Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không bỏ qua dược thảo quý hiếm này, về phần con Hùng Sư kia, hắn vốn tiến vào Phiêu Miểu Viên chính là để bắt giết yêu thú, thu thú hồn, hiện tại có cơ hội lại càng không thể bỏ qua.
Thực lực của yêu thú có liên quan mật thiết tới chủng loại của nó. Hùng Sư cấp tám thực lực tuyệt đối không thu kém Tuyết Nguyên Hổ cấp tám chút nào. Hắn lại không hiểu biết về đặc điểm của Hùng Sư, tất nhiên không dám đại ý. Hắn sau khi chuẩn bị trận bàn đầy đủ mới bay tới, hạ xuống cách Hùng Sư chừng hai mươi thước.
Hùng Sư chỉ lười biếng nằm ngủ, sấp người canh giữ bên cạnh Tụ Ngưng Thảo, Trong phiến thảo nguyên này, cuộc sống của yêu thú cũng rất nhàn hạ, mấy trăm năm qua cũng chưa từng có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa, mấy ngàn năm qua, phiến không gian này cũng không thấy có người tiến vào, nó đã thích ứng với chuyện cứ mê man, nhàn nhã sống qua ngày.
Khi Long Tiêu Diêu tới cách Hùng Sư mấy chục thước, Hùng Sư liền ngửi được mùi thịt tươi, nó lập tức mở hai mắt ra. Mấy trăm năm qua, nó chưa từng được nếm mùi vị thịt tươi cho nên vừa ngửi thấy liền khiến nó thèm nhỏ dãi.
Hùng Sư mở hai mắt ra, liền nhìn thấy Long Tiêu Diêu cách mình không xa. Trong mắt Hùng Sư cấp tám, người tu tiên Kim Đan Kỳ quả thật quá yếu ớt, thậm chí không đáng để nó thi triển thần thông. Hùng Sư nhanh chóng đứng lên, chạy nhanh về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu đợi cho Hùng Sư chạy tới cách mình chừng mười thước mới lập tức phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận và Chính Kỳ Ngũ Hành Trận đã chuẩn bị sẵn. Bởi vì Hùng Sư là yêu thú thuộc tính kim cho nên hắn khống chế Ngũ Hành Trận phát ra công kích thuộc tính hỏa. Tinh Túc Kiếm Trận từ giữa không trung hạ xuống, uy áp kiếm trận và kiếm khí lập tức bao trùm Hùng Sư. Lôi Điện Kiếm và Bắc Đẩu Kiếm Trận cũng lập tức bắn ra.
Long Tiêu Diêu tuy rằng đã giết không ít yêu thú cấp tám nhưng lại biết thực lực của mình không cường đại như yêu thú cấp tám, có thể chiến thắng chủ yếu là do linh trí yêu thú cực thấp, mà hắn lại mượn dùng các loại pháp trận phụ trợ và các thủ đoạn công kích cho nên mới lấy được thắng lợi cuối cùng. Cho nên, mỗi lần đối mặt với yêu thú cấp tám, hắn đều toàn lực ra tay.
Mặc dù Hùng Sư khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến do ít đối thủ nhưng cảm giác lực mẫn duệ bẩm sinh vẫn khiến nó cảm nhận được khí tức nguy hiểm. Mà bởi vì Bạo Vũ Nùng Vụ Trận phát huy tác dụng, Hùng Sư lúc này đã lâm vào trong màn mưu bụi và sương mù, không thể phát hiện ra nguy hiểm tới từ phía nào chứ nói gì tới chống đỡ công kích.
Thân hãm hiểm cảnh, Hùng Sư đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ. Đây chính là thiên phú Sư Hống của nó, cũng chính là tương đương với thần thông Hổ Khiếu!
Hùng Sư cũng như mãnh hổ, đều thuộc loại vua trong bách thú. Nguyên nhân vì thế cho nên chúng đều có khí tức vương giả, đứng trên cao nhìn xuống. Thanh âm của chúng ẩn chứa khí tức bá vương với lực phá hoại cường đại.
Trong tiếng Sư Hống, màn sương mù dày đặc và hỏa diễm do Ngũ Hành Trận phát ra cũng đều lập tức lặng lẽ biến mất. Hùng Sư lập tức khiến cho Tinh Túc Kiếm Trận trở nên tán loạn, mất đi tác dụng của kiếm trận. Mà phi kiếm và kiếm khí cũng tiêu tan hơn phân nửa, ngay cả lôi điện của Lôi Điện Kiếm cũng ảm đạm rất nhiều. Trong khi đó, Long Tiêu Diêu cảm giác một trận ù tai, dù có phòng bị nhưng vẫn xuất hiện một tia choáng váng trong đầu.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Long Tiêu Diêu không ngự khí phi hành khi giao chiến với Hùng Sư. Tuy rằng Hùng Sư đạt tới cấp tám nhưng vẫn chưa thể phi hành, vốn giao chiến từ giữa không trung là an toàn nhất. Tuy nhiên, nếu ở giữa không trung mà đột nhiên mê muội, dù chỉ là chớp mắt thì nguy hiểm vô cùng.
Ngay khi mưa bụi biến mất, Hùng Sư lại lần nữa lao về phía Long Tiêu Diêu. Long Tiêu Diêu lập tức tế ra Lôi Điện Thuẫn, cũng lấy ra sáu tấm Lôi Thuẫn Phù và Lôi Điện Thuẫn, hình thành một đạo phòng thủ liên hợp, che chắn trước người. Đồng thời, tay hắn liên tục bấm quyết, bổ sung chân khí vào phi kiếm xa xa, lần nữa khống chế Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm đánh về phía Hùng Sư.
Hùng Sư bị phòng tuyến Lôi Điện Thuẫn ngăn cản, lập tức huy động trảo phải đánh về phía trước. Yêu thú vốn trời sinh sợ hãi với lôi điện nhưng Hùng Sư có địa vị vương giả, quyết không cho phép kẻ nào khiêu chiến, huống chi trong mắt nó còn là một bữa ăn ngon lành. Trên trảo phải của nó kim quang đại thịnh, mạnh mẽ chụp về phía phòng tuyến đang phát ra lôi điện.
Hùng Sư thuộc loại một trong những yêu thú hung mãnh nhất, lực công kích cũng là số một số hai trong những yêu thú có thuộc tính ngũ hành. Nhưng tuyến phòng ngự lôi điện Long Tiêu Diêu tạo ra lúc này lại mạnh như Pháp bảo cực phẩm, một kích rất khó công phá. Phòng tuyến phóng xuất ra lôi điện, hình thành một lôi điện cầu thật lớn, bao phủ lấy trảo phải của Hùng Sư.
Kim quang vừa lóe lên trên trảo phải của Hùng Sư liền trở nên ảm đạm nhưng công kích của Hùng Sư cấp tám cũng sánh ngang Pháp bảo thượng phẩm, lực công kích không hề đơn giản, nháy mắt đã xé rách lôi điện cầu, mạnh mẽ đánh lên tuyến phòng ngự. Tuyến phòng ngự lập tức bị lay động, lôi điện cũng ảm đạm đi rất nhiều, ba tấm phù chỉ liền vỡ nát, từ giữa không trung rơi xuống.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không khinh thường đối thủ. Hắn lại lấy ra bốn tấm Lôi Thuẫn Phù khác để gia tăng phòng ngự. Lúc này, Tinh Túc Kiếm Trận cũng đã khôi phục trận kình, uy áp kiếm trận lần nữa bao vây Hùng Sư. Lôi Điện Kiếm cũng bay thẳng tới. Ngoài ra hắn còn phát động công kích thần thông Huyễn Vựng. Tuy nhiên, pháp trận dù chưa bị bài trừ nhưng năng lượng tổn hao nhiều, tạm thời mất đi tác dụng.
Tuy rằng hồn lực của yêu thú thường yếu nhược hơn người tu tiên một chút nhưng hồn lực của Long Tiêu Diêu khẳng định không thể mạnh hơn Hùng Sư cấp tám. Hắn thi triển thần thông Huyễn Vựng chủ yếu là nhằm quấy rối đối phương. Dù sao thần thông Huyễn Vựng cũng không xuất hiện phản phệ, tiêu hao chân khí cực ít mà không có tác dụng phụ cho nên hắn sao lại không làm!
Hùng Sư tuy rằng có thực lực cường đại nhưng mấy trăm năm qua còn chưa giao thủ lần nào, kinh nghiệm thực chiến ít tới đáng thương. Tính cách nó vốn kiêu ngạo, không thể dễ dàng tha thứ cho bất cứ kẻ nào khiêu khích nó. Nhìn thấy Long Tiêu Diêu không ngờ phát động một vòng công kích mới, nó lập tức hướng về phía trước thi triển thần thông Sư Hống lần nữa.
Sư Hống và Hổ Khiếu cùng giống nhau, tiêu hao yêu nguyên lực rất lớn. Hùng Sư tuy rằng cao tới cấp tám nhưng toàn lực thi triển thì cũng chỉ có thể sử dụng ba lần, Tuy nhiên, Hùng Sư cũng không cần những điều này. Chẳng những tính cách nó kiêu ngạo mà lại đã quyết chí phải tiến lên công kích. Hơn nữa, thuộc tính kim có đặc tính công mạnh thủ yếu, cũng khiến nó không thể không tiến lên.
Trong tiếng Sư Hống, kiếm trận lại tán loạn, phòng tuyến lôi điện cũng ảm đạm rất nhiều, thêm ba tấm phù chỉ vỡ ra, từ giữa hư không rơi xuống. Lôi điện của Lôi Điện Kiếm và kiếm khí cùng tiêu tan vài phần, tốc độ của phi kiếm cũng giảm đi nhiều, thân mình run rẩy. Hai tai Long Tiêu Diêu lần nữa ù lên, ý thức cũng xuất hiện mê muội một chút.
Đương nhiên, điều này chủ yếu là vì lần thi triển Sư Hống này, Hùng Sư nhằm vào phía trước mặt nó, năng lượng sóng âm tự nhiên chủ yếu công kích phía trước. Sư Hống của Hùng Sư cấp tám có uy lực cường đại, có thể sánh ngang công kích thanh ba của tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Nếu không phải Long Tiêu Diêu đã sớm phòng bị thì rất có thể đã lâm vào hôn mê.
Hùng Sư hoàn toàn bộc phát thiên tính hung mãnh của mình. Sau khi phát ra Sư Hống, nó lại huy trảo đánh nhanh về phía trước.