Nếu Long Tiêu Diêu đã trở về gia tộc thì đương nhiên chẳng có ai dám trêu chọc hắn. Nguyên bản ba gian phòng lớn ở bắc sương phòng chính viện mà cha mẹ hắn từng ở, giờ lại dọn ra cho hắn, Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc liền ở tại đó.
Long Tiêu Diêu đã có tu vi Trúc Cơ Kỳ, cơ bản không cần ăn đồ ăn thế tục, nhưng thiếu nữ lại chỉ là Luyện Khí Kỳ cấp sáu, vẫn cần ăn uống. Tuy nhiên đã ở trong gia tộc tại thế tục thì việc ăn uống tự nhiên không thành vấn đề.
Long Tiêu Diêu đem chiếc nhẫn mà Bạch Thiên Thành đưa cho tiến hành lấy máu nhận chủ, sau đó liền sử dụng được. Nhẫn chính là pháp khí trữ vật cao cấp trong Tu Tiên giới: nhẫn trữ vật, trong đó không gian trữ vật mà rộng hơn một ngàn lập phương thì thuộc loại vật phẩm trữ vật cao cấp nhất Tu Tiên giới. Đương nhiên, nếu so sánh với không gian Vạn Thú Lệnh của Long Tiêu Diêu thì đúng là tiểu vu gặp đại vu, Long Tiêu Diêu cũng không thèm để ý.
Tuy nhiên, vật phẩm tồn trữ trong đó lại khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy hứng thú, có một cái đan đĩnh màu xanh, theo ghi chép của cổ tu sĩ thì hắn biết đó là một cái đan đỉnh đĩnh cấp: Thần Mộc Đĩnh, dùng nó luyện đan thì có thể tăng lên phẩm chất đan dược và tỉ lệ thành công.
Các pháp khí còn lại đều là thuộc tính hỏa, thấp nhất cũng đạt tới cấp Pháp bảo, còn một ít đan dược và dược thảo do tồn trữ trong các bình ngọc đặc biệt nên linh lực cũng chưa vì thời gian quá dài mà tổn thất.
Có bốn cái ngọc giản, một cái ghi lại công pháp và Pháp kỹ Địa giai cao cấp thuộc tính hỏa, một cái ghi lại cuộc đời của cổ tu sĩ, một cái chính là Đan Kinh, trong đó bao gồm Dược Thảo Đại Toàn (bách khoa về dược thảo) cùng với đan phương và yêu cầu sử dụng đan dược, một cái còn lại ghi lại các tâm đắc khi luyện đan. các kỹ xảo luyện đan và tinh luyện dược thảo, kỹ xảo luyện chế mỗi loại đan dược, các hạng mục cần chú ý, các loại dược thảo thay thế.
Long Tiêu Diêu từ trong bản ghi chép về cuộc đời của cổ tu sĩ biết được tu sĩ này vốn là một vị đại sư luyện đan không muốn tranh đấu, một lòng cầu đạo, nhưng lại bị cuốn vào cuộc chính ma đại chiến vạn năm khó gập. Hắn bị chiến tranh lan đến. Nguyên Anh bị đánh nát, dự định trốn tại một động phủ bí ẩn để luyện đan chữa thương, nhưng vì không thể sử dụng được anh hỏa nên cuối cùng luyện đan thất bại, ngã xuống.
Long Tiêu Diêu phát hiện một số dược thảo ghi trong Đan Kinh của cổ tu sĩ có thể tìm được trong không gian Vạn Thú Lệnh, nhưng lại không có ghi lại trong Vạn Mộc Bách Thảo Kinh. Hắn cũng không biết, những dược thảo này đã tuyệt chủng tại nhân giới, cho nên bản ghi chép dược thảo tại Tu Tiên giới hiện nay cũng không đề cập đến.
Long Tiêu Diêu mỗi ngày đều tu luyện và đọc sách, hắn không chỉ đọc Đan Kinh của cổ tu sĩ và tâm đắc khi luyện đan mà còn rất xem trọng bộ tâm đắc ngự trùng của Độc Vu, phương pháp điều khiển các loại độc trùng, trong đó có Phụ Thần Pháp, có thể đem thần thức phân giải thành nhiều cỗ phân thần, bám vào thân thể linh trùng để chỉ huy chúng chiến đấu.
Kim Xà thuộc Long tộc, linh trí cực cao, căn bản không cần khống chế thủ công. chỉ cần Long Tiêu Diêu truyền ý tưởng thì Kim Xà sẽ tự chủ lựa chọn phương pháp chiến đấu.
Trong khoảng thời gian này, Long Tiêu Diêu có đi ra ngoài một chuyến tới phường thị Hoa Sơn Tây Nam Phong. chủ yếu là hiện hắn đã không còn đan dược Luyện Khí Kỳ, mà thiếu nữ cũng chỉ còn một chút ít đan dược. Hắn đến Liên Hoa Đan điếm mua một số Tụ Khí Đan thượng phẩm để nàng tu luyện.
Thực sự nghiêm túc mà nói thì Bạch Thiên Thành còn có vẻ giống tán tu hơn, hắn trên người thiếu thốn linh thạch, chỉ có thể tự minh liên tục mạo hiểm mới có thể đạt được một ít tài nguyên tu tiên, cũng vì thế mà khiến hắn vô tình phát hiện được động phủ cổ tu sĩ.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa cho Bạch Như Ngọc dùng Bổ Linh Đan, không phải hắn có ý đồ độc chiếm mà hắn từ trong Đan Kinh biết được yêu cầu khi dùng Bổ Linh Đan là cực kỳ nghiêm khắc. Đầu tiên, tu sĩ dùng đan phải nhỏ hơn 50 tuổi, nếu không thì thể chất đã định hình, khiến cho hiệu quả cải tạo linh căn sẽ kém đi rất nhiều.
Tiếp theo, tu vi của tu sĩ dùng đan thấp nhất cũng phải đạt đến Luyện Khí Kỳ cấp bảy. Bởi vì linh lực Bổ Linh Đan quá mức dư thừa, tu sĩ không đạt đến Luyện Khí Kỳ cấp bảy khi dùng đan dược này sẽ không thể chịu được linh lực to lớn mà phát sinh nguy hiểm. Bạch Như Ngọc hiện vẫn chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ cấp sáu, tự nhiên không thể dùng được.
Trong một tháng đầu tiên, Bạch Như Ngọc vẫn còn chìm trong đau khổ, gần như không nói câu nào. Nhưng thời gian là liều thuốc chữa thương tốt nhất, theo thời gian trôi qua, ánh mắt tràn ngập u buồn của nàng đã dần có sức sống. mà khuôn mặt bị nỗi buồn bao phủ của nàng rốt cuộc cũng khôi phục vài phần rực rỡ.
Mấy tháng sau. Bạch Như Ngọc bắt đầu nảy sinh tin tưởng và ỷ lại Long Tiêu Diêu. Tuy nàng vẫn còn cự tuyệt, không muốn gặp các tộc nhân Long gia khác, nhưng đã bắt đầu nói chuyện với Long Tiêu Diêu, đôi lúc còn hỏi một ít vấn đề khi tu luyện, có khi lại kể cho Long Tiêu Diêu một số chuyện mà nàng cùng phụ thân đã trải qua, trong những lúc như thế, Long Tiêu Diêu trở thành người nghe tốt nhất.
Mà Long Tiêu Diêu tuy có thể gọi là tu tiên thái điểu, nhưng hắn lại giỏi về tổng kết và tự hỏi, mà hắn đã trải qua Luyện Khí Kỳ nên vẫn có thể chỉ đạo Bạch Như Ngọc tu luyện được.
Tuy nhiên vì lo lắng ra ngoài lịch lãm quá mạo hiểm nên Long Tiêu Diêu gần như chỉ tự mình bồi luyện Bạch Như Ngọc thực chiến, vẫn chưa đưa nàng đi lịch làm dã ngoại.
Bạch Như Ngọc vốn cũng không có sung túc đan dược để tu luyện, bây giờ có được số lượng lớn dược phẩm phụ trợ nên tu vi tăng lên nhanh chóng, không đến 5 tháng nàng đã thăng cấp Luyện Khí Kỳ cấp bảy.
Long Tiêu Diêu lại tiếp tục mua số lượng lớn Đề Khí Đan thượng phẩm cho Bạch Như Ngọc. Vì nàng tu luyện công pháp Điạ giai trung cấp một thuộc tính, lo lắng nàng như trước khó có thể chịu được linh lực của Bổ Linh Đan, nên hắn dự định để nàng yên tâm tu luyện tới cấp tám, không lo lắng gì nữa mới để nàng cải tạo linh căn.
Long Tiêu Diêu cũng vừa tu luyện, vừa nghiên cứu tâm đắc luyện đan của cổ tu sĩ. Theo tâm đắc luyện đan ghi lại thì nếu muốn luyện chế đan dược cần phải tăng cường khả năng khống chế chân hỏa của bản thân cùng với kỹ xảo vận dụng thần thức.
Tuy thực lực Long Tiêu Diêu bất phàm, thần thức cùng cường đại nhưng việc sử dụng kỹ xảo thì còn xa mới được gọi là tinh xảo, mà vận dụng chân hỏa thì hắn còn chưa trải qua thực tế lần nào.
Mà luyện đan chẳng những yêu cầu không chế chân hỏa phải chính xác, mà yêu cầu đối với thần thức cũng rất cao, đầu tiên phải đạt tới thần thức ngưng thực, chính là cảnh giới hóa hư vi thực, sau đó tiến thêm tới bước điều khiển thần thức thực hiện các thao tác tinh vi.
Quá trình luyện đan hoàn toàn cần dùng thần thức thao tác, mà luyện đan cùng luyện khí cũng giống nhau, bước đầu tiên chính là tinh luyện nguyên liệu. Tinh luyện dược thảo cực kỳ có khăn vì tạp chất trong dược thảo rất nhỏ, cần thần thức tinh luyện. Việc này đòi hỏi thần thức chẳng những phải thao tác tinh tế mà còn phải nhanh chóng nữa.
Tinh luyện dược thảo khác với tinh luyện tài liệu luyện khí, sau khi đun nóng dược thảo được một lúc thì các thành phần có ích của dược thảo sẽ bị tổn thất, do vậy yêu cầu về thời gian cùng chính là yêu cầu về tốc độ và thao tác của thần thức.
Vì vậy ở phần sau của bản tâm đắc luyện đan có ghi lại phương pháp tu luyện khống chế chân hỏa cùng thần thức. Long Tiêu Diêu học mấy ngày liền có thể thuận lợi khống chế chân hỏa, còn bước đầu tiên khống chế thần thức tinh tế là hóa hư vi thực cũng không tính là khó khăn đối với hắn, nhưng hắn lại chậm chạp khó nám giữ được kỹ xảo khống chế thần thức tinh tế.