Thần thức Long Tiêu Diêu cũng đủ cường đại, cơ bản đạt tới cảnh giới hóa hư vi thực, hiện giờ hắn dựa theo phương pháp tu luyện thần thức ghi trong bản tâm đắc luyện đan, tiền hành ép thần thức, rất nhanh đạt tới hóa hư vi thực.
Nhưng sau khi thần thức phân giải thành phân thần, theo yêu cầu thì còn phải đạt tới trình độ dùng thần thức lấy tất cả tạp chất trong một giọt nước đục ra, hơn nữa không được làm tiêu hao hơi nước, so với vẽ khí phù trên phi châm còn khó khăn hơn nhiều lần.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu có thần thức cường đại làm cơ sở, lại có lòng kiên nhẫn, nên vẫn chưa thấy quá mức sốt ruột, vẫn không ngừng luyện tập, khiến kỹ xảo vận dụng thần thức dần tinh tiến lên.
Lần ngủ say này của Kim Xà lâu quá thời gian mà Long Tiêu Diêu dự tính, sau hai tháng mới lột da thăng cấp. Lần này sau khi Kim Xà thăng cấp, thân thể nó lại dài thêm ba tấc, lớn hơn một vòng.
Tuy nhiên điều khiến Long Tiêu Diêu kinh hỉ chính là Kim Xà có thể cùng hắn trao đổi một số thứ đơn giản, tuy vẫn chỉ là một số từ ngữ đơn giản nhưng cũng khiến hắn có thể một chút về ý nghĩ của Kim Xà, cùng nó liên lạc càng dễ dàng hơn.
Sau khi Kim Xà thăng cấp, sức ăn lại tăng mạnh, có thể một lần ăn hết thi thể một người trường thành, khiến cho Long Tiêu Diêu phải luôn dặn nó không được ăn uống trước mặt người khác. Nếu không thì nhìn cảnh một con rắn nhỏ to bằng ngón cái, dài không đến hai thước lại có thể ăn nhiều đồ ăn đến thế chắc chắn sẽ khiến người khác hoài nghi.
Bạch Như Ngọc tuy là thân nữ nhi nhưng lại không sợ Kim Xà, ngược lại cực kỳ yêu thích Kim Xà toàn thân vàng lấp lánh này. Nàng vẫn không thích gặp người khác, cả ngày chỉ tập trung tu luyện, chỉ là lại vô cùng yêu thích Kim Xà, không nỡ buông tay, thường xuyên năn nỉ Long Tiêu Diêu gọi Kim Xà ra chơi cùng nàng, khiến Long Tiêu Diêu thấy dở khóc dở cười. May mà Kim Xà cũng không bài xích Bạch Như Ngọc, nếu không Long Tiêu Diêu thật sự không biết làm thế nào được.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tu vi Long Tiêu Diêu không ngừng tăng lên, nửa năm sau hắn đã đạt Trúc Cơ sơ cấp bậc cao. Do tộc trưởng Long gia cùng thúc thúc hắn không ngừng yêu cầu, hắn cũng gặp mặt hai nhóm người đến bái phỏng, biểu diễn một chút kỹ xảo phi hành cùng Pháp kỹ thuộc tính hỏa, khiến cho những khách nhân này kinh ngạc trợn mắt, há mồm, từ đó thanh thế của Long gia ngày càng lớn hơn trước.
Nháy mắt đã trôi qua hai năm, Bạch Như Ngọc cuối cùng cũng nhờ việc có thừa thải đan dược tu luyện mà thăng cấp Luyện Khí Kỳ cấp tám. Bạch Như Ngọc có ba loại linh căn, nhưng lại có băng linh căn biến dị cấp hai, so với linh căn bình thường còn quý hơn nhiều, chỉ cần đi Ngọc Nữ Cung thì cơ bản sẽ được chọn làm đệ tử.
Ngọc Nữ Cung rất ít tuyển đệ tử, mỗi mười năm mới công khai thu nhận một lần. Bạch Thiên Thành lo lắng đến tương lai phát triển của Bạch Như Ngọc, năm xưa mới dùng một kiện Tụ Linh Ngọc Bội tổ truyền cộng thêm hai mươi khối linh thạch trung cấp mua của tên Vạn Phú kia một phần công pháp Địa giai thuộc tính thủy của Ngọc Nữ Cung. Như vậy sau khi Bạch Như Ngọc gia nhập Ngọc Nữ Cung có thể tu luyện dễ dàng hơn.
Khoảng cách Ngọc Nữ Cung tuyển đệ tử còn không đến nửa năm, Long Tiêu Diêu để cho Bạch Như Ngọc ăn viên Bổ Linh Đan kia. Hiện nàng đã là Luyện Khí Kỳ cấp tám, có lẽ sẽ không gặp nguy hiểm khi dùng Bổ Linh Đan. Mà ăn Bổ Linh Đan lúc này, có một thời gian thích ứng, ổn định, đến khi Ngọc Nữ Cung tuyển đệ tử thì băng linh căn của Bạch Như Ngọc đã đạt tới cấp một, nên có thể thuận lợi trở thành đệ tử nội môn.
Long Tiêu Diêu tuy không gia nhập môn phái tu tiên nào nhưng hắn cũng biết rằng đãi ngộ của đệ tử nội môn so với của đệ tử ngoại môn là cách một trời một vực, ít nhất là không cần lo lắng về Trúc Cơ Đan, càng không phải tham gia thí luyện Linh Dược Viên vô cùng nguy hiểm kia.
Linh lực Bổ Linh Đan quả thực vô cùng dư thừa, vượt xa Long Tiêu Diêu mong muốn. Vốn hắn tưởng rằng Bạch Như Ngọc đã đạt cấp tám, có thể thoải mái luyện hóa hấp thu, tuy nhiên trong quá trình phục đan của Bạch Như Ngọc, nàng vẫn bị linh lực cuồn cuộn của Bổ Linh Đan khiến cho đau đớn không chịu được, gần như ngất đi.
May mà Bổ Linh Đan tự mình tẩy rửa, cải thiện thể chất của người dùng đan, không cần người dùng đan tự mình không chế linh lực mà đan dược phóng thích vận chuyển trong kinh mạch, nếu không, Bạch Như Ngọc thực sự không thể khống chế được, không hoàn thành nổi quá trình cải tạo.
Nhưng có trả giá thì nhận được hồi báo, tuy Bạch Như Ngọc phải chịu thống khổ suốt mười hai canh giờ, khiến nàng nếm trải tất cả cảm giác đau đớn. nhưng sau khi Bổ Linh Đan hoàn thành cải tạo thân thể nàng thì nàng chẳng những đạt tới băng linh căn cấp một mà còn được cải thiện thể chất trên diện rộng, kinh mạnh mở ra rộng hơn, thần thức cũng trở nên ngưng tụ hơn nhiều, khiến nàng đạt được không ít lợi ích.
Long Tiêu Diêu cũng thấy vui mừng cho Bạch Như Ngọc, trong hai năm ở chung, hai người đã ngày càng gắn bó hơn. Hiện Bạch Như Ngọc đã từ một thiếu nữ xinh đẹp hơi ngây thơ, lớn thành một mỹ nữ xinh đẹp vô cùng. Tuy nhiên với người ngoài, nàng vẫn như cũ duy trì vẻ lạnh băng cự người ngoài ngàn dậm, chỉ có khi ở riêng cùng Long Tiêu Diêu thì mới ngẫu nhiên lộ ra hình dạng ngây thơ cùng nụ cười mê người, nhất là ánh mắt làm say lòng người của nàng, khiến cho Long Tiêu Diêu như bị hãm sâu trong đó, không thể kháng cự được.
Nhưng dù Long Tiêu Diêu đã mơ hồ sinh ra tình cảm ái mộ đối với Bạch Như Ngọc, hắn vẫn không dám để mình trầm mê trong vẻ đẹp của nàng. Tuy hắn trong lòng cảm thấy thực lực của mình là bất phàm, nhưng cũng chỉ là một tán tu, lúc nào cũng có thể gập nguy hiểm.
Nhất là Long Tiêu Diêu dự định tham gia thí luyện ở Lạc Nhật Sơn Mạch vài năm sau của Tu Tiên giới. Đây chính là nơi cha mẹ hắn ngã xuống. Làm sau hắn có thể để Bạch Như Ngọc sống trong lo lắng được?
Sau khi Bạch Như Ngọc cải tạo linh căn, trở thành linh căn biến dị cấp một, tự nhiên có thể thuận lợi trở thành đệ tử nội môn của tu tiên đại phái, con đường tu tiên sau này hẳn là thuận buồm xuôi gió. Long Tiêu Diêu không muốn vì bản thân mình mà làm chậm trễ tâm cảnh tu luyện của Bạch Như Ngọc, nếu nàng vừa tu luyện vừa lo lắng thì rất dễ bị tâm ma xâm lấn.
Long Tiêu Diêu không ngừng nhắc nhở chính mình. Bạch Như Ngọc là do mình nhận được ủy thác của Bạch Thiên Thành mà chiếu cố đến nàng, chính mình cũng vì thân thế tương tự nên mới đồng cảm với nàng. Đợi đến khi Ngọc Nữ Cung tuyển đệ tử, chính mình sẽ đưa nàng đi đúng hẹn.
Để tránh cho tình cảm của mình không thể kiềm chế được, Long Tiêu Diêu liền lấy lý do tu luyện, đa số thời gian đều tự nhốt mình trong phòng tu luyện, điều này khiến tu vi của hắn tiến nhanh, trước khi đến thời điểm Ngọc Nữ Cung tuyển đệ tử, hán đã đạt tới Trúc Cơ trung cấp.
Thấy thời gian Ngọc Nữ Cung tuyển đệ tử tới dần, Long Tiêu Diêu cũng sắp phải chia tay Bạch Như Ngọc, hắn cảm giác có chút phiền muộn, hy vọng thời gian có thể kéo dài một chút. Mà Bạch Như Ngọc cũng có vẻ không vui, không bao giờ khôi phục vẻ hoạt bát ngây thơ nữa. Trong nửa tháng thời gian trước khi đi tới Ngọc Nữ Cung, hai người đều tương đối trầm mặc, gặp nhau cũng không nói được gì.
Nhưng thời gian cũng không bởi vì con người muốn mà tạm dừng, đảo mắt đã tới thời điểm đi Ngọc Nữ Cung, Long Tiêu Diêu gọi Bạch Như Ngọc, định đưa nàng bay tới Hoa Sơn. Bạch Như Ngọc bần thần cúi đầu ra khỏi phòng, một lát sau liền ngẩng đầu nói: