“Hắc Dực Long.” Tiếng nói vừa dứt.
RỐNG...RỐNG...RỐNG
Từ thể nội của Long ba tiếng gầm rống phát ra làm không gian xung quanh hắn bị trấn nát thành từng mảng đen. Vũ Tiên cùng Vân vô thức lui về sau, Blancwing và Dunames chắc trước mặt hai người đẻ giảm dư uy công kích.
Lực lượng hư vô vô cùng vô tận tuôn trào, Vũ Tiên nhìn thấy loang thoáng sau lưng Long có một hư ảnh hùng vĩ nào đó...
Rất nhanh nàng đã có kết quả...
Uy phong, bệ vệ, rắn chắc, cường hãn, dũng mãnh,...và chết chóc.
Vũ Tiên hít một hơi khí lạnh, đôi mắt mở lớn không chớp...
Vân ngồi bệch xuống mặt đất, mắt chứ O mồm Ô, cô nàng bé nhỏ như chiếc thuyền lênh đênh giữa đại dương vô tận...
Con hắc xà đối diện Long, cặp mắt ngấn lệ, co lại thân hình đang run lẫy bẫy của nó...
Sau lưng Long chính là một con rồng đen khổng lồ, nó cao phải bằng một tòa nhà mười tầng. Cơ thể to đùng săn chắc với cái bụng phệ, lớp vảy đen bóng loáng còn có các đường hoa văn màu đỏ trang trí, nó đứng bằng hai chân sau bệ vệ, hai tay to lớn uy dũng với mười móng vuốt sắc bén, đôi cánh dơi khổng lồ khỏe khoắn dang rộng che phủ cả một mảng trời, đầu rồng hung mãnh uy nghiêm, những cái nanh sắc bén có thể xé toạc mọi con mồi lộ ra ngoài tăng thêm sự hung tợm của nó, trên đỉnh đầu của nó chỉ có một cái sừng bóng loáng sắc bén như lưỡi gươm, từ cổ nó dọc xuống sống lưng là hàng gai nhọn hoắc, cái đuôi săn chắc to lớn phe phẩy phía sau, cuối cái đuôi nó đang cháy ngọn hắc hỏa nóng rực.
RỐNG...
Hắc Dực Long uy phong ngữa đầu gầm lên một tiếng, đôi mắt đen láy của nó khóa chặt hắc xà sau đó ngó nghiên xung quanh đủ hướng.
“Sếp gọi em ra đây chi vậy?” Nó cất cái giọng ồ ồ, khi nó cất lời khí nóng từ trong miệng nó phả ra làm không gian gợn sóng bốc hơi.
Long lười biếng chỉ vào con giun đen phía trước: “Làm gỏi nó.”
“Nó?” Hắc Dực Long chỉ ngón tay về phía hắc xà rồi lại cất lời: “Sếp cứ đùa, con giun kia sếp chơi bóng cũng chết mẹ nó rồi, cần quái gì gọi em ra.”
“Bây giờ mày muốn làm gỏi nó hay ăn đòn?” Long liếc mắt.
“Sếp cút qua một bên để em chơi nó.” Hắc Dực Long nhỏ một ngụm nước bọt xuống mặt đường sau đó thu đôi cánh kiêu hãnh của nó vào rồi cất từng bước chân đầy uy lực của nó về phía con giun, bước chân của nó cũng như Long, không hề phát ra một chút xíu âm thanh, nơi nó nhỏ ra bãi nước bọt mặt đất bị ăn mòn thành một hố sâu không đáy.
Nó lê cái thân mình to lớn của mình đến trước con hắc xà, một tay nhẹ nhàng bắt lấy con rắn.
Xààààà....
Hắc xà không chịu khuất phục, nó uốn lượng thân mình, dung cơ thể săn chắc siết chặt lấy cánh tay to lớn đang bắt nó, đồng thời nó há to miệng bắn liên tiếp vài chục viên Xà Pháo vào cái bản mặt con rồng.
Bùm...Bùm...Bùm...
Tất cả cá viên đạn đều trúng mục tiêu cơ mà...
‘Ơ...Ơ..Thằng này láo nhờ.” Hắc Dực Long ánh mắt nheo lại nhìn con giun trên tay không nói hai lời một tay còn lại nắm cái thân mình của nó mà gỡ ra như một người đàn ông trưỡng thành gỡ một sợi dây nilon quấn tay hắn vậy đó.
Ầm...Ầm...Ầm...Ầm...
“Ực..Ưc..” Vũ Tiên cùng Vân nuốt nước bọt trước một tràn cảnh tượng đầy bạo lực.
Chỉ thấy Hắc Dực Long cầm cái đuôi con hắc xà mà quật nó tới tấp lên mặt đất, mỗi cú quật mặt đất để lại một vết nức dài ngoằn.
Không biết con Hắc Dực Long quật được bao nhiêu lần chỉ thấy cơ thể con rắn cứng cáp trước đó bây giờ mềm nhũn như cọng bún, toàn bộ lớp phòng ngự vảy đen bóng loáng trước đó đã làm đám Vũ Tiên chật vật chỉ sau vài chục cú quật đã nức vỡ hoàn toàn...
Hắc Dực Long một tay cầm lấy đầu con giun dơ lên, tay còn lại dơ lên...
“Hư này. Hư này. Dám bắn ông mày này. Mụ nội mày làm tao mất giấc ngủ. Hư này.” Bàn tay khủng bố của nó tát tới tấp liên tiếp không ngừng nghĩ lên mặt con rắn đáng thương...
Vân cùng Vũ Tiên nhìn không chớp mắt, thật lâu sau Vũ Tiên mới cười khổ: “Chúng ta bị nó hành cho ra bã xém tí nữa thì vô bụng nó, còn giờ thì....” nàng thở dài, đây là lần thứ hai nàng có nhận thức về sức mạnh của Long, so với con rồng béo ú kia thì hai con Chủ Thần của nàng chỉ là trẻ con.
“Đây chính là đẵng cấp của cường giả Thánh Giả đó sau?” Vân hai mắt sáng rực, nàng nhớ sư phụ từng có nhắc đến chỉ những Thánh Giả tuyệt thế mới có triệu hồi Bổn Tướng Nguyên Hồn để chiến đấu...
“Long vậy mà là Thánh Giả huyền thoại?” Vân nhìn bóng lưng của Long mà thật sâu rung động...
Nếu Vân biết Long chính là Thần thứ thiệt không biết có còn đứng được để xem phim không ấy.
Hắc Dực Long tát đến khi con rắn ngất ngoãi nó mới quăng con rắn lên không trung...
“Để ông cho mày biết như nào mới gọi là nã đạn.” Vừa dứt lời nó há cái miệng rộng phun lra ngọn hắc hỏa nướng con rắn thành không khí rồi tiện mồm thiêu đốt luôn một mảng lớn không gian.
Cảm thấy đã đủ Hắc Dực Long khép lại cái miệng, nó đang tính quay lại với Long báo cáo nhiệm vụ thì bổng nhiên đôi hắc mục lười biếng của nó nhìn chằm chằm vào vùng không gian nơi con giun kia vừa bị thiêu rụi...
Luồn khí đen nghịt không rõ thuộc tính, no đang tuôn chảy rồi dần dần kết thành hình dạng của con giun...
“Tốt lắm ông mày đang đói.” Hắc Dực Long há mồm, hấp lực từ mồm nó hút lấy luồn khí đen vẫn đang biến đổi kia.
Chỉ sau vài hơi hô hấp nó đã hút sạch luồn khí kia vào trong cái bụng phệ...
Ợ.....Hắc Dực Long vỗ vỗ bụng phệ, gương mặt thõa mãn ợ ra một hơi dài..
Long nhìn cảnh này chỉ nhàn nhạt hỏi: “Thế nào?”
“Hơi đắng nhưng ngon.” Hắc Dực Long dùng móng sĩa răng cho hay.
Long đá vào cái đuôi của nó: “Tao hỏi cái thứ đó là gì, không có hỏi mùi vị của nó.”
“Oái! Oái! Oái! Sếp tha cho em.” Con rồng hai cầm đuôi nhảy tưng tưng, vương ra cái lưỡi liếm liếm chổ Long vừa đá rồi lại dùng mồm thổi thổi...
Sau một hồi bớt đau, nó buông cái đuôi ra rồi mới nói: “Một lực lượng cổ đại chưa từng nuốt qua, bất quá cái thứ này cung cấp năng lượng cực kỳ tà ác và mang đến cảm xúc dị biệt cho kẽ sữ dụng.” Sau đó nhắm mắt suy tư chốc lại rồi lại nói tiếp: “Cái thứ này có thể hấp thu nhục huyết lẫn linh hồn của sinh vật mà lớn mạnh.”
Long gật đầu gương mặt đâm chiêu suy nghĩ, hắn đang liên hệ đến những lực lượng đã cắn nuốt trong quá khứ, cái thứ này khá là kỳ lạ...
Hắc Dực Long quay đầu nhìn qua đám Vũ Tiên, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm vào thiên nga và kim hổ: “Thật ngon!” Nó liếm môi.
Vũ Tiên cảm giác được điều chẳng lành từ con rồng béo kia liền nhanh chóng thu hồi hai con pet.
“Hết chuyện của ngươi rồi.” Long nhàn nhạt mở miệng, trong ánh mắt không cam lòng của Hắc Dực Long mà thu hồi nó.
Sau đó Long đi về phía Vũ Tiên và Vân: “Té thôi.”
Ba người lập tức biến mất dạng, kết giới được giải khai, chiến trường hiện diện trước ánh mắt hoảng sợ của biết bao dân làng, máy tay phóng viên tí tách thật nhanh để lấy tài liệu chém gió cho số báo ngày mai trước khi quân đội đến giải táng.
Một phút sau...cách đó vài cây số tại nhà Vũ Tiên.
Ba người lập tức xuất hiện trong sân vườn...
Vân nhìn Vũ Tiên, Vũ Tiên nhìn Vân...
Cả hai nhanh chóng vận hết tốc lực mỗi người tìm một gốc cây mà chào hỏi chị “huệ.”
Sau màn chào hỏi đằm thắm, hai cô nàng ném ánh mắt viên đạn cho Long, Vũ Tiên càng là trực tiếp đi đến nhéo tai Long mà kéo hắn vào nhà.
Vân nhìn một màn này mà lắc đầu: “Dù là Thánh Giả trong truyền thuyết cũng sợ sập nhà.” Sau đó nàng theo sau hai người mà vào trong nhà.
Dù là với đại thiên kim như Vân khi bước vào nhà Vũ Tiên cũng phải trợn mắt vì thiết kế sang trọng độc đáo pha lẫn hiện đại, cảm giác như được đi vào một thế giới mới vậy đó.
Long ôm lấy Vũ Tiên ngã người lên sopha trong gương mặt thẹn thùng xấu hổ của Vân...
‘Đừng có làm bậy.” Vũ Tiên nhéo hông Long rồi dắt Vân vào nhà vệ sinh, đi đến cửa phòng nàng chợt quay về phía Long giơ tay trừng mắt thị uy: “Cấm xem trộm.”
Long bũi môi không bằng lòng.
Hắn ngồi trên sopha lập tức quan sát tinh vân tinh thần của hắn, nơi một không gian tăm tối mới vừa có một quả tinh cầu hình thành tách biệt với thế giới tinh vân xung quanh.
Lực lượng bí ẩn mà Hắc Dực Long vừa nuốt chính là thứ tạo nên tinh cầu này, Long quan sát lực lượng của nó thật kỹ sau đó thử kết nối với Thần Lực của hắn thì dị biến nảy sinh...
Thần Lực của hắn bị thứ này ăn mòn sau đó biến chuyển thành một dạng năng lượng đặc thù khác.
Mà khi cái năng lượng này xuất hiện sát khí của Long không tự chủ mà bộc phát dữ dội, sát khí của hắn cộng hưởng trực tiếp với luồng lực lượng mới kia, trạng thái Cuồng Sát của Long cưỡng chế kích hoạt, mà chính bản thân tinh cầu đen kia đang chậm rãi lớn lên, đây chính là điều Long vô cùng bất ngờ.
Long lập tức ngắt kết nối Thần Lực với tinh cầu, đồng thời giải khai trạng thái Cuồng Sát.
Âm thầm lao mồ hôi tráng, không nghĩ ra thứ đó lại khủng bố đến vậy trực tiếp kích phát sức mạnh một vị Thần như hắn. Long ước lượng nếu như bộc phát toàn bộ lực lượng của hắn hiện có vào tinh cầu đó thì hắn hoàn toàn có thể tay không mà dọn sạch Thần Giới trên kia, một chấp vài trăm tên từ Chuẩn Thần đến Cực Hạn Thần Vương không thành vấn đề luôn đấy.
“Xem ra cần phải nghiên cứu thứ đó nhiều hơn.” Long quyết định.
Cửa nhà vệ sinh mở ra, Vân lấy lại chút khí sắc thường ngày đi ra, theo sau nàng là Vũ Tiên.
“Không ngờ ngài lại là một Thánh Giả trong truyền thuyết.” Vân cất lời đầy kính trọng, ánh mắt nàng nhìn Long hiện tại chính là vô vàn ngưỡng mộ.
Vũ Tiên biết điều cũng không nói ra thân phận Thần của ông chồng, cô nàng kéo Vân ngồi xuống sopha rồi rót nước.
“Cứ như bình thường là được rồi, nghe bà khách sáo da gà tui nổi lên rồi đây này.” Long hớp một ngụm nước nhìn Vân cười cười.
Vân hít sâu một hơi rồi lại hỏi: “Tiểu nữ nào dám hỗn láo trước mặt ngài.”
Long nháy mắt cho Vũ Tiên, cô nàng hiểu ý kéo tay Vân rồi nói: “Em đừng có gọi cái tên lười này là tiền bối, cứ như bình thường đi, em mà khách sáo quá coi chừng hắn ăn hiếp em đó.” Nói rồi nàng còn đá vào chân Long.
Long nhún vai không đáp.
Vân nhìn Vũ Tiên rồi nói: “Như vậy sao được, hai người là cường giả đỉnh cấp, một người là Tôn Giả cường giả người còn lại là”
“Dừng.” Long đưa tay ngắt lời Vân, sau đó nhìn nàng rồi nói: “Thứ nhất, Vân nên vứt cái giọng điệu cái gì là tiểu bối tiền bối sang một bên. Hãy là Vân như cái hôm chúng ta mới gặp nhau lần đầu, còn nếu không thì tôi buộc phải xóa ký ức của Vân, những chuyện đã qua coi như chưa từng tồn tại.”
Vân có chút ngơ ngác trước lời nói của Long nhưng mà một tảng đá nặng trong lòng nàng đã biến mất, Vân nở nụ cười nhìn Long rồi quay sang nhìn thấy Vũ Tiên khẽ nắm tay nàng gật đầu, rồi cô nàng thở ra một hơi nhoẽn miệng cười: “Là ông nói đó, tui ko ép.”
Long cười cười rồi đưa ngón tay thứ hai lên: “Thứ hai, vợ tôi cô ấy không phải Tôn Giả, mà chỉ là một con nhỏ ất ơ quái thai cấp 18 thôi.”
“À! Ờ!” Vân nhìn Vũ Tiên rồi gật gật đầu...
“Cái gì?” Cô nàng trợn mắt há hốc chỉ vào Vũ Tiên rồi nhìn Long: “18 cấp? Ông đùa tui à?”
“Cái tên này!” Vũ Tiên nghiến răng, bất chấp hình tượng lao lên đánh đấm Long túi bụi. “Này thì quái thai này. Này thì nhỏ ất ơ này. Này thì nói bậy không sửa này. Cái tên chồng lười biếng ngu ngốc này...”
Long ôm mặt kêu to: “Á! Á! Vợ ơi anh sai! Sai rồi! Lần sau không dám nhắc lại nữa.”
Vũ Tiên cắn vào vai Long làm in hình vết răng đỏ ửng trên vai hắn. “Nhớ nghe chưa, lần sau mà còn nói bậy nữa thì biết tay bà.”
Giải quyết xong tên chồng ngu ngốc, nàng quay sang nhìn Vân cát lời ôn hòa: “Chị đúng là mới đột phá cấp 18 xong.”
“Nhưng..nhưng mà rõ ràng chị dùng được quang hệ và lôi hệ điều chỉ có cấp 70 Tôn Giả trở lên mới làm được.” Vân thắc mắc.
Vũ Tiên lấy ra hai thẻ bài Blancwing và Dunames: “Là chị ăn ké hệ thuộc tính từ hai đứa này thôi.”
Vân gật gật đầu không nói, hôm nay mọi chuyện thật quá hoang đường rồi.
Lúc này Long mới giơ tay ý kiến, Vũ Tiên thấy hắn giơ tay thì gật đầu, Long nói:”Vợ ơi anh đói.”
Vũ Tiên vỗ trán sau đó trừng mắt nhìn Long: “Ăn ăn ăn, con heo như anh lúc nào cũng chỉ biết ăn thôi sao?” Nói rồi, nàng giậm chân đi vào nhà bếp.
“Vậy tui về đây, không làm phiền hai người nữa.”Vân định đứng lên ra về thì Long nắm tay cô nàng lại.
“Đã đến đây rồi thì ăn một bữa, đêm nay tôi sẽ giúp cô phục hồi nguyên lực rồi sáng mai hãy về.” Long nói.
“Vân, vào đây giúp chị một tay, coi chừng con sói đói đó ăn em đấy.” Vũ Tiên từ trong bếp nói vọng ra.
Vân nghe vậy biết không thể từ chối, cơ thể lại mệt mỏi sau trận chiến dài lúc nãy nên liền đi vào bếp phụ giúp Vũ Tiên.
Một tiếng sau một bàn ăn đủ món đã dọn lên.
Long như một con heo đói ăn đũa gắp không ngừng nghĩ...
“Ái nè nè! Sao ông có thể trở thành mà Thánh Giả mà vẫn còn trẻ như vậy hở?” Vân hỏi, đây là điều thắc mắc của nàng.
“Trẻ cái gì mà trẻ, hắn ta già khú đế rồi đấy, đừng để vẽ bề ngoài của hắn lừa em.” Vũ Tiên lên tiếng, thầm nghĩ hắn là Thần thì biến thành trai trẻ có gì lạ đâu.
Long húp xong bát canh chua, lau miệng rồi nói: “Hai ngàn năm trước chơi ngu bị con nhỏ kia nguyền rũa nên cơ thể mãi mãi tuổi 22.”
Phụt...Phụt...
Vân cùng Vũ Tiên nhìn nhau rồi cùng nhìn Long, Vân đưa hai ngón tay lên hỏi hắn: “Hai...Hai ngàn năm trước?”
Long gật đầu: “Ừ! Lúc đó không phòng bị nên bị dính nguyên quả nguyền rũa này.” Sau đó hắn nhìn sang Vũ Tiên nháy nháy mắt: “Bà xã, tính ra người chồng đẹp trai trẻ trung như anh chỉ có 22 tuổi thôi đấy, em lời quá rồi còn giề.”
“Xí!” Vũ Tiên đỏ mặt, cuối đầu xuống ăn hết bát cơm, trong lòng lại vui như nở hoa, cười mĩm suốt buổi.
Vân nhìn hai người có chút hâm mộ cũng có chút gì đó khác lạ thoáng qua...
Sau buổi cơm, Long giúp Vân ổn định cơ thể sau đó truyền cho cô nàng một tia Thần Lực nhỏ rồi cấp cho một phòng để nàng nghĩ ngơi, còn hắn thì cùng Vũ Tiên về phòng hú hí nhau...
Bệnh viện quân y Thuận Hải.
Trong phòng giải phẩu, hai nữ nhân đang quan sát thi thể của một tên thanh niên gầy gò, hắn chính là tên nhóc đã bị Long giết ngoài bãi biển hôm trước sau khi thằng này có một pha choi ngu đi vào lòng đất là dẫn bọn định hành hung Long.
Một cô gái trẻ tuổi tóc xõa ngang va, gương mặt kiều diễm đeo đôi kính cận gọng tròn, khoác áo Blouse, hai tay đeo găng cẩn thận dò xét từng centimet trên thi thể, sau đó nàng quay sang cô gái đứng bên cạnh cất lời: “Thưa Thánh Mẫu, không có vết thương gì cả, cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh đúng như những gì Hoàng Yên nói.”
Mỹ phụ xinh đẹp trong tay cầm chiếc quạt giấy gõ gõ lên bàn tay được gọi là Thánh Mẫu khẽ gật đầu, sau đó nàng ta xòe quạt phẩy một cái lên thi thể.
Thi ther từ từ lơ lững trên không trung, ánh mắt Thánh Mẫu không nhìn vào thi thể mà nhìn vào cái bóng bên dưới thi thể.
“Thánh Mẫu cía này là?” Cô gái kính cận chỉ tay vào một điểm sáng trên cái bóng hốt hoảng.
Cái bóng của thi thể tên thanh niên, ngay tại vị trí đầu não có một đường sáng nhỏ hiện diện.
Thánh Mẫu thu quạt lại, thi thể hạ xuống, đôi môi đỏ kiều diễm khẽ mấp máy: “Sát khí, đôi mắt đỏ và cái bóng.” Nàng nói ra những lời này, trong suy nghĩ hiện lên gương mặt một người thanh niên trẻ tuổi.
“Ngươi về trước đi, ta đi gặp một người.” Nói rồi nàng biến mất.
Trong phòng Vũ Tiên...
Hàààà...
Long thở ra một hơi thõa mãn, hắn tuột quần đứng thẳng, Vũ Tiên trần truồng quỳ gối một tay nắm lấy cần tăng dân số của Long nắm bóp, miệng nhỏ phún ra nuốt vào thân côn, chiếc lưỡi đinh hương liên tục ma sát đầu nấm ấm áp, ánh mắt lẳng lơ nhuếch lên nhìn long, một tay còn lại của nàng tìm đến đôi môi dọc mà cho hẳn hai ngón tay vào nhục động khều khều...
Long một mặt thõa mãn hưởng thụ, hay tay ôm đầu Vũ Tiên hướng dẫn nàng ra ra vào vào...
Bãi biển Thuận Hải, nơi đây hiện tại gần 7 giờ tối, sóng biển rì rào vỗ vào bờ cát, cơn gió thổi nhẹ làm tà áo giai nhân kiều diễm tung bay.
Bàn tay trắng như phấn của Thánh Mẫu cầm lấy một lệnh bài hoàng kim.
Hơi suy nghĩ một chút sau đó nàng thở dài một hơi rồi quyết tâm bóp nát lệnh bài...
Trở lại với phòng Vũ Tiên.
Long đè lên người Vũ Tiên, hung khí đang vuốt lên vuốt xuống đôi môi dọc sắc hồng ẩm ướt...
Đang tính lấy đà thúc mạnh thì bỗng nhiên một tia rung động thật sâu bên trong linh hồn Long truyền đến làm hắn phải đình chỉ hành động.
Long đứng dậy nhìn về phía phương xa.
Vũ Tiên đang nằm trên giường sắp được thõa mãn thì thấy Long hành động kỳ lạ bèn ôm lấy cổ hẳn đôi môi đỏ mọng tìm đến môi hắn thì Long lại xoa xoa gương mặt nàng rồi cất lời: “Đọi anh đi giải quyết công việc một chút, làm xong sẽ về cho em ăn no.” Nói rồi hắn hôn lên môi nàng rồi biến mất, bỏ lại Vũ Tiên trợn mắt trên giường. “Tên đáng ghét! Anh có giỏi thì cút luôn đi đừng về nữa.” Sắp được ăn thì thằng chồng lại lầm trận bỏ chạy, thật tức chết mà.
Chỉ trong một phút Long đã xuất hiện trên bờ biển theo đúng tín hiệu mà hắn nhận được.
Trước mắt hắn là mỹ phụ tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành...
Mà khi nhìn thấy mĩ phụ này thì Long ngạc nhiên cất lời: “Tỷ tỷ!”