Long Tiêu Diêu tuy rằng cũng từng nghĩ tới gia nhập môn phái tu tiên, sau đó việc tu luyện của mình sẽ được tu sĩ bậc cao chỉ điểm, có thể giảm bớt đi rất nhiều đường vòng. Nhưng bản thân hắn có quá nhiều bí mật, chỉ cần vô tình để lộ ra hắn có thể thi triển Pháp kỹ thuộc tính bất đồng, phỏng chừng lập tức sẽ khiến hắn rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Giới tu tiên quý báu nhất chính là công pháp đỉnh cấp, huống chi là công pháp có thể đột phá hạn chế thuộc tính ngũ hành.
Nhưng hiện giờ Long Tiêu Diêu thân dừng chân ở Huyền Không Phái, lại có Tinh Huyết Bài ở trong tay đối phương nắm giữ, nếu đối phương trở mặt thì ngay cả chạy trốn cũng không có khả năng.
Rơi vào đường cùng, Long Tiêu Diêu chỉ phải bày tỏ với tu sĩ Nguyên Anh kia, tuy rằng bản thân mình rất muốn gia nhập Huyền Không Phái, nhưng phải bẩm báo rõ ràng với sư phụ, chỉ có sư phụ đồng ý hắn mới có thể gia nhập.
Tu sĩ Nguyên Anh thoáng hơi trầm ngâm nhưng cũng không có nói gì thêm nữa. Đương nhiên điều này chủ yếu vẫn là lời nói của Long Tiêu Diêu hợp tình hợp lý, hơn nữa lại vừa khéo phù hợp với suy đoán của họ, cho nên không có dẫn tới hoài nghi.
Những ngày tiếp theo Long Tiêu Diêu cũng trải qua thập phần yên ổn, mỗi ngày ban ngày thì đọc sách ở Tàng Kinh Các, buổi tối ở trong động phủ được phân phối cho mình tu luyện. Mà tu sĩ Nguyên Anh kia mỗi tháng gặp hắn một lần hỏi về vấn đề tu luyện, nhưng thật ra giải đáp rất tỉ mỉ chi tiết, giúp hắn cảm giác được lợi không phải ít.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu đưa ra một số vấn đề lại rất cơ sở thường thức, làm cho tu sĩ Nguyên Anh kia cảm thấy hơi có chút khó tin. Sau khi vài lần đưa ra vấn đề hắn nhìn ra thần sắc khác thường của tu sĩ kia, cũng đoán được vấn đề của mình đưa ra có thể chính là vấn đề thông thường phổ biến nhất trong giới tu tiên, nên đối phương đã sinh ra một chút hoài nghi.
Vì thế, trong một lần nói chuyện phiếm, khi tu sĩ kia nói bóng nói gió hỏi tình huống của sư phụ hắn, hắn “lộ ra” bản thân sư phụ của hắn năm xưa cũng là tán tu, Sau đó vẫn luôn lánh đời ẩn tu, chưa bao giờ thật sự bước vào giới tu tiên. Tuy rằng loại sự tình này có vẻ hơi ly kỳ, nhưng vị tu sĩ này cũng ít nhiều hiểu được một chút vì sao lý luận tu tiên của hắn có vẻ thiển cận như thế.
Ngày tháng rất nhanh trôi đi, đảo mắt đã qua ba tháng. Trong thời gian này, trận chiến giữa chính tà vẫn tiến hành với quy mô nhỏ, thậm chí đã trở thành chiến trường của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ và Kim Đan Kỳ, tuy nhiên thương vong cũng không nhỏ.
Thẳng đến tháng thứ tư, Quỷ tu đột nhiên phát động công kích đại quy mô, chính đạo không kịp đề phòng, lại bị liên tiếp cướp mất đi hơn mười trận địa tuyến đầu, hơn nữa tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn cũng có một số bị chết. Mà ngay lúc Quỷ tu phát động công kích mãnh liệt ngày thứ ba, rất nhiều Quỷ tu xuất hiện ở phụ cận Hàn Tuyền, từ bốn phía bao vây Hàn Tuyền.
Hiện giờ Hàn Tuyền có tu sĩ Phi Thăng tọa trấn, nhưng dựa theo hiệp nghị của song phương chính tà, tu sĩ Phi Thăng Kỳ thì không thể tùy tiện ra tay.
Bởi vì Hàn Tuyền là mục tiêu tranh đoạt trọng điểm của song phương, tu sĩ Trường Bạch Kiếm Tông và Bàn Nhược Tự cũng có không ít người chạy tới đây hiệp trợ phòng ngự. Hiện giờ Hàn Tuyền nơi này tụ tập hơn hai mươi tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cùng với hơn ba trăm tu sĩ Kim Đan Kỳ, đệ tử Trúc Cơ Kỳ càng nhiều đạt tới hơn một ngàn. Hơn nữa Hàn Tuyền còn có Pháp trận bảo hộ, những Quỷ tu kia thật ra cũng không thể công phá nhanh chóng được.
Từ lúc Quỷ tu bắt đầu vây công Hàn Tuyền, Long Tiêu Diêu được phân phối nhiệm vụ phòng ngự, hắn phụ trách chính là nhiệm vụ phòng ngự ở mặt Tây Hàn Tuyền, mà người chỉ huy bên này cũng chính là tu sĩ Nguyên Anh của Huyền Không Phái phụ trách chỉ đạo hắn tu luyện.
Tuy rằng ba phái chung sức tiến hành phòng ngự, nhưng đệ tử ba phái vẫn tương đối rất khó phối hợp tự nhiên, về mặt phân phối nhiệm vụ phòng ngự vẫn là làm theo ý mình.
Bởi vì bản thân Hàn Tuyền chính là thuộc về bản địa của Huyền Không Phái, người tu tiên nhiều nhất ở đây đương nhiên là đệ tử của Huyền Không Phái, bọn họ phụ trách phòng ngự hai hướng, mà hai hướng còn lại thì chỉ phái ra đệ tử khống chế Pháp trận phối hợp với tu sĩ của hai phái kia cùng phòng ngự.
Long Tiêu Diêu tuy rằng đứng ở trận địa phòng ngự tuyến phía Tây của Huyền Không Phái, nhưng đối với hắn cũng không có khác biệt lớn lắm, hắn đối mặt với người tu tiên quanh mình CŨNG như nhau đều không quen biết, càng đừng nói tới phối hợp với nhau. Hắn chỉ là định tìm kiếm cơ hội, giết chết địch nhân cho đủ số, tranh thủ sớm ngày rời khỏi chốn thị phi này.
Sau khi Quỷ tu vây khốn Hàn Tuyền, lập tức triển khai công kích đợt thứ nhất. Nhưng mà, công kích lần này rõ ràng thuộc loại công kích mang tính dò xét thử nghiệm, tiến hành công kích đều chỉ là tu sĩ Kim Đan, Trúc Cơ Kỳ, chỉ có vài tên Quỷ tu Nguyên Anh Kỳ ở xa xa phía sau chỉ huy.
Long Tiêu Diêu tuy rằng cũng cảm giác có chút kỳ quái, nhưng cũng không để ý lắm tới hành động cổ quái của bọn Quỷ tu này. Dưới yểm hộ của kết giới Pháp trận, hắn có thể không lo lắng vấn đề phòng ngự, mà yên tâm khống chế Lôi Điện Kiếm tiến hành công kích Quỷ tu Kim Đan.
Lôi Điện Kiếm vốn đã khắc chế Quỷ tu, hơn nữa Lôi Điện Kiếm của Long Tiêu Diêu đạt tới cấp bậc Pháp bảo hạ phẩm, Quỷ tu Kim Đan bình thường rất khó chống đỡ. Mà hắn đương nhiên chỉ coi trọng số lượng không nặng về chất lượng, chuyên môn lựa chọn Quỷ tu Kim Đan tương đối yếu kém tiến hành công kích, cố gắng mau chóng đạt thành quy định số lượng giết địch của Huyền Không Phái.
Quỷ tu công kích đợt thứ nhất rất nhanh liền kết thúc, những Quỷ tu Nguyên Anh ở phía sau phát ra một tiếng gào thét, đám Quỷ tu đều thối lui về phía sau. Tuy nhiên, thời gian tuy rằng không lâu, nhưng Long Tiêu Diêu vẫn là bắt lấy cơ hội, trước sau giết chết hai gã Quỷ tu Kim Đan.
Đợt công kích thứ nhất cũng chưa tạo thành uy hiếp gì cho bên phòng ngự, nhưng Long Tiêu Diêu đương nhiên không nghĩ rằng trận công phòng chiến này có thể thoải mái vượt qua, hắn đã phát hiện rất đông đúc Quỷ tu di chuyển, tập kết, ở ngoài mấy dặm. Trận chiến thật sự còn chưa bắt đầu.
Ước chừng một lúc lâu sau, Long Tiêu Diêu phát hiện Quỷ tu ở tuyến phía Tây bắt đầu tiến tới gần Pháp trận, mà khi đoàn Quỷ tu này tới cách Pháp trận chừng một dặm, đội ngũ Quỷ tu ngừng lại. Tiếp theo, những Quỷ tu kia đều lấy ra trận kỳ, rồi ở tại chỗ bắt đầu thi pháp, rõ ràng là định dựa vào lực của Pháp trận để công kích Pháp trận phòng ngự của bọn họ.
Long Tiêu Diêu cũng không biết Quỷ tu đang phát động Pháp trận, hắn bất kể là Pháp trận, Pháp phù, hay là luyện đan, luyện khí, bình thường đều theo nguyên tắc thực dụng, nghĩa là chỉ khi nào có ích lợi cho mình hắn mới học tập. Nên biết rằng, những môn tạp học này đều rất thâm sâu uyên bác, cho dù dùng thời gian cả đời phỏng chừng cũng khó học được thông suốt, hắn cũng không muốn lãng phí nhiều thời gian và tinh lực.
Nhưng mà, Long Tiêu Diêu không biết, cũng không có nghĩa là tu sĩ Huyền Không Phái cũng đều không biết. Ngay lúc Quỷ tu phát động Pháp trận, trống rỗng xuất hiện một màn sương mờ màu xanh rộng lớn, mắt thấy càng ngày càng đậm đặc.
Một tu sĩ Nguyên Anh của Huyền Không Phái phụ trách phòng ngự tuyến Tây vừa thấy thế la lớn:
- Mọi người cẩn thận! Đây là Âm Linh Đại Trận của Quỷ tu! Những âm linh khí kia có tác dụng ăn mòn, đừng cho khói xanh đó dính vào pháp khí! Các đạo hữu tu luyện công pháp thuộc tính hỏa và thuộc tính Phong lôi phụ trách xua tan khói xanh! Đệ tử khống chế Pháp trận bất cứ lúc nào phải chú ý tới tình trạng của kết giới!
Long Tiêu Diêu tự mình cũng cảm nhận trong đám khói xanh này ẩn chứa khí tức âm linh, cái gọi là âm linh kỳ thật chính là năng lượng linh khí của âm hồn tiêu tán. Bởi vì hắn hấp thu rất nhiều hồn phách, nên cảm nhận đối với năng lượng của âm linh nhạy cảm hơn xa so với tu sĩ bình thường. Hắn bất đắc dĩ thở dài, hiện giờ nếu trận phòng ngự này bị phá vỡ, ở trong loạn chiến hắn cũng sẽ tăng thêm nguy hiểm thật lớn. Hiện tại hắn chỉ phải cùng các người tu tiên khác tận lực bảo hộ Pháp trận.