Hiện tại, hắn nhìn lại người này, tuy rằng có điểm rất giống với ám vệ, nhưng mà lại có điểm không giống, những người đó đều là một đám có hơi thở âm u, nhưng lại không tràn ngập hơi thở âm lãnh như người này. Cả người đều giống như là một ngọn núi băng.
Vừa rồi tâm tình của mình thực sự không tốt, hết sức kinh hoảng cho nên cũng không hề để ý. Hiện tại bình tĩnh lại mới phát hiện, cả người mình đều đang run rẩy.
Dáng người của tên áo đen này thập phần cao lớn, hoàn toàn tương phản với thân hình gầy gò của bản thân hắn.
Nghe thấy Tiểu Khấu Tử mắng mình, hắn cúi đầu liếc mắt nhìn một cái.
- Ngươi là thái giám trong cung à ?
- Đúng, đúng vậy!
Tiểu Khẩu Tử nghiêm nghị nói, hơi thở có chút yếu ớt.
- Như vậy, ngươi có biết muốn đến thượng thư phòng đi lối nào không?
Hắc ý nhân lại hởi, thanh âm và vẻ mặt của hắn đều không mang chút cảm xúc.
- Thượng thư phòng?
Tiểu Khấu Tử lặng đi một chút, chợt tỉnh ngộ, chợt quay đầu lại, hoảng sợ phát hiện. Thì ra ở xung quanh ngoại trừ mình ra thì tất cả những người khác, kể cả là thái giám, cung nữ, hay là một ít ngự lâm quân ở trong cung. Bọn chúng đều nằm trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự.
- Nói cho ta biết, thượng thư phòng ở chỗ nào?
- Ở đây có thích khách, có thích khách!
Tiểu Khẩu Tử ngắn ngủm hô lên một tiếng ở, sau đó là mạnh mẽ gào to lên, có lẽ đây là thanh âm lớn nhất của hắn từ trước đến nay. Thanh âm truyền đi rất xa, ngay cả hắc y nhân kia cũng lặng đi đôi chút, có chút kinh ngạc suy nghĩ xem tên thái giám gầy yếu này, làm sao lại có thể phát ra thanh âm lớn như vậy.
Thanh âm của Tiểu Khấu Tử truyền vô cùng xa. Tuy rằng hắc y nhân kia rất nhanh đã đánh ngất hắn, nhưng mà thanh âm của hắn thì đã vang lên, khiến cho mọi người ở trong sân đều nghe thấy rõ ràng, cả hoàng thành đều loạn cả lên.
Hắc y nhân khẽ cau mày liếc mắt nhìn Tiểu khẩu tử một cái, thấp giọng nói thầm một câu phiền toái. Thân hình chợt lóe lên, như một làn gió biến mất ở trong sân. Mấy hơi thở sau, một đội ngự lâm quân chạy lại, chứng kiến thi thể nằm đầy đất, khó tránh khỏi một trận xôn xao.
Chẳng qua là trong lúc đó, hắc y nhân dường như đã lần tới thượng thư phòng.
- Cái hoàng thành này thật sự là phiền toát, muốn tìm một người cũng không hề dễ dàng!
Tới thượng thư phòng, hắc y nhân cũng không hề có chút băn khoăn, trực tiếp đạp cửa thư phòng đi vào.
- Người nào?
- Đứng lại!
- Mau bắt lấy thích khách!
Thị vệ canh gác cùng với đám thái giám và cung nữ ở bên trong chạy ra, nhìn thấy người lạ đột nhiên xông vào thì cực kỳ hoảng sợ, cả một đám như lâm đại địch, thậm chí ở bên trong thượng thư phòng cũng mơ hồ lộ ra mấy cỗ hơi thở cường đại giằng co với hắc y nhân kia.
- Tất cả lui ra!
Trong lúc hai bên đang ở vào thế giương cung bạt kiếm, thanh âm đặc trưng của Tấn Đế Yến Vân Thiên hùng hậu vang lên. Thân hình cũng xuất hiện ở cửa phòng, phất phất tay đối với xung quanh, ý bảo bọn hắn không cần khẩn trương quá mức.
Mọi người thấy sắc mặt của Yên Vân Thiên vẫn bình tĩnh, trong ánh mắt còn lộ ra một tia ý tứ cảnh cáo, cả một đám đều biết điều lui xuống.
- Toàn bộ hoàng thành đều đã thay đổi, khác xa so với kinh thành năm đó, ta đến tây kinh thành, chỉ để gặp sư phụ thôi!
Quát thủ hạ lui xuống, Yến Vân Thiên nhìn hắc y nhân kia cười cười.
- Động tĩnh bên người vừa rồi đều là do ngươi gây ra đúng không?
- Thủ hạ của ngươi, quá mức khẩn trương rồi!
- Đâu cần phải làm náo động như vậy, ta đến gặp ngươi là được rồi, đâu cần ngươi phải đích thân chạy đến đây một chuyến như vậy?
Yến Vân Thiên cười nói, nghiêng người nhường lối cho hắc y nhân tiến vào thượng thư phòng, lại tự mình đóng cửa phòng lại. Cùng lúc đó, mấy cỗ hơi thở cường đại ở trong thượng thư phòng cũng biến mất trong nháy mắt, phảng phất như là chưa từng tồn tại vậy.
- Ngươi đến tìm ta, cho dù như thế nào cũng đều không thích hợp. Hiện tại ngươi đã là hoàng đế của Đại Tấn, cũng là người nắm tương lai của thiên hạ, cho nên vẫn là ta tới tìm ngươi thì thích hợp hơn!
- Ngọc huynh quá khiêm nhượng!
Yến Vân Thiên vội vàng nói.
- Tốt lắm, không cần phải nói những thứ này nữa!
Hắc y nhân bị Yến Vân Thiên gọi là Ngọc huynh khoát tay ao nói.
- Ngươi vội vã muốn tìm ta như vậy, đến tột cùng là có sự tình gì?
- Vẫn là chuyện lần trước kia!
Tấn Đế Yến Vân Thiên cười khổ nói.
- Cái tên Vân Châu Chu Báo kia, thực lực của hắn hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của chúng ta !
- Chẳng lẽ thất bai?
Trong mắt hắc y nhân hiện lên một tia kinh dị.
- Không phải ngươi nó hắn mới có tu vi thất phẩm sao? Cho dù là có chiến lực bát phẩm, có Thuần Dương pháp khí, nhưng mà bị hãm ở trong Chính Phản Cửu Cung Tu Di đại trận, hắn có muốn chạy trốn cũng không phải là việc dễ dàng. Nếu hắn thật sự có thể chạy trốn, như vậy chỉ sợ chiến lực của hắn đã gần đạt đến cửu phẩm!
- Không chỉ là chạy, mà còn đoạt mất kiện thuần dương pháp khí, đánh chết bốn gã bát phẩm cường giả!
- Điều đó không có khả năng!
Hắc y nhân mạnh mẽ đứng lên, vẻ mặt không thể tin được, trong tim của hắn thậm chí còn có chút hoài nghi, có phải tên Yến Vân Thiên này tham Thuần Dương pháp khí, cho nên mới giả vờ thất bại, giấu món Thuần Dương pháp khí kia đi.
Nhưng mà nghĩ thì nghĩ vậy, khả năng xảy ra chuyện này không lớn. Chỉ là một món Thuần Dương pháp khí mà thôi, không đến mức khiến cho tên nam nhân lòng mang thiên hạ này làm ra loại chuyện như thế. Nhưng bất kể như thế nào thì hành động lúc này đã thất bại, chẳng những tổn thất bốn gã cường giả bát phẩm, còn tổn thất mất một món Thuần Dương pháp khí, đó cũng không phải là một chuyện nhỏ!
Cho dù là cái thế lực khổng lồ phía sau của hắn, thì Thuần Dương pháp khí cũng thuộc loại vật tư mang tính chiến lược. Lúc này đây có thể xuất ra cái Hồng Hô Lô cũng là bởi vì muốn hạ quyết tâm tiêu diệt Chu Báo. Hắn là một con cờ không ổn định, có thể động chạm dến lợi ích của bọn họ ở trên bàn cờ vì thế cần phải khiến quân cờ này biến mất. Nhưng không ngờ lại tiền mất tật mang.
- Mười tên bát phẩm cường giả, còn có một món Thuần Dương pháp khí, Chính Phản Cửu Cung Tu Di đại trận, vậy mà bọn hắn vẫn bị đánh bại?
- Theo như tin tức bọn hắn mang về, tên Chu Báo kia ít nhất cũng có được thực lực cửu phẩm đỉnh phong, thậm chí còn có một số tin tức cho biết, hắn đã đặt nửa bước vào Thông Huyền cảnh rồi!
- Thông Huyền cảnh? Tên Chu Báo kia mới có bao nhiêu tuổi, vẫn còn chưa đạt được hai mươi tuổi, làm sao có thể có được tu vi Thông Huyền Cảnh đây?