Ngay trong trăm ngày khi Long Tiêu Diêu tiến vào trong Hàn Tuyền luyện thể thì tứ đại phái Quỷ tu tại sông băng Tuyết Vực đạt thành hiệp nghị, phát động công kích Tuyết Nguyên Sâm Lâm. Trường Bạch Kiếm Tông và Huyền Không Phái đứng mũi chịu sào, tuy nhiên chính đạo luôn luôn giám thị hành động của Quỷ tu, cũng không phải là không có chuẩn bị gì.
Mà Bàn Nhược Tự Phật tu cũng thủ tín, nhanh chóng gia nhập vào trận chiến. Kết quả là Song phương chính tà rơi vào trạng thái giằng co. Tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Song phương triển khai một hồi đại chiến, tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Quỷ tu nhiều hơn, nhưng công pháp của Phật tu Bàn Nhược Tự lại có tác dụng khắc chế đối phương. Kết quả đại chiến là Song phương đều có vài tu sĩ Phi Thăng Kỳ bị thương nhưng không ai chết, đơn giản là đánh ngang tay.
Sau đó tu sĩ Phi Thăng Kỳ của Song phương hiệp nghị không tham gia đại chiến lần này, để các tu sĩ khác chiến đấu. Mà tu sĩ Phi Thăng Kỳ vào cuối cùng mới tiến hành quyết chiến một lần nữa.
Chiến đấu sau đó, Song phương đều đưa tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ vào. Quỷ tu hơn ở số lượng đông đảo mà tu sĩ chính đạo lại dựa vào Pháp trận cố thủ. Tuy rằng toàn trường là chính đạo bị rơi vào thế bị động nhưng vẫn chưa gặp phải hậu quả gì quá lớn.
Thời gian trăm ngày luyện thể đã hết, cấm chế ở sơn động của Long Tiêu Diêu tự động biến mất. Thật ra Huyền Không Phái đã tính kỹ rồi, dùng linh thạch chỉ vừa đủ để cung cấp năng lượng cho Pháp trận vận chuyển trăm ngày.
Long Tiêu Diêu thấy vậy cũng không trì hoãn thêm, cất bước ra khỏi sơn động. Nhưng tên tu sĩ quản lý sơn động ở bên ngoài lại ngăn hắn lại, dẫn hắn tới một phòng ốc cao lớn.
Long Tiêu Diêu thấy thế thì thầm nhíu mày, chỉ sợ là lại có phiền toái rồi. Nhưng bản thân hắn đang ở trong trọng địa của Huyền Không Phái, biết rõ nơi này có không ít cao thủ tọa trấn nên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ còn cách đi theo tu sĩ kia.
Trong phòng nọ có ba gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đang ngồi, trong đó một người dứt khoát nói với Long Tiêu Diêu:
- Quỷ tu của sông băng Tuyết Vực hiện giờ đã chính thức khai chiến với chính đạo ta. Nếu đã tiến vào đại chiến chính tà thì cứ theo lệ thường của giới tu tiên, tất cả tu sĩ đều phải chịu điều động tham gia đại chiến. Đạo hữu hiện giờ đã hoàn thành việc dùng Hàn Tuyền luyện thể, cũng coi như có lợi rồi. Hiện tại ngươi tạm thời phải gia nhập vào Huyền Không Phái tham chiến.
Long Tiêu Diêu nghe vậy thì sắc mặt hơi khó coi, định cãi lại đối phương là mình có thể đi vào Hàn Tuyền là do đã giết được một Quỷ tu Nguyên Anh Kỳ.
Nhưng hắn còn chưa mở miệng thì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia lại tiếp tục nói:
- Tất cả người tu tiên ở phụ cần đều đã được điều động, nếu không phục tùng mệnh lệnh thì sẽ trở thành công địch của chính đạo. Tuy nhiên ta biết ngươi từng giết chết Quỷ tu Nguyên Anh Kỳ, cũng coi như đã lập được chiến công. Chúng ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Lần đại chiến này không biết sẽ mất bao lâu nhưng chỉ cần ngươi giết được ba Quỷ tu Nguyên Anh Kỳ hoặc mười tên Kim Đan Kỳ thì có thể rời đi. Trong đại chiến chúng ta có thể đối đãi giống hệt như đệ tử của bổn môn, dù là chỉ điểm trên phương diện tu luyện thì ngươi cũng có đãi ngộ như đệ tử của Huyền Không Phái.
Long Tiêu Diêu nghe vậy thì biết tranh cãi nữa cũng chẳng có tác dụng gì. Hắn có thể cảm thấy ở phía sau phòng này còn có một vị tu sĩ mạnh hơn, căn bản không cho phép hắn cò kè mặc cả. Lại nghĩ bản thân mình đều tự tu luyện, có được tu sĩ Nguyên Anh Kỳ chỉ điểm một chút thì cũng coi là có chút cơ duyên.
Nhưng Long Tiêu Diêu không thể ngờ nổi chính là sau khi hắn đáp ứng tham chiến xong thì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nọ liền lấy ra một khối huyết bài cho hắn nhỏ một giọt máu tươi lên đó.
Tác dụng của huyết bài chủ yếu là nắm giữ vị trí của tu sĩ, sau khi tu sĩ bỏ mạng thì huyết bài sẽ ảm đạm đi. Hơn nữa huyết bài có thể thể hiện vị trí của tu sĩ bất cứ lúc nào, có thể truy tìm hành tung của tu sĩ trong vòng vạn dặm.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại chẳng thể nói gì. Đệ tử của đại phái tu tiên đều có huyết bài lưu lại ở môn phái. Đối phương nói là đối xử với mình như đệ tử trong môn phái rồi còn gì. Hơn nữa chỉ cần không có ý định bỏ chạy thì huyết bài quả thật không có hại gì đối với hắn, khiến hắn cũng chẳng nghĩ ra lý do gì để cự tuyệt.
Long Tiêu Diêu rơi vào đường cùng, phải nhỏ máu tươi của mình lên huyết bài, đồng thời cũng từ bỏ ý định bỏ trốn. Hiện giờ biện pháp duy nhất đó là không được lộ ra thực lực của mình trong đại chiến này. Nhiệm vụ giết ba tu sĩ Nguyên Anh Kỳ quả thực quá khó, khiến hắn cảm thấy khó có thể hoàn thành.
Thấy Long Tiêu Diêu dùng máu kích hoạt huyết bài rồi, một gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lập tức để đệ tử Kim Đan vừa dẫn hắn vào đi lĩnh lệnh bài và vật phẩm của đệ tử nội môn, cũng sắp xếp động phủ cho hắn.
Long Tiêu Diêu sở dĩ có thể có được đãi ngộ như vậy cũng là bởi vì hắn đã giết được một tu sĩ Quỷ tu Nguyên Anh Kỳ. Loại thực lực có thể giết đối thủ vượt cấp thì tuyệt đối đáng được tôn trọng trong giới tu tiên. Mà mấu chốt nhất chính là Huyền Không Phái bởi vậy cho rằng hắn có bối cảnh cường đại, cũng vì thế mới không cắt ngang một trăm ngày luyện thể của hắn.
Bọn họ vốn cho rằng Long Tiêu Diêu tất nhiên sẽ đưa ra sư môn để cự tuyệt tham chiến. Đến lúc đó bọn họ còn định lập thành liên hệ với sư môn của hắn, tiến tới lôi kéo thế lực của sư môn hắn tham gia đại chiến chính tà này.
Nhưng Long Tiêu Diêu lại không để lộ ra thế lực phía sau, đáp ứng tham gia trận chiến này. Bọn họ dù không biết là có nguyên nhân gì nhưng trong lòng cũng tính toán: Dù sao thì bọn họ cũng vẫn có thể lợi dụng Long Tiêu Diêu. Nếu hắn chết trong trận chiến chính tà này thì đến lúc đó thế lực sau lưng hắn sẽ báo thù đám Quỷ tu.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không biết được âm mưu trong lòng đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia. Hắn được tu sĩ Kim Đan kia dẫn đường, nhận lệnh bài thân phận, vật phẩm tu tiên, cũng được sắp xếp cho một gian nhà rộng mười mấy thước vuông.
Những vật phẩm tu tiên này đều là thứ Huyền Không Phái cấp cho đệ tử Kim Đan Kỳ trong phái, đương nhiên cũng không khiến Long Tiêu Diêu hứng thú. Nhưng khiến hắn hứng thú chính là một gian Tàng Kinh Các của Huyền Không Phái. Mà hắn chỉ cần có lệnh bài là có thể tùy ý xem bí tịch trong đó.
Đương nhiên đó cũng chỉ là những bí tịch tương đối bình thường của Huyền Không Phái mà thôi. Những bí tịch quý giá nhất thì đều gửi sâu trong Huyền Không Phái, đặt tại vị trí trọng yếu. Hơn nữa ở Tàng Kinh Các thì cũng phải đạt tới quyền hạn nhất định mới có thể đọc được bí tịch tương ứng.
Long Tiêu Diêu chưa bao giờ gia nhập môn phái nào, cũng chưa từng được đọc những kiến thức cơ sở của giới tu tiên, thế nên lựa chọn một số tri thức mà hắn thấy là hữu dụng trong đó để học tập, thậm chí còn học hỏi những điều cấm kỵ đối với bình cảnh khi tu luyện, hay dùng đan dược mà lúc trước mới chỉ được nghe tại Tu Tiên Đại Hội.
Hiện giờ đã có cơ hội, Long Tiêu Diêu quyết định đọc một số kiến thức thông thường mà giới tu tiên đều biết, có gì không hiểu thì lại thỉnh giáo một vài tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Long Tiêu Diêu mỗi ngày đều ở Tàng Kinh Các, hơn nữa hắn không ngờ lại bắt đầu tiến vào từ tầng triệt của đệ tử Luyện Khí Kỳ, bắt đầu đọc ngọc giản trong đó. Điều này khiến vài vị cao tầng của Huyền Không Phái bắt đầu sinh ra ý tưởng mới đối với hắn.