Dòng Thanh Giang lười biến uốn lượn quanh thành phố Thuận Hải.
Một con thiên nga trắng muốt xinh đẹp cao quý lượn trên mặt sông êm đềm...
QUÉC...QU ÉC...
Thiên nga lượn đi lượn lại trên một vùng sông, liên tục cất tiếng gọi...
Bên dưới làn nước trong xanh, con chuột béo ú cơ thể to bằng con cún nhỏ với màu lông hoàng kim xinh đẹp nằm im lìm dưới đáy sông, trên cơ thể của nó có vô số vết thương chằn chịt...
Sáng nay khi đã hồi lại một phần sức mạnh, nó đã đánh hơi đi tìm con hắc xà kia để bắt nó lại...nhưng sức mạnh của nó không còn thời toàn thịnh thế là được hắc xà cấp cho vé xuống lòng sông nghĩ dưỡng.
QUÉC...QU ÉC...
Âm thanh của thiên nga vang vọng trong không gian...
Đôi tai thỏ con chuột khẽ giật giật...
QUÉC...QU ÉC...
Âm thanh thiên nga lại vang lên, đôi tai con chuột giật giật mạnh hơn, đôi mắt nhắm nghiền của nó khẽ hé mở.
QUÉC...QU ÉC...
Pika...PikaPika...
Âm thanh vui mừng của con chuột đáp lại tiếng gọi của thiên nga...
QUÉC...QU ÉC...QUÉC...QU ÉC...
Thiên nga cũng nhận ra địa điểm con chuột kia...
Chuột béo cố gắng đứng dậy...
Pikaaaaaaaaa.....
Nó vận hết sức lực còn lại phóng ra một tia kim lôi lên thẳng mặt nước...
Thiên nga lượn lờ thấy tia kim lôi liền nhắm hướng đó lao thẳng xuống mặt sông.
QUÉC...QUÉC...
Pikapi...Pikapi...
Chuột béo vui mừng khi thấy thiên nga lao đến nó.
Thiên nga ngậm lấy một tai của nó sau đó bay lên trên, vừa ra khỏi mặt sông, thiên nga quăng chuột béo lên lưng, nhắm hướng chủ nhân bay đến.
Chiến trường bên này vô cùng khốc liệt...
Ba người Vũ Tiên cơ thể đều đã có vết thương, sức lực dần tiêu hao quá nhiều. Nặng nhất là Bằng Mã hắn bị con hắc xà đánh trúng không biết bao nhiêu lần. Vân chỉ có chút suy yếu do cô chỉ đứng từ xa tung chiêu hộ công cho Vũ Tiên và Bằng Mã.
Con hắc xà cũng không khá hơn là bao, cơ thể của nó bị Vũ Tiên săm cho vài đường kiếm, lại còn bị Bằng Mã chém tới tấp vào những vết thương,.., nó càng lúc càng điên cuồng tấn công bất chấp, một vùng chiến trường đã bị xới tung lên...
Xoẹt...
Có tia lữa bắn ra, vài lớp vảy cứng cáp của hắc xà rơi rụng lộ ra lớp da.
Vũ Tiên tay cầm quang cầu nện trực tiếp vào vết thương mới của con hắc xà...
Hắc xà uốn lượng thân mình đánh vào người Vũ Tiên làm nàng quăng ra.
Keng...Keng...Keng...
Bằng Mã đứng trên đầu con rắn liên tục dùng kiếm đâm lên đầu nó nhưng không được.
Vũ Tiên với đôi quang dực bay lượn liên tiếp áp sát đâm chém nhưng kết quả không được mấy tốt đẹp chỉ loại bỏ được một phần phòng ngự của nó, không có Blancwing hỗ trợ cường hóa sức mạnh nàng không hể đánh ra đường kiếm hủy diệt như lúc đầu.
“Phòng thủ của nó cứng quá, cứ theo tình hình này chúng ta sẽ bị nó gặt mất.” Vân vuốt mồ hôi tráng đầy mệt nhọc.
Vũ Tiên cùng Bằng Mã nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía con hắc xà đang há miệng ngưng tụ lực lượng bắn ra một loạt Xà Pháo.
Ầm...Àm...Ầm...
Cả ba cùng nhau né tránh liên tục.
Bằng Mã nhìn tình hình chợt nói: “Thử tấn công từ bên trong xem.”
“Tôi cũng định như vậy nhưng mà Blancwing mất tích rồi, nếu có nó tôi sẽ đủ sức dội một quả siêu boom vào mồm nó.” Vũ Tiên vừa đạp không né tránh Xà Pháo cất lời.
“Cô có thể tạo ra một chưởng lực cực mạnh hay không?” Bằng Mã chém bay hai viên Xà Pháo trước mặt Vân sau đó hỏi.
Vân suy nghĩ rồi gật đầu: “Được! Nhưng tôi cần thời gian thi triễn và chỉ có thể tung ra một lần duy nhất.”
“Làm ngay đi!” Bằng Mã gật đầu sau đó cất cánh lao tới chém hắc xà.
Vân lùi lại phía sau, vận chuyển nguyên lực cực hạn miệng niệm khẩu quyết, một chiêu Cửu Phẩm Liên Hoa dần được hình thành.
Vũ Tiên cùng Bằng Mã liên tục đảo cánh phối hợp tung kiếm chém con hắc xà câu giờ để Vân tung chiêu...
“Quang Cực!” Vũ Tiên vận dụng tối đa quang hệ, một lần nữa cường hóa lưỡi kiếm Ma Thần, đôi quang dực phát quang cực hạn, tốc độ bộc phát. Vũ Tiên như một tia sáng phóng đi, canh một góc chính xác nhất...
XOẸT.
Xààààà........Hắc xà ngữa đầu kêu to đầy đau khổ...
Cái đuôi huy hoàng với bao chiến tích trong quá khứ, cái đuôi chỉ trong một giây nữa sẽ xuyên qua tên Bằng Mã đáng ghét,....vậy mà giờ đây nó rơi rụng rồi, máu tươi phun trào thành vòi lênh láng.
Vũ Tiên sau khi chém rụng đuôi hắc xà cũng mất đi quang dực, cô nàng lăn lộn đập mặt xuống nền đất đầy chậc vật.
“Hoàn thành rồi.” Vân lúc này cầm quả boom Cửu Phẩm Liên Hoa trong tay, gương mặt trắng bệch, chân tay run run...
Hắc xà đau đớn kịch liệt, cơ thể lăn lộn trên mặt đất, ánh mắt đỏ ngầu của nó nhìn thấy con mồi Bằng Mã lơ lững phía trên thở dốc, thu mình cuộn tròn lấy đà nó phóng lên với tốc độ cao nhất, miệng rộng há ra muốn một đớp diệt sát con ngựa ngứa mắt trước.
“Cẩn thận!” Vân hét lên cảnh báo cho Bằng Mã.
“Ném nó ra!” Cả Vũ Tiên lẫn Bằng Mã hét lên.
Vân dù không hiểu, nhận thấy ánh mắt thản nhiên của Bằng Mã nhìn nàng, hai tay cầm lấy Cửu Phẩm Liên Hoa ném mạnh.
Lúc này miệng rộng của hắc xà đã bao phủ lấy nữa người Bằng Mã.
Bằng Mã vận toàn lực vào thanh kiếm cong của hắn, lưỡi kiếm chuyển thành màu đen tuyền, hắn nhìn về phía Vũ Tiên gật gật đầu.
Ngay khi miệng của con hắc xà sắp nuốt chửng hoàn toàn Bằng Mã, Vũ Tiên hai tay đan chéo quát lên: “Hoán Đổi.”
Tức thời Bằng Mã biến mất thay thế vị trí của hắn là quả boom Cửu Phẩm Liên Hoa.
Con hắc xà gập mồm...
Ầm...Ầm...Ầm...Ầm...
Liên tiếp chín tiếng nổ rõ to vang lên trong cơ thể con hắc xà, cách cái đầu chừng hai mét là trung tâm vụ nổ, thớ cơ phình ra còn nghe rõ cả tiếng gãy xương...
Phập...
Một nhánh xương xườn đâm xuyên ra qua lớp vảy cứng của nó.
Xààààà.....
Hắc xà hét thảm, máu tươi từ cơ thể nó phun trào như vòi rồng.
Bằng Mã cầm kiếm bằng hai tay giơ lên đỉnh đầu, lưỡi kiếm màu đen tỏa ra lực lượng cường đại trấn áp xung quanh, từ lưỡi kiếm cong nó dần biến đổi thành lưỡi kiếm dài, sống kiếm thẳng tấp, cả thanh kiếm chuyển dần sang màu pha lê trong suốt...đôi tay cầm kiếm của hắn rung lắc kịch liệt, Trái Tim Vĩnh Hằng nơi ngực trái đập liên tục vận chuyển lực lượng cực hạn trong cơ thể hắn...
Bằng Mã khó khăn bước lên một bước, ánh mắt đỏ rực, quát lên: “Nộ Thiên Trãm.” Hai tay cầm kiếm trãm xuống...
Một kiếm này mạnh hơn đường Quang Trãm của Vũ Tiên thi triễn không biết bao nhiêu lần....
Đường kiếm chém đến vị trí đang bị thương nặng nhất của hắc xà, sau đó lấy tư thái hủy diệt công phá cơ thể nó...
Ầm..Ầm...Ầm...Ầm...
Cơ thể con hắc xà liên tục bạo tạc thành từng mãnh, chính nó cũng không kịp hét lên hay né tránh,...
Cơ thể khổng lồ dài hàng chục mét bạo tạc thành từng khúc rơi rụng trên mặt đất...
Trong phút chốc từng mảnh cơ thể nó bị hóa đá, khói bốc nghi ngút...
Long đang quan sát cũng gật gù táng thưởng đường kiếm của Bằng Mã, thần thông của Vũ Tiên và sự phối hợp của bộ ba trong cuộc chiến này.
Nếu so với đường kiếm kia thì Long cảm thấy lạnh gáy với kỹ năng Hoán Đổi của Vũ Tiên, đến hắn tinh thông sức mạnh không gian khống chế cũng không thể làm được điều này, hiện tại Vũ Tiên không đủ khả năng đổi chổ kẻ địch đã khủng hoảng đến vậy nếu sau này nàng có thể tự do đổi chổ thì đối chiến với Vũ Tiên là một địa ngục.
Bằng Mã ngã oạch xuống đất, cơ thể hắn biến đối trở lại thành nhân loại, thanh kiếm trong tay cũng biến mất.
“Này không sao chứ?” Vũ Tiên lếch cơ thể mệt mỏi đến bên cạnh hắn ngồi xỗm xuống.
“Mới một kiếm thôi, không chết đó chứ.” Vân đá đá vào cơ thể hắn.
Bằng Mã mặt úp xuống đất nói không nên lời, chỉ có thể lắc lắc đầu...
“Chúng ta hạ nó xong rồi sao?” Vân chỉ tay về phía từng khối đá con hắc xà, đây là lần đầu tiên nàng đối kháng với quái thú khủng khiếp như vậy, giờ cơ thể không còn một chút nguyên lực.
Vũ Tiên nhìn qua hiện trường gật đầu: “Chị nghĩ đã xong rồi.”
“Nó không chết thì chúng ta đi bụi.” Bằng Mã bây giờ mới ngước mặt lên thở dốc, cơ thể hắn hiện tại không thể chiến đấu.
“Ái nè nè! Ngươi tên gì vậy?” Vân hỏi hắn, nàng có chút hảo cảm với tên quái vật này, ít ra thì hắn không xấu như bọn mà sư phụ hay nói.
“Lý Hải.” Hắn đáp.
“Một lần nữa cám ơn anh đã tương trợ.” Vũ Tiên đưa bàn tay ra trước mặt hắn.
Lý Hải bắt tay nàng cho có lệ rồi nói: “Ta chỉ là không muốn thành phố này đang yên lành đi bụi hết thì lại làm mất cơ hội kiếm tiền.”
“Chúng ta đi thôi, nơi đây không nên ở lại.” Vũ Tiên nhìn bãi chiến trường rồi nói.
Nhưng có một người không nghĩ như vậy.
Âm thanh của Long vang vọng: “Còn chưa xong đâu.” Ánh mắt hắn nhìn khu vực con hắc xà đã ngã xuống, nơi đó có một luồn lực lượng mà chỉ hắn mới cảm nhận được.
Tiếng nói của Long vang lên làm cả ba nổi cả da gà, chân đi lạnh toát...
Chỉ thấy các khối đá nức vỡ, từ trong đó các luồn hắc vụ tập hợp lại với nhau...
Xàààà....
Con hắc xà nguyên vẹn không vết xước ngữa đầu kêu to, đôi mắt đỏ rực mở to nhìn nhóm Vũ Tiên, nó lập tức ngưng tụ một viên Xà Pháo.
“Thấy mẹ rồi.” Lý Hải đôi mắt đờ đẫn, giờ chạy được mới lạ.
Vân thấy cảnh này cũng ngồi bệch xuống đất, bất lực, sợ hãi bao phủ lấy tâm tình của nàng lúc này. “Long ơi!” Nàng hét lên.
Chỉ có Vũ Tiên là đứng dậy cầm kiếm thủ thế chuẩn bị ứng chiến bảo vệ: “Hai người nhanh rời khỏi đây, tôi sẽ cản nó.” Nàng nghiêm giọng.
“Nhưng...còn Long?” Vân vẫn niếu kéo một tia hi vọng nơi Long.
Vũ Tiên lắc đầu: “Chị đã nói trừ khi chúng ta chết hét hắn mới ra tay.” Hơn ai hết Vũ Tiên rât hiểu tính cách của Long, hắn đã nhắc nhỏ chưa xong thì có nghĩa là làm tiếp đi em yêu, anh xem phim tiếp.
Hắc xà bắn mạnh viên Xà Pháo.
Vũ Tiên đang định lấy đà phóng lên trãm nhưng chợt nàng nghe thấy âm thanh quen thuộc: “Chịu ra rồi hả con đũy nhát gan!” Nàng ngữa đầu lên trời quát to.
QUÉC...QUÉC...
Vân cùng Lý Hãi nhìn lên, chính là thiên nga của Vũ Tiên bay đến...cơ mà trên lưng nó còn chở theo cún thì phải.
Đôi cánh thiên nga chuyển sang hoàng kim, nó chấp cánh ngưng tụ viên Quang Cầu khủng bố không kém gì viên Xà Pháo kia, vỗ mạnh Quang Cầu lập tức lao đi đối kháng trực diện với Xà Pháo.
Hai viên năng lượng to tổ bố một quang một ám va chạm lẫn nhau...
Không một âm thanh hay vụ nổ chấn động diễn ra như ba người Vũ Tiên đoán trước, hai viên cầu ma sát nhau sau đó dung nhập cùng triệt tiêu lẫn nhau...
Blancwing lao xuống húc đầu trực diện vào đầu con đại xà, nhất thời một rắn một thiên nga quấn lấy nhau bày tỏ tâm tình...
“Pika! Pika!” Con chuột béo trên lưng thiên nga nhảy xuống trước mặt Vũ Tiên, nó đứng bằng hai chi sau, đôi chi trước quơ quơ, cái mặt nọng đáng yêu nhìn Vũ Tiên lắc lư.
“Ơ chuột béo.” Vân ngạc nhiên khi thấy con chuột béo đêm qua nàng cứu từ trên lưng thiên nga phóng xuống, nhìn thái độ của nó rất ưu thích Vũ Tiên.
“Ngươi là...Chủ Thần?” Vũ Tiên ngồi xuống hỏi nó.
Chuột béo một tay vỗ ngực, gương mặt lẫm khí cất tiếng: “Pikapi!”
Vũ Tiên gật đầu cười tươi: “Đến đây với ta nào.” Nói rồi nàng giơ tay trái lên, tia sáng từ vòng tay bắn ra tia sáng hoàng kim vào giữa mi tâm chuột béo., cơ thể nó nhanh chóng biến đổi thành một thẻ bài tương tự như Blancwing.
Vũ Tiên cầm lấy thẻ bài trên tay, mặt sau là ký tự hoàng kim “THUNDER”, mặt trước là hình vẽ con hổ răng kiếm oai phong với bộ lông hoàng kim, xung quanh nó còn có vài tia lôi đình màu vàng, tên của nó là “DUNAMES”.
Cuốn sách cổ xuất hiện trong tay Vũ Tiên, nàng lật ra một trang giấy sau đó đặt thẻ bài Dunames vào.
Vừa rút tay về, cuốn sách tự lật đến cái trang có khắc hình vòng tròn truyền thừa...
Vòng tròn sáng lên rồi biến mất...Thời gian lúc này dừng lại.
Blancwing đang quần nhau với hắc xà cũng bị cưỡng chế trở về với Vũ Tiên.
Dưới chân Vũ Tiên đồng thời xuất hiện vòng tròn ý chang trong sách đó, trên bầu trời giữa trưa lập tức sáng lên chòm sao Phi Hổ...
Nguyên Hồn Bổn Tướng Ma Thần Tộc của nàng một lần nữa xuất hiện, Long nhận thấy nó khắc với đêm đầu tiên đó chính là có một đôi cánh rõ ràng không phải là hư ảnh. Đôi cánh một trước một sau bao phủ lấy Vũ Tiên.
Vòng tròn xoay chuyển, lực lượng tinh thuần cực độ mạnh mẽ như nước lũ cuồn cuộn đổ vào Vũ Tiên, giữa vòng tròn là hình ảnh con hổ răng kiếm uy phong, hình ảnh của thiên nga lại trở thành một vệ tinh xoay quanh vòng tròn truyền thừa.
Qua được một lúc, công cuộc truyền thừa hoàn tất, Vũ Tiên từ từ thu lại đôi cánh của nàng, đôi mắt đẹp mở ra, khí tức trên người nàng đạt cấp 18, một lần truyền thừa chủ thần trực tiếp hack 9 cấp.
Vòng sáng biến mất, thời gian tiếp tục trôi...
Vân nhận ra khí tức của Vũ Tiên gia tăng nhưng không biết cụ thể đó là gì, ngó nghiên xung quanh thì không thấy con chuột béo với cả thiên nga nữa, chỉ có con hắc xà cuộn mình nhìn chằm chằm Vũ Tiên.
“Hai người nghĩ ngơi, để chị khô máu với nó.” Vũ Tiên ánh mắt đầy sát khí, tay cầm Ma Thần Kiếm cùng với hai thẻ bài Chủ Thần, chân bước về phía hắc xà đầy tự tin.
Giờ khắc này lực lượng của nàng không những đã hồi phục mà còn mạnh hơn mạnh trước rất nhiều, mọi con hàng của nàng đều có thể sử dụng.
“Đến đây và cùng ta chiến đấu nào hỡi Blancwing và Dunames.” Vũ Tiên quẹt lần lượt hai lá bài Chủ Thần lên rãnh kiếm sau đó ném ra.
QUÉC. GRÀO.
Thiên nga cao quý mỹ lệ cất cánh. Kim hổ to lớn oai vệ gầm lên.
Cả hai vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.
“Lên!” Vũ Tiên mở ra quang dực tay cầm Ma Thần Kiếm giương kiếm ra hiệu.
Kim hổ lấy đà vồ đến hắc xà. Thiên nga vỗ cánh bay lên.
Xà...
Hắc xà cũng không yếu thế, nó cuộn mình lao đến đối chọi trực tiếp với con hổ kia.
Ầm.
Kim hổ trực tiếp húc đầu vào đầu con rắn hỏi thăm sức khỏe nó. Cả hai tách nhau ra, kim hổ bộc lộ móng vuốt đầy kim lôi, đồng thời tốc độ sấm chớp triễn khai.
Thiên nga đôi cánh chuyển sang hoàng kim cứng cáp hạ xuống tấn công con hắc xà rồi lại lao lên tránh né...
Bốp...Bốp..Bốp...Bốp...
Hắc xà đối mặt với con thú hung hãn vây công mà vô sách kháng địch, đối phương có hai đứa một tốc độ sắc bén lại kèm theo lôi đình gây co giật, một con liên tục đánh du kích, nó không biết đâu mà lần.
Kim hổ bắn ra hàng loạt Lôi Cầu, thiên nga từ trên cũng dội Quang Cầu xuống.
Lớp vảy trên cơ thể nó sáng lên, co mình lại phòng ngự.
Ầm...Ầm...Ầm...
Hàng loạt vụ nổ vang lên, lớp vảy tưởng chừng cứng cáp vô hại của con hắc xà dần xuất hiện một vài vết nức...
Vũ Tiên đứng lượt trận âm thầm tích tụ lực lượng quang và và lôi vào Ma Thần Kiếm, nàng muốn một kiếm xuyên chết cụ con rắn này.
Dunames đã có lại lực lượng vốn có của nó, giờ khắc này nó bất chấp lao lên, dùng vuốt hổ kèm theo hàng tặng kim lôi bao phủ cơ thể nó, nó lao đến liên tục càu cấu rồi vả vào thân thể con đại xà để trả thù.
Con hắc xà một lần nữa bùng nổ lực lượng, đôi xà nhãn khóa chặt con hổ, nó dồn toàn lực cắn một con trước.
Thế là kim hổ cùng hắc xà lao vào khô máu nhau...
Vân cùng Lý Hải ngồi xem cuộc chiến đẵng cấp này, không ngờ đến thực lực của Vũ Tiên lại lợi hại như vậy...Vân ước tính nếu mình giao đáu với một trong hai con thú này của Vũ Tiên liệu có chống ổi hay không?
Thiên nga bên trên lượn lờ tìm cơ hội ăn hôi...
Qua một lúc rốt cuộc nó cũng nhìn thấy mục tiêu, tốc độ bùng nổ, nó như một mũi tên bắn đến, đôi cánh hoàng kim đập mạnh vào đôi xà nhãn.
Xàààà...
Hắc xà la lên, từ đôi mắt của nó có dùng máu đỏ tươi cùng dịch nhầy chảy ra, cơ thể nó quần quại va đập càn quét lung tung.
Kim hổ chớp thời cơ, đôi hổ trão sắc bén săm lên cơ thể con hắc xà mười đường chéo xinh xinh...
Vũ Tiên tâm ý tương thông với hai Chủ Thần.
Chúng nó lập tức nghe lệnh lui ra xa, mỗi con ngưng tụ một quả Lôi Cầu và Quang Cầu khủng bố.
Chúng nó ngữa đầu bắn cầu về cùng một điểm trước đầu con hắc xà.
Đôi quang dực Vũ Tiên vũ động, nàng lao đến vị trí mà hai quả cầu sẽ va chạm nhau.
Ma Thần Kiếm giơ lên vừa đúng lúc hai cầu va chạm với nhau, lực lượng cộng hưỡng lôi và quang làm không gian có chút gợn sóng trước lưỡi kiếm.
Con hắc xà cảm nhận được lực lượng cuồng bạo liền rụt thân về nhưng...
“Làm Chậm.” Phạm vi làm chậm của Vũ Tiên được mở rộng, trực tiếp tác động lên cơ thể con rắn.
Tốc độ Vũ Tiên bùng nổ, Ma Thần Kiến từ trên hạ xuống.
XOẸT....
Vũ Tiên dùng kiếm trực tiếp xã một đường từ đầu rắn cho đến tận cái đuôi của nó...
Lực lượng kim lôi cuồn bạo công phá thân thể con rắn, sức mạnh của quang hệ cộng hưởng gia tăng uy lực của lôi và còn triệt tiêu đi năng lực hắc ám con rắn.
Sau đường kiếm huy hoàn vừa rồi, Vũ Tiên có chút kiệt sức nhưng không gục ngã nàng bay về phía hai tên đồng bọn đang xem, lại ra lệnh cho hai con pet nả đạn vào thân thể con rắn.
Khi trên mặt sân hoang tàng không còn lại thân xác con rắn nữa thì Vũ Tiên mới thở ra một hơi nhẹ nhõm...
Đang muốn giải trừ trạng thái chiến đấu thì nơi con rắn bị hủy hoại xuất hiện một làn khói đen đậm đặc, rất nhanh chóng ngưng tụ lại thành con hắc xà nguyên vẹn...
“Lâu má nó!” Vũ Tiên giậm chân chữi thề.
Lý Hải bước lên đứng cùng với Vũ Tiên, hắn lại biến đổi thành dạng Bằng Mã: “Cùng lên.”
Vũ Tiên nhìn hắn gật đầu, đang định ra lệnh cho Blancwing và Dunames xông lên thì một bóng dáng thân quen đột nhiên phá lệ xuất hiện trước mặt nàng.
“Ông xã?” Vũ Tiên cất lời nghi hoặc.
Long nhìn thẳng con hắc xà rồi nói: “Em chém nó đến mai cũng không xong đâu, kèo này để anh lo.” Long nói sau đó cất bước tiến lên vài bược.
Vũ Tiên cùng Vân nín thở chờ đợi Long sẽ thể hiện.
Lý Hải trở lại nhân dạng sau đó quay lưng rời đi: “Nơi đây đã không còn chuyện của ta nữa rồi.”
Long nhìn con hắc xà nghiêm túc rồi hai tay kết ấn: “Thức dậy đi Hắc Dực Long của ta.”