Long Tiêu Diêu vốn đã có đề phòng với Sư Hống của Hùng Sư, đồng thời A Di Đà Phật Châu trên cổ hắn cũng phóng xuất kim quang, khí tức Phật môn thuần khiết lập tức tiến nhập vào trong cơ thể hắn, khiến hắn liền khôi phục thần chí thanh minh.
Trảo phải của Hùng Sư đánh lên trên phòng tuyến lôi điện, nó vốn đã bị ảnh hưởng co Sư Hống mà suy yếu đi rất nhiều cho nên lập tức vỡ tan. Lôi Điện Thuẫn bị đánh lui lại cần một thước, còn dư bốn tấm Lôi Thuẫn Phù cũng bị đánh tan, từ giữa không trung rơi xuống.
Sau khi đánh tan phòng tuyến lôi điện, Hùng Sư lập tức lao tới, ý đồ tấn công Long Tiêu Diêu. Nhưng đúng lúc này, bạch quang chói mắt lóe lên, dù không khiến nó mê muội nhưng cùng đủ khiến nó hoa mắt một chút.
Hùng Sư không tự chủ được phải dừng lại. Chỉ trong nháy mắt này, Long Tiêu Diêu cũng đã hoàn toàn khôi phục, kịp thời lấy ra sáu tấm Lôi Thuẫn Phù mới, lập tức tạo nên một đạo phòng tuyến mới trước người hai thước. Trên phòng tuyến này không chỉ có Lôi Điện Thuẫn đã khôi phục do hắn rót thêm chân khí vào mà còn bao gồm cả Lôi Điện Tráo.
Sư Hống của Hùng Sư vốn khiến trong lòng Long Tiêu Diêu có chút kiêng kị. Hắn tế ra Lôi Điện Tráo chính là nhằm đề phòng Sư Hống. Tuy rằng Lôi Điện Tráo không thể hoàn toàn ngăn cản sóng âm công kích nhưng pháp khí phòng ngự toàn diện vẫn có tác dụng suy yếu Sư Hống đôi chút. Hắn hiểu được, trong gia chiến kịch liệt, nếu chỉ mê muội một chút cũng đủ khiến mình phải trả giá bằng cả tính mạng.
Hùng Sư không thể nắm được thời cơ chớp mắt trong cuộc chiến. Khi nó lại tiếp tục lao về phía Long Tiêu Diêu thì phía trước mặt đã xuất hiện một đạo phòng tuyến lôi điện mới, hơn nữa còn cường đại hơn lúc trước.
Long Tiêu Diêu lúc này cũng bổ sung năng lượng đã tiêu hao cho phi kiếm, Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm lại lần nữa phát động công kích. Tuy nhiên, sau lần Sư Hống thứ hai, hai kết giới pháp trận rốt cục đã không thể chống đỡ, ầm ầm vỡ nát.
Long Tiêu Diêu lúc này cũng không quá lo lắng. Hắn nhận ra uy lực của Sư Hống còn mạnh hơn Hổ Khiếu của Tuyết Nguyên Hổ nhưng lực công kích của nó lại không bằng.
Điều này cũng rất hợp lý. Hùng Sư chỉ có thiên phú thần thông Sư Hống là mạnh nhất, cũng là công kích mạnh nhất của hắn. Ngoài nó ra, Hùng Sư cũng chỉ là yêu thú thuộc tính kim cường địa hơn bình thường một chút mà thôi.
Long Tiêu Diêu phát hiện sau khi thi triển Sư Hống lần thứ hai, Hùng Sư đã có vẻ suy nhược. Hắn đã đoán ra Hùng Sư chỉ có thể thi triển thần thông này ba lần mà thôi, hiện tại thắng lợi đã ngả về bên hắn.
Kinh nghiệm chiến đấu của con Hùng Sư này thật sự quá kém, tính cách lại ngạo mạn khiến nó căn bản không tính toán bỏ chạy. Không biết cũng không thèm sử dụng mưu lược, nó chỉ biết dũng mãnh, hay đúng hơn là lỗ mãng công kích toàn lực mà thôi.
Hùng Sư lại toàn lực phát động Sư Hống về phía Long Tiêu Diêu. Đồng thời thân mình CŨNG lao ra, huy động cả hai móng vuốt công kích về đạo phòng tuyến mới của Long Tiêu Diêu.
Dưới công kích của Sư Hống, đạo phòng tuyến vừa mới hình thành của Long Tiêu Diêu lại trở nên yếu ớt, lôi điện trên đó ảm đạm trên diện rộng, Lôi Điện Thuẫn và Lôi Điện Tráo CŨNG không ngừng run rẩy. Tuy nhiên, Vì bị Lôi Điện Tráo cản trở cho nên uy lực của Sư Hống giảm mạnh, vẫn chưa tạo ra cho Long Tiêu Diêu đã có chuẩn bị chút ảnh hưởng nào đáng kể.
Hùng Sư tuy rằng liền sau đó đã công tích tiếp nhưng sau lần phát ra Sư Hống thứ ba, yêu nguyên lực của nó đã tiêu hao cực nhiều, lực công kích giảm xuống, động tác CŨNG trở nên chậm chạp hơn.
Trảo phải của Hùng Sư đánh lên phòng tuyến lôi điện khiến nó liền ảm đạm vô quang, năm tấm phù chỉ liền rơi xuống, Lôi Điện Thuẫn cũng bị đẩy lui nửa trượng, thu nhỏ lại không ít.
Long Tiêu Diêu thấy thế không kinh hãi mà còn vui mừng. Hùng Sư quả nhiên thực lực giảm mạnh, điều hắn chờ đợi chính là lúc này. Hiện tại, Hùng Sư đã không thể tạo ra uy hiếp quá lớn đối với hắn. Hắn lại lấy ra hai tấm Lôi Thuẫn Phù, hợp với Lôi Điện Thuẫn và Lôi Điện Tráo hình thành tầng phòng thủ mới, đồng thời bổ sung năng lượng cho phi kiếm, toàn lực công kích.
Hùng Sư do yêu nguyên lực khô kiệt cho nên công kích, phòng ngự giảm xuống, chỉ có thể huy động hai móng vuốt, ý đồ chống đỡ phi kiếm công kích. Không biết là xuất phát từ ngạo mạn hay ngu xuẩn mà Hùng Sư căn bản không tính chạy trốn, liều chết ở lại chống cự.
Nhưng Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm vô cùng sắc bén, hai móng vuốt của Hùng Sư căn bản không thể chống đỡ, trong khi lực phòng ngự của nó đã rất yếu. Chỉ một lúc sau, nó đã bị phi kiếm đâm mấy phát, lâm vào bị thương nặng. Chỉ kiên trì thêm một lúc, Hùng Sư liền phát ra một tiếng gầm không cam lòng, thân thể cao lớn ầm ầm ngã xuống đất chết đi.
Long Tiêu Diêu thu lấy hồn phách, thi thể yêu thú, bố trí pháp trận tu luyện khôi phục rồi hấp thu hồn phách Hùng Sư. Thiên phú thần thông của Hùng Sư với hắn hiện tại đã không có ý nghĩa cho nên chỉ bố trí thú hồn nó vào một huyệt đạo bình thường.
Sau đó, Long Tiêu Diêu tiếp tục tìm kiếm trên thảo nguyên. Phiến thảo nguyên này sinh trưởng rất nhiều dược thảo quý hiếm dùng để luyện chế đan dược Nguyên Anh Kỳ, hơn nữa thấp nhất cũng đạt tới mấy ngàn năm.
Mấy ngày sau đó, Long Tiêu Diêu thu hoạch cũng rất Phong phú, hơn nữa cũng không gặp phải yêu thú nào. Tuy rằng an toàn nhưng lại có chút không được hoàn mỹ. Chung quy nhiệm vụ trọng yếu nhất của hắn khi tiến vào Phiêu Miểu Viên chính là bắt giết yêu thú để thu thú hồn.
Mãi cho tới ngày thứ tư, khi Long Tiêu Diêu đang nhổ Lục Tâm Thảo thì một con yêu thú Hỏa Nha cấp tám từ giữa không trung bay về phía hắn. Yêu cầm cấp tám có tốc độ phi hành còn nhanh hơn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vài phần, cho dù Long Tiêu Diêu có pháp khí gia tăng tốc độ nhưng vẫn chậm hơn yêu cầm nhiều lắm. Đây cũng là đối thủ mà hắn rất không muốn đối mặt.
Phương thức đối phó yêu cầm của Long Tiêu Diêu chính là hấp dẫn yêu cầm tới gần, dùng pháp trận vây khốn. Đặc điểm lớn nhất của yêu cầm chính là tốc độ di chuyển mau lẹ, lực phòng ngự lại khá yếu kém. Chỉ cần có thể vây khốn nó thì cơ bản có thể dễ dàng giết chết.
Long Tiêu Diêu phát hiện Hỏa Nha, lập tức lấy ra trận bàn, chuẩn bị đầy đủ, cùng lúc phát động Cự Thạch Trận, bảo hộ mình vào bên trong. Chỉ cần Hỏa Nha đáp xuống công kích hắn thì hắn có thể phát động pháp trận vây khốn đối phương.
Nhưng mà Hỏa Nha vẫn chưa bổ nhào xuống, chỉ không ngừng lượn qua lượn lại một lúc, phun ra một đạo hỏa diễm màu đỏ cao một tấc về phía kết giới pháp trận.
Vừa phun ra hỏa diễm, nhiệt độ trong không khí lập tức tăng cao, không khí bốn phía cũng dao động kịch liệt. Khi Hỏa Nha lao xuống công kích, Long Tiêu Diêu liền nhận ra dưới hai chân của Hỏa Nha còn có một đôi tiểu trảo.
Long Tiêu Diêu ngẩn ra, lập tức ý thức được đây không phải là Hỏa Nha bình thường mà là một con Hỏa Nha có huyết mạch Tam Túc Kim Ô. Tam Túc Kim Ô được xưng là Thái Dương Thần Điểu, đều là thần cầm thuộc tính hỏa sánh ngang Chu Tước, Phượng Hoàng, có được thiên phú Thần Hỏa Thái Dương Thần Hỏa, là một trong chín đại Thần Hỏa trên thế gian.
Con Hỏa Nha này tuy không phải là Tam Túc Kim Ô nhưng cũng đã kích hoạt thiên phú Thần Hỏa, cho nên hỏa diễm nó phun ra mới gây ra nhiệt độ cao như vậy.