Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 167: Chương 167: Tụ tán Lưu Sa




Tử Lan Hiên địa phương, một gian nhã phòng.

“ Chúc mừng Hàn huynh có được chức Tư Khấu theo như ý nguyện” Trương Lương đem thánh chỉ đưa cho Hàn Phi.

Nhìn thấy Hàn Phi cúi đầu vái mình một cái thì vội nói: “ Huynh trưởng lâm nguy xuất thủ, phá được tử cục của vụ nghi án còn dũng cảm cướp từ tay của Cơ Vô Dạ. Giải được mối lo cho tổ phụ, phải là Tử Phòng tạ ơn mới đúng”

“ Tử Phòng tư biện như thần, suy nghĩ thấu đáo, trước thì dùng diệu kế dụ rắn ra khỏi hang, sau thì hòa giải điều đình để đề phòng Cơ Vô Dạ bí quá hóa liều. Nên từ đem qua đến sáng nay mới hết có màn kịch hay này đến màn kịch hay khác”

Nói xong đem ánh mắt nhìn Vệ Trang sau đó một vái lại cất lời “ nếu không có Kinh Thiên Tuyệt Sát của truyền nhân Quỷ Cốc, thì dù có biết được nơi cất giấu của quân lương. Thì cũng xa ngoài tầm với, nhìn thấy được mà không có được”

Vệ Trang không xem vào đâu, lạnh nhạt nói “ Ngươi đã có được đại quyền pháp hình toại theo ý nguyện, hà tấc phải ở đó hư tình giả ý. Đó chỉ là trò chơi quyền lực giữa các quý tộc hoàng thất các ngươi thôi, ta không hứng thú”

Nhìn thân ảnh Vệ Trang đứng dậy rời đi, vội nói “ Vệ Trang huynh dừng bước, còn có một chuyện cần thỉnh giáo. Huynh đánh giá như thế nào về con người Cơ Vô Dạ”

Vệ Trang nghe vậy quả nhiên dừng bước, không quay đầu lại đến xem Hàn Phi, chỉ là tại cửa lạnh nhạt nói: "Hắn có thể sống đến hiện tại, còn nắm trong tay quyền lớn, có thể thấy được sự vô dụng bất tài của phụ vương ngươi."

Hàn Phi xoay người chính diện quay về Vệ Trang bóng lưng, lạnh nhạt nói: "Ta nghĩ xin ngươi sẽ giúp ta một chuyện."

Vệ Trang không đáng kể hỏi: "Giúp cái gì?"

Hàn Phi trên người vào lúc này cả người toát ra một loại khí tức,Hàn Phi quay về Vệ Trang nghiêm nghị nói: "Cơ Vô Dạ chưa trừ diệt, Hàn Quốc tất vong."

Vệ Trang rốt cục quay đầu lại liếc nhìn Hàn Phi,"Ngươi muốn ta giết chết hắn?"

Hàn Phi hướng về bên cạnh đi đến, vừa đi nói: "Ta đã nắm trong tay hình pháp, thì ắt phải hiểu giết người là phạm pháp, và dĩ nhiên cũng không cho người khác làm như vậy. Chuyện này thực chất là giúp bản thân huynh"

Vệ Trang nghi hoặc nói: "giúp bản thân ta?"

Hàn Phi đối Vệ Trang nói: "Là vì, ta muốn cho huynh thay thế hắn."

Hàn Phi tiếp tục nói: "Bất kể có muốn hay không,chúng ta cũng đã bị cuốn thân vào lốc xoáy quyền mang tên thiên hạ này rồi, chuyện này đã không cách nào thay đổi, nhưng chúng ta có thể gây dựng một, một nước Hàn hoàn toàn mới"

Vệ Trang dò hỏi: " So với Hàn Quốc bây giờ có gì khác”

Hàn Phi mỉm cười nói: "Trước hết sẽ không còn những kẻ như Cơ Vô Dạ. Thứ hai, sẽ không còn những kẻ như An Bình Quân Long Tuyền Quân "

Vệ Trang hơi cúi đầu, lạnh nhạt nói: "Nghe ra, dường như chẳng có sức cuốn hút nào với ta cả"

Kỳ thực Vệ Trang hiện tại đã có chút dao động, Hàn Phi nói chính là hắn muốn làm, nhưng là Cơ Vô Dạ chính là một to lớn chướng ngại vật, xuất thân Quỷ Cốc học nghệ thành tài.

Hắn chí hướng cũng không nhỏ muốn kế tục các Quỷ Cốc đời trước thi triển tài hoa của mình, nhưng so với Cái Nhiếp danh tiếng vang dội lựa chọn ở Tần quốc thì hắn tên tuổi vẫn không nổi danh gì.

Hàn Phi liếc nhìn Vệ Trang, cất cao giọng nói: "Huynh còn nhớ trò chơi phân chia tiền vàng tại phủ tướng quân không?"

Vệ Trang nghi ngờ nói: "Vậy thì thế nào?"

" Một Hàn quốc mới sẽ làm người thứ ba nhìn thì như chiếm hết ưu thế, nhưng thực chất lại xác định phải chết, cũng không làm kẻ thứ hai chỉ vì đạt một chút lợi nhỏ mà phải thoi thóp sống tàn, Hàn Quốc phải làm người đầu tiên."

Nói đến đây Hàn Phi nhẹ nhàng nâng nổi lên tay phải: "thiên hạ của thất quốc ta muốn chín chín phần"

Tử Nữ Trương Lương Vệ Trang nội tâm tựa hồ cũng bắt đầu sôi trào, đây là cỡ nào bá đạo tuyên ngôn, bảy quốc giang sơn tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, khoan hãy nói các nước còn lại.

Vệ Trang cũng chuyển qua thần, quay về Hàn Phi mỉm cười nói: "Giờ này nghe ra, dường như cũng có hơi thú vị"

Hàn Phi hỏi: "Vậy là, huynh đã nhận lời?"

Vệ Trang cười lạnh, bằng vào lời nói muốn đánh động hắn không thể nghi ngờ là nói chuyện viển vông. Vệ Trang lạnh nhạt nói: "Trước tiên, ngươi phải sống được đã"

Hàn Phi có chút cảm thấy hứng thú nói: "Ồ?"

Vệ Trang hai tay ôm ngực, giải thích: "Cơ Vô Dạ quyền lực thao thiên, không hề đơn giản. Phía sau lưng hắn còn có một thế lực trải rộng lớn trải rộng khắp bảy nước này, kể từ lúc tối qua rời khỏi phủ tướng quân, ngươi đả lọt vào tử vong danh sách"

Hàn Phi nghe đến, nhẹ nhàng giơ tay lên, mò lên một hạt cát binh sĩ thân thể, thân thể một phần chậm rãi tiêu tan, Hàn Phi quay về mọi người nói: "Sinh mệnh hữu hình, quả thực vô cùng mềm yếu, nhưng sức mạnh vô hình thì sẽ vững yên không thể nào phá."

Vệ Trang nghi ngờ nói: "Sức mạnh vô hình?"

Hàn Phi lạnh nhạt nói: "Thiên địa chi pháp, chấp hành không tha, ta đả đặt cho luồng sức mạnh vô hình này một cái tên, gọi là: Lưu Sa."

Trương Lương nhẹ nhàng đẩy ra Tử Lan hiên cửa sổ, lúc này trời đã bắt đầu sáng, khiến người ta cảm thấy đã đi qua một thế kỷ.

Mà lúc này vốn luôn an vị trong gian phòng, một đầu hồ điệp vỗ cánh bay đi, nhưng bay không được bao lâu một vệt hồng quang hiện lên Sa Xỉ đem đầu hồ điệp này cắt đôi đi, trong ánh mắt của nhiều người quan khán nó lại hóa thành khói trắng trong không khí vươn vấn.

“Tử Phòng đệ kiến thức uyên bác, có nhận ra đầu hồ điệp này không?” Hàn Phi dò hỏi nhưng đáp lại là cái lắc đầu của Trương Lương.

Tử Nữ ánh mắt thoáng qua quang mang, lại nói: “nó vẫn luôn theo huynh từ Cơ Vô Dạ phủ đệ cho đến bây giờ, hẳn là có người thi thuật dùng để theo dõi, xem ra không chỉ có Cơ Vô Dạ là quan tâm đến huynh”

Hàn Phi đem tay sờ cằm mình miết nhẹ, cười nói: " nhiều người như vậy nhớ thương ta, lại có bật này thủ đoạn, Hàn Phi thật hiếu kỳ muốn biết là cao nhân phương nào đây?"

Lộn xộn một hồi cũng nhanh chóng qua đi, rất nhanh nhóm người Hàn Phi bắt đầu bàn tính kế hoạch cho mình, trù tính kế hoạch tiêu trừ Cơ Vô Dạ cũng như thế lực của hắn, thông qua tình báo thu được thì mới trở về từ xa Hàn Phi cũng biết rõ hơn về nanh vuốt đáng sợ nhất dưới trướng Cơ Vô Dạ- Tứ Hung Thú.

Vệ Trang gật gật đầu, lạnh nhạt nói: "Muốn động Cơ Vô Dạ, nhất định phải trước tiên nhổ hết nanh cùng vuốt của hắn đã"

Tử Nữ lẳng lặng cầm một bình rượu, đi tới Hàn Phi bên người, vừa cho hai người rót rượu một bên nói: "Ai Ai Huyết Y Hầu, Thạch Thượng Phỉ Thúy Hổ, Bích Hải Triều Nữ Yêu, Nguyệt Hạ Soa Y Khách."

"Nghe thật là thi vị nha."

Tử Nữ nhìn Hàn Phi một chút, phong tình vạn chủng nói: "Nếu như xem bọn họ làm một bài thơ, cái kia nhất định là một bài thơ đẩm máu"

"Tử Lan Hiên đã chú ý tới bọn họ lâu rồi” Vệ Trang vẫn nhìn ra cửa sổ, Tử Nữ khẽ mỉm cười, thấp giọng nói: "bồ đào mỹ tửu, mỹ nhân trong ngực, Tử Lan Hiên dĩ nhiên phù hợp cho việc thăm dò tin tức tám phương"

Hàn Phi đứng lên, lại hừ một tiếng nói: "Tứ hung tướng phân bố như thế nào"

Vệ Trang hờ hững trả lời: "Bốn người này ở trong triều hay ở ngoài đều có thế lực tương đương, phân biệt thành Quân, Chính, Tài, Điệp nắm giữ sinh mệnh của rất nhiều người. Huyết Y Hầu chưởng quản binh mã mười phương, Phỉ Thúy Hổ phú giáp một phương, quân quyền lại thêm tài lực, thừa đủ Cơ Vô Dạ hoành hoành bá đạo rồi”

" Vậy thực lực của Thoa Y Khách và Triều Nữ Yêu như thế nào”

Tử Nữ lên tiếng nói cho Hàn Phi nghe về nàng:“một người thì ở thâm cung nội đình ẩn nấp bên gối phụ vương ngài, nhưng hậu cung 3 ngàn giai lệ vẫn đang tìm kiếm thân phận ả ta”

“Lời nói của ả ta nhiều lúc còn lợi hại hơn cả trọng thần” Vệ Trang gật đầu tiếp lời, lời vừa dứt không lâu Hàn Phi đả tiếp lời:“ Lời ngọt bên gối thật sự là tiêu hồn thực cốt, vậy còn Thoa Y Khách này”

“ Người này là đầu lỉnh tình báo của Cơ Vô Dạ, phụ trách giám thị tất cả mọi việc, chỉ cần gió thổi cỏ lay thì Cơ Vô Dạ là người đầu tiên biết được,nhưng người này thần bí khó lường, ẩn giấu nơi thâm sâu nhất” Vệ Trang tiếp lời lên tiếng.

“ Không thể không nói, việc quỷ binh cướp quân lương có thể phá giải ít nhiều cũng dựa vào vận khí” Hàn Phi ngồi xuống cảm thán

“ Ngài biết là tốt rồi” Tữ Nữ lên tiếng

Hàn Phi vội nói “ Vậy là ngay từ đầu các ngươi đợi xem ta làm trò cười sau”

“ Là cả triều đình chờ xem trò cười của ngài” Vệ Trang lạnh nhạt nói

“ Cũng may là vận may của ta không tệ, được quý nhân phù trợ”

“ Vận may cũng không phải là cơm ăn được” Vệ Trang cất lời

Hàn Phi nghe xong cầm lấy một chén rượu: "Đối với ta mà nói, uống rượu còn quan trọng hơn ăn cơm, bốn hung vừa vặn phù hợp ta đồ nhắm."

Nói xong cũng nắm chiếc đũa gắp món ăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.