Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 33: Chương 33: Gieo trồng tiên đậu




Nội thiên địa bên trong Diễm Linh Cơ và Hồ San đều bị cảnh tượng trước mặt làm cho chết lặng, bọn họ thấy được thiên địa linh khí cuồn cuộn cùng sinh mệnh cỏ cây đổ vào bên trong, phiến không gian nhỏ bé đi một chút là đi hết này dần lại mở rộng ra.

“ Công tử là thần tiên trên trời sao?” Hồ San nỉ non nhìn phía trước vùng hỗn độn nổ vang, mặt đất dưới chân tiểu hồ càng ngày càng rộng.

“ Chưa là thần tiên, nhưng tương lai thành thần thành tiên cũng không xa” Thiên An thân ảnh nhanh chóng xuất hiện bên trong nội thiên địa, để mặc cho nội thiên địa mở ra cướp đoạt năng lượng bên ngoài, tay luồn vào vòng eo của hai nử.

Nhìn hai nử ánh mắt tràn đầy sùng bái, có chấn kinh có khiếp sợ khóe môi khẻ nhích lên độ cong, rồi chậm rải giải thích cho hai nử nội thiên địa sở tu.

Hai nử vô cùng kinh ngạc, không ngờ bên trong mỗi cơ thể lại có một nội thiên địa, chỉ cần khai mở, tế luyện, chỉ có vài tu luyện giả đặc biệt mới có thể làm được. Hai nàng có cảm giác không thể tin được

Thiên An đem năm hạt đậu thần còn sót lại của mình vùi xuống lòng đất. Chỉ thấy mắt thường có thể thấy được chín hạt đậu xanh lục bích khi vùi xuống đất, nồng đậm thiên địa linh khí hút vào, thảo mộc tinh hoa bị cướp đoạt hội tụ vào chín hạt đậu kia, mặt đất xao động rồi chín mầm xanh phá đất mà lên.

Lớn nhanh như thổi, hấp thu linh khí thiên địa mà vươn cao đâm chồi nở lá.Thân cao một mét toàn thân xanh ngắt, chín cây tiên đậu nhanh chóng khoe sắc xanh rì sinh trưởng trong mảnh đất hoang vu này. Càng nhiều thiên địa linh khí hội tụ vào chín thân cây, lại thấy từng cành lá lại nảy sinh ra những điểm nhỏ, rồi ngưng hạt kết trái.

“ Tốt, tốt, tốt, tốt” Thiên An thốt lên bốn tiếng tốt liên tục cười, thân hình vui sướng khi thấy ba cây đậu thần sinh trưởng, mỗi một cây lại khai nở ra trên đó mười hạt đậu bích lục, đang hấp thụ linh khí đất trời để lớn mạnh.

Nguyên tác trong nội thiên địa của Thần Nam có thể gieo trồng tiên thụ, tiên thảo đây, mà tiên đậu Senzu được thần mèo Karin gieo trồng. Thiên An cũng đoán hẳn là nó hấp thu thiên địa linh khí tinh thuần mới có thể cho ra nghịch thiên công đoạn này.

Mà nội thiên địa của hắn đả thành lại trắng trợn cướp đoạt năng lượng xung quanh, linh khí tinh hoa cây cỏ ồ ạt đổ vào, tiên đậu còn không nảy mầm thì quá phi lý rồi. Mà trước mắt cảnh tượng đả khẳng định đúng suy đoán của hắn.

Tiên đậu gieo trầu thành công, chẳng khác nào cho hắn cường đại hậu thuẫn hơn, công dụng nghịch thiên giúp cho người phục dụng nháy mắt khôi phục lại thể lực đả mất, bỏ qua hết thảy vết thương vật lý, có thể 10 ngày không dùng cơm vẫn khỏe mạnh.

Một khi số lượng được nhân rộng lên, thế lực dưới trướng của hắn sẻ càng thêm lớn mạnh. Cho dù là giải quyết vấn đề lương thực hay luyện binh, đào tạo cao thủ đi nữa thì tiên đậu chính là thế gian trân quý vật phẩm. Mà hắn lại là người nắm trong tay nguồn cung cấp thứ thần kỳ này.

Nội thiên địa của hắn đả không còn là một mảnh đất khô cằn, đả có năm gốc thực vật sinh trưởng, mang thêm sinh khí ở nơi này. Mà theo thời gian càng nhiều thiên địa linh khí, thảo mộc tinh hoa đổ vào nội thiên địa bên trong.

Trong chốc lát toàn bộ vùng đất khô cằn đã biến thành một thảm cỏ xanh mướt, hương cỏ, hương đất hòa quyện, lan tỏa khắp nơi, chứng nhận rằng vùng cỏ xanh mướt đó thực sự tồn tại.

Thiên An vô cùng mừng rỡ, chỉ trong chốc lát, cả tiểu thế giới hoang vu bắt đầu tràn đầy sức sống.Không biết đã bao nhiêu thời gian trôi qua, tiểu thế giới dường như đạt đến bão hòa. Thiên địa tinh khí từ bên ngoài tiến vào không còn bị hấp nạp mà bắt đầu phân bố khắp tiểu thiên địa

“ Thật thần kỳ” Hồ San tay nhỏ bắt lấy một hạt lục bích đậu, đem vùi xuống lòng đất thấy được nó lớn nhanh như thổi, chẳng mấy chốc đả sinh trưởng thành một cây đậu.

Diễm Linh Cơ nhìn một mảnh cây đậu bắt đầu mọc lên chiếm lấy thể tích trong không gian nhỏ này, đôi mắt chợt mở lớn khi nhìn thấy vô số đồ vật lại xuất hiện trong nơi này, có rất nhiều thứ mà nàng chưa từng thấy qua.

Thiên An lúc này trên tay cầm lấy hai khỏa hạt giống một xanh một hồng, chính là hai hạt giống quý giá nhất mà hắn sở hữu trong tay, là hạt bồ đề cùng cây đào. Tìm một chổ khá trống trải liền đem hạt giống chôn xuống mặt đất.

Ngay lập tức thiên địa linh khí vốn đả bảo hòa bên trong nội thiên địa của hắn điên cuồng đổ về hai khỏa hạt giống kia, không ngừng hội nhập vào bên trong đó. Chẳng mấy chốc đả không còn lại gì, thậm chí các tiên đậu sinh trưởng cũng bị đình chỉ.

Lúc này Diễm Linh Cơ và Hồ San toàn lực chú ý đả bị vô số đống đồ vật từ một không gian khác của Thiên An đem ra làm cho hấp dẫn. Bọn họ thấy được rất nhiều thùng nước ngọt, thức ăn vật đây.

“ Nếu như ta đem không gian chứa đồ, đồng bộ vào nơi này, còn cả không gian của đôi nhãn đồng, khi đó nội thiên địa sẻ lớn mạnh thêm” Thiên An lẩm bẩm cẩn thận suy tính.

Trong người hắn tồn tại đến ba vùng không gian riêng biệc, một chính là không gian chứa đồ, hai chính là không gian của nhãn đồng bá đạo trong người hắn. Cuối cùng chính là nội thiên địa mới khai triển ra. Song cả hai vùng không gian trước so với cái sau cùng mà nói thì đều không bằng.

Không gian chứa đồ chỉ có thể chứa vật, không thể đem vật sống vào, còn không gian từ nhãn đồng lại cực kỳ nhỏ bé. Chín năm qua theo hắn lớn mạnh, chỉ có ba mét vuông hơn nữa một khi mở ra tiêu tốn rất nhiều chakra trong người.

Mà nội thiên địa không chỉ lớn hơn rất nhiều, lại có thể mang vào sinh mệnh bên trong. Xa hơn có thể tự thành một thiên địa, nếu hoàn mỹ kết quả có khi còn phát triển thành một hoàn chỉnh thế giới.

Thời gian lại lặng lẻ trôi qua thêm một tuần nữa, Thiên An ở bên trong cùng hai nữ dạo chơi phiến thiên địa của mình. Cũng giải thích cho hai nữ hiểu, làm cho hai nữ sùng bái vô cùng. Ở bên trong sinh hoạt chơi đùa bù đắp lại quãng thời gian bế quan, cho đến khi ba người rời ra thì há hốc miệng kinh sợ.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Cả vùng núi non xanh biếc, lúc này một màu vàng óng, dường như mùa thu đã đến nơi này. Cả một vùng núi non trùng điệp không có đến nửa điểm màu xanh. Thậm chí cả một vùng gần hắn trăm mét cây cỏ đều khô héo chết đi cả, toàn bộ sinh cơ đều bị tước đoạt.

“ Quá đáng sợ à” Hồ San đứng trong cổng nội thiên địa khiếp đảm nhìn xung quanh.

Thiên An nhãn châu xoay chuyển, rồi nói: “ Tốt, vừa đúng lúc để cho Thiên hạ Vô Song thành mở rộng địa bàn à, khà khà, các nàng nói xem ta có lợi hại không?”

Diễm Linh Cơ mắt đẹp lưu chuyển, cười nói: “ cướp đoạt sinh cơ trăm dặm cho mình, huynh làm cho Linh Cơ càng kinh sợ nha, một vùng diện tích lớn như vậy mất bao nhiêu nhân lực mới có thể mở ra, một mình huynh cũng đả hơn vạn người chi sức rồi”

“ Ha ha” Thiên An cười vui vẻ, lại hôn lên gò má Diễm Linh Cơ, cười nói: “ nội thiên địa là hậu phương vững chắc nhất cũng là cứ điểm bí mật của gia đình chúng ta, tranh bá thiên hạ, Bách Gia Chư Tử, các lộ anh hùng hào kiệt tứ phương tám hướng, ai có thể cản được Thiên Hạ Vô Song thành của ta, chờ ta quân lâm thiên hạ đánh xuống thiên thu vạn cổ hoàng triều, vì các nàng làm sính lễ”

Rời khỏi cánh rừng hoang vắng ảm đạm, thần sắc đả về chiều. Lần này mở ra nội thiên địa là lớn lao thu hoạch với hắn. Thực lực lại đề thăng một bước lớn, con át chủ bài lại có thêm. Quan trọng hơn để hắn vui mừng Đế Viêm mà hắn tưởng chừng biến mất từ lâu, lại ở ngay trong thân thể của hắn.

Mặc dù bây giờ yếu ớt nhưng chỉ cần cho nó thời gian hấp thụ dưới lòng đất dung nham, nhất định sẻ lớn mạnh lên. Thiên An vốn còn định tiếp tục công việc cướp đoạt năng lượng bên ngoài cho mình sử dụng, song có rất nhiều chuyện xảy ra trong thành cần hắn xử lý, thành ra buộc hắn phải dừng lại.

Thời gian lại lặng lẻ trôi đi, lương thực và nhân lực chính là hai vấn đề quan trọng hàng đầu mà Thiên An lưu tâm cho việc lớn mạnh thế lực của mình. Mà hai vấn đề này cũng dần dần được cải thiện.

Thông qua Hỏa Vũ sơn trang cung cấp cho hắn đại lượng thợ thủ công tay nghề bậc nhất Bách Việt, lại có Hỏa Vũ Mã Nảo một chi thương đoàn được thành lập buôn bán cho các nước lân bang thu về lượng lớn tài sản.

Lại từ thương đoàn này hấp thu vô số dân chúng bần dân nghèo đói đầu đường xó chợ, những người này ở các quốc gia nơi nào cũng có. Tầng lớp thấp nhất này số lượng không hề ít, được vận chuyển về thổ địa của hắn, rồi được phân công làm việc.

Đến bao nhiêu hắn cũng thu cả, khai khẩn đất hoang làm việc trong các xưởng nhà máy tạm thời do hắn mở ra. Ban đầu hắn cũng mệt bở hơi tai, nhưng nhờ có đám dân chúng cũ san sẻ hiệp trợ với đám dân mới đến cũng từng bước giải quyết.

Một phần khác hắn không sợ, đó chính là hắn không gian bên trong còn một lượng lớn vàng bạc châu báo. Lại thêm Hỏa Vũ công cha vợ này cũng phụ giúp cho hắn rất nhiều, dần dần mảnh đất phong hoang phu ngày càng đông đúc phồn vinh lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.