Bởi vì Thiên Phạt Qua Bích rất nguy hiểm, muốn đi vào khu vực trung tâm lôi điện thì ít nhất phải là tu sĩ Kim Đan Kỳ. Từ khi Thiên Sơn Kiếm Phái chiếm cứ Thiên Phạt Qua Bích và thành lập phân nhánh cũng phái tới một gã đại tu sĩ tự mình tọa trấn, cho thấy môn phái này coi trọng nơi này ra sao.
Tuy nhiên, Thiên Sơn Kiếm Phái cũng không hoàn toàn cấm những người tu tiên khác tiến vào sa mạc tầm bảo, chỉ cần giao nộp linh thạch là có thể tiến vào sa mạc. Nhưng khu vực lôi điện ở trung tâm sa mạc lại không tùy tiện cho người khác tiến vào. Nếu tính tiến vào đó tầm bảo thì người tu tiên không được mang theo bất cứ vật phẩm trữ vật nào, chỉ có thể sử dụng túi trữ vật đặc chế của Thiên Sơn Kiếm Phái. Nếu phát hiện tài liệu tiên phẩm thì phải cho Thiên Sơn Kiếm Phái mua lại.
Giới tu tiên đất liền gần như chỉ có hai người tu luyện công pháp thuộc tính lôi đạt tới cảnh giới đại tu sĩ, mà đại tu sĩ thuộc tính lôi duy nhất của Thần Châu Đại Lục chính là của Thiên Sơn Kiếm Phái, cũng là vị đại tu sĩ thủ hộ ở Thiên Phạt Qua Bích. Không có đại tu sĩ nào chịu làm phu khuân vác làm người sưu tầm tài liệu cả, tự nhiên cũng không có người nào dám phản đối quy định này của Thiên Sơn Kiếm Phái.
Khu vực lôi điện trong Thiên Phạt Qua Bích ẩn chứa năng lượng pháp tắc lôi điện, khiến cho thần thức người tu tiên ở trong khu vực này bị hạn chế rất nhiều, phạm vi ngoại phóng không bằng một phần trăm bình thường. Hơn nữa, lôi điện ở khu vực này cũng có quy tắc khác biệt với ngoại giới, uy lực cũng mạnh mẽ hơn, thậm chí có số tiếp cận thiên kiếp. Trong khu vực này gần như không có bất cứ sinh vật nào tồn tại, cũng chính là tử địa của Thiên Phạt Qua Bích.
Long Tiêu Diêu cũng không lo lắng lôi điện, thậm chí còn có chút chờ mong. Chỉ là Thiên Phạt Qua Bích có tu sĩ Thiên Sơn Kiếm Phái tuần tra, hắn lo lắng đánh động người khác nên không thể không kiêng nể gì hấp thu năng lượng lôi điện được. Diện tích khu vực lôi điện vốn không lớn, tu sĩ tiến vào nơi đó tất nhiên sẽ bị phát hiện, tài liệu sưu tầm đi ra còn bị Thiên Sơn Kiếm Phái kiểm tra, nếu làm không khéo còn mang tới không ít phiền toái.
Đương nhiên, với tu vi hiện tại của Long Tiêu Diêu, không chỉ nói những tu sĩ phụ trách tuần tra, cho dù là đại tu sĩ tọa trấn nơi này cũng không tạo thành uy hiếp quá lớn đối với hắn. Nhưng hắn chung quy cũng không muốn gây thù chuốc oán, tuy rằng khinh thường hành vi chiếm cứ Thiên Phạt Qua Bích của Thiên Sơn Kiếm Phái nhưng không vì thế mà khai chiến với một đại phái.
Sau khi biết đại khái về sa mạc, Long Tiêu Diêu liền rời khỏi phường thị, trực tiếp bay về phía Quản Lý Điện của Thiên Sơn Kiếm Phái ở phía Nam sa mạc. Quản Lý Điện phụ trách quản lý các tu sĩ tiến vào sa mạc, vì tài liệu kém cỏi nhất trong Thiên Phạt Qua Bích cũng là cao cấp cho nên mức phí tiến vào cũng không thấp, mỗi tháng cần giao nộp một ngàn linh thạch.
Sau khi giao nộp linh thạch, Long Tiêu Diêu trực tiếp bay vào Thiên Phạt Qua Bích, ở bên ngoài thi thoảng CŨNG gặp được lôi điện đánh xuống, thần thức người tu tiên CŨNG không bị trở ngại gì. Tuy nhiên, ở khu vực bên ngoài lại có không ít yêu thú loại nhỏ. Nhưng yêu thú này đa phần đạt tới cấp bảy, cấp tám, cũng có kịch độc, thường xuyên đánh lén những tu sĩ đi ngang qua. Do vậy có không ít tu sĩ vì thế mà ngã xuống.
Long Tiêu Diêu vẫn không lãng phí thời gian ở bên ngoài mà trực tiếp bay vào khu vực lôi điện ở trung ương Thiên Phạt Qua Bích. Bên ngoài khu vực trung tâm này, Thiên Sơn Kiếm Phái kiến tạo rất nhiều động phủ, dành cho những tu sĩ phụ trách canh giác nghỉ lại. Mà tên đại tu sĩ tọa trấn nơi này bình thường cũng tu luyện ở đây.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu chỉ hiển lộ tu vi Nguyên Anh sơ giai nhưng đệ tử phụ trách tuần tra nơi này chỉ là Kim Đan Kỳ, do đó không dám chậm trễ với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Hắn giao ra một nhẫn trữ vật đã chuẩn bị từ trước ra, cầm lấy túi trữ vật của Thiên Sơn Kiếm Phái rồi bay vào khu vực trung tâm lôi điện.
Long Tiêu Diêu ở bên ngoài khu vực lôi điện tế ra Ngũ Hành Tháp để tự vệ, tốc độ cũng giảm xuống, dùng thần thông Giám Bảo cảm thụ khí tức phía dưới. Sau khi tiến vào sâu trăm dặm, hắn tìm được mấy khối tài liệu đỉnh cấp thuộc tính lôi phía dưới. Sau đó, hắn liền thu hồi Ngũ Hành Tháp, để lôi điện trực tiếp đánh lên người mình xem sao.
Lôi điện này tuy rằng cường đại hơn bình thường nhưng so với thiên kiếp của Long Tiêu Diêu thì còn thua xa. Nhưng mà lôi điện nơi này lại không có pháp tắc thiên kiếp, hắn gần như không thể hấp thu được năng lượng trong đó. Dù thần thông Phệ Linh của hắn dù có thể chuyển hóa một phần năng lượng cho mình dùng, được chừng một phần mười nhưng kém xa so với trực tiếp hấp thu lôi điện.
Những lôi điện này còn khiến thân thể hắn có chút thương tổn, may mà loại thương tổn này lại không quá nghiêm trọng, thần thông tự lành của hắn có thể nhanh chóng chữa trị. Hơn nữa, lôi điện không ngừng xâm nhập vào cơ thể hắn thì CŨNG có tác dụng rèn luyện thân thể vốn đã cực kỳ cường hãn của hắn. Cho nên, hắn không dùng tới Ngũ Hành Tháp hộ thân, mặc cho lôi điện đánh lên người mình.
Khi Long Tiêu Diêu xâm nhập vào sâu chừng ba trăm dặm thì lôi điện đánh xuống càng lúc càng dày đặc, phạm vi tra xét của thần thức cũng giảm xuống chỉ còn vài dặm. Tuy nhiên, thần thông giám bảo của hắn vẫn không bị ảnh hưởng, trước sau tìm được hai khối tài liệu tiên cấp.
Sau khi xâm nhập vào khu vực lôi điện chừng bốn trăm dặm, lôi điện đánh xuống càng lúc càng dày đặc, uy lực cũng gia tăng không ít. Theo xâm nhập, hắn cũng có chút không chịu đựng nổi số lôi điện đánh lên người, tuy rằng thương thế có thể nhanh chóng tự lành nhưng thương thế lôi điện gây ra càng lúc càng nghiêm trọng. chân khí tiêu hao cũng ngày càng nhiều, buộc hắn phải tế ra Ngũ Hành Tháp để hộ thể.
Long Tiêu Diêu hiện ở trong trung tâm khu vực lôi điện. Qua chừng mười ngày, hắn trước sau phát hiện được mấy khối tài liệu tiên phẩm, khiến hắn vô cùng hài lòng. Chỉ là chân khí tiêu hao nơi này vô cùng nghiêm trọng, nếu không phải đã thăng cấp lên đại tu sĩ, hắn chỉ sợ căn bản không thể kiên trì tới hiện tại.
Long Tiêu Diêu lại phi hành thêm một đoạn về phía trước, tính toán tìm kiếm thêm một chút rồi rời đi. Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị rời khỏi nơi này thì thần thông Giám Bảo đột nhiên truyền ra tin tức bảo vật mãnh liệt, mà khí tức của kiện bảo vật kia cũng chính là ở phạm vi mấy dặm quanh khu vực trung tâm lôi điện.
Khoảng cách ảnh hưởng tới thần thông giám bảo phụ thuộc vào cấp bậc của bảo vật. Nếu chỉ là tài liệu cao cấp thuộc tính lôi thì dù miễn cưỡng cũng coi là bảo vật, khoảng cách cảm ứng chỉ có mấy thước. Mà tài liệu đỉnh cấp thì khoảng cách cảm ứng đạt tới trăm thước, nếu là tài liệu tiên cấp thì khoảng cách đạt tới hơn ngàn thước.
Nhưng lần này, Long Tiêu Diêu lại cảm ứng được bảo vật cách xa mấy dặm, điều này khiến hắn không khỏi giật mình. Hắn vốn tu vi có hạn, khoảng cách cảm ứng của thần thông Giám Bảo cũng chưa đạt tới độ đó. Mãi cho tới khi hắn thăng cấp đại tu sĩ, vì hấp thu năng lượng pháp tắc cho nên năng lực các loại thần thông đều gia tăng trên diện rộng; năng lực cảm ứng bảo vật cũng theo đó tăng vọt.
Nhưng mà, cách xa mấy dặm đã có thể cảm ứng được bảo vật như hôm nay thì đúng là lần đầu tiên. Long Tiêu Diêu đương nhiên không chịu từ bỏ cơ duyên này. Tuy vậy, dù chỉ là khoảng cách vài dặm nhưng mật độ và cường độ lôi điện đánh xuống nơi này đã gia tăng rất nhiều, thần thức cũng không thể thăm dò tới nơi đó.