Thông Thiên Đại Thánh

Chương 745: Chương 745: Tứ hôn. (4)




Nếu, nếu như mình có thể có được thực lực của hắn, không, chẳng cần phải ngang với hắn, chỉ cần gần bằng hắn, có được chiến tích như thế kia, như vậy mình cũng có thể giống như hắn. Có được địa vị lớn như vậy, đối với thánh chỉ của hoàng đế cũng chẳng thèm ngó tới, thậm chí còn mang theo cái vẻ mặt đáng ghét như thế này, khiến cho người ta nhìn thấy chỉ muốn in vài cái bàn tay lên mặt hắn.

Hiện tại, hắn không có thực lực này!

Nhưng mà hắn cũng có tiền vốn của riêng hắn, tuy rằng không đạt được tiêu chuẩn biến thái như của Chu Báo, nhưng cũng đủ để cho hắn ứng phó với việc không hoàn thành nhiệm vụ này. Hai mươi ba tuổi, là cao thủ ngũ phẩm, trên thế giới này trừ bỏ đám người biến thái Chu Báo, Lý Tú, Cơ Dạ Nguyệt, và Yên Phi này ra thì bất luận kẻ nào khác cũng không thể so sánh được với hắn. Dù cho đối với bất kì một đại tộc thế gia nào thì hắn cũng là đối tượng mời chào tốt nhất, đều cực lực tiếp đón, cho nên căn bản là hắn không sợ.

- Nếu đại nhân đã nói như vậy, ta nhất định sẽ đem lời nói của ngài báo cáo với bệ hạ!

- Vậy phiền Trì đại nhân!

Chu Báo khẽ gật đầu, bưng trà tiễn khách.

- Thực sự là không muốn, nhưng mà hoàng đế vẫn muốn cùng chơi trò đó với ta!

Nhìn thấy Trì Hằng Hưng rời đi, Chu Báo nhíu mày nói thầm.

- Nhưng mà ta thực sự không hề có một chút hứng thú đối với nữ nhân Yến Vân Yên kia!

- Ngươi như vậy có phải rất quá đáng hay không. Như vậy có phải là quá không để mặt mũi cho Yến Vân Thiên sao ?

Thanh âm của Vương Xà vang lên từ phía sau lưng hắn.

- Ta nói rồi, cơn tức này ta nuốt không trôi. Cho dù cố chấp nuốt xuống ngực, cơn tức này cũng sẽ không thông suốt được!

Chu Báo lạnh lùng cười.

- Nếu hắn muốn làm ta yên lòng, phải xuất ra một chút thành ý mới được.

- Thành ý? Hắn có thể gả con gái của mình cho ngươi, đã là rất có thành ý rồi. Thanh Dương công chúa và Hòa Dương công chúa, tuy rằng phong hào chỉ khác nhau có một chữ, nhưng lại là hai người có địa vị hoàn toàn bất đồng. Ngươi có biết mẹ đẻ của Thanh Dương công chúa là ai không?

- Hoàng hậu!

Chu Báo khẽ ngẩng đầu.

- Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta và ngươi đang tùy tiện nói đùa sao? Đối với Thanh Dương công chúa ta còn biết nhiều hơn ngươi!

- Ngươi biết nàng?

Xà Vương có chút ngoài ý muốn.

- Ta còn tưởng rằng ngươi thuận miệng nói đùa chứ?

- Gặp qua một lần, ấn tượng không tệ, ít nhất so với cái gì Yến Vân Yên kia còn tốt hơn. Người đàn bà kia tuy rằng xinh đẹp nhưng mà ta nhìn cũng không vừa mắt!

- Ta chỉ có thể nói nhãn lực của ngươi không tệ, ở cùng một chỗ với một nữ nhân hồng nhan, như thế nào lại là người tốt lành đây?

- Dường như ngươi đối với hồng nhan kia có thành kiến rất lớn!

Chu Báo khó hiểu nói.

- Đến tột cùng thì nàng là ai?

- Nàng là một người luôn tự cho mình là đúng, cũng giống như Yến Vân Yên. Hành động lần này của ngươi, phương pháp cũng không sai, có thể dùng cách này để thăm dò thái độ của Tấn Đế. Nhìn xem người này đến tột cùng là có ý nhượng bộ, gả Thanh Hòa công chúa cho ngươi hay không!

Vương Xà cười chuyển chủ đề khác nói.

Nếu hắn không muốn nhiều chuyện về người đàn bà kia, Chu Báo cũng sẽ không ép buộc hắn.

- Tấn đế có nhượng bộ hay không ta không biết, nhưng mà ta nghĩ hắn nhất định sẽ thập phần tức giận, nói không chừng còn có thể khiến cho hắn trực tiếp tức chết là tốt nhất!

- Trực tiếp tức chết?

Vương Xà nở nụ cười.

- Hắn sẽ không, hắn còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, như thế nào lại vì một chuyện tình nhỏ nhỏ này mà bị ngươi khiến cho tức chết đây? Nhưng mà ngươi làm như vậy có lẽ cũng không thể đạt được ước muốn!

- Ngươi muốn nói, sau khi hắn tức giận, sẽ không đổi Hòa Dương công chúa thành Thanh Dương công chúa sao?

- Vì sao phải đổi, dù sao chuyện này cũng chỉ có hai bên ngươi và hắn biết, hắn muốn gả Hòa Dương công chúa cho ngươi cũng chỉ vì muốn làm ngươi yên lòng, hiện tại thái độ của ngươi đã biểu lộ ra là dù cho người ta có gả nữ nhân cho ngươi, ngươi cũng sẽ không an phận thủ thường, như vậy vì sao hắn phải gả nữ nhân cho ngươi đây?

Vương Xà cười a a nói.

- Trừ phi, ngươi có thể khiến cho hắn cảm thấy áp lực lớn hơn nữa, khiến cho hắn hiểu được nhất định phải gả con gái cho ngươi, nếu không hắn sẽ rất phiền toái.

- Ngươi có ý tứ gì?

- Muốn đạt được mục đích của mình, không thể ngồi bất động một chỗ, ngươi cần phải hành động. Có một số việc, nếu như mình không tranh thủ thì chuyện tốt cũng sẽ không đến lượt mình. Hơn nữa, Yến Vân Thiên cũng không phải là người dễ đối phó như vậy, nếu như ngươi thực sự muốn cưới Thanh Dương công chúa, ngươi phải chủ động tạo một chút áp lực với Yến Vân Thiên. Chỉ có như vậy mới có thể đạt được ước muốn!

- Xem ra ngươi đã có tính toán rồi!

- Chỉ là một cái đề nghị nho nhỏ mà thôi!

- Đề nghị của ngươi? Đề nghị gì vậy?

Chu Báo hơi ngẩn ra, bên trong ánh mắt nhìn Vương Xà lộ ra một cỗ cảm giác cực kì không tín nhiệm. Theo bản năng hắn cảm giác được tên gia hỏa Vương Xà này nhất định là không thể nghĩ được một cái chủ ý tốt đẹp nào cả, nói không chừng còn đẩy mình vào trong khe, cho nên, vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.

- Ngươi đừng nhìn ta như vậy, hiện tại thực lực của tiểu tử ngươi cao như vậy, cho dù là xông vào trong cung một chút cũng không có việc gì cả, huống chi hiện tại ngươi cũng có mục đích của chính bản thân mình, đi ra ngoài làm náo động một chút, cũng là chuyện tình nhất cử lưỡng tiện!

- Ngươi muốn ta làm như thế nào?

Chu Báo nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Xà Vương vẫn mang theo thần tình không tín nhiệm.

- Thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà kết quả của trận chiến này sẽ không được lưu truyền ra bên ngoài, nếu không truyền ra, như vậy người trong thiên hạ vẫn xem như ngươi có tu vi thất phẩm, chiến lực đỉnh bát phẩm. Tuy rằng ở tuổi của ngươi, lực lượng như vậy cũng đủ khiến toàn bộ thiên hạ ghé mắt, cũng có đầy đủ tư cách đi cưới công chúa. Nhưng mà nếu chỉ có thể thôi thì ngươi cũng không thể nắm chắc mười phần. Hơn nữa ngươi vừa mới từ chối con gái của Tấn đế Yến Vân Thiên xong, lấy tính cách của hắn, nếu ngươi không thể gây cho hắn đủ áp lực, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý!

Vương Xà tràn đầy tự tin nói.

- Như vậy, ngươi có thể nói cho ta biết, đến tột cùng là ai trêu chọc vào ngươi không?

Chu Báo cười hỏi.

- Ha ha, cũng không tính là trêu chọc, mà là từ trước đến nay ta và hắn có chút bất hòa!

Vương Xà nghe Chu Báo nói như vậy, khuôn mặt đỏ lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.