Trong khoảng thời gian này Long Tiêu Diêu cũng đoàn viên với Bạch Như Ngọc hai lần, mỗi lần đều khoảng một năm. Hắn chẳng những yêu thích diện mạo và tính tình của Bạch Như Ngọc mà hơn nữa còn từ đây hiểu rõ tình cảm trong nhân đạo.
Thời gian đối với người tu tiên trôi qua thật sự rất mau. Long Tiêu Diêu ngộ đạo mới tiểu thành, tuy rằng tu vi cũng không tăng trưởng rõ ràng gì nhưng thực lực lại tăng lên lần nữa.
Hắn đã hết kiếp sống tập trung vào ngộ đạo, hiểu được khá nhiều đạo cảnh, nếu một tiến thêm một bước thì cần ngộ đạo và cảm nhận pháp tắc cao hơn nữa mới được. Mà hiện giờ hắn không có khả năng thông qua ngộ đạo để nắm giữ lực lượng pháp tắc được. Chỉ có đại tu sĩ có thể điều động thiên địa linh khí mới có thể thông qua đạo cảnh hiểu được và nắm giữ lực lượng pháp tắc, tiến tới thi triển ra được thần thông đặc biệt.
Ba mươi mấy năm qua đi, Kim Xà bởi hấp thu năng lượng của Thanh Giao cấp mười nên đã đạt tới cấp tám đỉnh phong. Mà Tiểu Hồ không lâu trước đó đã thăng cấp lên cấp tám. Phệ Linh Trùng cũng đạt tới cấp tám đỉnh phong. Bạch Như Ngọc hiện giờ đã có tu vi Nguyên Anh trung kỳ. Tiểu Bạch Hổ đạt tới cấp sáu đỉnh phong. Long Tiêu Diêu ngoài mười năm sống cuộc sống canh nông vẫn kiên trì tu luyện nhưng tu vi tăng lên chậm tới đáng thương.
Long Tiêu Diêu từ hơn hai mươi năm trước đã thu được tin tức, yêu thú Ngoại Hải đã rút lui. Nhưng đầu tiên là hắn lo đó chỉ là mưu kế của yêu thú, bất cứ lúc nào cũng có thể trở lại, hơn nữa lúc ấy hắn đang đắm chìm trong ngộ đạo, cũng không nóng lòng nhất thời. Cho nên hắn tiếp tục sống cuộc sống ngộ đạo, chưa suốt ruột ra Ngoại Hải săn giết hai thú hồn còn lại.
Bạch Như Ngọc tu luyện ở trong một nhà trọ tại phường thị cũng không gặp phiền toái gì lớn, chỉ có hai gia tộc tu tiên không lớn từng tới cửa xin gặp mặt, hy vọng có thể mời chào nàng vào gia tộc. Đương nhiên cuối cùng bọn họ cũng chỉ thất vọng ra về. Trong quá trình tu luyện của nàng cũng gặp một lần bình cảnh, sau đó cùng đi ra ngoài thí luyện giết thú với Long Tiêu Diêu lại thuận lợi cảm ngộ mà đột phá bình cảnh, sau đó trở lại nhà trọ tu luyện tiếp.
Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc đoàn tụ mấy tháng rồi lại để nàng tiếp tục tu luyện. Hắn quyết định ra Ngoại Hải bắt giết hai loại thú hồn còn thiếu, trực tiếp truyền tống tới Thiên Tinh Chủ Đảo.
Loạn yêu thú Ngoại Hải đã qua đi nhưng Thiên Tinh Chủ Đảo vẫn có vẻ bị tàn phá như trước. Ba tầng phòng ngự trong suốt xưa kia của chủ đảo chỉ còn lại tầng phòng ngự trung tâm, hai tầng ngoài đã bị yêu thú phá hủy toàn bộ. Chủ đảo trừ dãy núi mà Thiên Phú Phái ở ra thì tất cả kiến trúc khác đều bị hủy cả. Hai mươi mấy năm nay bọn họ cũng mới chỉ xây dựng lại được một bộ phận mà thôi.
Thật ra cũng không phải là lo yêu thú lại tiến tới mà không xây dựng lại mà bởi vì Thiên Tinh Hải Vực sau tai nạn yêu thú chẳng những có rất ít người tu tiên tới mà ngay cả những tu sĩ may mắn còn tồn tại sau thú tai cũng đến gần một nửa lựa chọn rời đi. Thiên Tinh Hải Vực trở nên tiêu điều, chủ đảo mới chỉ xây dựng lại một bộ phận mà thôi, một trăm linh tám hòn đảo nhỏ gần như hoàn toàn hoang phế, chỉ còn một vài hòn đảo Thiên Cương Tinh là có người tu tiên lớn mật mạo hiểm trở lại.
Bình yên hơn hai mươi năm. Thiên Tinh Phái lại tạo điều kiện rất tốt mới có vài người tu tiên tới đóng tại một vài Thiên Cương Tinh đảo. Tuy rằng tu sĩ nhân loại và yêu thú cũng không ký kết điều ước hòa bình gì nhưng yêu thú Hải tộc bình thường cũng chỉ có đạt tới Hóa Hình Kỳ mới có thể lên bờ. Mà yêu thú Hóa Hình Kỳ vốn không nhiều lắm, trong đại chiến nhân thú cũng mất mạng không ít cho nên vẫn không có mấy kẻ làm khó dễ tu sĩ.
Thiên Tinh Phái vì muốn xây dựng lại sự huy hoàng như ngày xưa nên chẳng những để tu sĩ truyền tống tới chủ đảo hoàn toàn miễn phí thì đi tới những đảo khác cũng không thu phí dụng gì, còn thành lập phường thị, bán vật phẩm giá thấp. Thiên Tinh Phái còn phái tu sĩ tới đất liền mời chào tán tu, cũng tuyển thêm một bộ phận đệ tử.
Thiên Tinh Phái có thể nói là cố gắng rất nhiều, có tầm mắt nhìn xa trông rộng. Hiện giờ chủ đảo dù vẫn hoang vắng nhưng CŨNG có tới mấy trăm đệ tử và một bộ phận tu sĩ định cư, trong trăm năm chỉ cần không gặp thú tai lớn nữa là Thiên Tinh Hải Vực lại dần dần phồn thịnh trở lại.
Long Tiêu Diêu CŨNG không quá quan tâm tới sự phồn hoa của Thiên Tinh Hải Vực. Dùng hình tượng Kim Đan Kỳ ở lại mấy ngày trên chủ đảo, đi dạo quanh phường thị. Nơi này chỉ có ít ỏi mấy cửa hàng mở cửa. Mua bán chủ yếu là tài liệu yêu thú và vật phẩm tu tiên cấp thấp, hẳn là tài liệu thu hoạch trong thú tai, cũng với một số cửa hàng phục vụ cho đệ tử mới và tán tu.
Long Tiêu Diêu chủ yếu là vì tìm hiểu tình huống nhân thú đại chiến mà tới đây. Tuy nhiên hiện giờ phường thị không có lái buôn, hắn chỉ còn cách bắt chuyện với chủ cửa hàng, cuối cùng tìm hiểu được một bộ phận tình hình đại chiến, CŨNG cảm khái trận chiến này quá thảm thiết.
Thiên Tinh Chủ Đảo lúc ấy có rất nhiều tu sĩ bị yêu thú ăn thịt, tình trạng thê thảm vô cùng. Nhưng cũng vì thế mà lại càng kích thích tu sĩ bảo vệ chủ đảo, chẳng những ai nấy đều tử chiến mà còn có cả tu sĩ tự bạo Nguyên Anh, khiến yêu thú tử thương thảm trọng tới không ngờ.
Yêu thú Ngoại Hải tuy rằng lui bước nhưng đối với người tu tiên có gan tiến vào Ngoại Hải săn thú đều toàn lực công kích. Hiện giờ đã có rất ít người tu tiên dám tiến vào phạm vi của yêu thú ở Ngoại Hải, khiến tán tu và tiểu gia tộc đều không có thu nhập gì nữa.
Long Tiêu Diêu tương đối vừa lòng với tin tức này. Bạch Hổ hiện giờ cũng đã không còn nhiều thức ăn, hắn vừa lúc cần vào Ngoại Hải bổ sung. Mà yêu thú Ngoại Hải chủ động công kích thì khiến hắn đỡ phải mất công dụ yêu thú Hóa Hình chủ động tiến tới. Thế này hắn lại càng nhàn nhã.
Quần đảo Thiên Tinh vốn hoàn toàn bị phá hủy trong thú tai, hiện giờ chỉ có mấy tòa truyền tống trận trên Thiên Cương Tinh đảo được chữa trị. Long Tiêu Diêu lựa chọn một hòn đảo bị vây tương đối sâu ở Ngoại Hải mà đi, sau đó trực tiếp tiến sâu vào Ngoại Hải.
Yêu thú Ngoại Hải công kích Thiên Tinh Chủ Đảo cũng tổn thất không nhỏ, trong đó yêu thú Hóa Hình ngã xuống một phần ba, yêu thú bình thường cũng chết vô số. Yêu thú bởi vậy tràn ngập cừu hận với nhân loại, Long Tiêu Diêu lại lấy hình tượng tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ tiến vào Ngoại Hải hải vực, phi hành dưới tầng thấp, rất nhanh liền có yêu thú cấp bảy cấp tám chủ động công kích.
Hiện giờ yêu thú cấp bảy cấp tám không có uy hiếp gì đối với Long Tiêu Diêu. Hắn thậm chí không cần vận dụng pháp khí, chỉ cần dùng thần thông và Pháp kỹ mà mình lĩnh ngộ cũng giết hết chúng, ngược lại khiến hắn lại càng tiến thêm một bước trên con đường tu luyện, hiểu rõ thần thông Pháp kỹ. Tuy nhiên yêu thú Hóa Hình ở Ngoại Hải cũng không nhiều, trong thú tai lại tổn thất không ít nên chỉ toàn yêu thú bình thường công kích hắn.
Mãi tới khi Long Tiêu Diêu du đãng ở Ngoại Hải gần một năm thì hắn mới gặp yêu thú Hóa Hình đầu tiên: Hải mã, mặc dù giết chết đối phương nhưng bởi hắn đã từng hấp thu thú hồn của hải mã rồi nên thú hồn này đối với hắn vô dụng.
Trong thú tai, yêu thú Hóa Hình của Ngoại Hải đã tổn thất không ít, còn lại đều bị thương, lại còn rất nhiều con bị tiêu hao nhiều năng lượng căn nguyên, đều trở về tu luyện phục hồi. Cũng bởi vì thế nên yêu thú vây công chủ đảo mới rút lui. Yêu thú tuy rằng có tuổi thọ dài lâu nhưng thời gian chúng cần để tu luyện khôi phục cũng dài, phần lớn yêu thú Hóa Hình đều đang bế quan.
Cũng chính vì thế nên Long Tiêu Diêu du đãng ở Ngoại Hải tới bảy năm mới thu được hai loại thú hồn còn thiếu, trong đó có một con Hải Long cấp mười, mặc dù nhìn qua không cường đại lắm nhưng cũng có thần thông không tồi.