Editor: Phượng Chi Hạ.
Trong không khí bỗng dưng lưu động vô số phần tử ẩm ướt khiến sắc trời trở nên phá lệ ám trầm.
Thời tiết mới đây rõ ràng vẫn còn trong xanh sáng ngời cư nhiên nhanh chóng biến đổi giống như muốn nổi mưa giông gió lớn.
Không thể không khiến cho con người ta cảm thán rằng khí tượng tại nơi đại lục thú nhân này quả thật quá khó nắm bắt.
Lúc này tại mặt đất trống trải có hai bóng dáng mãnh thú dị thường hung tàn đang gay gắt đối chọi lẫn nhau.
Bạch sắc đại hổ hung ác xuất ra tư thế công kích mãnh liệt đem thân hình cường kiện mạnh mẽ bổ nhào về phía trước với tốc độ nhanh như tia chớp.
Mà đầu đại mãng xà toàn thân xanh lục ở phía đối diện cũng không chịu thua kém đồng thời mở ra miệng rộng tràn đầy nanh nhọn dữ tợn công kích ngược lại bạch hổ.
“Gràààooo..oooo...oooo..oo!!!”
“Khèèèèèè...èèèè...èèè!!!”
Đuôi lớn khổng lồ của mãng xà tàn bạo càn quét trong không gian làm cho khắp trời giăng đầy một mảnh đất đá bụi mù mờ mịt.
Tiếng gầm rống cuồng nộ của mãnh thú nhất thời vang vọng khắp bốn phương tám hướng trong không gian khiến Thiên Dạ không chịu nổi chấn động phải ôm lấy đầu quỳ sụp xuống đất, hốt hoảng chạy đến ẩn úp tại phía sau một gốc cây to nhằm tránh né một tảng đá lớn đang lao trực diện về phía mình.
Trong khi bạch hổ dị thường linh mẫn tránh né nọc độc do lục mãng công kích thì đối phương cũng khôn ngoan lợi dụng thân thể của bản thân cuốn lấy hắn, miệng rộng nhân thời cơ phun ra nọc độc có tính đoạt mạng nhưng đáng tiếc lại bị bạch hổ nhanh như chớp tránh đựợc.
Chất lỏng mang độc tính vô tình rơi trúng mặt cỏ xanh mướt cách đó không xa tạo nên thanh âm xèo xèo.
Trong không khí bỗng chốc lưug động một cỗ mùi khét gay gắt.
Bàn tay nhỏ bé của Thiên Dạ căng thẳng siết chặt rễ cây dưới thân, không biết tại sao chỉ cần nghĩ đến Thunder suýt chút nữa đã bị đám nọc độc kia phun trúng thì nội tâm của nàng liền trở nên đau đớn.
Nàng thế nhưng lại lo lắng cho hắn?!
Không thể nào...
Không phải chính bản thân hắn đã tổn thương nàng sao?!
Thiên Dạ khẽ lắc đầu cố gắng đem những cảm xúc khác thường trong cõi lòng khắc chế đi xuống rồi tiếp tục nhìn về phía trước quan sát trận chiến.
“Oành!!!”
Một gốc đại thụ lâu năm bị cái đuôi lớn khổng lồ của mãng xà nhổ lên quất về phía bạch hổ.
Đôi mắt sắc bén màu vàng ánh trăng lạnh nhạt nhìn đến công kích mãnh liệt đang tiến tới gần, thân hình cường kiện sau vài giây thoăn thoắt né tránh công kích thì bất ngờ mở ra răng hàm bén nhọn đối với chỗ hiểm bảy tấc của mãng xà cắn tới!
Thiên Dạ không khỏi giật mình cả kinh đứng bật dậy.
Nếu một ngoạm này của Thunder thật sự cắn xuống...
Sanaa hắn chắc chắc sẽ...
“Không cần!”
Vào thời điểm Thunder sắp thực hiện thành công công kích trí mạng thì lại tiếng thét kinh hãi của Thiên Dạ đoạt đi lực chú ý làm cho phải nhìn về phía nàng.
Đuôi rắn khổng lồ liền nhanh chóng thừa dịp này đem thân hình bạch hổ đánh bay.
Tình huống đột ngột chuyển biến làm Thiên Dạ triệt để ngây người.
Nàng không nghĩ sẽ như vậy...
Thật sự không nghĩ sẽ...
Sâu trong mắt Sanaa xẹt qua mộtr tia ý cười của kẻ chiến thắng, thời điểm Thiên Dạ còn đang bần thần thì đã bị hắn dùng đuôi dài mang đi xa.