Thứ Nữ Công Lược

Chương 283: Chương 283: Dọn nhà (Hạ)




Edit: Khuê Loạn “Tốt lắm!” Thái phu nhân cao hứng nói, “Hồ Quảng là đất lành, Võ Xương phủ có chín đường lớn, đây chính là địa phương tốt a!”

Hạng thái thái khiêm nhường nói: “Tất cả đều là ân điển của hoàng thượng.”

Thái phu nhân cười nói.

Hạng thái thái nói đến chuyện bán nhà cửa: “Cũng là sản nghiệp của tổ tiên, nhìn qua cũng có tầm bốn mươi năm mươi phòng cũ. Mặc dù vị trí thì tốt, nhưng phòng ốc cũng đã lâu năm không tu sửa, chính là cũng đã cuối năm, cũng chỉ bỏ thêm trăm lượng bạc thôi.” Nàng vừa nói vừa cười nhìn Nhị phu nhân một cái, “Lần này ta tới, cũng nhân tiện muốn cùng cô thương lượng một chút. Nhìn xem giữ chỗ nào? Bán chỗ nào?”

Nghe khẩu khí của nàng, dường như hết sức coi trọng ý kiến của Nhị phu nhân. Nhưng dù sao Nhị phu nhân cũng là cô em chồng đã gả đi, lại là việc nhà của Hạng gia, trước mặt Thái phu nhân mà thảo luận thì có chút không thỏa đáng.

Thập Nhất Nương nhìn về phia Nhị phu nhân.

Đã nhìn thấy được một tia sắc bén lướt qua cực nhanh nơi đáy mắt của Nhị phu nhân, sau đó Nhị phu nhân lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói: “Ta cũng không hiểu những thứ này. Nếu chị dâu sợ giá tiền bán không được tốt, Hầu gia cũng cho ta một quản sự là người khôn khéo. Nếu không ngày mai ta để cho hắn đến trong nhà một chuyến? Chị dâu thấy có gì cần chú ý thì hỏi hắn một chút xem sao!” Nói xong, phân phó nha hoàn Kết Hương bên cạnh, “Xem Cữu lão gia cũng Hầu gia đã nói chuyện xong chưa. Thái phu nhân đã mấy năm chưa gặp Diệc Gia, cũng nên nhanh chóng tới thỉnh an Thái phu nhân mới phải!” Một bộ dạng không muốn nói nhiều.

Kết Hương đáp ứng đi ra.

Thái phu nhân cảm thấy Nhị phu nhân không vui, cười phụ họa lời của Nhị phu nhân: “Lớn tuổi rồi, liền thích náo nhiệt. Ta cũng vậy rất muốn trông thấy Diệc Gia. Nhớ lần trước gặp hắn mới cao có chừng này. . . . . .” Thái phu nhân giơ tay lên khoa tay múa chân một chút, “Hiện tại hắn hẳn là đã cao hơn a!”

Hạng thái thái cười nói: “Trưởng thành rồi còn cao hơn ta!”

Đang nói, có tiểu nha hoàn vào bẩm: “Thái phu nhân, Nhị thiếu gia, Tứ thiếu gia, Ngũ thiếu gia cùng Đại tiểu thư tới!”

“Để cho bọn họ vào!” Thái phu nhân nghe xong khuôn mặt tràn ngập ý cười, nói với Hạng thái thái, “Mấy tôn tử, cháu gái của ta, các ngươi cũng đã gặp!” Vừa nói, nhìn ba vị tiểu thư Hạng gia một cái, “Ngày hôm qua bọn họ vừa dọn nhà, hôm nay xin tiên sinh nghỉ một ngày, ở nhà nghỉ ngơi.”

Lời còn chưa dứt, đã thấy mấy người Từ Tự Dụ nối đuôi nhau đi đến.

Hạng thái thái nhìn Từ Tự Dụ: “Đây là Dụ ca sao? Mặc dù mấy năm không thấy, bộ dạng vẫn giống hồi bé.” Sau đó nhìn Truân ca cười nói, “Cái kia vẫn còn ôm trong ngực đó hả!”

“Cũng không phải.” Thái phu nhân cười nói. Thập Nhất Nương liền dẫn bọn nhỏ bái kiến Hạng thái thái.

Hạng thái thái cho bọn nhỏ lễ ra mắt là ngọc bội.

Bọn nhỏ hành lễ tạ ơn, Hạng thái thái để cho ba vị tiểu thư Hạng gia tới đây chờ hành lễ cùng Từ Tự Dụ, trưởng công tử Hạng gia vội tới vấn an Thái phu nhân.

Trong lúc nhất thời nói cười rôm rả, những người lớn thì nói chuyện, bọn nhỏ thì đều có các dáng vẻ riêng.

Đại tiểu thư cùng Nhị tiểu thư Hạng gia ánh mắt nhìn thẳng, bộ dạng đoan trang. Tam tiểu thư Hạng gia ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn qua người Từ Tự Dụ ngồi đối diện nàng. Từ Tự Dụ ngồi yên một chỗ, tư thái vững như cây tùng. Bên cạnh, Trinh tỷ nhi cùng Truân ca thì ngồi lắng nghe người lớn nói chuyện. Mà Đại công tử Hạng gia vẫn dùng dư quang nơi khóe mắt đánh giá Trinh tỷ nhi. Chỉ có Từ Tự Giới nho nhỏ, vẫn ngồi một chỗ ăn kẹo hết sức chăm chú, rất chi là vui vẻ.

*******

Ăn cơm trưa, Hạng thái thái mang theo bọn nhỏ đi chỗ Nhị phu nhân, Thập Nhất Nương hầu hạ Thái phu nhân ngủ, lại đang muốn hồi viện của mình, thì Hổ Phách tới: “Tể Trữ sư thái tặng cho ngài mấy là bùa bình an. Thấy ngài không có ở phòng, nàng đang đi lòng vòng trong viện. Nói bên cạnh thủy tạ không nên trồng cây hạnh, nên trồng cây hòe, ngài nuôi mấy con kim ngư không nên đặt gần đại kháng bên cửa sổ, nên đặt trên bệ cửa sổ ở phía Đông Nam phòng khách. . . . . . Ta nghe nói Ngũ phu nhân thỉnh nàng đến làm lễ cúng bái hết một trăm lượng bạc. Không dám tiếp lời, đành phải thoái thác chờ ngài về mới dám chuyển đồ.”

Thập Nhất Nương trầm ngâm: “Nhập gia tùy tục. Không thể không để ý. Nhưng cũng không thể để cho nàng dễ dàng đắc thủ. Mấy ngày nay các ngươi chú ý một chút, đừng làm cho chúng ta bị động. Nhưng cũng không thể đắc tội nàng.”

Hổ Phách vâng lời đáp ứng.

Thập Nhất Nương định mang theo bọn nhỏ ngủ lại trong phòng Truân ca, chờ Thái phu nhân tỉnh lại thì phụng bồi Thái phu nhân đánh bài diệp tử, chọc cho Thái phu nhân cười ha ha không ngừng.

Đến lúc hoàng hôn, Đỗ mama đi Thiều Hoa viện thỉnh Nhị phu nhân cùng chư vị Hạng gia tới dùng bữa tối. Thái phu nhân nhân cơ hội thỉnh Hạng thái thái ngày mai mang theo hài tử đến Thùy Luân thủy tạ ăn cơm: “. . . . . . Cả phòng lão Tứ bên kia, mấy ngày nay tạm thời đến ở Thùy Luân thủy tạ bên kia đi. Ta thấy bên kia mấy năm không có người ở rồi, muốn giúp bọn họ náo nhiệt chút. Trừ người trong nhà, còn có Cậu La gia. Cũng không phải là ngoại nhân. Đến lúc đó các ngươi cũng tới.”

Hạng thái thái nghe xong lộ vẻ suy tư, Nhị phu nhân một bên nhìn thấy nói: “Võ Xương cách nơi này xa xôi ngàn dặm, chuyến đi này không biết bao giờ có thể gặp lại. Chị dâu ngày mai mang theo bọn nhỏ Diệc Gia tới đây cùng náo nhiệt đi!”

Nghe cô em chồng nhà mình đã mở miệng, Hạng thái thái không do dự nữa, cười nói: “Nhận tình cảm của Thái phu nhân, ngày mai ta liền mang theo hài tử tới làm phiền ngài cùng Tứ phu nhân rồi!” Vừa nói, vừa nhìn Thập Nhất Nương gật đầu cười, thái độ rất là thân mật.

“Hoan nghênh còn không kịp, sao có thể nói là làm phiền chứ!” Thập Nhất Nương khách khí nói mấy câu.

Trừ Từ Tự Dụ, bọn nhỏ đều lộ ra mầy phần vui sướng.

Đợi tiễn khách nhân trở về, không bao lâu sau, Từ Lệnh Nghi cũng trở về.

Thập Nhất Nương hầu hạ hắn thay quần áo, hắn nói đến chuyện Hạng đại nhân: “. . . . . . . . Hạng bá phụ khi còn tại thế chính trực cương nghị, giữ mình trong sạch. Quyền quý thanh lưu đều không để vào trong mắt, nên đắc tội không ít người. Hạng đại nhân không có được lão nhân gia giúp đỡ nên có thêm không ít phiền toái. Có điều trong mười năm ngắn ngủi, có thể từ Huyện thừa thất phẩm lên làm Tri phủ tứ phẩm, đúng là không dễ.”

Về chuyện Hạng gia, đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy.

Trong đầu Thập Nhất Nương không khỏi xoay quanh toàn bộ các câu chuyện lại. Đem chuyện Thái phu nhân mời Hạng thái thái mang bọn nhỏ tới nhà làm khách nói cho Từ Lệnh Nghi.

“Bọn họ khó tới được một lần, nàng chiêu đãi chõ tốt là được.” Từ Lệnh Nghi nói, “Nhị tẩu cô đơn lẻ loi một mình những năm nay cũng không dễ dàng. Chúng ta dù sao cũng phải để cho người Hạng gia yên tâm mới được.”

Từ trong đôi câu của Từ Lệnh Nghi, Thập Nhất Nương biết tình cảm giữa hắn và Nhị ca Từ Lệnh An đã qua đời rất tốt, Nhị phu nhân lại ở thời điểm Từ gia khó khăn nhất giúp Thái phu nhân chủ trì đại cục. Bất kể từ mặt nào, Từ Lệnh Nghi đều hy vọng Nhị phu nhân có thể sống được tốt hơn, loại tâm tình này nàng hiểu.

“Hầu gia yên tâm, ta sẽ cẩn thận.” Thập Nhất Nương gật đầu, nghĩ đến Hạng thái thái không thích hợp cùng ánh mắt sắc bén của Nhị phu nhân, đem chuyện Hạng gia muốn bán nhà cửa nói với Từ Lệnh Nghi: “. . . . . . . Người xem có cần âm thầm hỏi thăm một chút hay không. Nếu là Hạng gia có chuyện khó khăn gì, Hầu gia hay là giúp một tay!”

“Chuyện này đây là lần đầu tiên ta nghe nói đến.” Từ Lệnh Nghi trầm ngâm nói, “Hạng gia đang là quan lại, những năm gần đây con đường làm quan của Hạng đại nhân đều thuận lợi, đúng ra thì kinh tế không thể có khó khăn gì mới đúng a?” Sau đó ngẩng đầu lên, “Chuyện này có gì ta sẽ xem xét rồi làm!”

Vợ chồng nói mấy câu nhàn thoại rồi đi ngủ.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Thập Nhất Nương mặc một chiếc áo trắng nhỏ, mặc váy màu đỏ thêu hoa bách hợp, búi tóc toản nhi đơn giản, đeo trâm hoa Nam Châu, đến cửa thùy hoa đón Đại phu nhân, Tứ phu nhân La gia, Thập Nhị Nương, cùng Hưu ca đến thủy tạ.

Từ Tự Dụ cùng Truân ca đi đến học đường, Trinh tỷ nhi và Từ Tự Giới đến đợi ở thủy tạ. Mọi người gặp mặt, nói cười vui vẻ.

Thập Nhất Nương mang theo hai vị chị dâu ngồi cùng một chỗ. Thủy tạ có ba gian nhà ở giữa, phía tây làm nội thất, phía đông làm khố phòng. Thư phòng của Từ Lệnh Nghi xây ở phía sau. Mở ra cửa sổ thủy ta, màu xanh biếc của hồ nước đập vào mắt.

“Là một chỗ thật tốt để nghỉ hè!” La gia Đại nãi nãi gật đầu nói.

Ngũ phu nhân cũng đi đến.

“Ta ở bên kia còn có việc bận, còn kỵ thức ăn mặn.” Nàng cười chào hỏi cùng chư vị La gia, đem Thập Nhất Nương kéo đến một bên thấp giọng nói, “Các ngươi bên này liên thứ cho ta thất lễ.”

Thập Nhất Nương biết mấy ngày qua Tể Trữ sư phụ ở chỗ nàng tố pháp sự, gật đầu lia lịa tỏ vẻ đã hiểu: “Ngươi ở bên kia còn có chuyện cần làm, Chẳng qua là thiếu vợ chồng các ngươi, thiếu đi rất nhiều náo nhiệt.”

“Chờ thêm mấy ngày nữa sẽ lại đây ầm ĩ Tứ tẩu.” Ngũ phu nhân khách khí mấy câu, mang đến hai vò rượu cống phẩm đặt trên khay, cùng nữ quyến La gia nhàn thoại mấy câu, rồi đem nha hoàn bà tử về viện của mình.

Nhị phu nhân đỡ Thái phu nhân tới đây.

Nhìn rượu Ngũ phu nhân để lại, Thái phu nhân khẽ gật đầu, nói chuyện cùng La gia Đại phu nhân và tứ phu nhân, Thập Nhị Nương mang theo Hưu ca đi chơi cùng Trinh tỷ nhi và Giới ca.

Hạng thái thái mang theo nữ nhi tới.

“Nhân dịp mấy ngày ở Yên Kinh, lão gia mang theo Diệc Gia đến mấy chỗ quen biết cũ, tùy tiện chỉ điểm một chút cho công khóa của hắn.” Nàng giải thích lý do nhi tử vắng mặt.

“Những người làm lão từ, ước gì nhi tử một bước lên trời là tốt rồi!” Thái phu nhân cười nói, “Dụ ca cùng Truân ca nhà chúng ta hôm nay cũng phải đi học.” Lại hỏi đến chuyện thi cử của Hạng Diệc Gia, “Chắc là sang năm chuẩn bị có kết quả.”

Hạng Diệc Gia màu thu năm ngoái trúng tú tài.

Hạng thái thái khiêm tốn nói: “Lão gia nhà chúng ta cũng để cho hắn thử một lần.” Nhưng hai đầu lông mày không nhịn được hiện lên một tia đắc ý.

“Đó là đúng thôi.” Thái phu nhân nghe xong cười nói, “Có Hạng đại nhân chỉ điểm, hài tử cũng không thể trở thành không có đầu óc được.”

“Chính là ý như Thái phu nhân nói.” Hạng thái thái cùng Thái phu nhân vừa nói chuyện nhàn thoại, Nhị phu nhân cùng Đại nãi nãi Tứ nãi nãi La gia ngồi một bên nghe theo, bên kia các vị tiểu thư đã ngồi lại với nhau, cẩn thận nói chuyện.

Thập Nhất Nương không khỏi khẽ gật đầu, âm thầm chú ý đến trà nước, điểm tâm.

Đến trưa, Từ Tự Dụ cùng Truân ca tan học, trở lại phòng chính thủy tạ.

Náo nhiệt ăn cơm xong, Tống mama hầu hạ Từ Tự Dụ, Truân ca, Giới ca đến Lệ Cảnh Hiên ngủ lại, Kết Hương hầu hạ Trinh tỷ nhi, Thập Nhị Nương cùng ba vị tiểu thư Hạng gia đến Thiều Hoa viện ngủ lại, người lớn thì đến chính sảnh phía sau thủy tạ đánh bài.

Tứ phu nhân La gia không muốn ngồi vào bàn, đem vị trí đưa lại cho Nhị phu nhân: “Các ngươi khó có khi được gặp mặt, không giống chúng ta, không có việc gì cũng tới.” Sau đó ngồi xuống bên cạnh Thái phu nhân, “Ta tới nhìn bài giúp Thái phu nhân.”

Thái phu nhân thấy nàng nói chuyện dễ nghe, rất thích. Kéo tay nàng: “Tốt, tốt, tốt. Ngươi giúp ta nhìn bài. Chúng ta nhất định sẽ đánh thắng tam phương.”

Mọi người nghe xong, cười một trận, thản nhiên lên bàn.

Trong lúc đó có nha hoàn mang đến nước trái cây thập cẩm đi vào.

Tứ phu nhân La gia đứng dậy nhận cái đĩa nha hoàn bưng tới đặt bên cạnh Thái phu nhân, để cho nha hoàn mang nàng đi tẩy phòng, nhưng hướng về Thập Nhất Nương nháy mắt một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.