũng có mặt!
Chu Báo cười khổ nói.
- Sẽ là loại thần thông gì?
-Tuy rằng ra cũng không biết, nhưng mà thần điểu từ thời thượng cổ đã vang danh hậu thế, có được các loại thần thông kì lạ. Nhưng mà ta dự đoán, nếu cuối cùng ngươi tìm hiểu được hoàn toàn, hẳn là sẽ có thể nằm trong đám người có thần thông cực mạnh, đây cũng là cách làm của đám phương sĩ kia!
- Nếu nói như vậy, Thiên Cầm Cửu Biến này ta thật sự không thể không tìm hiểu?
- Đó chỉ là đề nghị của ta!
- Thanh Linh mỉm cười, chui trở về bên trong thanh đăng.
Đại Tấn, Tây Kinh Thành! Bên trong hoàng thành trang nghiêm cổ kính, trầm tĩnh trang nghiêm. Trong cung công việc của thái giám, cung nữ, các loại tôi tớ trong mấy ngàn năm qua vẫn không hề thay đổi. giống như là một cái máy móc không bao giờ rỉ sét vận hành chưa bao giờ ngừng lại. Chính xác, đúng giờ, rất ít sai lầm. Bởi vì ở địa phương này, có thể chỉ vì một sai lầm nhỏ mà mất đầu, không phải chỉ là một mình mình mất đầu, ngay cả cửu tộc trong nhà cũng sẽ mất đầu.
Cho nên, mỗi một người trong này đều hết sức cẩn thận, chỉ sợ mình không để ý một chút, không cẩn thận khiến cho vị đứng đầu thiên hạ trong hoàng thành kia nổi giận, thì liên lụy bản thân mình, liên lụy người nhà mình.
Bởi vậy không khí trong hoàng thành, cũng tùy theo vị đứng đầu thiên hạ ở trong hoàng thành kia thay đổi mà thay đổi.
Hôm nay, cả hoàng thành đều tràn ngập trong một bầu không khí nặng nề khiến cho người ta cảm thấy áp lực và khó chịu.
Bởi vì vị đứng đầu thiên hạ kia cảm giác được áp lực cực lớn.
Tiểu Khấu tử là tiểu thái giám ở thượng thư phòng, bình thường ở trong cung cũng có chút địa vị, lúc bình thường ở trước mặt đám tiểu thái giám cũng coi như là có chút khí phách, gặp được mấy tiểu cung nữ xinh đẹp cũng sẽ đùa giỡn đôi chút, nhưng mà hôm nay cũng xanh mặt, gặp được tiểu cung nữ xinh đẹp cũng không dám hé mí mắt ra một chút, vội vàng bước nhanh qua.
Đám tiểu thái giám và cung nữ quen biết với hắn cũng ngạc nhiên không thôi, không rõ vị Tiểu Khấu Tử đại gia hôm nay đến tột cùng là bị làm sao.
- Ôi!
Tiểu Khấu Tử đang vội vàng đi về phía trước thình lình bị một người nào đụng phải, cả người ngã lăn ra trên mặt đất, chậu nước trong tay cũng vãi đầy mặt đất.
- Là người nào đó, không có mắt à, đi đường không nhìn sao!
Thanh âm đột ngột dừng lại, phảng phất giống như là một con vịt bị bóp chặt yết hầu lại.
Người đụng vào hắn là một người áo đen, ánh mắt sắc bén, hơi thở âm lãnh, Tiểu Báo Tử hoảng sợ nhìn người áo đen này, đầu óc trống rỗng.
Người này, trong hoàng cung hắn chưa từng gặp qua. Nhìn bộ dáng của hắn, thì không phải là ngự lâm quân, cũng không phải là ám vệ trong cung. Làm thái giám hầu hạ trong thượng thư phòng, một số chuyện bí mật trong cung hắn cũng biết một ít. Nhưng mà hắn tuyệt đối không bởi vì mình biết được một ít chuyện này mà cảm thấy đắc chí. Thậm chí rất nhiều lúc trong lòng của hắn còn thập phần hoang mang, bởi vì những chuyện như thế này cũng không phải là thứ mà những người có địa vị như hắn nên biết.