Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 38: Chương 38: Xà vương




Hướng phía dưới mấy chục trượng mà đi. Vách núi lại như đất bằng một dạng, thân ảnh Thiên An rất nhanh liền thấy đáy vực bên dưới. Trên đường di chuyển không ít độc trùng mảnh thú kinh hoảng nấp vào vách núi, không dám thò đầu ra.

Cây cối sum xuê cỏ dại rậm rạp, từng mảng từng mảng khói xanh thải khí. Vị trí của còn hơi cao, cách xa nhau đáy vực còn có ở xa năm, sáu trượng gần, đã thỉnh thoảng nghe thấy được tinh khí, gay mũi khó nghe, là khí độc.

Luồng khí này đến gần Thiên An hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì, cơ thể hắn do dị hỏa tôi luyện, bên trong có U Minh Độc Hỏa ngọn hỏa độc từ trăm vạn loại độc. Thế gian này lửa và độc là thứ mà Thiên An chẳng ngán nhất.

Giữa bầu trời thỉnh thoảng có mấy con chim bay qua, nhưng bay vào trong làn khói độc, lại như là bẻ gẫy hai cánh, một con đâm vào cốc bên trong, nhất thời vang sào sạt, vô số rắn từ bụi cỏ cây cối trong chui ra, màu sắc rực rỡ một đoàn, rất nhanh sẽ đem đầu chim này thôn phệ hết sạch.

“ Đám quỷ này, thật khiến người chán ghét” Hồ San mặt đầy ghét bỏ lên tiếng.

Mười mấy cái lớn rắn độc đã phát hiện đám người, đồng thời vung lên đầu rắn, thân hình trườn lại chổ người, thân rắn đứng thẳng lên đủ cao bằng một người. Thậm chí còn có con còn cao hơn sặc sở sắc màu.

Từng đôi nhô ra mắt rắn thâm độc nhìn chằm chằm bốn người, tựa hồ đã đem nhóm người một cáo xem là bữa trưa, lương thực đem đến cho mình. Có điều đám rắn này vừa đến gần liền dường như cảm nhận được thứ gì liền kinh sợ chạy đi, không dám con nào lại đến gần bọn họ.

Hết thảy là từ Thiên An,hắn mang trong người huyết thống của Bahamuts, đối với đám rắn cấp thấp này rất có lực chấn nhiếp.

Thiên An trực tiếp tay vươn ra hấp lấy một đầu rắn lại gần mình, con rắn dài hơn hai mét thân hình run rẩy, hoàn toàn không dám chống cự, chiếc đầu rắn cuối rạp.

Đơn điệu hình ảnh xông vào đại nảo, Thiên An sở hữu Rintensei và Rinnegane cho phép hắn có thể lục soát ký ức của con người, lẫn cả động vật. Chỉ cần hắn muốn có thể thay đổi ký ức, phong ấn hoặc sửa đổi. Tất nhiên khi sử dụng nó cũng cần một lượng lớn chakra để chi trả.

“ Ồ” Thiên An thốt lên một tiếng tràn đầy ngạc nhiên, khi trong đống ký ức lộn xộn tạp nham của đầu rắn này hắn thu được rất nhiều thông tin giá trị.

Mà khi hắn dùng xong nhãn lực lên đầu rắn, thì nó cũng trực tiếp chết đi, linh hồn của nó quá mức thấp dưới nhãn lực của hắn hoàn toàn không chịu nổi. Biến thành như thực vật một dạng ngu ngốc, mà một con ăn thịt lại trở thành thực vật đồng dạng kết cục chỉ có một, chính là chết.

Tiếp tục di chuyển, không biết đi rồi bao lâu, Thiên An mang theo ba nữ đi đến một cái đen kịt cực kỳ hang động, âm hàn gió từ bên trong nơi xuất đến, cửa động nơi núi đá trải qua bị mài đến bóng loáng cực kỳ, như có rất nhiều rắn thường thường ở đây qua lại.

“ Nơi này thật buồn nôn, muội không có đi vào đó đâu?” Hồ San chán ghét cất lời.

“ Vậy cô cứ ở lại đi” Diễm Linh Cơ hái xuống thanh trâm đỏ của mình, các ngón tay khẻ xoay qua lại, cất bước đi vào bên trong hang động.

“ Thiên An, muội muốn vào bên trong nội thiên địa lại” Hồ San tay nhanh ôm lấy một cánh tay, nủng nịu cất lời.

“ Được rồi” Thiên An bất đắc dĩ mở ra cổng nội thiên địa, ngay lập tức như gió lốc hội nhập vào bên trong linh khí cấp tốc bị hút vào. Mà thân ảnh của Hồ San lẫn Hồ Oánh được hắn dời vào bên trong đó, cũng đóng luôn cổng nội thiên địa lại.

“ Thiệt là còn gì là để chơi nữa, nàng nói đúng không Linh Cơ” Thiên An nháy mắt cho Diễm Linh Cơ, đi đến ôm lấy eo nàng.

“ Ân” Diễm Linh Cơ gật đầu, nhón chân hôn lên má hắn: “ thưởng cho công tử”

Hai người chậm rải bước vào sâu bên trong hang động, thâm nhập mấy trăm trượng, lưu thông không khí càng thêm âm lãnh, rắn độc số lượng cũng càng ngày càng nhiều, thường thường là mấy ngàn cái bò trườn.

Nhiễu cùng nhau, lại như là một cái to lớn mãng xà, có ở khắp nơi trên vách dưới mặt đất, mỗi một con ở đây đều là rắn độc. Kích cở to nhỏ khác nhau nhưng đều là chí mạng rắn độc.

“ tê tê tê”

Hàng loạt âm thanh từ đầu lưỡi bọn chúng phát ra, tất cả đều cấp tốc trườn đến bao quanh lấy, có điều không con nào dám lại gần đám người bọn họ cả, đều là vây lấy. Hơn nữa đều không dám lại gần, mặc dù kinh sợ khí tức của hai người, nhưng lại không dám bỏ đi, tình cảnh hết sức dị dạng.

“ Nhiều rắn như vậy, Thiên An hay là một mình huynh đi đi” Diễm Linh Cơ nhìn khắp nơi răn độc bò lượn, làm cho nàng không nguyện ý chút nào đi cùng, dù sao nử hài mà đối với đám rắn độc này đều không mấy ưa thích.

“ Có gì mà sợ chứ” Thiên An dối lòng lên tiếng, hắn nhìn thấy số lượng rắn độc như vậy tâm lý cũng không muốn đi vào, mặc dù biết độc đối với mình vô dụng, mà đám rắn này cũng không có sức uy hiếp cho hắn, nhưng mà tâm lý sợ à.

“ Cút” Thiên An giật nảy mình, khi một đầu rắn bám trên vách đột nhiên rơi xuống người hắn, ngay lập tức một quyền đánh văng hắn đi.

“ Phừng” Diễm Linh Cơ thanh đỏ hồng cây trâm lập tức bốc lên hỏa diễm, đem mấy con rắn dưới chân chém chết, nhìn Thiên An dị dạng cười nói: “ Linh Cơ còn tưởng công tử không gì sợ đây? Thì ra là đám rắn nha”

“ Nàng đó, cẩn thận ta gia pháp trừng trị giờ” Thiên An trừng nàng một cái, đem tay giơ ra chakra lập tức thoát ly, phong thuộc tính chuyển đổi hình thành một cơn phong bạo đem đám rắn này thổi tung đi.

“ Tê tê tê” Hàng ngàn đầu rắn bị cuồng phong thổi bay đi, văng về sau miệng há ra chiếc lưới phun ra nút vào kêu lấy.

“ Sắc lang” Diễm Linh Cơ mặt phiếm đỏ lên, hiển nhiên nàng biết cái gia pháp của hắn là gì, chính là bị hắn đem mông nhỏ mình đánh xuống. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

“ Rốt cục nơi này có thứ gì, chẳng lẻ là một đám rắn này thôi sao?” Diễm Linh Cơ một hồi dò hỏi, nàng mới không tin Thiên An dẫn nàng đến nơi này chỉ để ngắm đàn rắn độc.

Nhìn thấy hắn không trả lời mà đem một bên má đưa ra, nàng đả quá quen thuộc nhón chân lên hôn lấy, rồi nói: “ công tử, nói đi”

“ Từ đầu rắn độc khi trước, nơi này tồn tại một đầu xà vương nha”

“ Xà vương” Diễm Linh Cơ kinh hô lên, nàng thân là Bách Việt người đối với xà vương hai chữ này đương nhiên biết rõ nó như thế nào.

Bách Việt nổi danh giữa vu và độc, trong đó độc vật trăm ngàn loại, không ít độc sư người nuôi dưỡng độc vật. Mà rắn độc là một trong những vô số loại độc, xà vương lại chính là vương của rắn độc, có thể hiệu lệnh vạn xà theo nó điều khiển.

Độc sư cũng có thể nuôi dưỡng lên một đầu xà vương cho mình, nhưng mà muốn tạo thành được cần tốn rất nhiều công sức lẫn tài nguyên cho nó. Nhưng thành quả báo đáp cũng thỏa lòng, nếu sợ hữu được một đầu xà vương mà nói chiến lực sẻ tăng vọt lên.

Thông qua xà vương có thể hiệu lệnh vạn xà, nọc độc của nó cũng là kịch độc trong kịch độc. Hơn nữa nếu giết nó lấy được nan độc, cũng là thế gian trân bảo. Người phục dụng có thể thống ngự vạn xà, máu huyết có thể gia tăng công lực.

Đả biết có một đầu xà vương ở bên trong cũng làm cho Diễm Linh Cơ trông mong, dù sao xà vương nàng có nghe nhưng chưa từng gặp gở. Lần này biết trong hang động này có một đầu như vậy, tuổi tác của nàng cũng không lớn lại thêm Thiên An bản lảnh ở đó, cũng để cho nàng muốn bắt đầu xà vương này.

Thời gian trôi đi, hai người càng đi sâu vào trong hang động, đám rắn độc không dám đến gần công kích, một con dường trống trải được Thiên An dọn ra, xác định không có mấy con động vật không xương trên mặt đất liền chậm rải đi vào sâu hơn.

Lúc này đột nhiên bầy rắn ở nơi sâu tụ tập một chổ lập tức tách ra hai bên nhường ra một lối đi, một cái hồng diễm diễm, dài hơn năm mét xà, bầu dục đầu rắn hai viên đậu đỏ như thế mắt rắn nhìn chòng chọc vào hai người,lớp vảy óng ánh màu hồng diễm như lửa cháy một dạng.

“ Thật xinh đẹp” Diễm Linh Cơ nhịn không được thốt lên tán thưởng.

Con rắn này rất đẹp đẽ lại như là một cái cao ngạo mỹ nữ, bên người không có một con rắn tồn tại, ngẩng cao hình bầu dục đầu, trong miệng không ngừng phun ra nút vào lưỡi rắn, ánh mắt nhìn đám người “ tê tê tê” thanh âm lưỡi rắn phát ra.

Chỉ thấy theo thanh âm của nó đám rắn vây quanh giống như quân lính nhận được mệnh lệnh một dạng, thân ảnh đồng loạt phóng đến. Nhưng lại cuối cùng lại cúi rạp không dám lại gần hai người.

Nếu đầu rắn hồng này là vương, thì thân ảnh nam tử kia chính là vương trong vương chí cao tồn tại. Bọn chúng không dám bất kính vị kia, sâu tận trong huyết mạch lẫn linh hồn nói cho bọn chúng biết không được mạo phạm. Nếu bắt buộc phải lựa chọn vâng lệnh của xà vương và nhân loại kia, thì đám rắn này tất nhiên chọn lại cái sau rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.