Editor: Hàn Tử Tiêu
Nàng lấy rơm rạ và một ít củi đến, sau đó bàn tay dơ ra trước mặt Nam Li.
Nam Li nhướng mày, đưa đồ ăn trong tay cho nàng.
Lãnh Kiều Nguyệt xiên miếng thịt vào nhánh cây, mang nó đặt trên lửa, chậm rãi nướng.
Thịt chậm rãi thay đổi, mùi thơm ngào ngạt tỏa ra xung quanh.
Nam Li liếm môi, thấp giọng nói: “Thơm quá!”
Lãnh Kiều Nguyệt nướng chín thịt, sau đó đưa tới miệng mình, cắn một miếng: “Hương vị không tệ lắm, chỉ là không có gia vị để thêm vào...”
Nàng mang thịt đến trước mặt Nam Li, mày đẹp nâng lên: “Nam Li, ăn không?”
Nam Li nghe thấy nàng nói vậy, đáy mắt liền xoẹt qua tia sáng kì dị.
Đây là lần đầu tiên giống cái gọi tên mình. *dđlqđ*
Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Lãnh Kiều Nguyệt, ánh mắt lấp lánh nhìn nàng.
Thì ra khi giống cái của mình kêu tên mình thì như vậy.
Cũng không thể trách việc tại sao giống đực ở trước mặt giống cái khuôn mặt đều say mê như vậy.
Hắn rũ mắt, bàn tay cầm lấy miếng thịt trên tay Lãnh Kiều Nguyệt, đưa lên miệng cắn, mắt tím đột nhiên sáng rực lên, chỉ kém việc hắn không nhảy cẫng lên mà thôi: “Ăn rất ngon nha!” diễn đàn-----lê_quý+đôn
Lãnh Kiều Nguyệt mím môi: “Nếu ăn ngon thì sau này ta nướng cho ngươi ăn, chỉ cần ngươi không cưỡng bách ta làm việc ta không thích là được.”
Nam Li nghe thấy nàng nói vậy, con ngươi liền nheo lại.
Lãnh Kiều Nguyệt:....
Nàng có dự cảm không tốt về việc này.
Nam Li nhìn nàng hồi lâu, sau đó liền thở dài một hơi: “Yên tâm đi, trước khi nàng đến thời kì động dục, ta sẽ không động vào nàng.”
Nhưng vẫn muốn trong khi ngủ có thể xoa bóp nàng, sờ sờ nàng nha!!!!
Lãnh Kiều Nguyệt nhẹ nhàng thở ra một hơi, trước khi đến thời kì động dục, nàng sẽ cố gắng thoát khỏi nơi này! *Hàn Tử Tiêu*
Nam Li giống như biết được suy nghĩ trong lòng nàng, môi mỏng mở ra: “Bên ngoài bộ lạc rất loạn, có rất nhiều con thú hung ác ở bên ngoài, chúng luôn chờ cơ hội có thể cùng giống cái giao phối, sau đó sinh ra tiểu bảo bảo!”
Lãnh Kiều Nguyệt im lặng, con ngươi nheo lại.
Nàng sẽ làm thật nhiều nhiệm vụ để thăng cấp, sau đó sẽ mua súng, thuốc nổ để bảo vệ chính mình!
Nàng nhìn Nam Li, đột nhiên lại nghĩ lúc hắn ném đồ, cự vật lung lay. Nàng che mặt, xấu hổ quá đi thôi!!!
“Cái kia...ở đây các ngươi có nhánh cây hay cây cỏ gì không?”
Nàng nhẹ nhàng hỏi.
Nam Li nhướng mày nhìn nàng: “Nàng muốn lá cây và nhánh cây? Đồ vật này chúng ta đều không thích, bởi vì chúng không có tác dụng.”
Nhưng để thỏa mãn giống cái của mình, Nam Li vẫn hóa thành thú hình để đi tìm nhánh cây cùng lá cây đến, ánh mắt hắn nhìn đến Lãnh Kiều Nguyệt.
Lãnh Kiều Nguyệt xấu hổ nhìn sư tử đang ngồi xổm trước mắt mình, sau đó nhìn nhánh cây trong tay, nàng xé vỏ cây ra.
Nam Li nhìn động tác làm việc của nàng, con ngươi màu tím mở lớn, kinh ngạc đến tột cùng.
Lãnh Kiều Nguyệt nhanh chóng làm xong chiếc váy, nếu như cố gắng thì có thể che đến phần đùi đưa cho Nam Li.
“Mang đi! Đeo ở trên eo ấy!”
Nam Li nghe theo nàng, hắn tìm một vỏ cây tốt, chậm rãi đeo lên người.
Hắn có một đôi mắt màu tím mê người, cơ bắp mạnh mẽ cùng làn da bạch ngọc trơn tuột, nếu nói đúng ra thì hắn chính là một yêu nghiệt. Một yêu nghiệt họa thủy.