Long Tiêu Diêu vẫn dùng Thần Mục quan sát tình huống bên trong thông đạo, tránh bị lọt vào mai phục đánh lén của yêu thú. Người tu tiên bình thường đều dùng thần thức để tra xét. Thần thức nếu bị ngăn cách thì với quan sát của thị lực khó có thể chiếu cố chu toàn được. Phạm vi quan sát của thị lực chung quy hữu hạn, còn thua xa phạm vi bao trùm toàn diện của thần thức. Vì an toàn, hắn cũng chỉ có thể di chuyển với tốc độ chậm hơn.
Thông đạo cung điện này đi chừng hai ngàn ba trăm thước thì lại xuất hiện chuyển hướng, thị lực không thể giống như thần thức, tùy ý chuyển hướng như vậy. Mỗi lần tới chỗ quẹo, Long Tiêu Diêu đều rất cẩn thận. Hắn đi dọc theo thông đạo này hết cả ngày nhưng vẫn chưa phát hiện có gì nguy hiểm, nhưng Thần Mục lại phát hiện ra một cửa ngầm che dấu trên vách tường.
Cánh cửa ngầm này hoàn toàn hợp thành một thể với vách tường; tu sĩ bình thường căn bản không thể phát hiện ra. Long Tiêu Diêu thật cẩn thận mở ra cánh cửa này, bên trong là một đại mật thất rộng chừng vài thước, trong đó chất một đống tài liệu đỉnh cấp thuộc tính kim. Hắn đương nhiên không khách khí, thu hết toàn bộ số tài liệu này.
Ngày thứ hai khi tiến vào cung điện, Long Tiêu Diêu lần đầu tiên thấy được lối ra. Vốn thông đạo cung điện này là con đường duy nhất, đột nhiên xuất hiện một ngã tư, cần lựa chọn phương hướng, cũng không có chỉ dẫn nào cả.
Long Tiêu Diêu hơi do dự một chút rồi như lần lựa chọn một không gian quang cầu, hắn dùng phi kiếm tạo ra một kí hiệu trên mặt đất, tùy ý chọn thông đạo hình giữa đi tới.
Dọc theo thông đạo này, cuối cùng cũng là ngõ cụt nhưng lại có một cửa ngầm bí mật. Sau khi thu lấy đủ loại tài liệu đỉnh cấp thuộc tính hỏa trong mật thất này, hắn lại nhanh chóng quay lại thông đạo ban đầu.
Vì ở trong thông đạo hắn chưa gặp phải nguy hiểm gì cho nên hắn tận dụng thời gian, nhanh chóng quay lại. Ngay khi hắn về chỗ rẽ lúc đầu, hai mươi thước trước mặt hắn đã xuất hiện một nhóm người tu tiên đang dọc theo thông đạo tiến vào. Trong số này có bốn người là Kim Đan cao cấp, một người là Kim Đan trung cấp đỉnh Phong, tuổi nhìn qua cũng không nhỏ.
Khi Long Tiêu Diêu phát hiện ra năm người này, đối phương cũng đã phát hiện ra hắn. Thoáng sửng sốt, một lão già Kim Đan cao cấp trong số này, dường như là thủ lĩnh, khẽ nhếch miệng cười. Hắn CŨNG không nói ra lời gì; hiển nhiên đang truyền âm cho bốn người còn lại.
Tiếp theo, năm người kia đồng thời ra tay, bởi vì có tầng màng mỏng ngăn cách thần thức, không thể sử dụng pháp khí công kích, năm người liền thi triển pháp kỹ.
Long Tiêu Diêu vốn không để ý tới năm người đột nhiên xuất hiện này, người tu tiên Kim Đan Kỳ vốn căn bản không đủ tạo ra chút uy hiếp gì đối với hắn. Nhưng năm người sau khi đột nhiên phát động công kích, thần sắc hắn không khỏi trở nên trịnh trọng. Năm người kia không có linh căn biến dị mà phân biệt thi triển ra Pháp kỹ ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Nếu mỗi người trong năm người này xuất hiện một mình thì Long Tiêu Diêu thậm chí nắm chắc có thể giải quyết đối phương chỉ trong một chiêu. Nhưng năm người đồng thời xuất hiện, hơn nữa ra tay vô cùng ăn ý, hẳn là tác chiến với nhau rất thường xuyên. Một nhóm tu sĩ đầy đủ năm thuộc tính ngũ hành, lại thường xuyên luyện tập hợp tác, chỉ sợ cũng có thể thi triển ra Ngũ Hành Trận, khó đối phó hơn tu sĩ bình thường rất nhiều.
Mấu chốt nhất chính là ở chỗ trong cung điện này vì có màng mỏng ngăn cách thần thức, căn bản không thể vận dụng Pháp khí để công kích từ xa, nhưng có thể tế ra Pháp khí để phòng ngự gần người. Trong phiến không gian này, coi như dễ thủ khó công. Nếu đối phương thi triển Ngũ Hành Trận để phòng ngự, phối hợp với nhau thì chỉ sợ dù người có tu vi vượt xa bọn họ cũng thất thủ nhanh chóng.
Long Tiêu Diêu lúc này thần sắc bất động, tế ra Lôi Điện Tráo chuyên tân phòng ngự. Năm người này cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, lại sử dụng Pháp kỹ ngũ hành bình thường công kích, làm sao có thể công phá phòng ngự thuộc tính lôi được. Mà hắn lại sử dụng Kinh Lôi Quyết để tiến hành phản công.
Long Tiêu Diêu bố cục như vậy chỉ là vì để đối phương giảm bớt sự đề phòng, tìm cơ hội kích sát một người trong năm người này. Chỉ cần đối phương không thi triển Ngũ Hành Trận, hắn tự tin có thể thoải mái giải quyết những người này.
Nhưng mà người già thành tinh, lão già kia lại càng cẩn thận. Phát hiện ra Long Tiêu Diêu sử dụng Pháp kỹ thuộc tính lôi, lại chưa bị biểu hiện giả dối của hắn làm cho dao động, ngược lại còn âm thầm truyền âm cho bốn người còn lại. Chỉ thấy năm người đều tự lấy ra một tấm tiểu kỳ, thân mình trước sau thay đổi, nháy mắt hình thành Ngũ Hành Trận.
Long Tiêu Diêu âm thầm kêu khổ, sớm biết thế này còn không bằng thừa dịp đối phương chưa chuẩn bị liền hạ sát thủ. Nếu vừa ra tay đã thi triển tổ hợp thần thông, ít nhất đã có thể giải quyết một tên tu sĩ Kim Đan trung cấp kia.
Long Tiêu Diêu không biết lai lịch năm người này, đương nhiên cũng chỉ cho rằng đối phương là tu sĩ Kim Đan Kỳ bình thường. Thật ra năm người này cũng có bối cảnh không hề đơn giản. Bọn họ chính là Chấp sự của đại phái Nho tu Hoàng Kim Thư Viện. Năm người người vốn cùng thôn, đều chỉ có một loại linh căn cấp một, vừa lúc tổ hợp thành ngũ hành. Từ khi năm người này vừa tu luyện đã được xếp làm một tổ, cũng tu luyện công pháp Địa giai cao cấp.
Năm người này tu luyện cùng chỗ từ bé, tác chiến với nhau vô số lần. Bất kể là kinh nghiệm, hay là độ ăn ý trong phối hợp vượt xa những tu sĩ bình thường, hơn nữa. Hoàng Kim Thư Viện chuyên nghiên cứu Ngũ Hành Trận Pháp, là nguyên nhân khiến bọn họ đặc biệt coi trọng năm người. Năm người này bình thường liên thủ thi triển Ngũ Hành Trận Pháp, dù là trưởng lão Nguyên Anh Kỳ trong môn phái cũng rất khó chiếm được lợi thế.
Nữ tu duy nhất trong năm người này cũng chính là tu sĩ đạt tới Kim Đan trung cấp đỉnh Phong kia, hai mươi năm trước vì nóng lòng trùng kích Kim Đan cao cấp, kết quả là thất bại cho nên bị chân khí phản phệ mà bị thương. Tuy rằng trải qua hai mươi năm điều trị, tu vi đã khôi phục trung cấp đỉnh Phong nhân vì khí huyết hao tổn mà thọ nguyên giảm cực nhiều.
Năm người quyết định tham gia lần thí luyện Phiêu Miểu Viên này cũng là vì muốn tìm cơ duyên, thu được linh thảo để trợ giúp nữ tu kia đột phá Kim Đan cao cấp. Nếu không, nữ tu này cũng chỉ có nhiều nhất là hai ba mươi năm nữa sẽ hết thọ nguyên.
Năm người vốn đã trước sau tiến vào hai không gian, chiếm được một ít linh thảo nhưng đây là cơ hội ngàn năm một thuở, lại tự tin vào sự kỳ diệu của Ngũ Hành Trận Pháp, tu sĩ bình thường không phải là đối thủ khi bọn họ liên thủ cho nên sau khi đi ra không gian thứ hai, bọn họ lại tiếp tục tiến lên, không ngờ lại tiến nhập phiến không gian có cung điện này.
Lão già kia là người lớn tuổi nhất, cũng là người chỉ huy của năm người từ nhỏ, thái độ ứng xử luôn cẩn thận, hơn nữa, đối phương là linh căn thuộc tính lôi, linh căn biến dị có lực công kích mạnh nhất cho nên không dám có chút sơ suất nào, vẫn quyết định hợp thành Ngũ Hành Trận Pháp, cẩn thận đối địch.
Long Tiêu Diêu thấy đối thủ vẫn chưa mắc mưu mình, sau khi tạo thành Ngũ Hành Trận Pháp thì hai người thuộc tính kim và hỏa tiến hành dùng Pháp kỹ công kích, hai người thuộc tính thổ và mộc tiến hành phụ trợ.