Thú Cưng Toàn Tiểu Khu Đều Là Cơ Sở Ngầm Của Tôi

Chương 27: Chương 27




Bình luận như mưa trên màn hình phát sóng trực tiếp bay còn nhanh hơn tên lửa.

[ Ghê quá ghê quá ghê quá aaaaaaaa nóng quá má ơi!!! ]

[ Nhức náchhhhhhhh! Thả thính gì ghê vậy! Mẹ ơi, 'thái tử gia' ơi anh đang muốn chọc cho tôi cười xỉu up xỉu down sao? ]

[ Não của tui, não của tui...rốt cuộc nó lăn đâu mất tiêu rồi?! ]

[ Đại ca, sau này anh làm sao có thể nhìn thẳng vào hai chữ 'lý trí' được nữa? Trên người của anh bây giờ đã cộp mác 'ba láp ba xàm' rồi! ]

[ Anh ta có thể nói gì mà 'sẽ không bị sự đáng yêu của em hạ gục', ha ha ha thơ thơ thẩn thẩn. Cái nghèo làm hạn chế trí tưởng tượng của chúng ta, quả nhiên tôi không thể hiểu được thế giới của người có tiền, tôi không xứng! ]

Mạc Thần Trạch không chút cảm xúc đọc hết lời kịch buồn nôn mà hệ thống đã dày công 'xào nấu'. Sau đó nghiêm nghị nhìn vào màn hình phát sóng trực tiếp, ánh mắt lạnh băng, không nói lời nào.

Chỉ cần trong lòng không run sợ, người khác mới phải run sợ.

Chỉ cần da mặt dày không xấu hổ, người khác mới phải xấu hổ.

Khán giả xem phát sóng trực tiếp: [...]

[ Sao lại thế này, sao tự nhiên tui cảm thấy cổ tui hơi lạnh vậy? ]

[ Đại ca cứ nhìn một cách chăm chú đầy chết chóc đó là cho chân tui mềm nhũn rồi, các chị em nhanh đỡ tui một cái! ]

[ Mọi người nói xem, một khi 'thái tử gia' nổi giận thì đám quần chúng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp biết rõ chân tướng như chúng ta có thể bị giết để diệt khẩu không? ]

[ Biết là như vậy, nhưng mà...mẹ nó, tôi vẫn muốn tiếp tục cười ha ha ha ha ha ha... ]

[ Ahhhhh, đại ca ơi, xin anh đừng nhìn vào màn hình nữa! Van xin anh đừng nhìn em! Em không chịu được sự đẹp trai của anh! Em thật sự không muốn lật bias* đâu ahhhhhh! ]

(*): thay đổi thần tượng.

[ Một cái liếc mắt của đại ca cũng làm cho tôi mê mẩn, lần này là sự thật. ]

Mạc Thần Trạch cố ý không để ý đến phản ứng của Cố Tiểu Khả mà tiếp tục tạo áp lực cho những khán giả vô tội đang xem phát sóng trực tiếp. Nhạc chuông điện thoại di động của anh đột ngột vang lên, phá vỡ bầu không khí xấu hổ đang bao trùm.

Mạc Thân Trạch tiếp điện thoại và 'a lô' một tiếng.

Cố Tiểu Khả trộm thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thật sự không biết nên nói gì cho phải!

Tuy rằng nam thần có một chút xấu xa, lời xuất phát từ miệng anh không hiểu vì sao lại có ngụ ý tán tỉnh. Nhưng dù vậy, vẫn thật sự ngốc nghếch đáng yêu!

Thậm chí Cố Tiểu Khả còn đang nghi ngờ có phải đầu óc của nam thần bị cửa kẹp rồi không.

||||| Truyện đề cử: Giam Cầm Một Bông Tuyết Nhỏ |||||

–Waatpad: Autumnnolove–

Người gọi tới là Cố Chinh, ngay cả phòng phát sóng trực tiếp cũng có thể mơ hồ nghe thấy tiếng cười nhạo quá trớn của anh ta.

“Anh! Em không ngờ anh là loại người này! Ha ha ha ha ha ha ha...”

“Anh kiềm chế chút đi, nếu không em sẽ thật sự dùng tên thật để report anh đang thực hiện hành vi công kích nhân thân* của chị của em đó!”

(*): là hành vi cãi nhau trên mạng nhưng lôi cha mẹ ông bà tổ tiên của người khác ra chửi.

Từ xưa đến nay, anh hùng bàn phím trên làn mưa bình luận không thiếu. Lập tức có người nghe ra đầu dây bên kia đang trò chuyện cùng đại ca chính là idol của bọn họ.

[ aaaaaaaaaaaaaa, anh mình...anh mình cũng xem phát sóng trực tiếp sao? Chúng ta lại cùng nhau xem phát sóng trực tiếp, cùng một góc nhìn, cùng nhìn thấy những người giống nhau, nói những lời lảm nhảm như nhau, aaaaaaaa xỉu! ]

“Nhắc nhở cậu một chút!“. Trước sự chế giễu của Cố Chinh, Mạc Thần Trạch lại chẳng hề nao núng. Như thể bây giờ có một cơn bão cấp 12 ập tới cũng không thể lay động được tâm thái vững vàng như kiềng ba chân của anh.

Mạc Thần Trạch biết Cố Chinh đang xem phát sóng trực tiếp, anh nhìn thẳng vào nội tâm ảnh đế Cố Chinh thông qua màn ảnh, nhàn nhạt nói:

“Đầu Gỗ, dạo gần đây cậu giảm cân đến đâu rồi?”

“Khi xem phim cậu đóng tôi đã tự hỏi có phải TV trong nhà quá nhỏ hay không. Sau đó mới phát hiện, thì ra là mặt cậu quá lớn, lớn đến nỗi suýt nữa thì tràn ra khỏi màn hình.”

Trước mặt người hâm mộ, anh trực tiếp gọi ra tên cúng cơm mà ảnh đế luôn cảm thấy xấu hổ, còn cà khịa mặt anh ta to như cái thau, Mạc Thần Trạch vẫn là người đầu tiên.

[ Ơi là trời luôn á, Đầu Gỗ ha ha ha ha, em thật không nghĩ tới idol nhà em có cái tên cúng cơm dễ thương như dị ha ha ha ha, em mạn phép cười thêm ba phút nữa, ha ha ha... ]

[ Tuy rằng tôi đã có nhịn cười rồi, nhưng vẫn không thể không cảm thán một câu. 'Thái tử gia' có thể gọi tên cúng cơm của anh nhà tôi như vậy, quan hệ giữa hai anh cũng thật tốt. ]

Tốt? Tốt cái quần què á! Cố Chinh sửng sốt một lúc, sau đó thẹn quá hóa giận: “Em muốn đập chết anh!”

Mạc Thần Trạch thờ ơ lạnh nhạt, thản nhiên đáp: “Đến đây đi! Hai chúng ta đấu súng, dù sao mặt của cậu cũng to như vậy, phạm vi bắn cũng rộng hơn.”

Cố Tiểu Khả suýt nữa thì bật cười thành tiếng, phòng phát sóng trực tiếp thì đã bị quái vật 'ha ha' xâm chiếm.

Tầm mắt của Mạc Thần Trạch rời khỏi màn hình phát sóng trực tiếp, nhìn Cổ Tiểu Khả một cái rồi khẽ cười. Cuối cùng bầu không khí cũng không còn lúng túng nữa...công cụ người Đầu Gỗ dùng đến đây đã hết giá trị lợi dụng, có thể ném đi.

Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp đã không còn xôn xao về những lời kịch ngô ngê của đại ca nữa, thay vào đó là thảo luận về mặt của ảnh đế Cố, Mạc Thần Trạch đã thành công dời tầm mắt của công chúng đi.

Anh nghiêng đầu nhìn Cố Tiểu Khả, ánh mắt anh chạm phải ánh mắt cô. Cố Tiểu Khả vội vàng cúi đầu xuống, Mạc Thần Trạch mỉm cười, không hề nể nang gì mà cúp điện thoại của Cố Đầu Gỗ, chuyển sang gửi tin nhắn wechat cho Cố Tiểu Khả.

Cố Tiểu Khả cảm giác được điện thoại của mình đột nhiên rung lên hai hồi.

[ Quản phòng ]: [ Chị gái nhỏ, đang ngẩn ngơ gì vậy? Không phát sóng trực tiếp nữa sao? ]

Cố Tiểu Khả giật mình, xấu hổ nên khẽ cắn môi, đầu ngón tay vô thức mơn trớn mép di động. Cô ho khan một tiếng, hoàn toàn không dám nhìn Mạc Thần Trạch. Cô khẽ thở dài, hai mắt bắt đầu đỏ ửng.

[ Ahhhhhh, kính lúp của em đầu rồi, em thấy chị gái đỏ mặt nè aaaaaaa! ]

[ Xin cho hỏi vì sao chị gái lại đỏ mặt, nhận được tin nhắn gì từ di động sao? Ỏ ỏ ỏ ỏ... ]

[ Với kinh nghiệm đọc truyện Conan 20 năm của tôi, kết hợp với mấy câu thả thính lung tung beng của 'thái tử gia' khi nãy, tôi có đủ động cơ và bằng chứng để suy đoán rằng...nhất định là tổng giám đốc khờ khạo đã gửi tin nhắn với những lời lả lơi ong bướm cho chị của chúng ta! Chị, chị nhất định phải biết giữ mình... ]

[ Aaaaaaaaaaaaa đại ca ơi, bây giờ em có nên gọi anh một tiếng anh rể không! ]

[ Chời đất mẹ ơi! Đột nhiên tôi cảm thấy mình cũng rất ưu tú nha, 'thái tử gia' của tập đoàn Mạc thị lại là anh rể của tôi ố là la ố là la! ]

Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp quá nhiệt tình khiến cho Cố Tiểu Khả muốn nói sang chuyện khác cũng khá gập ghềnh.

“Để tôi phổ cập một vài quy tắc mà nhóm bạn chó của nhà trẻ chúng tôi cần phải tuân theo khi đi ra ngoài tản bộ...”

Cố Tiểu Khả còn chưa nói xong, hướng gió trong phòng phát sóng trực tiếp lại chậm rãi thay đổi.

[ Tôi có phát hiện mới! Dáng dấp của chị gái này trông rất mỹ miều, thật sự xinh đẹp. Mọi người có thấy vô cùng xứng đôi với anh trai nhỏ Diệp Hiên đột nhiên nổi tiếng năm nay không? ]

[ Đừng đưa tên nghệ sĩ khác đến phòng phát sóng trực tiếp, đừng kéo antifan cho chị tôi, cũng không phải ai cũng biết tới anh trai nhỏ Diệp Hiên gì đâu ]

[ Đây cũng không phải phòng phát sóng trực tiếp của Cố Chinh, mắc mớ gì không được nhắc tới nghệ sĩ khác. Đám fan não tàn của Cố Chinh có ổn không vậy! ]

--Editor: Autumnnolove--

Mạc Thần Trạch cúi đầu xem bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp, anh khẽ cau mày. Mấy năm gần đây Cố Chinh càng nổi tiếng, đi kèm với danh tiếng chính là antifan cũng không ít. Mà thằng nhóc Diệp Hiên này lại càng lạ lùng hơn, sao đột nhiên nó lại chạy tới tham gia giới giải trí?

Diệp Hiên là bạn học tiểu học của Mạc Thần Trạch, bậc cha chú hai nhà đứng cùng một phe trên chốn quan trường, cho nên lúc còn nhỏ hai người sống cùng một khu nhà, quan hệ rất tốt.

Năm nay Diệp Hiên tham gia một chương trình tạp kỹ. Anh ta hài hước, ngay thẳng, có vẻ ngoài đẹp trai nên khi tiết mục vừa phát sóng đã trở nên nổi tiếng. Khi độ phổ biến các tăng cao, cũng càng có nhiều người muốn ké fame và dẫn hướng dư luận.

Mạc Thần Trạch đưa mắt nhìn Cố Tiểu Khả, thấy vành tai của cô đỏ ửng. Khuôn mặt cô không hề gợn sóng, dường như cảm xúc chẳng bị làn mưa bình luận chi phối chút nào, trêu chọc vẫn rất có chừng mực:

“Mong các bạn xem phát sóng trực tiếp đừng ghép đôi lung tung. Diệp Hiên chắc chắn không phải là của tôi, bởi vì anh ấy là của tất cả các bạn.”

Nghe cô nói như vậy, đuôi lông mày Mạc Thần Trạch khẽ cong lên.

Cố Tiểu Khả cũng nhân cơ hội này mà chuyển đề tài lên nhóm bạn thú cưng, mâu thuẫn trong phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt giảm đi rất nhiều, mọi người bắt đầu bị cuốn vào những người bạn nhỏ đáng yêu.

Nhưng vào lúc này, Cố Tiểu Khả đột nhiên nhận được thông báo có người xin thêm bạn trên wechat. Lý do bên kia thêm bạn chính là... [ Tôi là Diệp Hiên, bạn chí cốt của lão Mạc. Tôi muốn trò chuyện với cô. ]

Cố Tiểu Khả hơi sửng sốt, sao lại trùng hợp đến vậy, nói cái gì là cái đó đến. Cô chỉ vừa mới thất thần có vài giây, anh hùng bàn phím đã soi được màn hình di động của cô thông qua thấu kính lồi giao thông. Tin tức vừa được truyền ra, phòng phát sóng trực tiếp nhát mắt lại muốn nổ tung.

[ Vãi iiiiiii, cái quái gì đang diễn ra vậy? Sao đột nhiên Diệp Hiên lại thêm bạn wechat với chị tôi vậy? ]

[ Chắc là trùng tên trùng họ thôi, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy. ]

Rất nhiều người trong phòng phát sóng trực tiếp đều đang nghi ngờ tính xác thật của Diệp Hiên này, nhưng vẫn có rất nhiều người tin tưởng đây đúng là anh ta, rốt cuộc không phải ai cũng có thể tự xưng là bạn chí cốt của đại ca.

[ Aaaaaa, chị...chị không hổ danh là chị của em! Về sau em sẽ đi theo chị, chị đại, xin hãy nhận của em dâu một lạy! ]

[ Đúng là chị đại nhà em, ảnh đế Cố Chinh là em trai chị, lưu lượng Diệp Hiên chủ động thêm wechat chị ]

Làn mưa bình luận đều là 'chị đại', 'xin nhận của em dâu một lạy', thậm chí còn có người cầu khấn chị đại phù hộ cho thi cuối kỳ suôn sẻ.

[ Tôi mạnh dạn suy đoán thế này, các người nói thử xem anh trai nhỏ Diệp Hiên này có phải là đang muốn đoạt người với tổng giám đốc Mạc ngô nghê kia? ]

[ Người chị em nào hồi nãy mới nói chị đại và Diệp Hiên rất xứng đôi đâu rồi, thẳng thắng sẽ được khoan hồng, đó có phải là tài khoản phụ của Diệp Hiên không? Ha ha ha... ]

Xem đến đây, ý cười trên môi Mạc Thần Trạch cũng phai nhạt đi ít nhiều.

Thằng oắt con Diệp Hiên này từ nhỏ đã thích hơn thua với anh. Từ việc học, đồ chơi cho đến việc kinh doanh anh ta đều muốn so. Từ khi anh đầu tư vào lĩnh vực công nghệ sinh học, anh ta cũng nối gót mua lại một công ty công nghệ sinh học...

Khóe miệng Mạc Thần Trạch khẽ co giật, không lẽ ngay cả 'vợ' cũng...

Anh ta cũng muốn xen vào sao?

Cố Tiểu Khả vốn không quen biết Diệp Hiên nào đó, cùng lắm chỉ nhìn thấy anh ta xuất hiện trong các tiết mục trên tivi vài lần. Cuộc sống của nghệ sĩ và một công dân bình thường như cô quả thật là cách xa nhau gần 10 cái hành tinh vậy.

Thế nên, tình hình bây giờ là như thế nào?

Vì sao ngôi sao lớn phải thêm wechat của mình, có khi nào người này thật ra chỉ là một kẻ lừa đảo, hay là một trò đùa dai?

Trong lúc Cố Tiểu Khả đang ngẩn người, phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu ồn ào. Ai cũng muốn làm rõ chuyện, kêu gào ầm ĩ...

[ Anh nhỏ Diệp Hiên cố lên! Bọn em đều ủng hộ anh làm chướng ngại vật cho tổng giám đốc Mạc ngô nghê, để anh ấy nếm mùi vị 'truy thê hỏa táng tràng' cấp địa ngục là gì ha ha... ]

(*): nam chủ ban đầu lạnh lùng cao ngạo, sau đó lại theo đuổi nữ chính.

[ Không sai, không sai! Tôi chính là người ghét người giàu, ha ha ha, nhưng thích xem thần tiên đánh nhau! ]

[ Hàng đầu có bán hạt dưa và nước ngọt, nhanh đến đây nhận nào! ]

--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--

Mạc Thần Trạch vẫn luôn lén mở phòng phát sóng trực tiếp trên di động, anh lẳng lặng xem những bình luận 'đổ thêm dầu vào lửa' này. Đột nhiên cất điện thoại vào túi, nhấc đôi chân dài bước về phía Cố Tiểu Khả.

“Mấy giờ rồi?“. Anh hỏi.

Cố Tiểu Khả ngước mắt nhìn, thấy nam thần đã đi đến trước mặt cô. Cô bất giác rụt người lại như một chú mèo, đầu óc có chút mờ mịt: “Hả?”

Mạc Thần Trạch nghiêm túc đưa tay ra, lòng bàn tay đang đặt trước mặt Cố Tiểu Khả: “Di động của tôi hết pin rồi, mượn điện thoại của em xem giờ.”

Cố Tiểu Khả hoàn toàn không có ý định cự tuyệt, cô theo bản năng mà đưa điện thoại vào tay nam thần.

Mạc Thần Trạch cúi đầu liếc mắt nhìn một cái: “Vẫn còn sớm, vì vậy tôi có thể đi tản bộ cùng với Răng Nanh không?”

Răng Nanh nghiêng cái đầu nhỏ, nhìn về phía chủ nhân nhà mình với vẻ đáng yêu vô tội.

Cố Tiểu Khả vô thức gật đầu, hoàn toàn không hiểu nam thần đang muốn làm gì.

Mạc Thần Trạch đưa điện thoại di động lại cho Cố Tiểu Khả, ngón út của anh 'vô tình' lướt qua giao diện wechat, thật trùng hợp ấn vào nút [ Từ chối ] một cái. Sau đó dùng vẻ mặt tỉnh bơ mà xin lỗi:

Xin lỗi, trượt tay!”

Cố Tiểu Khả: “......”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.