Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 37: Chương 37: Hung địa




Có dị hỏa chế tạo phiền toái, lại thêm các tảng đá lớn hay vũ khí do hắn ý niệm khống chế thi nhau nện xuống. Cho dù đám người này có cắt đứt, phá hủy thành mảnh vở thì vẫn bị hắn khống chế tiếp tục công kích.

Đáng ghét hơn Thiên An lại thỉnh thoảng tham dự vào tập sát, ước chừng năm phút thời gian. Dưới cơn không kích liên miên không dứt, cho dù Ảnh Lang sát thủ đoàn đều là dân chuyên nghiệp thân thủ mạnh mẻ. Cũng ăn không tiêu nhận lấy một thân thương thế nghiêm trọng, thậm chí chín người đả có năm tên ứng biến không kịp mà mất mạng.

Mặc cho bọn họ di chuyển thế nào đều bị công kích từ trên không, dưới đất. Chỉ cần ở gần bọn họ có tảng đá, vũ khí, hay cây cối, hồ nước thậm chí là lôi điện, hỏa diễm trong nội thiên địa tham dự vào. Nội lực chung quy cũng có hạn có thể chống đở được một đòn, mười đòn, nhưng trăm đòn ngàn đòn đây.

Nếu như bọn họ biết được những cây đậu xanh rì kia có thể để cho bọn họ nội lực tiêu thất hồi phục, hắn còn một đường kéo dài thời gian, có khi ăn may còn giết được tên tiểu quỷ kia. Nhưng bọn họ nào biết những cây đầu phi phàm kia năng lực đây, có chết bọn họ cũng không biết được.

Những tên sát thủ số phận không thoát khỏi tử vong, khi mà ở bên ngoài bọn họ có thể không giết được còn có thể chạy được. Nhưng ở bên trong nội thiên địa thì chạy đi đâu, nhất thời bất cẩn mà rơi vào vạn kiếp bất phục. Đừng nói là họ cho dù là tuyệt thế cao thủ nhất đại tông sư đi nữa gặp phải tình cảnh như bọn họ cũng chung số phận mà thôi.

Ai lại có thể nghỉ ra được chỉ còn gần trong gang tấc, từ người đối phương lại xuất hiện một hắc động trực tiếp hút đám người bọn họ vào đây. Ở cự ly gần như thế bọn họ sao kịp đề phòng, bọn họ giết người đả gặp qua ai có thủ đoạn như vậy chưa.

“ Sinh mệnh tinh hoa, càng là cao thủ thì sinh mệnh tinh hoa càng lớn” Thiên An lẩm bẩm hưng phấn nhìn tên thủ lĩnh nằm dưới mặt đất, từ người đối phương li ti chấm vàng nồng đậm sinh mệnh tinh hoa từ trong cơ thể bị nội thiên địa bên trong hút lấy.

Phát hiện này để cho hắn bất ngờ, từ khi giết đi mấy tên sát thủ có thực lực yếu hơn, thì hắn nhận ra sinh mệnh tinh hoa trong người đối phương bị nội thiên địa thu lấy, chất lượng sẻ nhiều ít cao thấp khác nhau tùy theo từng người. Đáng nói linh hồn cũng bị kéo ra như những làn khói trong suốt ở nội thiên địa bên trong tồn tại, nhưng lại giống như say ngủ một dạng.

“ Hừ” Thiên An hừ một tiếng đem dị hỏa chấn nát linh hồn của những người này, ngay khi linh hồn vở vụn giống như bọt biển tan biến thì từ bên trong linh hồn linh lực như quang đoàn trắng toát tràn ra ngoài, tẩm bổ cho nội thiên địa.

Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, thấy một màn như vậy hắn cũng không lạ gì, hắn kiến thức nhiều, trước khi xuyên không lại đọc không ít tiểu thuyết, anime đây. Cho nên biết linh hồn bên trong cũng ẩn chứa sức mạnh như nhục thể vậy, tu luyện đến cao thâm có thể vứt bỏ thể xác vĩnh sinh bất diệt cũng là thường, từ khi nội thiên địa mở ra cướp đoạt cây cối bản nguyên tinh hoa, hắn cũng đả thử nghiệm qua động vật lẫn con người.

“ Bọn chúng là ai? Vì sao lại đến giết chúng ta?” Hồ San gương mặt sợ hãi dò hỏi, nhìn Thiên An xuất hiện gần mình, nhanh chóng chạy đến.

Thiên An đem tay vuốt ve đầu tóc của nàng, cười nói: “ thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội, thân phận của ta để cho rất nhiều người kiêng kỵ, có thể là vì của cải lẫn các phối phương bên trong Vô Song Thành, hoặc có thể là vì mạng của ta. Muội từng hỏi vì sao ta lại khắc khổ tu luyện, bây giờ ta nói cho muội. Chỉ có luyện tốt một thân võ công mới có thể nắm giữ sinh mạng lẫn bảo hộ người nhà của mình”

“ Công tử, là chúng ta hồ đồ để cho công tử nguy hiểm, tội đáng muôn chết” Hồ Oánh gương mặt vẫn còn sợ hãi cất lời.

“ Đừng nói những lời ngốc như vậy, các nàng là nử nhân của ta, là người mà ta dùng sinh mạng thủ hộ.” Thiên An chậm rải nói.

Diễm Linh Cơ từ khi trở vào bên trong nội thiên địa vẫn trầm mặc không nói, hai tay nắm chặt cúi đầu không nói.

Hôm nay cớ sự là do nàng mà ra, nếu không phải nàng hứng khởi muốn đến phía nam Vô Song Thành muốn cùng Thiên An chơi thả diều, thì sẻ không để cho nhóm sát thủ có cơ hội tập kích, hơn nữa là nàng còn phân phó cho đám lính lác rời đi để tránh cho không khí không thoải mái đây.

“ Bẹp” Thiên An hôn lên trán Diễm Linh Cơ, đương nhiên biết nàng bận tâm: “ đừng nghỉ ngợi lung tung, thế gian này không ai giết được ta cả, coi như đây là một bài học cho cả nhà chúng ta, sau này nàng phải cẩn thận biết không?”

“Huynh… Linh Cơ.. ân.. Linh Cơ đả biết” Diễm Linh Cơ ngẩng đầu, đôi mắt phiếm hồng nhìn đối phương thân mật, nhìn thân ảnh Thiên An xoay người rời đi, sự việc hôm nay xảy ra để cho nàng khắc sâu giáo huấn, trong lòng âm thầm thề lấy từ ngày mai sẻ đối với tu luyện không như trước kia chểnh mảng.

Sự việc Thiên An bị sát thủ ám sát dấy lên một phong ba không nhỏ trong thành, bách tính dân chúng càng xôn xao kịch liệt. Khi mà vị công tử này đối với họ rất tốt, chưa có vị công tử quý tộc này đối xử tốt với bọn họ như vậy.

Đa số người trong thành đều chịu ơn của hắn.Cho nên khi xảy ra ám sát người dân trong thành đều lo lắng vô cùng, đến khi thấy vị công tử này bình yên mới yên lòng.Mà Thiên An thông qua nhãn đồng của mình vẫn không tìm ra được ai là chủ mưu đằng sau, kẻ đứng sau sai khiến quá kín kẽ.

Hắn cũng không nhất thiết phải truy rõ, có thể là tiện nghi đại ca thái tử Thiên Trạch kiêng kỵ hắn, cũng có thể là những thế lực khác ham muốn bí phương, hay gia tài kếch xù của hắn.

Cũng không phải có mặt trái, ngược lại qua lần ám sát này mà Diễm Linh Cơ, Hồ San, Hồ Oánh cũng dụng tâm thêm rèn luyện. Trước kia đám nữ rất ít chịu luyện tập, đa phần là vui chơi, trầm mê trong những thứ khiến người vui vẻ như điện thoại hay dạo chơi tham dự các trò chơi trong thành.

Đồng thời hắn còn trông chờ cho có thêm nhiều sát thủ đến ám sát hắn đây, những cao thủ võ lâm sinh mệnh tinh hoa sẻ hơn hẳn người bình thường. Càng có thân thủ tốt thì lượng tinh hoa sinh mệnh càng nhiều, so với hấp nạp từ cây cối thì từ con người lại nhiều.

Hai tuần sau, Bách Việt phía nam, thập vạn đại sơn.

Nơi này quần sơn chập chùng, cây cối xum xuê trong ánh nắng oi bức vang vọng thanh âm chim chóc lẫn côn trùng kêu vang.

Ẩn nấp bên trong hoang vắng khu rừng, thế núi hiểm trở, lướt qua một toà bằng phẳng sườn núi, ở một tòa dốc thoải trên có một khối to lớn nham thạch, một chút liền năng lực nhìn thấy nhân mưa gió mà bóc ra từng mảng màu xám vách đá. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Nham thạch hai bên có nhiều chỗ cho dây leo bao trùm trụ, còn có nhiều chỗ mọc ra tượng thụ cùng cây sồi xanh, rễ cây bàn sinh ở nham thạch khe hở trong, từ nơi nào hấp thụ chất dinh dưỡng.

Chật hẹp sơn đạo một bên nhìn không thấy đáy vách núi, thoáng trong khí còn mang theo mùi tanh nồng, thỉnh thoảng lại thấy được màu khí vụ lan tỏa trong không gian. Thiên nhiên tự thành một sơn cốc, bên trong độc trùng mảnh thú nhiều không kể hết.

Tuyệt Cốc một địa danh cực kỳ vang dội trong Bách Việt dân chúng, là hung danh. Rất ít người nguyện ý đi đến nơi này, cho dù là Đại Vu tinh thông vu thuật hay cao thủ dùng độc cũng không dám mạo hiểm dấn thăng vào sâu trong này.

Một phần Tuyệt Cốc nằm sâu trong thập vạn đại sơn, tiếp giáp với Nam Cương chi địa muốn đến được nơi này rất khó khăn. Một phần khác độc trùng mảnh thú vô số, cho dù thân thủ lợi hại đi nữa có khi cũng chết tại rừng thiêng nước độc trong, làm mồi cho hung thú độc vật.

Tuyệt Cốc danh tiếng được biết đến là các đại vu, độc vương, cổ sư qua các đời kể lại, là hung địa trong thập vạn đại sơn. Song nó cũng là nơi mà các độc sư, cổ sư thèm muốn, nơi này trong độc vật vô số. Là thích hợp nhất nơi nuôi độc vật, cổ trùng, thỉnh thoảng không ít những người này đến Tuyệt Cốc để tìm kiếm độc trùng cho mình.

“ Đến rồi” Chân đạp hư không đứng trên không trung, cổng nội thiên địa mở ra điên cuồng thôn phệ thiên địa linh khí lẫn tước đoạt sinh mệnh cỏ cây, Thiên An có phần bất ngờ khi thấy được sơn cốc hiểm trở bên dưới.

“ Tuyệt Cốc, nhìn cũng không có ghê gớm gì” Hồ San ở bên trong nội thiên địa thông qua cánh cổng cất lời.

“ Vậy cô thử xuống một chút là biết có lợi hại không? Để xem không có Thiên An cô còn mạnh miệng thế nào?” Diễm Linh Cơ cất lời.

“ Không nói với cô” Hồ San đỏ mặt lên, nàng vỏ công chỉ là tam lưu cao thủ mà thôi, làm sao lại bằng Diễm Linh Cơ cho được.

Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, thân ảnh chậm rải hạ xuống sơn cốc, cổng nội thiên địa cũng đóng lại. Lần này đến Xà Cốc, một là mang tam nử giải khoây dù sao thích sát vừa rồi, cũng để lại cho ba nử không tốt ký ức đây.

Hai là hắn muốn kiến thức một chút hung địa trong lời đồn của người dân, Xà Cốc hắn biết được là từ đám thương nhân đến thành dò xét được. Khi nghe xong liền một đường di chuyển đến nơi này, rừng rậm hung địa với hắn mà nói chính là bảo địa.

Ngoài tước đoạt sinh mệnh tinh hoa cỏ cây, thì còn rất nhiều linh dược trân quý, những thứ này so với cỏ cây bình thường sẻ phát ra dao động năng lượng nhiều hơn. Chết người là Thiên An có thể cảm ứng được dao động năng lượng này, chỉ cần thu vào nội thiên địa khi đó hắn sẻ có một vườn linh dược, làm phong phú thêm nội thiên địa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.