“Vậy thì chị dâu đại khái có thể hỏi một chút các nô tài trong nội
đường này, xem các nàng có nguyện ý xử trí nặng Vương ma ma hay không?”
Cẩm nương lại uống một ngụm trà, không nhanh không chậm nói.
Thượng Quan Mai bị lời ấy của nàng hỏi lại thì khẽ giật mình, vừa
muốn nói gì, liền nghe trong nội đường có nô tài lớn tiếng ồn ào lên:
“Nhị thiếu phu nhân, chúng ta ủng hộ người, Vương ma ma xác thực quá ghê tởm, nàng đã nuốt tiền mồ hôi nước mắt vài chục năm của chúng ta a.”
“Đúng, nếu không như ý còn thường xuyên đánh chửi chúng ta, cũng bắt chúng ta làm chân chạy đưa tin cho nàng, làm chút ít việc bỉ ổi nữa,
nhị thiếu phu nhân, phải nghiêm trị a, chúng ta chẳng những sẽ không
thất vọng đau khổ, còn sẽ cảm kích ngươi.”
Cẩm nương nghe xong đưa tay nhấc lên, ý bảo bọn nô bộc im lặng, những người kia quả nhiên liền không có nói nữa.
Thượng Quan Mai nghe xong càng khiếp sợ, một là khiếp sợ vì Vương ma
ma khiến mọi người nổi giận, nhiều người như vậy phụ họa với Cẩm Nương,
muốn nghiêm trị Vương ma ma, hai là thấy được Cẩm Nương đã dựng lên uy
tín trong lòng bọn nô bộc, rất nhiều nô bộc đều tin phục nàng.
Điều này làm cho nàng vừa ghen ghét lại khó chịu, Tôn Cẩm Nương nếu
cứ tiếp tục như thế nữa, thì trong mắt hạ nhân cả phủ chỉ biết có Tôn
Cẩm Nương nàng, mà không có cái thế tử phi như mình
Nhưng mà, chính mình như hôm nay một mặt bởi vì muốn phản đối nàng mà đi bảo vệ Vương ma ma, sẽ chỉ làm cho những nô bộc kia đối với mình
sinh lòng phản cảm, cho dù muốn cùng Tôn Cẩm Nương đối nghịch, cũng
không phải là lúc này, Lưu di nương cũng không biết đã cùng Vương ma ma
thỏa thuận cái gì, khi không lại đi giúp nàng, không biết như vậy là sẽ
bị nhiều người oán giận sao?
“Đệ muội, nếu Vương ma ma thật sự đáng giận như thế, ngươi cứ đưa nơi đó mà xử trí a, chỉ cần phạm vào quy củ trong phủ là được.” Thượng Quan mai suy nghĩ rồi nói ra lời Cẩm Nương muốn nói.
Lưu di nương vừa nghe lời này, cả kinh thiếu chút nữa từ trên mặt ghế đứng lên, nhìn Thượng Quan mai với bộ dạng khó tin.
Thượng Quan mai thấy vậy liền khuyên nhủ: “Di nương, người cũng nhìn
thấy rồi, chứng cứ phạm tội của Vương ma ma hôm nay là vô cùng xác thực, lại khiến cho nhiều người tức giận như thế, đệ muội xem như là vì mẫu
phi đuổi đi một cái họa lớn trong lòng, ngài cần gì phải chộn rộn vào
đây, hay là sớm đi trở về nghỉ ngơi đi, đừng để việc này rơi vào lỗ tai
phụ vương, nói ngài rằng tự tiện rời đi nơi cấm túc.”
Cẩm nương nghe xong liền giật mình đưa mắt nhìn Thượng Quan mai, hôm
nay Thượng Quan mai so với ngày xưa đã trầm ổn nhiều hơn, gặp chuyện
cũng không có nổi giận ra mặt, mà đang chăm chú lo lắng lợi và hại, để
đưa ra lựa chọn có lợi với mình nhất.
Lưu di nương làm gì chịu a, Vương ma ma nàng nhất định phải bảo vệ,
nàng ta không phải là quân cờ bình thường, mà nói vứt bỏ liền có thể vứt sạch, đã nhiều như vậy năm, có nhiều mật bí đều giấu ở trong lòng lão
già Vương ma ma kia, một khi không cẩn thận, thì sẽ là tai hoạ ngập đầu, hơn nữa, phiền toái nhất còn không phải điểm này, mà là con đĩ nhỏ Tôn
Cẩm Nương này quá độc ác, nàng chỉ một lần liền đem tay mắt mà Vương ma
ma khổ tâm cài trong nội viện vương phi đều tận biết, cũng không biết
nàng ta từ đâu mà học được chiêu thức ấy, quả thực là một chút đường
sống cũng không chừa lại a, nếu không có những người này, chính mình sẽ
đối với tin tức trong phòng vương phi rơi vào vòng đen tối, có cái gì
gió thổi cỏ lay, cũng chỉ có thể chờ, nửa điểm tin tức cũng không chiếm
được, như thế sẽ làm cho mình cùng Đường nhi lâm vào cảnh bất lợi.
Nhất định phải bảo vệ Vương ma ma, quá nhiều chuyện không thể lộ ra
ngoài ánh sáng đều có Vương ma ma tham dự, hơn nữa phiền toái nhất chính là, không thể đối đãi với Vương ma ma như đối đãi với các quân cờ khác, giết chết coi như xong. Giết chết Vương ma ma một cái, nhưng vẫn còn
những thân tộc của nàng, trong các nàng cũng có rất nhiều người đều biết rõ sự tình, huống chi Lưu di nương cũng biết, Vương ma ma là Lão Hồ Ly, sợ là đã sớm dự liệu đến sẽ có ngày hôm nay, tất nhiên là có ẩn dấu
chuẩn bị, cho nên, Vương ma ma này, là cứu cũng phải cứu, không cứu cũng phải cứu a.
“Đại tẩu thật sự là thông tình đạt lý, không hổ là quận chúa, kiến
thức cùng phong độ quả là không tầm thường a.” Cẩm Nương khó được xem
Thượng Quan mai không cùng mình đối nghịch, bận làm đỉnh mũ cao cho nàng đội vào.
Thượng Quan mai khóe miệng kéo nhẹ một vòng cười lạnh, cũng bưng trà
trên tay, mở nắp gạt nhẻ bọt trà, giống như lơ đãng đối với Cẩm Nương
nói: “Đây là chuyện nên làm, hôm nay là đệ muội đã thay mẫu phi quản lý
gia sự, ngày khác khi chị dâu ta tiếp nhận gia đình này từ tay mẫu phi,
đến lúc đó còn thỉnh đệ muội cũng có thể trợ giúp một hai a.”
Cẩm nương nghe xong cười nhạt một tiếng, Thượng Quan mai thật đúng là không thời khắc nào mà không muốn chưởng gia chi quyền a, ừ, cũng phải, nàng đường đường là một quận chúa, nhưng chỉ là gả cho một đứa con vợ
kế của Giản Thân Vương, nếu lãnh hoa đường không có thế tử vị, thì cuộc
hôn nhân này tuyệt đối không thể nào thành, nàng đã ủy khuất gả đi,
đương nhiên là muốn tìm được lợi ích tốt nhất, cái thân phận đương gia
chủ mẫu của Giản Thân Vương phủ, sợ là nàng đã sớm để ý rồi, địa vị này
là tôn quý bực nào a, so với một quận chúa nho nhỏ, thì quý khí nhiều
hơn.
“Đó là tự nhiên, ta và ngươi vốn là chị em bạn dâu, trợ giúp lẫn nhau là chuyện nên làm, phụ Vương ghét nhất là huynh đệ bất hòa, chị em dâu
mâu thuẫn.”
“Vợ Tiểu đình, nói đi, muốn xử trí Vương ma ma như thế nào.” Lưu di
nương cũng không muốn nhìn Thượng Quan mai cùng Cẩm Nương hai cái tỷ
muội tốt tiếp tục trò chuyện nữa, nàng cũng biết hiện tại muốn hoàn toàn đem Vương ma ma bảo vệ sợ là không được, chỉ phải tìm cách, lùi một
bước, tận lực bảo vệ nàng một cái mạng, và không bị bán đi rồi nói sau.
Cẩm nương nghe xong liền cười nói: “Theo như Đại Cẩm pháp lệnh, tham
tiền bạc của công trên một trăm hai mươi lượng, sẽ lưu vong ngoài ngàn
dậm, mà tham ô của công hơn một ngàn lượng, dùng hình phạt treo cổ ngay
tạ chỗ, di nương cũng nói , Vương ma ma là vú nuôi, đối với mẫu phi cũng được cho là có ân nuôi dưỡng, hay cứ như vậy đi, Cẩm Nương cũng không
đem nàng giao quan phủ , cứ theo như gia quy mà xử trí a.”
Lưu di nương nghe Cẩm Nương nói quanh co một hồi, thì những câu trước kia tất cả đều là nói nhảm, Vương ma ma vốn đã ký văn tự bán đứt làm nô tỳ, nơi nào mà cần đến đưa đi quan phủ, đương nhiên là phải theo như
gia quy xử trí, vừa muốn đồng ý, thì đột nhiên tựu giựt mình tỉnh lại,
Vương ma ma thật sự là hành vi phạm tội trọng đại, ntheo như gia quy xử
trí thì chính là dùng loạn côn đánh chết a, cái Tôn Cẩm Nương này, nói
vài câu đánh lạc hướng làm cho mình bị u mê, thật đáng giận.
Lưu di nương vòng vo tròng mắt mấy vòng, đôi mi thanh tú nhíu chặt
nói nói: “Vợ của Tiểu đình, trừng phạt nhỏ là được rồi a, nàng cũng đã
lớn tuổi như vậy, cánh tay lại bị thương, cũng sẽ chịu không được hành
hạ quá lớn, cái kia… Ngươi cũng đã nói , nếu nàng thật sự xảy ra chuyện
khi, lúc vương phi trở về, sợ là sẽ thương tâm, ngươi không phải rất
hiếu kính với vương phi sao? Cũng không thể làm cho nàng lo thêm a.”
Cẩm nương nghe xong liền mắng ở trong lòng, muốn cầu tình thì cầu
tình đi, còn kéo vương phi ra lấy cớ làm gì vậy, nghe thấy đã chán ghét, các ngươi không nên để cho vương phi thêm lo, trong phủ này thái bình
khi nào.
“Như vậy a, vậy phải quản kỹ chuyện này.” Cẩm nương kéo dài âm, khẩu
khí giống như có chút buông lỏng, quay đầu lại hỏi Ngọc Bích: “Ngọc
bích, theo như gia quy, Vương ma ma âm thầm tham nhiều ngân lượng như
vậy, lại mưu hại chủ tử, hẳn nên định hành vi phạm tội gì a.”
Trong tay Ngọc Bích chính đang cầm gia pháp huấn giới, tiện tay mở
ra, rồi nói: “Hồi nhị thiếu phu nhân, hẳn là loạn côn đánh chết, thi thể ném vào bãi tha ma, không được nhập liệm.”
Vương ma ma nghe xong liền khẽ nâng đầu, con mắt sắc bén nhìn hướng
Ngọc Bích, Ngọc Bích làm như không phát hiện, huấn giới trong tay khéo
lại, tỉnh táo đứng ở bên người Cẩm Nương, một bộ dạng như thiên lôi sai
đâu đánh đó của Cẩm Nương.
Lưu di nương nghe được thì liên tục ho nhẹ, đối với Cẩm Nương nói: “A nha, vợ tiểu đình, cái này có thể không được, ngươi ngàn vạn lần đừng
như vậy a, người chết thì không thể sống lại, một khi thực sự đánh chết
Vương ma ma, khi vương phi trở về ngươi làm sao giao phó, bất quá niệm
tình nàng già cả, ngươi giáng chức là được, làm cho nàng không phát huy
tính ác nữa, làm gì mà phải ra tay độc ác giết nàng làm chi, coi như là
niệm tình nhiều năm ân nghĩa chủ tớ với vương phi đi.”
Cẩm nương vừa để xuống chén trà, hừ lạnh một tiếng nói: “Di nương,
nàng chính là đầu đảng tội ác, trong viện này những người bị liên quan
đến có hai mươi mấy người , nếu như ta buông tha nàng, thì làm đối với
người khác thi hành khiển trách được, làm sao có thể dùng lý phục người, mọi người đều có con mắt, ngài không nên ép ta làm việc lấy tư chế
công, ta đã một lòng điều tra, thì phải tra đến cùng, tuyệt không qua
loa.”
Lưu di nương nghe giọng nói của nàng quyết tuyệt, liền lại trì hoãn
nói: “Những người này nha, ngươi xử trí là được, nhưng Vương ma ma thì ngươi nhất định phải giữ lại cho nàng một tánh mạng, ngàn vạn lần không thể xằng bậy, ta đây cũng là vì tốt cho ngươi, ngươi tuổi còn trẻ, có
rất nhiều chuyện suy nghĩ không chu toàn, vương phi không có ở đây,
trong phủ ngoại trừ lão phu nhân, thì ta là một trưởng bối, ta không thể trơ mắt nhìn ngươi phạm sai lầm a.”
“Chỉ cần giữ lại cho nàng một mạng là được sao? Vậy những người khác
có phãi theo như gia quy xử trí hay không?” Cẩm nương nghe xong thì nhân tiện nói.
“Giữ cho nàng một cái tánh mạng a, những người khác, ai, ngươi cũng
đừng phạt quá mức là được.” Lưu di nương nghe giọng nói của nàng đã
buông lỏng , nên bận rộn tiếp lời nói.
Cẩm nương đúng là muốn nàng nói những lời này, Lưu di nương nói đúng, kỳ thật Vương ma ma đã già nua, nếu như thất thế, lại không có người
giúp đỡ, thì nàng ta cũng không có tác dụng quá lớn, đều Cẩm Nương muốn
nhất chính là thanh lý tay chân cùng đồng đảng của Vương ma ma ở trong
nội viện, chỉ cần chặt đứt đồng đảng của nàng, đưa tất cả thân tộc của
nàng đều xử trí, thì Vương ma ma cũng chỉ có thể biến thành thứ bỏ đi.
“Vậy được rồi, khó được lúc di nương van cầu ta, ta liền cố gắng đáp
ứng, chỉ là tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, trước tiên đem Vương ma ma mang xuống đánh mười gậy rồi nói sau.”
Mười gậy? Cho dù không cần mệnh của Vương ma ma, sợ cũng chỉ còn lại
nửa cái mạng thôi, Lưu di nương còn muốn cầu xin tiếp, Cẩm Nương đã cao
giọng nói: “Người tới, đem Vương ma ma mang xuống trước.”
Cẩm nương nói xong, vẫn không quên quay đầu hỏi Thượng Quan mai, “Chị dâu ngươi thấy như vậy có được không?”
Thượng Quan mai bộ dang sao cũng được, gật đầu nói: “Đệ muội khoan
dung, ta nghĩ khi mẫu phi trở về thì không thương tâm mới đúng.”
Đánh mười gậy mà vẫn chỉ là đánh rồi nói sau, khiến Lưu di nương tức
giận đến tay đều run lên, Tôn Cẩm Nương này cũng quá không biết điều
rồi, khuyên can mãi cũng không chịu nhả ra, mà Thượng Quan mai hôm nay
cũng không biết ăn nhầm cái gì, mà cương quyết không chịu giúp nàng,
nhất thời vô kế khả thi, chỉ có thể trơ mắt nhìn Vương ma ma bị bắt đi
ra ngoài.
Nàng liền nói tiếp với cẩm nương lời chưa nói xong: “Vợ Tiểu đình,
đánh thì cho có thôi, mười gậy mà thật đánh xuống sợ là nàng sẽ phải bị
mất nửa cái mạng đi, ngươi dù sao cũng phải có lòng khoan dung a.”
Cẩm nương rất nghiêm túc nhìn xem Lưu di nương nói: “Không được, cái
Vương ma ma quá mức đáng giận, từ nay về sau có thể ở lại trong nội viện mẫu phi quản sự hay không cũng không biết được, nếu không đánh nàng, ai biết được nàng ta có trí nhớ tốt hay không a.”
Nói xong, lại nghiêm mặt dò xét một lần đám nô bộc trong phòng, thanh âm lạnh lùng tỏa ra cổ uy nghiêm: ” Hạ cấp nhất đẳng quản sự của Vương
ma ma, từ nay về sau sẽ đến phòng giặt quần áo để làm việc, xử phạt như
thế đối với tội của Vương ma ma mà nói, đã là nhẹ nhất , nếu không phải
nể tình nàng là vú nuôi của mẫu phi phân, bản thiếu phu nhân nhất định
sẽ theo như gia quy xử trí.”
Nàng nhàn nhạt nói mấy câu, lại mang theo cổ áp lực vô hình, khiến
cho tất cả bọn nô bộc trong phòng đều thấp đầu, tuy là tiếc nuối Vương
ma ma không chết, nhưng dù sao nàng cũng đã không thể ở trong nội viện
vương phi một tay che trời , vừa nghĩ tới trước kia gặp ai nàng cũng một bộ dạng cao cao tại thượng, trong mắt ngay cả các chủ tử cũng chưa chắc đã để vào mắt, từ nay về sau lại phải đến phòng giặt quần áo làm việc,
nên không khỏi khiến cho trên mặt mọi người chứa ý cười hả hê.
Mà ngay cả Thượng Quan mai cũng bị quyết định của Cẩm Nương làm cho
ngơ ngẩn, nàng như thế nào cũng không nghĩ tới Cẩm Nương lại đem Vương
ma ma giáng chức đến phòng giặt quần áo, Vương mụ mụ đã sống ở trong phủ nhiều năm, thân phận còn vượt hơn cả chủ tử bình thường, nhưng hôm nay
lại đem nàng đánh vào tầng dưới chót nhất, đây không phải là so với lấy
mạng của nàng càng thêm tàn nhẫn sao?
“Bất quá, thân tộc của Vương gia thì dù chỉ một người cũng không thể dễ dãi, Ngọc Bích, đem chín người có hành vi phạm tội trọng đại, tất cả đều kéo ra ngoài đánh năm mươi gậy, nếu còn sống, thì liền bán cùng với người khác, còn chịu không được, thì toàn bộ đưa đến bãi tha ma đi.”
Những người này, ngày bình thường vô cùng thống nhất một trận chiến với
Vương ma ma, tại trước mặt đám nô bộc cũng rất tác uy tác phúc, mà đáng
hận nhất chính là, các nàng như biến thành lỗ tai, con mắt, còn có cái
miệng của Vương ma ma, mà Vương ma ma là người chấp hành âm mưu quỷ kế,
chỉ có loại trừ đi các nàng, thì trong sân vương phi mới chân chính là
sạch sẽ.
Lưu di nương nghe lời nói này trên mặt giật giật liên tục, Cẩm Nương
một chiêu này chẳng khác nào đem quân cờ Vương ma ma triệt để hủy diệt,
chính mình hao tổn tâm cơ lâu vậy, nhưng lại bị nàng liếc một cái là
khám phá…
“Không, nhị thiếu phu nhân, không cần phải đánh nô tỳ, nô tỳ có
chuyện quan trọng bẩm báo, nô tỳ muốn lấy công chuộc tội.” Trong đám
người bị kéo ra đánh có Lưu bà tử, nàng vừa nghe muốn phạt nàng năm mươi đại bản, thì hồn đã bay lên trời, mạnh mẽ từ trong đám người bò đi ra,
lớn tiếng thét chói tai.
Cẩm nương vừa nghe, khóe miệng không khỏi vểnh lên, quả nhiên sẽ có
người gánh không được, muốn phản bội a, đang muốn lên tiếng, thì chợt
nghe Lưu di nương quát lớn: “Ngươi cái lão già này, sự tình đều đã phạm
vào, còn muốn cầu chuyện gì, không phải là năm mươi đại bản sao? Nếu
chịu nổi, thì cái mạng già này của người còn cứu chữa, gánh không được,
chết thì chết, cần gì phải liên lụy đến thân nhân của mình.”
Lưu di nương nói bóng nói gió ám chỉ, Lưu bà tử cũng có nhi tử có
khuê nữ trong phủ, đương nhiên, trong hai mươi mấy người này, Lưu di
nương mang chuyện đó ra uy hiếp Lưu bà tử, nếu như nàng dám hồ ngôn loạn ngữ, Lưu di nương sẽ đối với con gái của nàng ra tay.
Lưu bà tử nghe ra ý tứ lời này, thì nhất thời bị hù dọa, hoảng sợ nhìn xem Lưu di nương, trong mắt lộ ra vẻ thống khổ.
Cẩm nương thấy thế liền đứng dậy, đi đến bên người Lưu bà tử chậm rãi dạo qua một vòng nói: “Lưu bà tử, nói thử xem, ngươi có bao nhiêu đứa
con trai con gái?”
Lưu bà tử nghe được sững sờ, còn chưa nói ra lời, thì ở chính giữa
hai mươi mấy người đã chạy ra ba người, trong đám người có tiểu nha đầu
lúc trước ở tại cửa ra vào chạy trước muốn đi đưa tin, các nàng quỵ bò
tới chung quanh Lưu bà tử, kinh hoàng luống cuống đối với Lưu bà tử bi
thiết gọi: “Nương.” Xem ra, mấy người bọn họ cũng đã nghe hiểu ý tứ của
Lưu di nương, đang cầu khẩn Lưu bà tử .
Cẩm nương khóe miệng hàm chứa ý cười nhẹ nhàng, đối với Lưu bà tử
nói: “Tha cho ngươi cũng có thể, nhưng ngươi cần phải nhớ rõ lời nói của ngươi vừa rồi, nếu như có nửa câu nói dối, thì liền lập tức đem con của ngươi dâu của ngươi kéo ra ngoài cửa loạn côn đánh chết, nhưng nếu như
ngươi thiệt tình ăn năn, thì bản thiếu phu nhân liền thưởng cho các nàng một miếng cơm ăn, quyết định như thế nào, ngươi hãy tự suy nghĩ kỹ a.”
Lưu di nương vừa nghe xong thì muốn tức điên, Tôn Cẩm Nương quá mức
ngoan độc cùng cuồng vọng , thật không ngờ dám trần trụi uy hiếp cùng
lợi dụng Lưu bà tử, cái này, chỉ sợ lão bà tử này nhất định sẽ phản bội , trong nội tâm nàng liền trở nên hoảng loạn bất an, nếu cứ tiếp tục, tất nhiên có không ít chuyện sẽ bị xốc lên… Nhưng mà nhất thời bán hội lại
tìm không ra biện pháp cấp cứu…
Lưu bà tử nghe xong thì trên mặt càng kinh hoảng, run rẩy nói ra:
“Nhị thiếu phu nhân, nô tỳ thiệt lòng sửa đổi, cầu nhị thiếu phu nhân
buông tha người nhà nô tỳ a, nô tỳ từ nay về sau sau nhất định hối cải
để làm người mới.”
Cẩm nương nghe xong nhân tiện nói: “Tốt lắm, ngươi không cần lải
nhãi, có chuyện gì cứ bẩm báo với bản thiếu phu nhân? Đang ở trước mặt
mọi người mặt, cùng nhau nói a, bản thiếu phu nhân hiện tại muốn nhìn
thành ý ăn năn của ngươi a.”
Lưu bà tử vừa nghe, liền liếc mắt nhìn Lưu di nương, thấy trong mắt
nàng đầy âm lệ hàn quang, trong nội tâm co rúm lại một chút, nhất thời
lại lộ vẻ do dự.
“Nhược ngươi lòng dạ xảo trá, bản thiếu phu nhân cũng sẽ không chỉ
đánh ngươi năm mươi đại bản thôi, mà còn đem già trẻ lớn bé trong nhà
ngươi cùng nhau loạn côn đánh chết, bản thiếu phu nhân hận nhất là người xảo trá lại bất tín, Lưu bà tử, có chuyện thì nói mau, tính nhẫn nại
của bản thiếu phu nhân không nhiều.” Cẩm nương thoáng cái liền nhìn ra
Lưu bà tử băn khoăn, cười lạnh nói, buồn cười cho những người này, họ
nghĩ rằng còn có quân cờ nào có thể cùng nàng mặc cả trả giá sao? Lâm
trận mà lần nữa quay đầu giáo, nàng vô cùng xem thường nhất là hạng
người như Lưu bà tử vậy .
Lưu bà tử vừa nghe, đã không dám chần chờ nữa, mở miệng nói ra: “Nhị
thiếu phu nhân, kỳ thật, Vương ma ma nàng… Nàng là tâm phúc của Lưu di
nương, ngoài sáng là vú nuôi của vương phi, kì thực lại nghe lệnh của
Lưu di nương, trong nội viện vương phi có bất cứ chuyện gì, nàng liền
sai sử những người kia đi mật báo cho Lưu di nương, năm đó, Lưu di nương làm thế nào mà tiến vào Vương phủ… Vương ma ma cũng mất không ít công
phu…”
“Ngươi câm mồm, còn nói hưu nói vượn nữa ta xé nát ngươi.” Lưu di
nương nghe được sắp tức đến ngất đi, thoáng cái liền vọt tới trước mặt
Lưu bà tử, một cước hướng Lưu bà tử đá tới.
Cẩm nương giận dữ, đối với bà tử hành hình đứng bên cạnh nói: “Giữ
chặt Lưu di nương, đừng làm cho nàng tức giận đến trúng gió sẽ không
tốt.”
Sắc mặt Thượng Quan mai lúc này cũng cực kỳ phức tạp, nàng vào phủ
không bao lâu liền cảm giác Lưu di nương rất có thủ đoạn, chỉ là chưa
thấy nàng ta thi triển như thế nào thôi, hôm nay xem ra, Lưu di nương
thật đúng là thủ đoạn âm hiểm, tâm cơ thâm trầm cực kỳ a, thậm chí ngay
cả người thân đắc lực nhất bên người vương phi đều bị nàng đón mua, vậy
thì còn có chuyện gì là nàng làm không được? Nhất thời bản thân lại cảm
thấy sợ, may mắn mình là con dâu của Lưu di nương, bằng không, thái độ
của mình trước kia đối với nàng nhiều lần khinh thường, cũng không chịu
xem nàng là mẹ chồng, thì với thủ đoạn của nàng, chỉ sợ mình cũng bị đâm sau lưng không biết bao nhiêu lần rồi.
Có hai cái bà tử thân thể khoẻ mạnh đi ra đem Lưu di nương ngăn chặn, Lưu di nương hô to kêu lớn lên, giống như bị điên mắng: “Tôn cẩm nương
ngươi to gan lắm, cũng dám đối với ta vô lễ? Bản phi dù sao cũng là kim
chi ngọc diệp, có phẩm cấp, ngươi chỉ là một cái dân phụ cũng dám ra tay với bản phi? Bản phi muốn tới chỗ Hoàng Hậu nương nương tố cáo ngươi.”
Cẩm nương cũng không có nghĩ tới chuyện này, chính mình xác thực là
không có Cáo Mệnh cùng phong hàm, mà Lưu di nương bởi vì Lãnh Hoa Đường
cho nên được phong làm Giản Thân Vương trắc phi, xác thực là có phẩm
cấp…
“Cáo Mệnh sao? Ngươi dám đối với nương tử của ta la to nữa, bản thiếu gia sẽ đập chết cái trắc phi ngươi.” Một bên Lãnh Hoa Đình lại đưa tay
ra tìm gì đó , Lưu di nương vừa nghe thấy, khí thế liền yếu đi, đừng nói là trắc phi, cho dù nàng hôm nay là vương phi, nhưng đối với Ma Vương
Lãnh Hoa Đình này, nàng vẫn rất sợ hãi a, nếu hắn thật ra tay đập chết
chính mình, sợ là Vương Gia cũng sẽ không làm gì đối với hắn, chính là
Hoàng thượng cũng là đối với hắn khoan dung cực kỳ.
Xem ra, bản thân tướng công thật là có tác dụng Định Hải thần châm,
có hắn ở đây, trong nội tâm Cẩm Nương nắm chắc nhiều hơn, một bên bề bộn khuyên Lãnh Hoa Đình nguôi giận, rồi hướng Lưu di nương nói: “Di nương, ngươi tuy là trắc phi, nhưng phải được phụ vương thừa nhận mới được,
trắc phi này của ngài đã được phong nhiều năm rồi, nhưng mà toàn bộ trên dưới quý phủ đều gọi ngài là di nương, xem ra, trong lòng phụ vương vẫn đem ngài xem là một nô tỳ a, a ai ai, ngài vẫn còn bị cấm túc đó, nhanh chóng quay về viện đi, đừng để một phụ vương biết được sẽ sinh khí
nữa.”
Lưu di nương nghe được thì mắt bốc lửa lên, nếu như ánh mắt có thể
giết người, sợ là nàng đã sớm dùng mắt đem Cẩm Nương Lăng Trì rồi .
Cẩm nương chẳng muốn lại nhìn nàng nữa, vung tay lên, hai bà tử liền đem nàng dìu trở về.
Thượng Quan mai nhìn thấy hết thảy mà ngơ ngẩn không có hoàn hồn, đầu óc một mực tê tê, không biết phải như thế nào ứng đối mới tốt, lúc này
thấy Lưu di nương bị mang đi, nàng liền nghĩ muốn giúp đỡ Lưu di nương
hay không…
“Đệ muội…” Thượng Quan mai do dự kêu một tiếng Cẩm Nương.
Cẩm nương ngắt lời nói: “Chị dâu ngày bình thường cũng rất thiện tâm
thực thành, hôm nay có thể thấy rõ rất nhiều sự tình, thì cần phải nhìn
nhiều, suy nghĩ nhiều một chút , có một số việc nếu là không hợp lý, thì nhất định là có mờ ám, trong phủ này từ trên xuống dưới, người không
sạch sẽ nhiều lắm, ta hôm nay bất quá là giúp ngươi thanh lý mà thôi,
tương lai chưởng phủ chi quyền vẫn sẽ rơi vào trên tay ngươi, như bên
cạnh ngươi tất cả đều là người hai mặt, thì đương gia chủ mẫu ngươi sợ
cũng sẽ bị mất quyền lực, bị người đùa bỡn trong bàn tay mà không biết
.”
Thượng Quan mai nghe được trong nội tâm rùng mình, lời này của Cẩm
Nương nói rất đúng, chính mình cũng coi như thông tuệ, nhưng hôm nay xem ra, so với Lưu di nương cùng Tôn Cẩm Nương vẫn còn kém xa, trước kia
tại nhà mẹ đẻ có cha mẹ tỷ tỷ che chở, cũng không có chịu quá nhiều khổ
sở, hôm nay vào Vương phủ mới nhìn rõ, trong nhà cao cửa rộng chỗ nào
cũng nhìn thấy cơ quan hố bẫy, hơi đi sai bước nhầm, liền sẽ bị người ám hại, còn nữa, nàng đối với việc Vương ma ma vì sao phải trung với Lưu
di nương rất là hiếu kỳ, nghe Lưu bà tử nói lời đó, tựa hồ Lưu di nương
được tiến vào Vương phủ là dùng thủ đoạn mới được, cũng phải, nàng một
cái ngoại thất chi nữ, thì dựa vào cái gì mà có thể gả cho Giản Thân
Vương làm tiểu thiếp, mà còn có thể sinh hạ thứ Trường Tử ? Cái này thật đúng là một đám sương mù a.
Nghĩ như thế, nàng liền lại trầm mặc lại, ánh mắt bình tĩnh xem Cẩm Nương làm như thế nào tiếp tục tra hỏi.
Lưu di nương vừa đi, Lưu bà tử lá gan càng lớn hơn, đối với cẩm nương nói ra: “Năm đó, Lưu di nương chỉ là một cái ngoại thất chi nữ của quốc công gia, vương phi mới là nhị tiểu thư đứng đắn của quốc công phủ,
Vương Gia không biết ở nơi nào gặp qua vương phi, vừa gặp đã thương, lập tức thỉnh bà mối đi quốc công phủ cầu hôn, nhưng mà… Về sau lại không
biết Ngọc di nương làm như thế nào đùa giỡn thủ đoạn… Những cái này
Vương ma ma biết rõ ràng nhất, nhiều lần trắc trở, vương phi vẫn gả vào
được, lại không biết… Ai, Vương Gia nguyên là không chịu để cho Lưu di
nương vào cửa, … Những chuyện sau này, nô tỳ cũng không biết tỉ mỉ, nô
tỳ chỉ biết là, chị họ của Vương ma ma nguyên là vú nuôi của Lưu di
nương, năm đó lúc Lưu di nương còn không có vào phủ, chị họ của Vương ma ma không biết làm sao liền bị một trận bệnh nặng, Lưu di nương hao hết
tâm lực cũng không có chữa hết, liền sai người đi tìm Vương ma ma, Vương ma ma có cầu qua vương phi, nhưng cũng chẳng biết tại sao, vương phi
lại không đưa tay giúp đỡi, sau khi tỷ tỷ nàng chết đi, Vương ma ma bởi
vì vậy liền hận vương phi, mà Lưu di nương thì nhân cơ hội đó đón mua
Vương ma ma…”
Lưu bà tử ù ù cạc cạc nửa ngày, nói đến chỗ quan trọng liền lắp bắp
lướt qua, bất quá, Cẩm Nương cũng cuối cùng cũng nghe hiểu một ít, chính là Lưu di nương cùng vương phi xác thực là thân tỷ muội, chỉ là cùng
cha khác mẹ mà thôi, năm đó, Vương Gia đối với vương phi vừa gặp đã
thương, nhưng không biết Lưu di nương đã ở giữa họ giở trò gì, mà có thể chen một chân vào giữa vương phi cùng Vương Gia, riêng Vương ma ma bởi
vì vương phi không cứu trợ được tỷ tỷ nàng mà sinh ra oán hận, liền phản bội vương phi, ai ai, thật đúng là rất loạn… Trách không được Lãnh Hoa
Đường so với Lãnh Hoa Đình còn lớn hơn, ai ngờ năm đó lại có một đoạn
nghiệt duyên như thế, thật sự có lý đều nói không rõ, việc này chắc còn
phải chậm rãi đi thăm dò, mà Vương ma ma người này, hiện tại tuyệt đối
không thể chết được, theo lời Lưu bà tử nói, thì trong lòng Vương ma ma
tất nhiên còn cất giấu rất nhiều bí mật, cái này chắc phải đợi vương phi trở về đích thân điều tra rõ mới tốt, mình chỉ là con dâu, cũng không
tiện ở trước mặt mọi người đi thám thính chuyện riêng năm đó của trưởng
bối, như vậy thì quá không thích hợp .
“Tốt, những lời này của ngươi còn có chút tác dụng, cũng đủ để chứng
minh ngươi thật có lòng ăn năn, như vậy đi, giảm bốn mươi đại bản cho
ngươi, cũng không đem một nhà bán của ngươi đi bán, chỉ gửi đến ở thôn
trang nông thôn, ngươi có chịu phục không?” Cẩm nương nghe xong, liền
đối với Lưu bà tử nói.
Vương ma ma lúc này bị đánh mười đại bản xong, vừa lúc bị kéo tiến
vào, nghe Cẩm Nương nói thế, nàng kinh ngạc nhìn thoáng qua Lưu bà tử,
Lưu bà tử lập tức quay đầu đi không dám nhìn nàng, trong nội tâm Vương
ma ma rùng mình, trách mắng: “Ngươi… Ngươi đã nói những thứ gì? Ngươi đã bán đứng ta?”
Lưu bà tử nghe xong thì nhân tiện nói: “Là do ngươi hồ đồ, ta đã sớm
khuyên qua ngươi không cần cấu kết với bên kia, ngươi không nghe, xem
đi, một đại gia đình liền bị ngươi liên lụy, ta bất quá chỉ vì tự bảo vệ mình mà thôi, ngươi đã làm cái gì, trong lòng ngươi tự hiểu rõ, chờ
vương phi trở về, nhìn xem ngươi như thế nào giao phó a.”
Vương mụ mụ vừa bị đánh đại bản, hiện tại lại nghe Lưu bà tử nói như
vậy, thì trong lòng biết đại nạn còn đang ở phía sau, kinh hoàng quá độ, mắt trợn trắng một cái, liền hôn mê bất tỉnh.
Nàng con dâu Vương Trương thị nóng nảy bò qua, muốn đem nàng nâng
dậy, nhưng cũng bị dọa đến toàn thân không còn chút sức lực nào, hôm nay nhị thiếu phu thân tuy là chỉ xử trí người nhà Vương thị trong nội viện vương phi, nhưng Vương ma ma là nhân vật chính, mà bản thân mình chỉ sợ cũng khó có thể vượt qua, Lưu di nương còn có thể tự bảo vệ mình hay
không vẫn là chưa biết, cái này… Cái này phải làm như thế nào mới đúng
a, chẳng lẽ cũng như mợ vậy…
Trong nội tâm nàng cũng bắt đầu đánh bảng cửu chương, mong muốn tìm
được tìm một cơ hội trong lúc này đến bên cạnh nhị thiếu phu nhân dâng
tặng thành ý mới tốt.
Cẩm nương như sấm chớp vũ bão đem một đám người Vương thị nhà tất cả
đều xử trí, chỉ chừa Vương ma ma cùng một nhà Lưu bà tử giam lại ở trong phủ, cũng sai Lãnh Khiêm điều ra ám vệ âm thầm trông coi, chỉ sợ có
người đối với các nàng tiếng hành diệt khẩu, hôm nay sẽ chờ Vương Gia
cùng vương phi chính mình trở về để thẩm vấn Vương ma ma.
Thượng Quan Mai ngày ấy thần sắc mê mang trở về viện của mình, hiếm
thấy là nhị thái thái từ đầu đến cuối cũng không tới can thiệp, nhưng
trong nội tâm Cẩm Nương vẫn bất an, nhị thái thái hiện tại sợ là ốc còn
không mang nổi mình ốc, nghe nói hai ngày trước nàng bị trúng độc, sợ
đúng là mấy món ăn mình dạy Yên nhi nổi lên tác dụng, cho nên, phải ở
trong nội viện của mình thanh lý môn hộ , nhất thời nàng lại bắt đầu lo
lắng cho một nhà của Yên nhi, cũng không biết nhị thái thái có thể phát
hiện là Yên nhi động tay chân hay không.
Nghĩ như thế, Cẩm Nương liền dẫn Tứ Nhi đi đến nội viện của thế tử phi.
Thương thế của Lãnh hoa đường đã lành lại rất nhanh, hắn rời khỏi
giường liền đi đến trong sân Lưu di nương, lúc Cẩm Nương đi gặp thế tử
phi, hắn vừa vặn không có ở đó.
Thượng Quan mai đối với việc Cẩm Nương đến rất là ngoài ý muốn, nhưng trên mặt vẫn cười đem Cẩm Nương nghênh vào trong sảnh, “Muội muội hôm
nay chính là người bận rộn, trong phủ ăn mặc chi phí đều là ngươi trông
coi, như thế nào có thời gian đến chỗ chị dâu, chị dâu là người rảnh
rỗi, ngươi nếu có chuyện cần, chỉ cần sai người đến nói một tiếng là
được, làm gì mà phải tự mình tới đây chứ.”
Cẩm nương nghe trong lời nói của nàng có gai, nhưng làm bộ lơ đễnh,
cười cười nói: “Chị dâu chính là thế tử phi, thân phận có thể so với Cẩm Nương ta tôn quý nhiều lắm, Cẩm Nương cho dù có bề bộn cũng không dám
xem thường chị dâu a.”
Lời nói này làm trong lòng Thượng Quan mai coi như là dễ chịu, liền
bảo Thị Thư đi pha trà đến, hai người lại nói chuyện tào lao vài câu,
sau đó Cẩm Nương liền giống như vô tình hữu ý mà sụt sịt cái mũi, vừa
cười vừa nói: ” Trên người Chị dâu thơm quá, không biết là dùng lạo Huân trà hương nào?”
Thượng Quan mai nghe xong thì ưu nhã nâng lên tay áo cũng ngửi ngửi
nói: “Rất thơm sao? Trước đó vài ngày nhị thẩm tử đưa một ít hộp hương
đến, ta ngửi xong cảm thấy tốt, liền để cho người ta đốt, đệ muội không
có sao?”
Cẩm nương nghe xong khóe miệng vui vẻ càng sâu , thở dài nói: “Nhị
thẩm tử rất có lòng tốt, cũng đưa ta một hộp, chẳng qua ta đối với huân
hương mẫn cảm cực kỳ, chẳng biết tại sao, ngửi một cái liền cháng váng
đầu, cho nên không dùng, huân hương này của đại tẩu cũng là Tang liên
bạc hà sao? Sao ta ngửi thấy có chút không giống với hộp của ta.”
Thượng Quan mai nghe xong liền cau lại mi, lại ngửi ngửi ống tay áo
của mình, kỳ quái nói: “Cũng là Tang liên bạc hà a, như thế nào mùi thơm lại không giống chứ? Không thể a, được chế cùng một loại hương danh,
thì mùi thơm hẳn cũng giống nhau mới đúng a.”
Cẩm nương nghe thì vui vẻ càng sâu , liền thuận miệng nói ra: “Ai, có lẽ là ta ngửi sai rồi a, a, đại tẩu, ngươi vào cửa so với ta sớm hơn,
có một số việc nên dạy cho ta nhiều mới được, ta lại là người thành thực như đầu gỗ, ngày bình thường có nơi nào ta làm không thỏa đáng, ngươi
nên chỉ điểm nhiều hơn mới đúng, chúng ta chính là thân nhân, nói như
thế nào, thì so với hai phủ bên kia, vẫn thân hơn nhiều lắm, ngươi nói
xem đúng không.”
Cẩm nương lời nói này nói đến không đầu không đuôi, làm Thượng Quan
mai nghe tựu hồ đồ, bất quá, nghe Cẩm Nương nói thế coi như thành khẩn,
cũng cười cười nói: “Đó là tự nhiên, dù thế nào, chỉ có chúng ta mới là
Vương Gia đứng đắn con dâu , bọn họ, bất quá chỉ là chi thứ thôi.”
Cẩm nương nghe xong làm như giận dữ nói: “Ai, không biết đại tẩu đã
biết chưa, trong phòng Tam đệ có một cái nha đầu đã có mang, nhị thẩm tử đang định để cho nha đầu kia sinh hạ… Chẳng qua, là không thu phòng a,
nghe nói, muốn cùng Uyển quận chúa của Trữ Vương phủ thành hôn, sợ Uyển
quận chúa không chấp nhận, cho nên… Ai, ngươi nói xen, cả Vương phủ rộng lớn của chúng ta, làm sao lại nhường đông trong phủ có cái trưởng tôn
trước?”
Lời này chính đâm chọt vào chỗ đau của Thượng Quan mai, nàng vẫn một
mực vì chuyện không thể mang thai mà quấn quýt , nhưng lời này của Cẩm
Nương nàng cũng coi như nghe lọt được chút ít, trong nội tâm lập tức tựu nổi lên lòng nghi ngờ, đúng vậy a, vì sao cả trong phủ, chỉ có mỗi một
mình Lãnh Hoa Hiên là có hậu chứ, chẳng lẽ các huynh đệ khác đều có vấn
đề? Cẩm nương thì không nói, vì nàng mới vào cửa mấy tháng mà thôi, còn
mình thì qua lễ mừng năm mới cũng sắp hai năm rồi, lại không có động
tĩnh thì thật là không thể nào hiểu nổi a.
Cẩm nương xem sắc mặt Thượng Quan mai âm tình bất định, nghĩ đến lời
của mình đã tác động đến nàng, liền tùy ý nói: “Hôm kia trương bà tử
trong nội viện của ta, chồng của nàng chính là cao thủ chế hương, nàng
nói ta không thể ngửi quá nhiều hương, sợ là sẽ ảnh hưởng đến sinh con,
ta hôm nay liền nghe lời nàng, mấy ngày rồi trong phòng không đốt huân
hương, ai, đại tẩu a, ngươi nói xem nữ nhân chúng ta, dù thế nào thì
cũng phải có khả năng này, cần phải có một trai một gái mới tốt, đúng
không.”
Thượng Quan mai nghe xong tay run lên, trà trong chén trà đều đổ ra
ngoài, bỏng đến nàng đem bát trà ném trên mặt đất, đau kêu ra một tiếng, nhưng lại cố nhịn đau, gấp gáp hỏi thăm: “Còn có cái này nữa sao?
Chẳng lẽ huân hương lại có vấn đề gì?”
Cẩm nương nghe xong mang một bộ kinh hãi, nhanh chóng đi đến bên
người Thượng Quan mai, kéo tay của nàng nhẹ nhàng thổi thổi, đối với
Thượng Quan mai nói: “Ai nha, bị phỏng rồi a, mau mau lấy ít dược thoa
đi.” Dừng một chút rồi lại đến gần Thượng Quan mai nói ra: “Trà hương có vấn đề hay không ta cũng không biết, bất quá, phàm là huân hương, thì
phải cẩn thận dùng mới tốt, ta nha, hôm nay thấy là hương nha son nha gì gì đó, vừa ngửi thấy không đúng, liền sai người cầm lấy đi kiểm tra
thực hư thế nào, ai, nhiều cẩn thận thì luôn đúng vậy, không có người
che chở mình, thì mình phải nên đem bản thân coi trọng chút ít .”
Thượng Quan mai nghe được càng phát ra kinh hãi, lại cảm thấy ấm áp,
khó được Cẩm Nương chịu đối nàng như tri kỷ mà nhắc nhở nàng, Cẩm Nương
chịu nói như thế, đích thị là hương liệu lý đã xảy ra vấn đề gì, cho nên mới đến nói với mình, mặc kệ trà hương của của mình có vấn đề hay
không, tấm lòng này của nàng cũng quá tốt rồi, quay ngược tay nắm chặt
tay Cẩm Nương nói: “Đa tạ đệ muội , ngày mai chị dâu sẽ đến chỗ Thái Tử
Phi trong nội cung, đã mấy ngày này chưa từng gặp qua tỷ tỷ, cũng không
biết nàng thân thể như thế nào, hôm nay cũng đã là phụ nữ có mang, không biết thai của nàng phản ứng có nặng hay không .”
Cẩm nương nghe xong thì mặt mũi tràn đầy ý cười, “Đúng vậy a, Thái Tử Phi thật đúng là người có phúc, cái thai này đích thị là nhất cử được
nam, sinh hạ trưởng tử trong phủ thái tử, như vậy thì Hoàng Hậu vị sau
này ngoài nàng sẽ không còn ai , đại tẩu, khi đó, ngươi cần phải nhiều
chiếu cố đệ muội ta nha.”
Nói xong, còn đối với Thượng Quan mai dí dỏm trừng mắt nhìn, một bộ dáng khờ dại rực rỡ.
Thượng Quan mai thấy vậy tâm tình cũng thư thả một ít, kéo tay của
nàng ngồi cùng một chỗ, cười nói: “Ngươi nha, vẫn nên thu lại sắc bén
chút ít, hôm nay người ngươi đắc tội cũng không ít , phải cẩn thận hơn
mới tốt.”
Cẩm nương nghe được trong lòng ấm áp, vành mắt liền đỏ lên: “Ai, ta
lúc đó chẳng phảilà không có cách nào khác sao? Tướng công thì đi đứng
không tiện, tâm tính có khi lại như đứa bé, ta mà không mạnh mẽ chống đỡ chút ít, thật đúng là trị không những kẻ tiểu nhân xấu xa kia a, mỗi
ngày phải sống trong chờ đợi lo lắng, không phải trong dược bị người ta
động tay chân, thì cơm nước bỏ thêm dược liệu khác, ai, ngày ngày trôi
qua thật đúng là khổ sở .”
Thượng Quan mai nghe xong cũng thở dài: “Ngươi có thể sống thế cũng
không dễ a, ai, nhưng ngươi so với ta cũng có chỗ tốt hơn, tuy nói nhị
đệ thân thể không tiện, nhưng đối với ngươi lại sủng ái cực kỳ, ta … chờ phụ vương trở về, tỷ tỷ của ngươi sẽ vào cửa , nghe nói, nàng cũng
không phải là chủ tử dễ đối phó, lúc ở nhà mẹ đẻ, ngươi cũng chịu không
ít khi dễ của nàng a.”
Cẩm nương nghe xong liền gật đầu, một chút cũng không có vì mình là
thân muội muội của Tôn Ngọc nương mà thiên vị, cắn răng nói: “Còn không
phải thế sao? Từ nhỏ mà gặp ta liền đánh, còn hay thích đoạt đồ đạc của
ta, ai, không phải ta muốn nói xấu tỷ tỷ ruột của mình, nàng a, thật
đúng là cực kỳ tùy hứng làm bậy.”
Đang nói, thì Lãnh Hoa Đường từ trong phòng Lưu di nương trở lại, vẻ
mặt tối tăm, nhìn thấy Cẩm Nương đang ở đây, thì khẽ giật mình, sau đó
vòng vo, khẽ mĩm cười nói: “Đệ muội làm sao tới đây, không phải nói,
đang bận trông coi thiệt nhiều chuyện trong phủ sao?”
Cẩm nương nghe xong liền đối với hắn phúc thân thi lễ nói: “Vừa vặn
tướng công đã nằm ngủ , trong phủ hôm nay chuyện cũng giải quyết xong
rồi, sáng mai Phụ Vương và Mẫu phi sẽ trở về, hiếm khi có được chút nhàn rỗi, nên tới thăm chị dâu.”
Lãnh Hoa Đường nghe xong liền gật đầu, xoay người đi vào nội đường,
nhưng trước khi đi trong mắt hắn chợt lóe lên âm lệ khiến cho Cẩm Nương
rùng mình một cái, liền nhanh chóng đứng dậy cáo từ.
Cẩm nương chân trước vừa đi, chân sau Lãnh Hoa Đường đã đi ra đối với Thượng Quan mai nói: “Nữ tử này không đơn giản, nương tử cần phải đề
phòng chút ít, đừng tiếp xúc nhiều nàng.”
Thượng Quan mai nghe xong liền lạnh lùng cười nói: “Lại là di nương
nói với ngươi sao, ta nói tướng công à, ngươi vẫn nên cách di nương xa
một ít a, chuyện hôm nay chỉ là sớm hay muộn mà thôi, nếu Vương ma ma
khai ra, di nương e rằng bản thân cũng khó giữ, hiếu đạo tuy là trọng
yếu, nhưng cũng phải nhìn là đối với người nào, di nương thủ đoạn cũng
thật lợi hại, dù sao ta cũng không thích cùng nàng ở chung một chỗ.”
Lãnh Hoa Đường nghe vậy thì nổi giận, lớn tiếng khiển trách Thượng
Quan mai nói: “Ngươi nói gì vậy, nàng dù thế nào cũng là mẹ ruột của ta, còn nữa, nàng dùng những thủ đoạn kia cũng là bất đắc dĩ, nàng là một
ngoại thất chi nữ, nếu không dùng chút ít thủ đoạn thì làm sao có địa vị như bây giờ? Không có chút ít thủ đoạn đó, tướng công của ngươi là ta
hôm nay sợ cũng đã sớm không tồn tại rồi, lòng của nàng luôn hướng về
của ta, ngươi… phải nên thông cảm với nàng một chút a.” Nói đến phần
sau, ngữ khí lại mềm nhũn, hình như có chút ít bất đắc dĩ cùng đau
thương.
Thượng Quan mai nghe xong thì ngoan ngoãn “dạ”, lãnh hoa đường liền
nhu hòa đưa tay đem nàng ôm vào trong ngực, ôm lấy nàng nói: “Ta biết rõ ngươi là người hiểu lý lẽ, tâm tính lại thiện lương, chẳng qua, chúng
ta cái này cũng quá mức phức tạp, ta… Lại chỉ là thân phận con vợ kế,
phụ vương đối với ta như thế nào ngươi cũng thấy được, may mắn là cưới
được nương tử, mới khiến cho lòng của ta có một nơi an tâm, nương tử, từ nay về sau, ngươi nên giúp đỡ ta nhiều hơn mới phải, ta… thật không thể không có ngươi.”
Một phen nói ra những lời lẽ xuất phát từ tâm can, lại tình ý liên
tục, khiến lòng Thượng Quan mai đều mềm nhũng, thẹn thùng nằm ở trước
ngực hắn, cảm thấy uất khí mấy ngày nay cũng tiêu tan không ít.
Một ngày buổi chiều trước khi Vương Gia cùng vương phi trở về, Thượng Quan mai đến sân nhỏ của Cẩm Nương, sắc mặt thật không dể nhìn.
Cẩm nương đang giúp Lãnh Hoa Đình học bài, thằng nhãi này mấy ngày
nay cứ quấn quít lấy Cẩm Nương, bảo nàng đọc sách cho hắn, nói là thanh
âm Cẩm Nương dễ nghe, nên muốn nghe nàng đọc, kỳ thật Cẩm Nương cũng
biết ý tứ của hắn, bất quá là muốn mình có thể đọc thêm vài cuốn sách mà thôi, từ khi gả tiến vào Vương phủ, Cẩm Nương là suốt ngày tốn rất
nhiều thời gian để giải quyết chuyện trong nhà, có chút cảm giác tâm lực mòn mõi, đọc sách có thể làm cho tâm tĩnh nàng bình hòa, trữ thần tĩnh
khí, ngược lại đối với tinh thần cùng tâm tình đều có tác dụng điều tiết rất tốt.
Vừa thấy sắc mặt Thượng Quan mai, Cẩm Nương liền biết trà hương này
chỉ sợ thật sự có vấn đề, bề bộn đối với Lãnh Hoa Đình đưa ánh mắt, Lãnh Hoa Đình liền liếc nàng một cái, rồi tự mình đẩy xe lăn vào nội đường.
Cẩm nương đem Thượng Quan mai nghênh đến Đông Thứ, sai người ta pha trà xong, liền đem những người đó sai đi ra ngoài.
Thượng Quan mai uống một ngụm trà xong mới nói: “Đệ muội, quả nhiên
là lòng người hiểm ác a.” Nói xong, trong mắt liền lộ ra một cổ phẫn nộ.
Cẩm nương giả vờ cả kinh, như không quá tin tưởng mà hỏi thăm: “Chị dâu, chẳng lẽ… trong huân hương thực sự…”
“Có Lạc đích liên, sẽ khiến người ta không có chửa.” Thượng Quan mai
cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói, hận đến con mắt đều đỏ: “Uổng công
ta một mực xem nàng là trưởng bối, nàng biết rõ ta yêu thích dùng hương, vừa vào cửa liền tặng cho ta cái này, đối với ta cũng cực kỳ tốt, so
với mẫu phi càng như tri kỷ hợp ý, nguyên lai, lại mang lòng dạ lang sói như thế .”
Cẩm nương nghe xong liền cả kinh miệng há rất lớn, thật lâu mới hỏi:
“Thật là nhị thẩm tử sao? Nàng… Nàng vì sao lại làm thế a, ta xem nhị
thúc đối với đại ca rất tốt , hẳn là không giả a.”
Thượng Quan mai nghe xong ánh mắt càng phức tạp, “Nhị thúc chỉ sợ
lòng dạ cũng không tinh khiết , ai biết là đánh chủ ý gì, tướng công rất là ngốc, cái gì cũng đều nghe nhị thúc cả, sợ có một ngày bị hắn lột da hủy xương đem đi bán mà cũng không biết .”
Cẩm nương nghe liền thở dài, buồn bả nói: “Ai, sợ là vì cái vị trí
kia a, chị dâu ngươi nghĩ xem a, ta tướng công thì không được rồi, hôm
nay đã người tàn tật, phụ vương thì chỉ còn một nhi tử là đại ca thân
thể kiện toàn, nhưng nếu đại ca cùng đại tẩu xảy ra chuyện gì, thì ngược được ích lợi nhất sẽ là ai chứ? tứ đệ của nhà tam thúc thì quá trung
thực, tứ thúc bên kia nha, tất nhiên là không cần phải nói, bọn họ lại
cách một tầng, không có sức cạnh tranh, ai, đại ca đại tẩu hai người
thật đúng là sống trên mũi đao, thì phải cẩn thận mới tốt.”
Thượng Quan mai nghe xong cũng gật đầu, đối với Cẩm Nương nói ra:
“Đúng vậy, đệ muội ngươi nói rất có đạo lý, mấy ngày đầu khi ngươi mới
vừa vào cửa, nàng cũng đã ám chỉ ta hại, nói đến đỗ ma ma… Ai, đệ muội,
hôm nay nói sao cũng đã không có ý nghĩa, nhưng nàng thật đúng là không
phải ta sai sử, chắc là nhị thẩm chính mình tìm Đỗ ma ma làm …”
Cẩm nương nghe được liền trợn mắt há hốc mồm, Thượng Quan mai này…
quay đầu cũng thật nhanh a, mới biết rõ đây thôi liền lập tức kéo mình
làm đồng minh , đầu óc thật đúng là không ngu ngốc , lại đem chuyện này
dùng để nói Đỗ ma ma, có thể nói là bình mới rượu cũ, không có ý gì,
nàng giải hay không giải thích, thì mình cũng sẽ nghĩ người sau lưng là
nàng, hôm nay nàng đem chân tướng, ( tạm thời xem là chân tướng a ) hướng chính mình nói thẳng ra, bất quá là muốn làm cho mình cùng hận nhị thái thái theo nàng tôi, cũng tăng thêm hận ý của mình đối với nhị
thái thái, muốn cùng mình liên thủ đối phó nhị thái thái thôi, xem ra,
kế sách của mình áp dụng hiệu quả thật không tệ.
“Đại tẩu, khi đó, nàng đích thị là không tiện sử dụng chiêu dùng
hương đối với ta, một chiêu mà dùng nhiều lần, sợ sẽ có sơ hở, vừa vặn
lại biết rõ thân thể của ta có bệnh, cho nên thuận thế ở trong dược của
ta động tay chân, a, đại tẩu, hai người chúng ta vì cái gì mà bị nàng
bài bố chứ.” trên mặt Cẩm nương cũng mang vẻ mặt phẫn hận, nghiến răng
nghiến lợi nói.
“Hừ, việc này ta đã báo cáo với thái tử phi, nhất định sẽ cho nàng
biết tay mới được, nghĩ rằng người khác đều là con cờ của nàng sao? Đệ
muội, ngươi chờ xem kịch vui đi, nàng biết dùng quỹ kế, ta cũng không
biết sao?” trong mắt Thượng Quan mai hiện lên một tia tàn nhẫn, trầm
giọng đối với Cẩm Nương nói ra.
“Ừ, đại tẩu, ngươi cứ mạnh tay làm đi, ta ở một bên cổ vũ cho ngươi.” Cẩm nương nghe xong liền cao hứng nói.
Thượng Quan mai nghe xong thì cả cười, đưa tay chọc lấy hạ trán cẩm
nương, sẳng giọng: “Ngươi cũng là người tinh quái, sáng nay ta đi đến
chỗ Thái Tử Phi, Thái Tử Phi còn nói về ngươi, nói ngươi quả thật có
chút kiến thức mới , bảo ta cùng ngươi kết giao, cách đám tiểu nhân âm
hiểm xa một ít…” Nói xong, lại có chút ít không được tự nhiên mà đỏ mặt, ngại ngùng nhìn xem Cẩm Nương nói: “Trước kia, ta cũng là bị người ta
lừa đảo, nên có một số việc đối với đệ muội ngươi quá đáng, nhưng đệ
muội ngươi nhất định phải tin tưởng, ta tuyệt đối không có dùng kế hại
qua ngươi, hôm nay… Ngươi lấy ơn báo oán, không so đo chị dâu, chịu xuất phát từ nội tâm đối xử với ta, chuyện này, chị dâu ta nhớ kỹ, từ nay về sau, ở trong phủ, có thể giúp được gì, thì ngươi cứ nói cùng chị dâu là được.”
Nói xong cũng không đợi Cẩm Nương nói cái gì nữa, lại tiếp: “Thái Tử
Phi sai ta tới hỏi ngươi , khi nào có rảnh thì đến chỗ của nàng ngồi một chút.”