Vân Thiên Vũ dứt lời, Diệp Gia lập tức tiến lên từng bước túm lấy Họa Mi, kéo nàng đến phía sau.
Đối diện Vân lão đầu, không nghĩ tới cũng đến loại thời điểm này, Vân Thiên Vũ dám mạnh miệng cuồng ngôn mắng chửi người, Vân lão đầu không nhịn được cười lạnh.
”Ha hả, hay cho một nha đầu trong mắt không có người, hôm nay bản hầu nhất định phải giáo huấn ngươi một chút, để cho ngươi nhớ mạnh miệng cuồng ngôn trả giá cao như thế nào.”
Vân lão đầu một lời rơi xuống, quanh thân lạnh lẽo, xoay người ra lệnh: “Người đâu, lập tức giáo huấn nghiệt nữ không biết điều này cho ta, đả thương đánh chết đều là mạng của nó.”
Nói xong lời cuối cùng một câu, khinh người vô cùng.
Lời của Vân lão đầu, rõ ràng là muốn trực tiếp muốn mạng của Vân Thiên Vũ.
Phía sau hắn mấy tên thủ hạ tự nhiên cũng đã hiểu, lập tức ứng tiếng ra.
”Vâng.”
Mấy đạo bóng dáng vừa động, liền muốn tiến lên giết Vân Thiên Vũ.
Phượng Vô Nhai bên cạnh Vân mắt thấy những người này muốn động thủ, mở miệng muốn ngăn cản.
Không nghĩ lại có một giọng nói khác lại nhanh hơn Phượng Vô Nhai từng bước mở miệng: “Dừng tay.”
Một tiếng quát xuyên thấu ám dạ mà truyền tới, theo tiếng quát rơi xuống đất, mấy đạo bóng dáng từ trong bóng đêm phá không mà đến, nháy mắt rơi xuống trước cửa Tử Trúc Hiên.
Mọi người nhất thời không hiểu những thứ này là ai, thật nhanh ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy từ bên trong đám hắc y nhân đi ra mấy người, dẫn đầu lại là một lão giả dáng người gầy, lão giả mặc y phục trắng ở nhà, có vẻ rất tùy ý, nhưng lão giả bẩm sinh có khí chất tôn quý, khiến cho người không dám khinh thị.
Người này lại là lão vương gia An Thân Vương phủ Tiêu Lăng Phong, Tiêu Lăng Phong nghe tiếng trên mặt mũi tràn đầy tức giận, trong đồng thâm thúy, toàn bộ đều là tức giận.
Lão cứng rắn cường thế mở miệng: “Bổn vương cũng muốn nhìn một chút người nào dám động vào nữ nhi bổn vương nhìn trúng.”
Tiêu Lăng Phong nói xong, đám người Vĩnh Ninh Hậu phủ, bao gồm Vân Thiên Vũ ở bên trong, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiêu Lăng Phong, không hiểu lời của lão nói là có ý gì?
Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân lão đầu, trên mặt hiện đầy nghi vấn, từ từ ôm quyền nhìn về Tiêu Lăng phong: “Không biết lão vương gia lời này là có ý gì?”
Tiêu Lăng Phong cười lạnh một tiếng: “Có ý gì, ý là Vân nha đầu bổn vương chọn trúng, bổn vương tính toán nhận thức nàng làm nữ nhi bổn vương, cho nên các ngươi ai dám động nàng, động vào nàng chính là cùng An Thân Vương phủ ta trở thành kẻ địch.”
Người của Vĩnh Ninh Hậu phủ nhất thời ngây ngô giật mình, ai dám cùng An Thân Vương phủ là kẻ địch a.
Phải biết An Thân Vương phủ là Ly thân vương phủ bên ngoài, duy nhất có thân binh Vương Phủ, mặc dù binh tướng An Thân Vương phủ không bằng binh tướng Ly thân vương phủ biến thái như vậy, bất quá những người đó cũng bị lão vương gia điều giáo hết sức lợi hại.
An Thân Vương phủ cũng không phải là đại tộc thế gia mà bọn họ có thể tùy tiện khiêu khích.
Chẳng qua là lão vương gia thế nào hết lần này tới lần khác nhìn trúng Vân Thiên Vũ.
Mọi người gương mặt không hiểu, Vân Thiên Vũ nghĩ đến cái gì đó, thật nhanh ngẩng đầu nhìn về An Thân Vương gia bên người Tiêu Cửu Uyên.
An Thân Vương gia sở dĩ xuất hiện ở nơi này, còn công khai bày tỏ muốn nhận thức nàng làm nữ nhi, tất cả chuyện này đều do Tiêu Cửu Uyên làm được đi.
Vân Thiên Vũ nhất thời tư vị tạp trần, không biết Tiêu Cửu Uyên người này suy nghĩ thế nào, nàng hiện tại duy nhất có thể làm chính mau thay Tiêu Cửu Uyên giải độc.
Vân Thiên Vũ đang suy nghĩ, An Thân Vương phủ lão vương gia đã nở nụ cười nhìn về nàng, ôn hòa mở miệng.
”Ngươi tên là Vân Thiên Vũ phải không, ngươi nguyện ý nhận thức bổn vương làm nghĩa phụ sao?”
Vân Thiên Vũ thật nhanh nhìn về An Thân Vương phủ lão vương gia, nhất thời không nói gì.