Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 226: Chương 226: Sát cơ đến




Đêm tối buông xuống, Tần Trịnh trên một con đường phố một toán binh lính mang chở theo một rương khung lao tù, bên trong giam giữ một nữ tử xinh đẹp người này không ai khác chính là Thủy Vân Du.

Trong thời gian 10 ngày bị vây nhốt trong hầu phủ Tần Trịnh, Bạch Diệc Phi cũng sử dụng ảo thuật mê hoặc nàng muốn đem nàng thông tin biết được từ Thiên Trạch đào ra về kho báu của Hỏa Vũ cũng bí mật của lảnh cung nước Trịnh.

Nhưng Thủy Vân Du may mắn thoát ra được, nhưng cũng thông qua đây bị Bạch Diệc Phi gợi nhớ lại ký ức thương tâm năm nào. Quá trình nàng chống cự càng ngày càng yếu đi, chỉ cần theo thời gian sẻ thất thú. Nhưng may thay bây giờ nàng đả thoát khỏi lao ngục giam giữ trong hầu phủ Tần Trịnh.

Mà dẫn đầu đám người này chính là Bạch Diệc Phi, gương mặt âm trầm hiển nhiên để thoát đi Thủy Vân Du với hắn là điều không chấp nhận được, trong trò chơi quyền lực hắn chính là người dấu sâu nhất, thực lực lại mạnh nhất.

Bản thân tu luyện khống băng chí âm chí hàn lại tu luyện độc môn bí thuật của mẫu thân mình để lại thông qua máu huyết của nử tử chống lại cái giá lạnh âm hàn, trở thành chí âm chí nhu chí hàn.

Chưa kể một thân song kiếm thuật lại tinh thông điều hương khống chế độc vật, trong Dạ Mộ lại giấu sâu khi quan hệ với Soa Y Khách không hề cạn, cùng với Triều Nữ Yêu thân thích có thể nói Dạ Mộ hắn thế lực bao trùm, nói không ngoa là do hắn nắm giữ trong tay lại chưởng quản 10 vạn binh mã của nước Hàn.

“ Ngươi muốn đưa ta đi đâu?” Thủy Vân Du kiều mị thanh âm vang lên.

Bạch Diệc Phi nhàn nhạt nói “ Dịch quán nước Tần”

“ Giăng bẫy lộ liễu như vậy, chủ nhân sẻ không bị lừa đâu” Thủy Vân Du đương nhiên hiểu ra được đám người này muốn làm gì.

“ Trong mắt cô, ta sẻ dùng trò mèo đó sao” Bạch Diệc Phi lại thanh âm nhàn nhạt lên

Thủy Vân Du nhãn châu xoay chuyển “ vậy rốt cục là điều gì, phải tự ngươi áp giải ta”

Bạch Diệc Phi vẫn là thanh âm đều đều không lạnh không nóng “ Bởi vì trăng đêm nay rất đẹp, một nữ tử xinh đẹp như cô không nên bị giam vào nhà lao lạnh lẽo”

Thủy Vân Du khẻ cười nói “ ngươi không sợ ta một đi không trở lại sau”

Bạch Diệc Phi cười nhẹ mấy tiếng, nói “ ta có thể đem cô giao nộp ra, đương nhiên cũng có thể khiến cô trở về bên cạnh ta”

Chẳng mấy chốc đoàn người đả đi đến một phủ đệ, phía trước đả thấy Lý Tư chờ sẵn cùng với đám tần quân canh giữ lấy phủ đệ.

“ Không ngờ là Hầu gia lại đích thân áp giải, Lý Tư thất lể không thể đón tiếp từ xa” Lý Tư hai tay đưa lên hành lể nhìn Bạch Diệc Phi phía trước.

“ Không biết trong lòng ngươi Tần vương và Lã tướng, ai mới là người thay đổi vận mệnh của ngươi đây” Bạch Diệc Phi nhàn nhạt đôi đồng tử huyết hồng nhìn hắn.

“ Vương thượng phái Cái tiên sinh bảo vệ an toàn cho Lý Tư, Lả tướng có ơn tri ngộ với Lý Tư cả hai đều có ơn sâu nặng. E là Lý Tư không thể cân đo đong đếm” Lý Tư cũng chậm rải trả lời

Lúc này một tên Bạch giáp vệ mở cửa lồng giam cho Thủy Vân Du, đồng thời một bên đi bên cạnh đến khi gặp phía trước là một tên Tần quân thì dừng lại.

Chỉ thấy thân ảnh Thủy Vân Du bước đến gần, tay nhỏ vươn ra búng tay một cái một giọt nước nhỏ từ tay nàng lơ lửng phiêu phù đến bên cạnh Bạch Diệc Phi, bên trong ẩn hiện một thanh tiểu kiếm. Nhưng đến gần hắn thì lập tức bị hàn băng lan tỏa cấp tốc thành băng tinh, rồi rơi xuống mặt đất vở nát.

Thủy Vân Du cũng rõ ràng chút thủ đoạn này muốn giết Bạch Diệc Phi là không thể, chậm rãi đi vào bên trong phủ đệ bên trong.

Bạch Diệc Phi ánh mắt liếc nhìn một lát cũng nhục ngựa rời đi, mỗi bước chân ngựa bước đi thì hàn băng lan tỏa trên mặt đất. Đáng sợ đầu ngựa mà hắn cởi lại không bị âm hàn chi khí mà chết, chẳng mấy chốc Bạch Diệc Phi đả mang theo đám thuộc hạ rời khỏi Dịch Quán nước Tần.

Ngay khi Lý Tư bước vào đã thấy được số thị vệ quân Tần đã bị Thủy Vân Du diệt sát lấy, trên tay nàng mà một thanh thủy kiếm tinh xảo.

“ Ngươi, không sợ ta” Thủy Vân Du cười nói: “ ngươi biết rằng không thể nhốt được ta”

Lý Tư chậm rãi đi đến, mở miệng “ So với những chuyện đang xảy ra trong thành, có nhốt được cô nương hay không cũng không quan trọng”

“ Ồ, vậy tính mạng của ngươi” Thủy Vân Du cất lời, âm thanh như chuông bạc.

“ Ta đang tham gia một trò chơi thú vị, cô và chủ nhân của cô cũng ở trong đó” Lý Tư chậm rãi nói.

“ Nếu ta không muốn tham gia thì sao” một tay để phía sau, chỉ thấy trong lòng bàn tay nàng một quả cầu nước nhẹ nhẹ xoay chuyển.

“ Vậy không những cô không thể trốn thoát khỏi nước Hàn, mà chủ nhân của cô cũng bỏ mạng oan uổng” Lý Tư cất lời, ngay khi lời hắn nói xong thì phía sau Diễm Linh Cơ đã xuất hiện thân ảnh Cái Nhiếp đứng sau.

“ Vị này là.. Cái Nhiếp tiên sinh của Quỷ Cốc phái” Lý Tư cất lời giải thích, đồng thời cũng cánh cáo lấy nàng.

“ Ngươi và Hàn Phi đều giống nhau, là những kẻ thông minh khiến người ta chán ghét” Thủy Vân Du triệt tiêu chiêu thức, nàng cũng biết được bản lĩnh của mình không phải là một Quỷ Cốc khác đối thủ.

“ Ta không ghét là một kẻ thông minh”

Thủy Vân Du tiếp tục nói: “ Vậy ngươi có biết, điểm khác biết lớn nhất của hai người là gì không? Ngươi chỉ có thể thuận theo chiều nước, mà Hàn Phi biết gây nên sóng gió”

Lý Tư chậm rải đáp lời: “ Có thể cô nói không sai, nhưng sóng gió biến đổi trong chốc lát. Còn thuận theo chiều sóng mới có thể làm nước lặng chảy sâu”

“ Xoẹt” Cái Nhiếp trường kiểm ra khỏi vỏ đem một chỉ hồ điệp vỗ cánh bay đi cắt đứt, mày chau lại khi thấy nó hóa thành sương khói biến mất. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([”6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7”,“[yo_page_url]”,“[width]”,“[height]”]);

Ngày hôm sau, chiều tà buông xuống.

“ Tử Lan Hiên” Cơ Vô Dạ ngồi trên chiếc ghế quen thuộc của mình, một tay cầm chung rượu cất lời cùng với Huyết Y Hầu dạ đàm.

Bạch Diệc Phi cầm trên tay thanh đồng chung rượu, ánh mắt nhìn qua cửa sổ thấy được khung cảnh chiều tà ngoài trời, cất lời: “ Là ý nghĩa của Bát Linh Lung, xem ra những cái bẫy mà chúng lập ra, cũng đến lúc thu lưới rồi”

Lời vừa dứt, Cơ Vô Dạ một tay vỗ lên cái ghế của mình, hắn hiểu rõ La Võng sát thủ một khi đả thu lưới chính là thời điểm cuối cùng giết chết mục tiêu của mình. Mấy năm nay hợp tác làm ăn với La Võng đối với Bát Linh Lung nhóm sát thủ này hắn vẫn biết một hay, hơn nữa cách đây không lâu tổ chức này còn đến Dạ Mộ lien hợp đây.

Lập tức cất lời âm thanh có mấy phần sảng khoái nói: “ Ta đã sớm muốn nhổ, cái gai trong mắt đi rồi mà. Hành động lần này phải nhổ bỏ được Hàn Phi băng đảng của hắn, binh mã của Hầu Gia canh giữ cửa thành. Cấm vệ quân của lảo phu sẻ chặn tất cả các cửa của quân Tử Lan Hiên. Còn về diệt tận cuối cùng thì giao cho bọn chúng đi”

Bạch Diệc Phi chậm rãi đi đến, nói “ Dự chúc tướng quân lập được khoáng thế kỳ công”

“Cạn”

Hai người đem chung rượu trên tay cạn lấy rồi uống một hơi xong, mỗi người đều rời đi một phương. Cho mình chuẩn bị của riêng mình, đêm nay bọn họ quyết không thể để cho mầm họa Lưu Sa lớn mạnh, đồng thời còn đem một lưới bắt hết tiểu trừ đi, lập lại quy cũ trên nước Hàn.

Cơ Vô Dạ thân ảnh cất bước ra khỏi đại điện nhìn đám binh lính phía trước nói “ Truyền lệnh cho đám người đó, cùng nhau hổ trợ ra tay”

“ Vâng tướng quân” một tên binh lính lập tức trả lời, thân ảnh nhanh chóng rời đi.

Cơ Vô Dạ gương mặt âm trầm, cười gằn lên “ Hàn Phi, ta muốn ngươi chết không có đất chôn”

Trong bóng trời chiều tà, vô số thân ảnh nam tử trên mặt mang lấy một tấm mặt nạ, dựa vào hình dạng trông giống các loài chim, thân ảnh nhanh nhẹn di chuyển trên các nóc nhà di chuyển đến một phương hướng, sau một lúc thì tụ tập lấy một mái nhà mà đối diện cách xa chính là Tử Lan Hiên.

Nhóm người này chính là cánh tay đắc lực trong việc thanh trừ những thế lực chống đối cho Cơ Vô Dạ, sát thủ Bách Điểu. Mà một nhóm người khác cũng cách đám người không xa chính là đoàn thể sát thủ hàng đầu của Tần quốc Bát Linh Lung của La Võng, trong tổ chức cũng có số có má.

Tất cả binh lính cũng được điều động vây chặt lấy, các tuyến đường phong tỏa tất cả lối thoát hằng ngăn chặn người bên trong Tử Lan Hiên thoát đi. Còn cả phong tỏa ngoài thành đề phòng Tần vương chạy trốn mà bắt lấy.

Một khi bắt được Tần vương khi đó chỉ dựa vào hắn thân phận có thể đổi lại được rất nhiều thành trì đả mất của nước Hàn trước đây. Không tốn quá nhiều tiêu hao quân lực đả có thể lập được lớn công lao.

Có thể nói Cơ Vô Dạ đối với kế hoạch này không cho phép thất bại, tính toán không sai một ly nào cả, đem hai người Cái Nhiếp và Vệ Trang tách ra khi mà Tử Lan Hiên đã bị lộ lấy, đồng thời từ trong cung truyền ra tin tức đem Hàn Phi vào cung chính là điệu hổ ly sơn chia ra để giết lấy từng đối tượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.