Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 140: Chương 140: Thu sương đông lộ




Ngày hôm sau, Thất Tuyệt Đường.

Thiên An quay sang nhìn Đường Thất dò hỏi: “ Nói cụ thể Thất Tuyệt Đường cho ta nghe xem nào?”

Đường Thất đứng dậy vuốt râu cười nói: “ Bẩm bang chủ, Thất Tuyệt Đường trên dưới có tổng cộng 237 thành viên, có ba sòng bạc mười ba khách điếm địa bàn chiếm cứ hai con phố phía nam Tần Trịnh, tiếp giáp Thanh Trúc Bang cùng với đối diện là Độc Hạt Môn, ngoài ra còn buôn lậu muối ăn buôn bán rượu các loại”

Thiên An phất tay ra hiệu cho đám thành viên thuộc hạ đứng dậy, tay gõ lên bàn suy tư một hồi nói: “ thu nhận trẻ nhỏ người già lẫn phụ nữ trong toàn thành Tần Trịnh về đây, còn nữa các huynh đệ trong bang có gia đình ghi lại danh sách, ưu tiên làm việc trong các sản nghiệp của bang, tiền lương chi trả đầy đủ, phàm là địa bàn của bang ta muốn người sinh sống trong đó đều là thành viên của bang”

Đám thuộc hạ bên dưới ánh mắt sáng lên, một số người mắt cũng hồng hồng kích động lên bọn họ dung nhập vào hắc bang bán mạng chính là kiếm được ít tiền trang trải.

Thời buổi chiến loạn mạng người như rác, sinh hoạt gian khổ đây, ở đây không ít người có gia đình vợ con lẫn cha mẹ, cực chẳng đả không có đường lui mới gia nhập vào, ai nguyện ý đem tính mạng không rõ sống chết chứ.

Một tràng thanh âm vang lên, chỉ thấy hơn trăm người từ bên ngoài bước vào bên trong đại sảnh, ánh mắt có hồ nghi tò mò nhìn về phía trước một thiếu niên đang chiễm chệ ngồi trên một chiếc ghế, mà bên cạnh hắn chính là tiền nhiệm lảo đại của bọn họ Đường Thất, sau đó đồng thanh cung kính hành lễ: “ tham kiến bang chủ”

Thiên An gật đầu nhìn về phía trước là thành viên đệ tử tạp nham của Thất Sát Đường tụ tập, thân ảnh đứng dậy nói: “ Ta bất kể đám các ngươi có tâm tư gì, nơi này ta là lớn nhất, mọi việc lớn nhỏ vẫn là Đường Thất nắm lấy đồng thời Thất Tuyệt Đường sẻ đổi mới một vài quy cũ”

Ngừng một hơi hắn tiếp tục nói tiếp: “ Từ giờ tất cả thành viên căn cứ năng lực lẫn thực lực sẻ được điều động phân công lại công việc, mỗi tháng sẻ được phát lương tùy theo năng lực cống hiến, đồng thời trong thời gian này sẻ phân chia làm nội môn và ngoại môn, việc này do Đường Thất bố trí chức vụ càng cao lương bổng càng lớn, đồng thời đãi ngộ cũng được ưu tiên lấy”

Đám người nghe xong nhất thời xì xầm bàn tán lên, bọn họ tham dự vào Thất Sát Đường chính là kiếm cơm làm ăn đó, cuối cùng chính là tiền mà thôi.

Mà bên cạnh Đường Thất ánh mắt cũng thay đổi, hắn cứ tưởng quyền lực của mình sẻ bị hạn chế lại không ngờ căn bản cũng chả có hạn chế gì cả như trước, chẳng qua mình lại từ lảo đại chuyện xuống lảo nhị mà thôi.

Một hồi thông báo quy cũ lẫn hoạt động thì hắn cũng đem đám người này đuổi đi, chỉ còn lại mỗi Đường Thất ở lại nơi này.

Tay gõ gõ lên mặt ghế nói: “ Theo ta lăn lộn ta sẻ không chịu thiệt ngươi, nhưng mà phản bội ta người cũng biết hậu quả”

“ Vâng, bang chủ” Đường Thất mồ hôi tuôn ra cúi đầu nói, đối phương độc xông vào Thất Sát Đường đám đệ tử chỉ vừa lao đến đả bị từ ngón tay hắn bắn ra chân khí điểm huyệt để rồi bị hắn hấp sạch nội lực.

Chỉ với nhị lưu đỉnh phong võ công như hắn thì còn không đủ cho đối phương giết đây, ngập ngừng một hồi nói:“ lảo đại, những thứ ngài yêu cầu ta đả cho người chuẩn bị”

“Thời gian sắp đến chúng ta sẻ chuyển sang buôn bán kinh doanh, tất cả các thành viên bang chúng sẻ được phân công đảm nhiệm, đồng thời ngươi phụ trách chiêu thu đệ tử khếch trương thế lực” Thiên An đứng dậy cất bước hướng về gian cửa mà đi ra khỏi tòa sơn trang này hướng về một gian kiến trúc mà đến.

Đả chọn lấy Thất Tuyết Đường thì hắn cũng đem thế lực này phát triển lên, thế lực này thiếu từ nhân lực đến tài lực. Mà cả hai thứ này hắn đều có thể giải quyết được, người không có thì kiếm, bắt về là được, còn tài lực thì dựa vào kiến thức hơn người của mình.

Mà thứ hắn muốn đem ra kiếm lấy lợi nhuận đầu tiên chính là rượu. Dù sao trong kho đồ của mình có lưu lại một cuốn tửu kinh điều chế rượu, thông qua ảnh phân thân mày mò, nấu rượu cũng có một tay.

Thiên Hạ Vô Song thành, hay Thanh Y Lâu trở thành thế lực lớn mạnh cũng là nhờ vô số vò rượu ngon được nhưỡng ra từ tửu kinh học được. Có thể nói hắn là đại sư nấu rượu.

“ Bang chủ” “ Bang chủ” “ Bang chủ” “ Bang chủ”

Gật đầu khi nhìn ba tên đệ tử Thất Tuyệt Đường đựng chặn ở cánh cửa phía trước, nhanh chóng bước vào khi một trong ba tên này mở cửa cho hắn bước vào, đi theo sau chính là Đường Thất cũng theo hắn bước vào.

“ Để xem thành quả như thế nào” Thiên An đi đến ngắm nhìn chiếc đỉnh lớn phía trước được đậy kín, bên trên miệng là một thanh ống thủy tinh được quấn lấy là các tấm da thú, ở một đầu chính là gắn liền với một thanh đồng kim loại cùng một chiếc nồi lớn, hiển nhiên chính là nơi nấu rượu.

“ Hảo tửu” Điền Thất thốt lên, nuốt ngụm nước miếng khi nghe được một mùi thơm nồng nặc ngay khi Thiên An mở nắp đỉnh ra, múc lấy một chung rượu lấy mùi hương rượu nhanh chóng bay ra vấn vương căn phòng sau đó thoát ly ra khỏi căn phòng.

“ Thơm quá, đây là bang chủ nấu rượu sao”

“ Ực ực”

“ Là rượu gì mà thơm như thế”

Bên tai vang lên thanh âm của đám tiểu đệ, hắn nhanh chóng đậy nắp đỉnh lại nhắm nháp lấy. Ngay khi vào miệng một cơn dịu mát như dòng sông lạnh giá di chuyển, một hồi mùi đắng lẫn chút bùi bùi như cơn gió thu thổi qua, khiến người thư sướng.

“ Lảo đại, ngài có thể cho lảo phu thử một ngụm không” Đường Thất sớm nhịn không được lên tiếng, đả sớm thèm thuồng ánh mắt sáng lên khi thấy Thiên An đưa chung rượu cho hắn.

Chỉ thấy Đường Thất nhắp một ngụm, con mắt lập tức nhắm nghiền gương mặt đầy vẻ thỏa mãn hưởng thụ vị rượu. Thậm chí cả thân ảnh khẻ run lên, một hồi mở mắt ra tán thưởng: “ hảo rượu, lại giống như Phong Hoa Tuyết Nguyệt, nhưng lại như cơn gió thu se lạnh”

“ Xem ra lảo uống rượu cũng không ít” Thiên An khẻ cười nói.

“ ực ực ực” Nhiếu tiếng nuốt nước miếng vang lên, chỉ thấy bên ngoài xuất hiện nhiều thân ảnh đệ tử vây quanh lấy nơi này, ánh mắt đám người sáng lên vội bước nhanh vào khi nghe hai chữ “vào đây”

“Đến mỗi người uống thử một chung thử nó như thế nào” Thiên An múc ra một chung rượu khác đổ vào một chậu đồng đựng nước, hắn chính là muốn pha loảng ra để cho đám người này thử nghiệm.

“ Tạ ơn bang chủ” Đám người lập tức lên tiếng hô lên.

Lần nữa đi ra khỏi gian phòng này Thiên An cầm trên tay mình một vò rượu, có chút vui vẻ lên để lại một đám thân ảnh nằm say xỉn bên dưới mặt đất.

Nhìn đám đệ tử đứng ở phía trước ánh mắt đỏ bừng tham lam nhìn về trên tay hắn chung rượu, nói: “ thông báo cho các huynh đệ tối nay tụ tập ở sơn trang, chuyện hôm nay không được để lộ ra ngoài, sau này chính là nguồn thu chính cho chúng ta”

“ Vâng bang chủ” Đám người đồng thanh lên.

“ Đi thôi” Thiên An cất bước về một phương hướng khác trong sơn trang, mà Đường Thất cũng vội đi theo, gương mặt đả thoáng đỏ lên bởi vì độ rượu, nhưng rất nhanh trở về bình thường khi nội lực hóa giải đi men rượu.

“ Bang chủ, không biết loại rượu này danh tự” Đường Thất vút râu cười nói.

“ Thu Sương Đông Lộ”

Đường Thất nghe xong khẻ gật đầu, tên này quả thật cùng vị rượu không sai biệc chút nào, một hồi di chuyển cung kính nói: “ Bang chủ, trước mắt chỉ có thể thu nhận 26 đứa trẻ ở trong địa bàn cùng với 15 người già yếu”

Đường Thất đi theo cung kính nói, mặc dù không rõ đối phương muốn hắn đem những người không có sức chiến đấu, là cục nợ quấn thăng này kéo về sơn trang, nhưng không hiểu thì không hiểu chỉ cần làm theo là được rồi.

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

“ Tiếp tục mở rộng toàn bộ tòa thành này có bao nhiêu người nghèo đói, đem hết về cho ta” Thiên An lên tiếng.

Đối với đám người như Đường Thất những người này là cục nợ quấn thân tiêu tốn lương thực tài nguyên nhưng với hắn chính là nguồn lao động dồi dào, cái hắn thiếu chính là nhân lực.

Qua năm phút đi bộ đi đến một gian nhà gỗ, phía trước tụ tập một đám người già và trẻ nhỏ đều mặc những bộ y phục rách rưới gương mặt dơ bẩn, cầm trên tay là những chiếc bánh bao ăn ngấu nghiến.

“ Bịch bịch bịch” hàng loạt tiếng vang nhỏ chỉ thấy đám người già lẫn trẻ nhỏ vội quỳ xuống, bọn họ đều sống đầu đường xó chợ cái đói cái lạnh là chuyện thường ngày, mỗi ngày trôi qua đối với tương lại phía trước đều mờ mịt, khi mà ăn no bụng là một điều sa xỉ rất sa xỉ.

“ Đại nhân.. cảm tạ đại nhân”

“ Đại ân đại đức tiểu nhân suốt đời không quên”

“ Tiểu nhân nguyện làm trâu làm ngựa”

“ Hức hức”

Đối với đám người tầng chót như bọn họ,việc đột nhiên trong đêm tối một đám người xuất hiện, mới đầu từng người đều sợ hãi nhưng sau nghe được có người cần bọn họ làm việc, cơm ăn bao xuống để cho bọn họ không cách nào tin được, ù ù cạc cạc theo đám người này rời đi.

Dù sao bọn họ có gì đâu mà lợi dụng chỉ có cái mạng mà thôi, thay vì tiếp tục đói chết chi bằng ăn một bữa no rồi chết vẫn hơn.

Bình thường Thanh Y Lâu vẫn trợ giúp cho bọn họ rất nhiều người nghèo đói, nhưng nhân lực cũng có hạn. Mà tổ chức này cũng chỉ mới mọc lên chỉ thu nhận được một lượng người trong thành.

Bọn họ chỉ đành hy vọng đợi vào lượt sau mà thôi, nhưng khi được đưa đến sơn trang rộng lớn này, không chỉ được ăn no mà còn có chổ ở mà từ đám người trong trang biết được sau này bọn họ sẻ làm việc ở đây,

Được lo cái ăn cái mặc còn có được trả tiền công lấy. Mặc dù không thể vào Thanh Y Lâu nhưng ở nơi này cũng không tệ.

“ Đứng hết lên đi, ta cho các ngươi một tân sinh mới có thể chưởng quản sinh mệnh mình, đổi lại các ngươi chỉ cần trung thành là được, ít nhất ta đảm bảo các ngươi sau này đều có cơm thịt mà ăn”

Thiên An cất bước đi đến đem một đôi bé gái bẩn hề hề gương mặt, đầu tóc đều dính vệt bẩn, y phục thì rách rưới trên người đều xuất hiện những vết tím bầm thậm chí còn vết thương đóng vảy.

“ Đại.. đại nhân!!” hai bé gái kinh hoảng lên tay chân luống cuống sợ hãi.

“ Đại phu vẫn chưa đến sao, mà sao bọn họ y phục vẫn chưa đổi, còn chưa tắm rửa nữa” Thiên An đem tay xoa đầu hai đứa bé này, hắn đến từ hiện đại chứ không phải như người ở thời đại này tôn ti phân biệc.

“ Là thuộc hạ sai sót” Đường Thất tiến lên một bước nói.

Thiên An mày nhíu lại, rồi nói: “ Đi tắm rửa hết đi, chọn một ít vải vóc may thành y phục cho bọn họ, được rồi giao lại cho ngươi, sau ba ngày điều dưỡng thông báo cho ta”

“ Vâng bang chủ” Đường Thất lên tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.