Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 182: Chương 182: Thủy Vân Du, Tượng Vương




Tại đây tĩnh mịch nhà tù bên trong, trừ bỏ bọt nước từ đỉnh rơi xuống thanh âm, cũng cũng chỉ dư lại thủy tinh rương giữa dòng nước gợn động, truyền đến rất nhỏ tiếng vang. Một đôi thon thon ngọc thủ, nhẹ nhàng mà khuấy động lấy chảy nước.

Bằng phẳng trắng nõn bụng dưới, tràn ngập thanh xuân sức sống. Thon dài thẳng tắp cặp đùi đẹp, một đôi xinh xắn linh lung chân ngọc, phấn điêu ngọc trác, nhìn một cái không sót gì.

“Cái này cái này chính xác rất đặc biệt” Thúc Tôn Mưu chứng kiến cái này bóng người đẹp đẽ, trong mắt không khỏi lộ ra một tia si mê thần tình.

“Hê hê hê nhu tình như nước, nhiệt tình như lửa” Một bên Chấn Sơn cũng là tán thành nói: " đại nhân có thể vừa ý?"

Lúc này, nữ tử bên trong đột nhiên hướng về hai người chỗ phương hướng bơi qua tới, cũng hơi chút dừng lại.

Thúc Tôn Mưu duổi tay không nhịn được mở miệng: "Nàng có thể nhìn thấy chúng ta?"

Chấn Sơn lay lay đầu: "Nàng chỉ có thể nhìn đến trong nước bản thân hình chiếu."

Thúc Tôn Mưu gật gật đầu, hướng về phía nữ tử ngoắc ngoắc tay.

Trong ao nữ tử lại đột nhiên lộn mèo, sau đó hướng về phía Thúc Tôn Mưu nổi giận, đem Thúc Tôn Mưu dọa nhảy dựng.

"Đại nhân yên tâm, đây là dùng ngàn năm thủy tinh chế tạo thành, nhìn như đơn bạc, trên thực tế so đá hoa cương đều muốn không gì phá nổi." Chấn Sơn liền vội vàng giải thích.

Thúc Tôn Mưu lúc này mới thở phào, cười dâm đãng nói: "Bất quá, ta làm như thế nào hưởng dụng nàng đây?"

"Người yên tâm, đại nhân, đợi lát nữa nàng liền sẽ trở nên cực kỳ nghe lời!" Trung niên tướng lĩnh cười nhạt nói.

Theo hắn vừa mới nói xong, tại cái này ngàn năm thủy tinh ngay phía trên, một đoàn màu đỏ dược vật cũng là rơi xuống, cũng là chậm chậm đem cái này thấu không ngàn năm thủy tinh đem nhuộm thành màu đỏ tươi.

Nử tử bên trong nhìn thấy màu đỏ tươi chất lỏng tràn xuống dường như sợ hải một dạng co rút một chổ hai tay thống khổ ôm lấy đầu.

"Ha ha, quá tốt rồi "Thúc Tôn Mưu không nhịn được thêm thêm miệng môi, trong mắt tham lam cùng dục vọng cũng là hiển lộ không thể nghi ngờ.

“ Sưu Sưu” Đột nhiên hai thanh âm vang lên làm cho hai người nhíu mày quay lại, ngay lập tức đồng tử mở to ra kinh hoàng khi thấy một thân ảnh nam tử đả xuất hiện phía trước, ngay sau đó đại não truyền đến một cơn đau nhói.

“ Phốc phốc” Hai tiếng vang dội vang lên, máu tươi bắn ra thân hình nhanh chóng ngã xuống mặt đất bên dưới.

“Rác rưởi” Hắc y đi đến một cước đá văng đi thân ảnh tên già dê rồi tiến đến tên vỏ tướng nằm chết bên dưới, đem hắn lật lên ánh mắt sáng lên khi thấy một mảnh ngọc bội hình tròn liền đem bắt lấy.

Đương nhiên hắn biết được nhất định là một tòa cơ quan, có thể đem mỷ nhân áp vào như vậy nhất định phải mở ra.

Đem mảnh ngọc bội này đi đến lồng thủy tinh liền thấy được ở dưới lồng thủy tinh có một cơ quan nhỏ, mà có một lổ hổng tròn vừa khít đặt mảnh ngọc bội này, liền tra vào bắt đầu vặn một cái.

“ Crac crac crac” Thanh âm cơ quan vang lên đinh tai, chỉ thấy xiềng xích tứ tung ngã xuống lồng thủy tinh cũng nhanh chóng mở khai.

To lớn thủy tinh nhà tù bị kéo động lên như núi khuynh đảo hạ xuống, trong nước mỷ nhân như bị kinh hãi mỹ nhân ngư, hai đầu đùi ngọc bãi xuống cấp tốc xoay người, tóc đen phiêu khởi ở giữa, trước người một đầu hắc sa như áo ngực bao khỏa, cảnh giác nhìn bốn phía.

Cầu thang đá chấn động, tinh thạch nhà tù ầm ầm ngã xuống đất, xiềng xích kéo nóc thoáng một phát xốc lên, dòng nước như trụ đổ xuống mà ra.

Hắc y ánh mắt nhìn qua nử tử phía trước, cũng không vì nàng dung mạo lẫn tình cảnh dụ hoặc phía trước mà kinh diễm. Bởi vì mỹ nhân hắn đả thấy qua không ít, thậm chí so với nàng xinh đẹp hơn mị hoặc hơn nhiều.

Cùng với thủy tinh lồng khai mở nước bên trong chậm chạp rút ra, Thủy Vân Du dáng người cao gầy, gần như nửa thân trần, cao ngất bầu ngực bị tóc đen che đậy, bên hông quấn quanh một khối miễn cưỡng có thể che khuất mông vểnh màu xám vải lụa, nhanh chóng hiển lộ.

Thủy Vân Du tuy rằng gần như lộ ra trọn vẹn, nhưng là đối mặt trước hắc y nhân lại một chút đều không có hiển lộ ra thẹn thùng ý tứ.

Ngón tay ngọc nhẹ điểm môi anh đào, trong suốt con mắt sáng liếc xéo mọi người liếc mắt một cái, trong đó không có chút nào cảm tình, nhìn về thân ảnh lảo già chết phía dưới kiều mị như ma âm nói:"Lão già, ôn nhu như nước ngươi đã thấy qua, giờ liền cảm nhận nhiệt tình như lửa đi"

Lời nói rơi xuống, xinh đẹp trong tay, trong nháy mắt nhiều một thanh thủy kiếm nhẹ nhàng bắn ra, trực tiếp rơi vào Thúc Tôn Mưu trên mặt, đem hắn xuyên thủng da thịt, cơ thể trên xuất hiện càng nhiều vết chém bởi các thủy kiếm khác, đem gương mặt hắn cắt gọn, cực kỳ thê thảm.

"Ngươi là ai?” mềm mại đáng yêu tận xương thanh âm phát ra, ánh mắt nhìn thân ảnh nam tử phía trước nàng dường như nhìn thấy nam tử này ở đâu rồi.

“ Người cứu nàng, Thủy Vân Du”

Thủy Vân Du cười duyên một tiếng như chuông bạc thanh âm ngân nga, mị nhãn đi đến gần thân ảnh hắn tay nhỏ mân mê miệng nhỏ nói: “ lại biết tên ta ngươi rốt cục là ai đây”

Nhìn trên tay nàng nho nhỏ thủy kiếm biết đây chính là nàng khống thủy thuật, rất nhiều người vì trêu chọc nàng đều bị chết dưới vu thuật của nàng.

Thủy Vân Du nhìn đối phương không một chút sợ hãi, cười nón: “ ngươi là Đại Việt người”

Lời nói rơi xuống, vô số thanh thủy kiếm hiện ra khi các thủy cầu vươn vải xung quanh được nàng khống chế, chỉ thấy tấm y phục của hắn bị những thanh thủy kiếm này cắt đi, nhanh chóng để lộ dung mạo đối phương.

“ Chủ nhân” Thủy Vân Du kinh hô lên ánh mắt mở lớn khi thấy đối phương dung mạo lại giống với Thiên Trạch, nhưng ngay sau đó liền chối bỏ đi đối phương một bên má lại không có vảy rắn.

“ Ngươi là ai?” Thủy Vân Du lạnh rên một tiếng khống chế thủy kiếm xung quanh phong tỏa hết thảy vị trí hiểm yếu của đối phương, nàng tinh thông khống thủy chi thuật, sở dĩ bị bắt chính là nàng chủ động để cho người Phỉ Thủy Hổ bắt đi đem vào Tần Trịnh.

“ Ta ư” Đưa tay mân mê cằm mình rồi nói: “ Mẫu hậu gọi ta tiểu Kỳ, Thiên Trạch kêu ta tiểu cửu, phụ vương gia phong Thiên Hùng quân, tiểu thập gọi ta cửu ca nàng nói xem ta là ai?”

“ Không thế nào, hắn đả chết” Thủy Vân Du kinh ngạc lên nhìn Dược Thiên Sầu tiếu ý, dung mạo tựa như Thiên Trạch nhưng hoàn toàn khác biệc.

Lại thêm lời nói đối phương nàng biết được đối phương người muốn nói là ai, nhưng mà đối phương đả chết nhiều năm trước khi đi sứ Hàn quốc rồi.

Dược Thiên Sầu cười nói: “Nếu không phải có tiểu thập năm xưa cảnh báo, ta chỉ e bị ca ca ngu xuẩn kia hại chết rồi ”

Thủy Vân Du tâm tình cả kinh lên, Việt vương Thiên An tài trí kinh người, Đại Việt bây giờ cường thịnh so với trước kia khác hoàn toàn một trời một vực.

Hơn nữa nàng biết rõ vụ phản loạn năm xưa y đả đoán ra, nhưng lại chậm chạp không xuất binh để rồi là người hưởng lợi sau cùng.

Nhiều năm nay Thiên Trạch thủ hạ bọn họ không đến gặp Thiên An cũng là sợ đối phương nhân cơ hội đem chủ tử mình diệt trừ luôn.

Dù sao đế vương vô tình, hắn lại là con nuôi của Việt vương thừa kế hoàng vị so với Thiên Trạch không phải là chính thống, ai biết năm xưa phản loạn có một tay hắn góp vào không chứ?

Thủy Vân Du nhãn châu xoay chuyển, cúi đầu thi lễ: “ Thật không ngờ Thiên Hùng quân năm xưa vốn đả chết, lại còn sống, chủ nhân khi biết hắn sẻ rất vui mừng”

Cửu công tử bào đệ của Xích Mi Long Xà, Thiên Hùng quân theo nàng biết đối phương đi sứ Hàn quốc rồi bị La Võng mai phục chết trên đường về.

Nhưng nếu có thập công tử cảnh báo, cũng bây giờ là Việt vương hắn còn sống lý do cũng chấp nhận được. Dù sao vị kia tài trí quá mức đáng sợ.

Đồng tử mở lớn khi nhìn bên hông Dược Thiên Sầu một chuôi hoa lệ tinh xảo bảo kiếm cùng lớp y phục khác người trên người hắn, trong chốc lát một suy nghỉ thoáng qua trong đầu nàng để lòng nàng không cách nào bình tĩnh được.

Bởi vì nàng biết Thanh Y Lâu mấy năm nay cực kỳ phát triển, hơn nữa lại cùng Đại Việt quan hệ mật thiết.

“Ầm ầm ầm”

Đột nhiên thanh âm như sấm rền vang lên, theo thanh âm phát ra chỉ thấy cánh cửa đá ngàn cân chắn lấy phía trước bắt đầu nứt vở tại một điểm.

“ Crac crac” hàng loạt âm thanh nứt vở hiện lên trên cánh cửa lớn này, theo thời gian nứt như mạng nhện càng ngày vết nứt càng lớn lên.

Sau đó “ Uỳnh” một tiếng vang dội cánh cửa lập tức nổ tung từng khối đá vở nát văng vào bên trong, từ bên ngoài một thân hình to lớn cao gần đến ba mét khỏe mạnh diện mạo có phần dử tợn bước vào bên trong.

“ Tượng Vương” Dược Thiên Sầu nhìn thân ảnh nam tử to con không hề thua kém gì Vô Song Quỷ, trên cơ thể lẫn gương mặt xăm lấy những vết xăm, cổ đeo một cái vòng trang sức bằng các nanh thú dữ.

Cơ bắp cường tráng cho người cảm nhận được lực lượng khổng lồ trong đó, hắn biết đây là một trong những thủ hạ đắc lực của Thiên Trạch.

Có thể điều khiển voi rừng, lực lớn vô cùng, một thân phận khác hắn chính là Vô Song Quỷ dưới trướng Thiên An thầy dạy một đoạn thời gian, trước khi bị Thiên An đào đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.