Nghe Yến Vân Thiên nói, trên mặt hắc y nhân hiện lên một tia khinh thường.
- Ngươi cho là, có thể đứng vào hàng ngũ Tán Tiên là chuyện dễ dàng như vậy sao? Nếu thật sự thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Thông Huyền Cảnh, thì người của ngươi sao có thể còn sống mà trở về báo tin đây? Không bị hắn giết sạch mới là lạ!
Nói tới đây, hắc y nhân dừng lại một chút.
- Nhưng mà, nếu tên Chu Báo kia có thể làm được những việc này, như vậy tu vi của hắn ít nhất cũng là cửu phẩm, thậm chí là chiến lực cửu phẩm đỉnh phong. Xem ra tình báo của ngươi không chính xác rồi!
- Đúng, như thế nào ta cũng thật không ngờ, chiến lực của hắn lại mạnh mẽ như vậy!
Câu này giống như động vào chỗ đau của Yến Vân Thiên.
- Thực lực của hắn vượt xa so với dự đoán trước kia của ta. Bây giờ như vậy đi, Ngọc huynh, trước tiên ngươi cùng với hắn nói chuyện, ngài có tu vi thông thiên, chắc chắn có thể từ cuộc nói chuyện này mà đánh giá được thực lực chính xác của Chu Báo, cứ như vậy lần tiếp theo chúng ta cũng có thể nắm chắc việc đối phó với hắn!
- Tiếp theo? Ngươi còn muốn làm một lần nữa sao?
Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, lắc đầu liếc mắt nhìn Yến Vân Thiên một cái.
- Ta nghe thấy kế hoạch của ngươi đã thất bại, cho nên mới tới nơi này nhìn xem, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, không thể tưởng tượng được là ngươi lại đại bại. Ngươi phải hiểu được, vô luận là bát phẩm cường giả hay là Thuần Dương pháp khí, bị mất đi một cái đối với bất kì người nào mà nói, đó đều là tổn thất thật lớn. Càng không giống như ngươi, trong một lúc tổn thất bốn gã bát phẩm cường giả và một kiện Thuần Dương pháp khí. Tuy rằng ngươi có hoàn cảnh đặc thù, nhưng mà những lão gia hỏa kia cũng sẽ không tùy ý để ngươi làm như vậy nữa. Hơn nữa, ta cũng phải nhắc nhở ngươi một câu, sở dĩ ngươi lấy được ưu thế lớn như vậy, hoàn toàn là nằm ngoài ý muốn. Không ai nghĩ đến ngươi có thể nuốt trọn Bắc Nguyên trong thời gian ngắn như vậy, nhưng mà sự thật cũng đã chứng minh, ngươi nuốt Bắc Nguyên vào, nhưng căn bản là không thể tiêu hóa hoàn toàn. Bất kỳ chuyện tình nào ở phương bắc không được xử lý tốt ngược lại cũng sẽ trở thành đại họa. Nếu quả thật xảy ra chuyện như vậy, phương bắc đối với ngươi mà nói cũng không phải là ưu thế mà là đại hại!
Thần sắc của Yến Vân Thiên đang mỉm cười, trở nên run sợ nói.
- Chính là bởi vì như vậy, cho nên mới càng cần phải hoàn toàn nắm được thế cục ở phương bắc trong tay, ta thừa nhận, việc ban thưởng Chu Báo đến phương bắc là ta tính sai, hiện tại ta đang chuẩn bị sửa chữa sai lầm này!
- Bất chấp nhiều như vậy!
Hắc y nhân lắc đầu nói.
- Ngươi cần rõ ràng, hiện tại ngươi chỉ có một chút ưu thế thôi, ưu thế là ưu thế, nhưng mà đối với hai vị kia mà nói, ngươi vẫn không thể hoàn toàn áp đảo. Mà ngay sau khi ngươi lấy được ưu thế lớn như vậy, hai người bọn họ đã tập hợp những thiên tài có khả năng đặc biệt lại, một khi bọn họ thành lập được liên minh thiên tài, tài nguyên bù trừ cho nhau, Như vậy ưu thế của ngươi sẽ không còn sót lại chút gì. Thất bại của ngươi lúc này đây lại quá mức thảm trọng, không chỉ có bốn gã bát phẩm cường giả, còn có một kiện Thuần Dương pháp khí, chỉ dựa vào hai điểm này thôi, hai người bọn hắn cũng có thể làm suy giảm ưu thế của ngươi. Hiện tại ngươi còn mơ tưởng muốn lấy được lực lượng khổng lồ từ chỗ bọn chúng, chuyện này là không thể nào!
- Nhưng mà, thực lực của tên Chu Báo này thật sự là quá mức mạnh mẽ, hơn nữa hiện tại ngay cả Thiên Long Đạo cũng đều âm thầm ủng hộ hắn, nếu quả thực để cho hắn phát triển lớn mạnh lên, thì không có người nào ở phương bắc có thể chế trụ hắn!
- Chỗ đó chỉ là vùng đất nhỏ ở tây bắc, cứ cho là hắn có thể xung bá ở đó thì sao, muốn làm được việc này, cũng không phải là sự tình có thể làm được trong ngày một ngày hai. Nói không chừng tới khi đó ngươi cũng đã thành công, như vậy cho dù hắn có xưng bá cả phương bắc, thì đối với ngươi mà nói cũng chẳng có bất kỳ ảnh hưởng gì!
- Ý của ngươi, ta hiểu, nhưng mà.
Trên mặt Yến Vân Thiên hiện lên một tia tức giận, hung hăng vỗ lên mặt chiếc bàn trà.
- Trong lòng ta không cam lòng, tiểu tử này tuổi còn trẻ mà đã có được thành tựu như thế nên thực sự là quá mức cuồng ngạo, hắn không hề để hoàng tộc chúng ta ở trong mắt!
- Đó là chuyện của mình ngươi, tự mình nghĩ biện pháp giải quyết đi!
Hắc y nhân lắc đầu như cũ nói.
- Chuyện lần này đã ảnh hưởng tới uy tín của ngươi, ngươi vẫn nên suy nghĩ lại thật tốt xem làm thế nào đối phó với áp lực từ hai vị kia đi. Cái nào nặng, cái nào nhẹ ta nghĩ ngươi vẫn còn có thể phân biệt được?
- Ta sẽ xử lý tốt !
Thần sắc Yên Cân Thiên căng thẳng, nắm tay đang nắm chặt lại cũng nhẹ nhàng thả lỏng ra.
- Chuyện này là do ta lỗ mãng rồi, những chuyện tiếp theo ta sẽ tự mình xử lý. Nhưng mà kiện Thuần Dương pháp khí kia.
- Chuyện này ngươi không cần phải lo lắng, mặc dù là bởi vì chuyện của ngươi mà làm mất đồ vật kia, nhưng nói đến cùng vẫn là do mấy tên kia bản lĩnh không bằng người, đồ vật kia cũng là do bọn họ làm mất. Chuyện này ta sẽ nói giúp ngươi, nhưng mà những chuyện khác ngươi phải tự mình xử lý đấy!
- Ta hiểu mà, đa tạ Ngọc huynh!
- Không cần cảm tạ ta, chúng ta là một thể mà. Hiện tại cũng ta đang đứng trên cùng một cái thuyền, ngươi tốt thì ta cũng tốt, nếu ngươi gặp phiền toái, ta cũng không tránh khỏi có liên quan. Nếu chúng ta đã đem đại sự gửi gắm lên người của ngươi, tự nhiên sẽ không để cho ngươi ăn thiệt thòi quá lớn. Tuy rằng bây giờ ngươi thua thiệt, nhưng mà cũng không tính là chuyện lớn gì. Ngươi có thể tiếp tục tranh giành, ta sẽ giúp ngươi tranh!
Hắc y nhân khoát tay áo.
- Nhưng mà tốt nhất là ngươi nên nghĩ biện pháp ổn định lại cục diện nơi này, không cần tiếp tục gây ra sự tình gì, càng không được làm ra chuyện gì để cho người khác có cớ công kích ngươi, hiểu chưa?
- Hiểu rồi!
Yến Vân Thiên bất đắc dĩ gật đầu nói.
- Chuyện ở đây ta sẽ xử lý thỏa đáng. Sẽ không gây thêm phiền toái cho Ngọc huynh nữa đâu!
- Vậy là tốt rồi!
Hắc y nhân gật đầu nói.
- Gọi mấy người bọn hắn đến đây, ta dẫn bọn họ rời đi!
Yến đế gật gật đầu, gõ xuống bàn một cái, mấy đạo bóng đen chợt lóe quỳ ở phía trước.
- Đi mời mấy đại cung phụng đến đây.
Mấy đạo bóng đen khẽ động một chút, cũng không phát ra một chút tiếng động, hóa thành mấy làn gió nhẹ biến mất. Một lúc sau, mấy tên bát phẩm cường giả tham gia vây công Chu Báo chỉ cần còn sống đều bị dẫn lại chỗ này, chỉ thiếu tên hắc y nhân có thể xuyên qua hư không mà thôi. Hắc y nhân nói chuyện với bọn chúng vài câu, thần sắc khẽ động nhưng không tiếp tục nói gì nữa, chỉ dẫn theo bọn chúng rời khỏi hoàng cung.