Thủ Đoạn Phu Nhân

Chương 53: Chương 53: Tôi không phục




Hạ Trí Đạo lạnh lùng gật đầu, con người anh không thích giải thích nhiều, cũng không cảm thấy mình cần phải giải thích.

Bảo vệ cũng không hiểu rõ tình huống trước mắt, ông dò xét đôi nam nữ trước mặt, rồi mở cổng ra.

Đợi hai người đi xa rồi, bảo vệ mới lầm bầm.

“Lúc trước nghe nói thủ đoạn người phụ nữ này rất cao siêu, thích dụ dỗ đàn ông, chẳng lẽ người lạnh lùng kiêu ngạo như Hạ Trí Đạo cũng bị cô ta dụ rồi?” Trong lúc bảo vệ đang nhiều chuyện, thì Đường Cẩn Du và Hạ Trí Đạo đã đi vào thang máy.

Hai người mất khoảng ba phút để tới phòng làm việc của họ, Đường Cẩn Du và Hạ Trí Đạo vừa bước vào, toàn bộ người có mặt trong phòng làm việc đều bắt đầu xôn xao.

Đọc truyện tại đây.

Một nhóm người xì xào bàn tán, còn Từ Thi Âm thì xông tới trước mặt hai người.

“Đàn anh, sao anh lại dẫn người phụ nữ này về? Cô ta là kẻ ăn cắp, danh tiếng đội ngũ chúng ta đã rớt xuống tận đáy rồi, giờ bọn em ra ngoài đều bị người khác chê cười, anh còn dẫn cô ta về đây làm gì?”

Nói xong, Từ Thi Âm lại nhìn Đường Cẩn Du.

“Đường Cẩn Du, cô vẫn còn mặt mũi để quay về đội ngũ chúng tôi à, cô có biết vì cô, mà chúng tôi bị bao nhiêu người chê cười không, tôi đã gặp nhiều người phụ nữ không biết xấu hổ, nhưng lần đầu tiên gặp người có da mặt dày như cô đấy!”

Tôn Quốc nghe thấy tiếng động cũng đi tới.

“Hạ Trí Đạo, lần trước tôi đã đuổi Đường Cẩn Du đi rồi, có phải cậu không phục với quyết định của tôi đúng không?”

Mấy người khác cũng đồng loạt lên tiếng chất vấn, Đường Cẩn Du cảm thấy cả người mình bị vây quanh bởi ánh mắt khinh thường, cô chẳng dám ngẩng đầu lên nhìn mọi người, dù cô không làm gì sai cả.

“Là giáo sư Lý bảo tôi dẫn Đường Cẩn Du tới đây, giờ ông ấy muốn gặp cô ấy, mấy người có ý kiến gì không?”

Hạ Trí Đạo lạnh lùng nói, mấy người khác nhìn anh ngờ vực, nhưng không dám nói gì nữa, trước giờ bọn họ chưa từng dám ý kiến về quyết định của giáo sư.

Cuối cùng, Hạ Trí Đạo dẫn Đường Cẩn Du tới trước văn phòng nằm trong cùng.

Anh gõ cửa xong, thì một giọng nam trung niên trầm thấp chất phác vang lên.

“Mời vào.”

Đường Cẩn Du đi vào, thấy một người đàn ông trung niên đeo kính, khuôn mặt nho nhã đang ngồi trên ghế da màu đen, hình như ông ta đang đọc tài liệu, nghe thấy tiếng bước chân thì ngẩng đầu lên nhìn.

“Cô là Đường Cẩn Du?”

Đường Cẩn Du gật đầu, cả người hơi luống cuống tay chân.

Trong mấy năm cô học đại học, trong lòng luôn sùng bái giáo sư Lý, thậm chí còn muốn đích thân trò chuyện với ông.

Nhưng lúc đó giáo sư Lý đang ở nước ngoài, kế hoạch ban đầu của Đường Cẩn Du là định ra nước ngoài học tiếp, nhưng sau đó cô xảy ra chuyện phải ngồi tù.

“Cô ngồi xuống đi, chúng ta từ từ nói.”

Giáo sư Lý nói xong, thì đứng dậy mời Đường Cẩn Du ngồi xuống sofa trước mặt, rồi ông nhanh chóng bưng ba tách trà tới đây, tính tình trông rất dịu dàng.

“Xin lỗi, mấy ngày trước tôi luôn bận rộn ở nước ngoài, nên không giải quyết được chuyện của cô, sau khi về nước tôi mới biết cô bị Tôn Quốc đuổi đi rồi.”

Đường Cẩn Du gật đầu.

“Giáo sư Lý, là tôi đã gây rắc rối cho ông.”

“Cô là người Tần Chính giới thiệu tới đây, tôi cũng điều tra lý lịch năm đó của cô rồi, tôi biết thân phận của cô, nhưng Tôn Quốc thì không, nên mong cô đừng trách cậu ta.”

Đường Cẩn Du vội gật đầu, với lý lịch của cô, Tôn Quốc tức giận rồi đuổi cô ra ngoài, cũng là chuyện thường tình.

Dù gì thì giờ cô cũng mang tiếng là ăn cắp học hành gian trá.

“Giáo sư Lý, trên đời này ai chứng kiến chuyện của tôi rồi, cũng sẽ cảm thấy không nên sử dụng tôi, nên tôi không hề trách Tôn Quốc.”

Giáo sư Lý khẽ cười gật đầu.

“Tôi đã gặp Châu Gia Đông rồi, ngoài số liệu thí nghiệm và luận văn năm đó, thì mấy năm nay cậu ta chẳng có thành tựu gì mới, tôi có lý do để tin rằng năm đó cô bị oan, nhưng tôi không thể đưa ra chứng cứ được. Cô Đường, cô hãy dùng tài năng của mình để chứng minh bản thân, tôi sẽ cho cô quay về làm tiếp, cô đừng để tâm đến ánh mắt người khác, nhưng cô phải lập thành tích, bằng không, tôi cũng không thể giúp cô được.”

Đường Cẩn Du tràn đầy cảm kích.

“Giáo sư Lý, liệu tôi có liên lụy đến danh tiếng đội ngũ ông không?”

Trong lòng Đường Cẩn Du hơi lo sợ, cô bị mọi người vứt bỏ một lần rồi, cô có thể tự an ủi mình rằng, là do ban đầu cô dùng thân phận giả để vào đây, nên khi phát hiện ra thân phận thật, ai cũng sẽ đuổi cô ra ngoài thôi.

Nhưng với tình hình hiện tại, nếu cô vẫn tiếp tục làm nghiên cứu, sẽ bị người xung quanh mắng nhiếc chê cười, cuối cùng giáo sư Lý không chịu đựng nổi áp lực mà đuổi cô đi lần nữa, Đường Cẩn Du cảm thấy mình không thể chịu nổi tâm lý này.

“Tôi không sợ mọi người chỉ trỏ, cô Đường, tôi tin năng lực của cô, nếu cô thật sự không lập được thành tích, thì chỉ có thể trách tôi nhìn lầm, nhưng tài năng và thành tựu tôi lập ra, sẽ không vì cô tiến vào đội ngũ của tôi mà ảnh hưởng một tý nào.”

Lúc này Đường Cẩn Du mới yên lòng lại.

“Vậy khi nào tôi có thể làm lại?”

Lúc hỏi câu này, Đường Cẩn Du bỗng nghĩ tới công việc của mình trong club, cô đã cảm nhận được rắc rối rồi.

Chắc chắn tiền lương ở MU sẽ không cao, nhưng chi phí điều trị của Bối Bối vẫn cần rất nhiều, chắc chắn cô không thể từ bỏ công việc ở club, đến lúc đó cô chỉ có thể tìm Chị Lưu để sắp xếp lại thời gian làm việc.

“Hôm nay là thứ sáu, thứ hai tuần sau cô bắt đầu làm việc lại đi. Hôm nay tôi sẽ nói rõ với mọi người, đi thôi, tôi dẫn cô ra ngoài.”

Nói xong, giáo sư Lý đứng dậy dẫn Đường Cẩn Du ra ngoài, Hạ Trí Đạo đi sau cùng.

Ba người đi tới chính giữa phòng làm việc, giáo sư Lý vỗ tay, mọi người nhanh chóng vây quanh lại.

“Tôi biết trong lòng mọi người có rất nhiều ý kiến, cũng như không tán thành, nhưng con người tôi luôn tin vào mắt mình, tôi quyết định tiếp tục thu nhận cô Đường vào làm việc trong đội ngũ chúng ta. Nếu cô Đường vẫn xuất hiện tình trạng ăn cắp, hoặc trong vòng một năm rưỡi không lập được thành tích nào, tôi sẽ tự khắc sa thải cô ấy, mọi người có ý kiến gì thì có thể nói với tôi, nhưng tôi sẽ không thay đổi quyết định này.”

Giáo sư Lý nói xong, ánh mắt mọi người vẫn không tán thành, nhưng không ai chủ động đứng ra làm càn trước mặt giáo sư Lý.

Ai cũng biết địa vị của giáo sư Lý rất lợi hại trên thế giới, cho dù phải nhẫn nhịn không thích làm việc cùng sở nghiên cứu với Đường Cẩn Du, nhưng lỡ sau này đổi việc được người khác biết mình từng làm trong đội ngũ giáo sư Lý, sẽ được đánh giá cao hơn, chẳng ai muốn từ bỏ danh lợi này, nên chỉ có thể kiềm nén sự khó chịu trong lòng.

Chỉ có Từ Thi Âm, cô ta căm hận nhìn Đường Cẩn Du, cuối cùng không nhịn được bùng nổ.

“Giáo sư, nếu ông sử dụng lại Đường Cẩn Du, thì chí ít cũng phải cho chúng tôi một lý do chứ, người phụ nữ ăn cắp số liệu thí nghiệm và luận văn của thầy hướng dẫn mình, bị trường học khai trừ, bị cộng đồng quốc tế cho vào danh sách đen, tôi thật sự không phục khi làm việc cùng người này!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.