Editor: Bạch Ân Hy
Ặc.... ...
Không trách được nàng lại cảm thấy dường như trong bộ lạc thiếu chút gì đó, dĩ nhiên bởi vì chỉ nhìn giống dực, mà giống cái thì gần như không thấy.
Thì ra, một việc quan trọng như thế, giống cái ở đây đặc biệt ít, vậy bản thân nàng..... Không phải rất không an toàn sao!
Thunder nhìn thấy Thiên Âm chỉ cúi đầu không nói, cho rằng nàng đang nghĩ chuyện của Sanaa, lại nhìn Sanaa, rõ ràng không nhịn được mà cười tươi, trong mắt tràn đầy vẻ đắc ý. Hừ, cho hai người các ngươi tư tình trên đầu hắn, lần này, xem các ngươi còn ngọt ngào như mật thế nào?
“Thunder, ngươi sợ ta sẽ cướp đi giống cái nhỏ của ngươi à?”
Không biết Sanaa đang nghĩ tới cái gì, sắc mặt dần dần hòa hoãn, ngược lại tựa tiếu phi tiếu nhìn Thunder.
Trong nhát mắt, mắt hổ màu vạt nhạt trở nên sắc bén vô cùng, giống như một đường ánh sáng lạnh, bắn thẳng tấp về phía Sanaa!
“Ta không biết là ngươi có bản lãnh gì!”
“Có bản lãnh hay không không phải do ngươi quyết định, phải xem ý tứ của giống cái nhỏ.”
Sanaa khôi phục bình tĩnh, nhẹ nhàng cười, khóe miệng cong nhẹ, bộ dáng do tình thế bắt buộc kia khiến Thunder nghiến răng nghiến lợi.
Ánh mắt Thunder xoay chuyển, âm trầm nhìn giống cái cực kỳ nhỏ nhắn yêu kiều chầm chầm, đây là giống cái nhỏ mà hắn mang về, chỉ có thể là của hắn, ai cũng đừng nghĩ cướp con mồi từ trong miệng hắn.
“Đi! theo ta trở về!”
Thiên Dạ đang chìm trong suy nghĩ chợt thấy cánh tay mình đau xót vô cùng, nhíu mày nhìn, khuôn mặt Thunder lạnh lùng, bàn tay to lớn gắt gao bắt lấy cánh tay tinh tế trắng nõn của nàng, kéo nàng đi. ~ BạchÂnHy~ ddLQĐ.
Nghĩ tới chuyện mình sắp đối mặt sau khi trở về, trong lòng Thiên Dạ căng thẳng, trên mặt không khỏi xuất hiện chút kinh hoảng, theo phản xạ lắc đầu, lại nhìn thấy gương mặt của Thunder lạnh tựa như đóng băng!
“Chậm đã.”
Đột nhiên Sanaa hét lớn, đi đến trước mặt Thiên Dạ, hét lớn, đi đến trước mặt Thiên Dạ, lúc nàng đang không biết phải làm sao, chợt thấy hắn nói Thunder còn đang giận dữ: “Ta muốn khiêu chiến với ngươi!”
Sanaa vừa mới nói xong, lập tức Thiên Dạ cảm thấy cánh tay lớn đang cầm lấy tay nàng căng thẳng trong phút chốc, giống như muốn bóp nát nàng, đau đến khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt, mạnh mẽ cắn môi dưới mới không đau đớn kêu thành tiếng!
Ánh mắt không chút cảm tình liếc nhìn Sanaa trước mặt, Thunder cười lạnh: “Quả nhiên là người vốn không có ý tốt gì.”
Nghe hai người đối thoại, trong lòng Thiên Dạ không nhịn được lộ ra chút nghi hoặc, tại sao Sanaa chỉ điểm Thunder để khiêu chiến, lời nói của hai người bọn hắn làm nàng nghe có chút hồ đồ.
Giữa lúc nàng nghi hoặc không hiểu, cánh tay căng thẳng, thân thể gần như bị túm tới dưới một cây đại thụ.
“Nàng ở đây, không được cử động.” Thấp giọng dặn dò nàng xong thì bước tới vùng trống cách đó không xa.
“Rống--“ một tiếng, Thunder biến thành một con bạch hổ cực lớn, nheo mị nhãn băng lãnh sắc bén gắt gao nhìn Sanaa chầm chầm.
Lúc này, khóe môi Sanaa cong nhẹ, mị nhãn màu xanh lục sâu thẩm nổi lên ánh sáng lạnh lẽo âm trầm, chân dài hắn di chuyển, không hề e ngại, tiêu sái bước tới trước mặt mãnh hổ, bỗng thấy lưng áo hắn mở ra, Thiên Dạ không nhịn được nhảy dựng trong lòng, thì ra..... #dd@Lê*Quý&Đôn.... Sanaa mặt ngoài thoạt nhìn ôn nhuận, không ngờ lại là một con cự mãng màu xanh lục tráng kiện, cao lớn ước chừng 3m!!
Chỉ thấy vảy rắn cứng rắn trên cả người nó tản ra ánh sáng lạnh, hai mắt như hạt châu xanh đậm u tối trừng lớn, nhìn thoáng qua cực kỳ dọa người, chợt thấy miệng nó há rộng, hai răng nanh vừa nhỏ vừa bén nhọn khủng khiếp, tản ra ánh sáng trắng âm trầm! Đuôi rắn dài màu tím co rụt lại rồi duỗi ra, phát ra âm thanh chói tai!
“Hí hí-----“
Nhìn mãng xà cực lớn như vậy, Thiên Dạ không nhịn được liên tưởng tới mãng xà ăn tươi nuốt sống thịt người khủng khiếp trong ti vi, lập tức hình thú của Sanaa trước mặt không khỏi sinh ra mấy phần e ngại theo bản năng, thậm chí còn e ngại hơn hình thú của Thunder!
--- -----
Hy nói nhảm: hai chú cháu vì gái mà đánh nhau -____- ý kiến cá nhân, tui không thích chị nữ chính :-” :no3:
Cầu trời khấn phật, Hạ mau xuất hiện đi, cầu cho Hạ edit chương H, mô Phật :V