Thú Nam Và Tiểu Bạch

Chương 64: Chương 64: Ngoại truyện về “Một triệu”




Còn hai ngày nữa là ngày kỷ niệm 15 năm kết hôn của Hình Diễn và Viên Lai Lai, cả ngày hai người này chỉ quan tâm đến thế giới riêng của bọn họ, hoàn toàn bỏ quên hai đứa trẻ, ngay cả chuyện bảo mẫu xin nghỉ về nhà cũng không biết, vì vậy xảy ra sự kiện sau đây:

Tan học về đến nhà, bạn học Hình Gia Minh nói với cậu em Hình Gia Dương mới vừa lên tiểu học: “Niếp Niếp, đi làm cơm, hôm nay cô xin nghỉ về nhà rồi.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hình Gia Dương rõ ràng tỏ ra mất hứng: “Không phải là Niếp Niếp! Là Nam Nam chứ! Hơn nữa tại sao không phải là anh đi nấu cơm!” Đều tại mama, nói cái gì mà biệt hiệu thì cần phải có tính kế thừa, Ông Ngoại & Bà Ngoại gọi mama là Niếp Niếp, mama cũng goi cậu là Niếp Niếp, cái gì vậy, cậu là nam sinh có được hay không đây? Các người đã gặp qua nam sinh nào có tên gọi là Niếp Niếp chưa.

Hình Gia Minh nhíu mày: “Em quên lần trước là ai đánh mất đồng hồ đeo tay của ba rồi hả, ai xé nát rồi giấu biến bức danh họa của ông nội, làm vỡ vụn cái bình sứ ông ngoại quý nhất, còn có… “Khóe miệng của cậu xuất hiện một nụ cười nhạt: “Ngày hôm qua người nào đã cầu xin anh mua cho mình máy bay điều khiển từ xa nhỉ?”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hình Gia Dương hết đỏ lại trắng: “Nhưng… Nhưng… Anh là anh trai cơ mà!”

Hình Gia Minh tỏ vẻ xem thường: “Vậy thì thế nào?”

“Mama nói anh trai phải chăm sóc em trai!” Hình Gia Dương mặc dù tuổi còn nhỏ, trí thông minh cũng không cao bằng anh trai, nhưng hiểu được đây rõ ràng là đạo lý mà, bởi vì mama mỗi ngày đều nhắc tới một lần.

“Mama còn nói em quá ồn muốn đưa em cho người khác đấy, em cũng tin hả?”

Gương mặt Hình Gia Dương tỏ vẻ uất ức, sờ soạng trong túi nửa ngày, lấy ra một tấm thẻ: “Vậy chúng ta đi ra ngoài ăn đi.”

Hình Gia Minh tiến lên trước, không nói một câu lấy luôn tấm thẻ trong tay cậu em: “Đi thôi.” Nói xong cầm cái chìa khóa lên rồi bước thẳng tới phía trước.

Thân thể nhỏ bé của Hình Gia Dương lẽo đẽo ở phía sau, lắp bắp nói: “Anh, anh ơi, thẻ… thẻ là của em mà.”

“Anh biết rồi.” Hình Gia Minh cũng không quay đầu lại.

“Này, vậy, anh trả cho em.” rõ ràng bà nội cũng cho anh trai mà, nhưng anh luôn xài tiền lung tung, mỗi lần không còn tiền đều tới uy hiếp, dụ dỗ cậu, lần này càng tệ hơn, trực tiếp đoạt lấy thẻ của cậu cầm đi.

Hình Gia Minh rốt cuộc cũng đối diện thẳng với cậu em trai này: “Em là em trai của anh phải không?”

“Đúng vậy.”

“Chúng ta là người một nhà sao?”

“Đúng vậy.”

“Đồ chơi của anh đều cho em chơi chứ gì?”

Hình Gia Dương bị làm khó: “Đúng vậy.” Nhưng mà những thứ kia đều là thứ anh đã chơi khi còn bé, cũ đến mức không thể chơi được nữa .

“Quần áo của anh đều có cho em mặc chứ?”

Hình Gia Dương càng lúng túng: “Đúng vậy.” Quần áo cũng là đồ đã cũ hỏng, mỗi lần mẹ mua quần áo mới cho anh trai, anh không cho cậu mặc đâu!

“Ba mẹ của anh đều cho em dùng chung chứ?”

... “Đúng vậy.” Dường như đó cũng là ba mẹ của cậu mà.

“Vậy của anh đúng là của em không?”

“...Miễn cưỡng đúng.”

Hình Gia Minh tổng kết: “Cho nên của anh chính là của em, của em cũng là của anh, tấm thẻ này anh có thể dùng chứ?” bình thường, cậu sẽ không nói nhảm nhiều như vậy với đứa em trai kém thông minh này, đều tại mama xài hết tiền của cậu, hơn nữa tán gái thì cần nhiều kinh phí mà!

“...Trên lý thuyết thì đúng vậy.”

“Vậy đi thôi, đi ăn cơm sau đó cùng đi mua quà tặng cho ba mẹ.” Hình Gia Minh kéo tay cậu em: “Đợi đến sinh nhật của em, anh sẽ mua tặng em máy bay điều khiển từ xa phiên bản loại mới nhất số lượng có hạn.”

Quả nhiên sự chú ý của Hình Gia Dương lập tức bị dời đi: “Có thật không? Anh là anh trai tốt.”

Hình Gia Minh nhếch miệng cười cười: “Lần sau ông nội bà nội cho em thứ gì về nhà nhớ cho anh xem.”

Hình Gia Dương nặng nề gật đầu: “Ừ!”

Lúc ăn cơm, Hình Gia Dương chợt nhắc tới một đề tài: “Gần đây không thấy cô Tình Tình, anh biết cô đang làm gì không?”

“Thu xếp hôn sự cho em gái cô ấy.” Hình Gia Minh ưu nhã ăn cơm, hờ hững trả lời.

Tiểu Gia Dương cau mày: “Cô TìnhTình còn có em gái à? Sao em không biết?”

“Một nữ minh tinh đã hết thời thôi mà, em không phải cần phải biết.”

“Cô ấy còn chưa lập gia đình sao?” Tình Tình và đứa trẻ này có mối quan hệ rất tốt.

“Lúc phải lập gia đình lại bị vứt bỏ một lần nữa.”

“Tại sao?” Gia Dương hóa thân thành “mười vạn câu hỏi vì sao.”

“Bởi vì cô ấy không nghe lời, giống như em, tương lai...”

Lần này Gia Dương nhỏ bé phản ứng nhanh chóng: “Em không lấy chồng, em muốn lấy vợ chứ.”

Bốp…

Gia Dương bị đánh một cái ở trên đỉnh đầu “Thằng nhóc này, trong đầu toàn nghĩ cái gì thế!”

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.