Thú Thần Tu Tiên 1

Chương 463: Chương 463: Trung tâm lôi điện






Long Tiêu Diêu cũng thuận lợi vượt qua ba dặm, chỉ còn cách bảo vật kia chừng một dặm nữa mà thôi. Nhưng phạm vi một dặm này, mật độ lôi điện lại bắt đầu gia tăng, gần như mỗi trăm thước, số lượng lôi điện lại gấp đôi. Với Ngũ Hành Tháp hộ thể, dù có thể ngăn cản lôi điện đánh xuống nhưng mỗi khắc hắn đều cần rót chân khí vào để duy trì nó ổn định.

Sau khi đi thêm được trăm thước, chân khí Long Tiêu Diêu lại tiêu hao nhanh hơn khiến hắn không thể không thay đổi sách lược. Nếu không, hắn căn bản không thể đi tới được khu vực trung tâm lôi điện, tất nhiên cũng không thể thu được bảo vật kia. Nhưng mà khu vực này dày đặc lôi điện, những thần thông không gian căn bản không thể thi triển được.

Long Tiêu Diêu liền lui ra sau vài dặm. Hắn không xông vào nữa mà bằng vào Ngũ Hành Tháp, ngồi xếp bằng bên trong tu luyện. Hắn tuy rằng không hấp thu lôi điện nơi này như hấp thu thiên kiếp chi lôi nhưng thân thể cũng dần thích ứng. Năng lượng lôi điện nơi này vô cùng dư thừa, chuyển hóa ra rất nhiều lôi linh khí. Hắn có thể hấp thu linh khí đủ loại thuộc tính cho nên tu luyện nơi này cũng không tồi.

Cộng thêm bản thân Long Tiêu Diêu có thần thông Phệ Linh, cũng chuyển hóa một phần năng lượng lôi điện thành chân khí của hắn. Dù rằng lôi điện có thể làm hắn bị thương nhưng lại không nghiêm trọng, có thần thông tự lành và đủ chân khí duy trì, chút thương tổn nho nhỏ ấy căn bản không cần nhắc tới.

Long Tiêu Diêu chuyên tâm tu luyện trong khu vực lôi điện này, tu vi cũng tăng tiến nhanh hơn động phủ ở Ngoại Hải hai thành. Quan trọng nhất chính là thân thể hắn lúc nào cũng được lôi điện rèn luyện, cường độ thân thể đang không ngừng gia tăng.

Khi thân thể Long Tiêu Diêu có thể thích ứng được với lôi điện đánh xuống, hắn liền đi sâu vào thêm một đoạn, tới chỗ lôi điện có thể gây thương tổn cho hắn rồi tại chỗ tu luyện tiếp. Ở sâu trong khu vực lôi điện này, căn bản không có yêu thú, độc trùng tồn tại, cũng không bị những người tu tiên khác quấy rầy. Mà tên đại tu sĩ kia lại cũng không mấy khi đi vào đây cho nên hắn rất yên tâm tu luyện.

Long Tiêu Diêu dần xâm nhập sâu vào trong khu vực trung tâm lôi điện, hiện hắn đã có thể ngồi tu luyện ở nơi chỉ cách bảo vật kia không tới một dặm. Nhưng mà, lộ trình một dặm này, cường độ và mật độ lôi điện vượt xa bên ngoài, cứ đi vào mỗi mười thước lại cần hơn mười ngày thích nghi.

Tuy nhiên, theo Long Tiêu Diêu thâm nhập sâu vào, tiến cảnh tu luyện của hắn cũng càng được đề cao. Hiện tại, so với tu luyện ở Di Lạc Chủ Đảo, hắn đã tu luyện nhanh hơn năm thành. Vì vậy, hắn không hề nóng nảy, chỉ chuyên tâm tu luyện mà thôi.

Long Tiêu Diêu vốn từng tu luyện ở Di Lạc Chủ Đảo hai năm, tiến cảnh tu luyện vô cùng hữu hạn. Sau khi tiến vào đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ, vì dược thảo khan hiếm, linh khí loãng trong khi nhu cầu năng lượng quá mức khổng lồ, mỗi lần thăng cấp đều phải trải qua thiên tân vạn khổ, muốn tiến một bước cũng vô cùng gian nan. Trừ khi có thể tìm được thiên tài địa bảo hoặc cơ duyên đặc thù thì dù tiêu phí cả trăm năm cũng khó có thể thăng cấp.

Long Tiêu Diêu vì trong Vạn Thú Lệnh có rất nhiều dược thảo vạn năm, lại có Thần Nông Tiên Đỉnh phụ trợ cho nên có thể luyện chế nhiều đan dược cực phẩm cho Phi Thăng Kỳ. Loại đan dược này đối với những đại tu sĩ khác có thể nói là “vạn kim khó cầu” mà hắn cứ mười ngày lại dùng một viên. Đây là do năng lượng ẩn chứa bên trong quá lớn, hắn cần chừng mười ngày mới có thể hoàn toàn tiêu hóa, hấp thu.

Nhưng mà vì thực lực cường đại, nhu cầu chân nguyên để thăng cấp của hắn hiện tại tương đương với đại tu sĩ trung giai cần để thăng cấp. Toàn bộ Ngoại Hải hiện cũng chỉ có hai vị đại tu sĩ cao giai, từ đó cho thấy muốn thăng cấp từ trung giai lên cao giai khó khăn như thế nào. Hắn tuy rằng có được đan dược dồi dào nhưng tiến cảnh tu vi thực tế cũng rất chậm chạp.

Tuy nhiên, hiệu quả của đan dược cực phẩm chung quy không hề đơn giản, thực lực chân thật của hắn đang luôn chậm rãi gia tăng, hiện tại có thể thu được tiến cảnh, tất nhiên tận dụng nơi này để tu luyện.

Lại qua năm năm. Long Tiêu Diêu hiện chỉ còn cách vị trí bảo vật kia không tới trăm thước. Có lẽ vì hậu tích bộc phát, hắn rốt cục đã thăng cấp tới Phi Thăng Kỳ cấp hai qua sáu năm ở nơi này.

Đại tu sĩ Phi Thăng Kỳ thăng cấp không chỉ cần tích lũy chân nguyên mà còn cần sự phối hợp của đạo cảnh. Chỉ có ngộ đạo đạt tới cảnh giới tương ứng thì tu vi mới có thể tăng lên. Long Tiêu Diêu khi tu luyện ở Di Lạc Chủ Đảo, đã từng chuyên tâm ngộ đạo, mà ở Cực Bắc Phong Bạo và ở Thiên Phạt Qua Bích này lại chuyên tâm hấp thu lực lượng pháp tắc, cảnh giới ngộ đạo tự nhiên đã gia tăng trước một bước.

Tu vi Long Tiêu Diêu gia tăng, thực lực tất nhiên cũng tăng nhiều, lại dần thích ứng với năng lượng lôi điện. Sau khi dùng thời gian mấy tháng để ổn định tu vi, không ngờ hắn chỉ còn cách nơi bảo vật chừng năm mươi thước nữa.

Trong lòng Long Tiêu Diêu nóng lòng đi tìm kiếm tài liệu Tịch Diệt Phong Nhãn để luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận cho nên cũng không ham hố dừng lại nơi này tu luyện nữa mà đẩy nhanh tốc độ xâm nhập khu vực trung tâm lôi điện. Chung quy, pháp khí sau khi luyện chế ra cần thời gian tẩm bổ mới phát huy ra hết uy lực của mình, mà nơi này cũng sẽ không chạy đi đâu mất, tương lai hắn có thể quay về đây tu luyện.

Chỉ là, trong khoảng cách ngắn ngủi này, cường độ và mật độ lôi điện lại gia tăng trên diện rộng, gần như đi thêm mười thước thì năng lượng lôi điện gia tăng thêm năm thành. Dù hiện tại Long Tiêu Diêu đã thích ứng với lôi điện hơn nhiều, thể chất cũng đã gia tăng trên diện rộng nhưng cũng không thể chịu đựng lôi điện mãnh liệt như vậy. Mỗi lần tiến tới, hắn chỉ có thể đi sâu vào năm thước mà thôi.

Tuy nhiên, năng lượng lôi điện gia tăng cũng khiến tiến cảnh tu luyện của Long Tiêu Diêu gia tăng, hiệu quả rèn luyện thể chất cũng gia tăng rất rõ ràng.

Đảo mắt, nửa năm nữa lại qua, Long Tiêu Diêu rốt cục chỉ còn cách bảo vật chừng mười thước, đã có thể dùng thần thức tra xét. Dù bị lôi điện quấy nhiễu, thần thức tra xét có chút mơ hồ nhưng đại khái có thể nhận ra cảnh vật nơi đó. Tuy nhiên, hắn chưa phát hiện ra tài liệu gì mà mặt đất lại có dạng như bột phấn, tuy nhiên trên đó lại lưu chuyển một tầng điện lưu màu lam.

Long Tiêu Diêu cũng không trì hoãn thêm nữa, trực tiếp chịu đựng lôi điện đi tới vị trí bảo vật. Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức của bảo vật từ trong lòng đất, vì thế tế ra phi kiếm, ý đồ đào móc nó lên. Nhưng mà phi kiếm vừa xuất ra, đại lượng lôi điện liền hội tụ đánh lên nó. Phi kiếm lúc này không thể khống chế, rơi xuống mặt đất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.