Thử Tình Mạch Mạch (Tình Này Mãi Mãi)

Chương 44: Chương 44: Tiểu biệt thắng tân hôn 1 (H)




Editor: Sakura Trang

Phong Tiêu Nhiên ở dưới sự trấn an của hắn quả nhiên buông lỏng rất nhiều, chuyên tâm hưởng thụ thể nghiệm vui vẻ hồi lâu chưa từng cảm thụ. Mạc Ưu thấy gương mặt như ngọc như ảo của y một mảnh đắm chìm mê ly, hiện vẻ diễm tuyệt làm người ta yêu thương không dứt, trái tim không lý do nhảy lên không ngừng, một người hoàn mỹ từ trong ra ngoài như vậy, lại đối với một tiểu tử không chút tài năng không chút địa vị như hắn thâm tình như vậy, chẳng lẽ thật là hắn đời trước cứu người tích tới phúc?

Ngay tại lúc Mạc Ưu vẫn nghĩ xong, người dưới người nhưng không hài lòng, ngón tay thon dài có chút vụng về không an phận dạo chơi giữa hai người, cuối cùng thành công cởi ra quấn lót của hai người. Phải biết ngày thường đều là Mạc Ưu vội vả gạt bỏ y phục của y, hắn nhưng mà đều là một đầu chủ động kia. Nụ cười như ý mang theo chút mưu kế thực hiện được lặng lẽ ưỡn eo, hai người giống vậy nóng như lửa nhiệt tình chặc chẽ dính sát vào nhau, như có như không ma sát, trêu chọc.

“Ừ...” Mạc Ưu không tự chủ rên rỉ một tiếng, bụng dưới nhanh chóng vọt lên nhiệt độ làm hô hấp y một trận gấp quá, nhìn bên mép Phong Tiêu Nhiên hiện ra nụ cười hài lòng không nhịn được ha ha cười to. “Tiêu Nhiên ngươi thật xấu nga, nhanh như vậy đem tuyệt chiêu của ta cũng học, phải có phí bản quyền nga!” Mạc Ưu dời xuống thân thể, hung hăng hôn ngọc châu trước ngực Phong Tiêu Nhiên đã sớm tỏa sáng đỏ thắm đứng thẳng sưng lên, hai tay nhưng bọc phân thân của hai người xoa nắn, ngón trỏ linh hoạt không ngừng ở trên đỉnh mềm mại hơi ướt non nớt ma sát, kén mỏng trên da mang đến kích thích cùng xúc cảm, thậm chí nhẹ nhàng dùng móng tay gãi, đến Phong Tiêu Nhiên liên tục cầu xin tha thứ, phân thân tím phồng kia rất nhanh nhỏ xuống nước ngọt trong suốt như mật, ngực bằng phẳng phập phòng kịch liệt, người hơi run rẩy, cánh tay quấn quanh ở trên vai Mạc Ưu tự chủ càng thêm siết chặt, hận không thể đem thiếu niên vô cùng khiêu khích này hòa tan vào trong cơ thể mình.

“Ưu Nhi, ta... Ta...” Thanh âm đè nén của Phong Tiêu Nhiên vụn vặt chìm ngập ở trong trận trận rên rỉ tiêu hồn thực cốt, một đôi mắt phượng nửa mở nhuộm đầy tình dục, mười ngón tay siết chặt lưng của Mạc Ưu, mặc dù móng tay của y ngắn trơn bóng, nhưng dùng sức quá mức vẫn là để lại trên lưng Mạc Ưu từng vết cào đỏ nhạt.

“Ngoan, hãy hưởng thụ, ta muốn cho ngươi si mê ta, nghiện ta giống như độc dược vậy, lại cũng không rời được ta, lại cũng không thể đuổi ta đi.”

Phong Tiêu Nhiên vẫn là từ trong giọng nói trêu đùa của Mạc Ưu nghe được một tia bi thương, biết lần này rời đi hắn thật để cho hắn thương tâm, nhất thời có chút không biết làm sao, chẳng qua là cúi đầu thâm tình hôn lên đỉnh đầu của hắn, trong mắt một trận ê ẩm nhìn thiếu niên đối với y một mảnh tin cậy cùng ỷ lại.

Cùng người thích nhất thân cận vành tai tóc mai quấn quít thân thể quấn quít như vậy, phía dưới của Mạc Ưu đã sớm nhiệt tình sưng lên khó yên. Nhưng đế ý đến thân thể của Phong Tiêu Nhiên hồi lâu không bị tiến vào, sợ y bị thương, liền vẫn là cố chịu đựng, để cho y trước hưởng thụ khoái cảm.

Mạc Ưu như mê như say liếm ngọc châu trước ngực của Phong Tiêu Nhiên, ôm thân thể mềm mại như bông của y cùng nằm nghiêng, một mặt đầu lưỡi linh hoạt răng môi cùng lên, đem tiểu châu xinh xắn đỏ bừng hành hạ hồng sưng lên, điềm đạm đáng yêu cực kỳ.

“Ngô... A... Ưu Nhi, ta không được!”

Phong Tiêu Nhiên bị Mạc Ưu trên dưới đủ loại tấn công cuối cùng thỏa mãn phóng thích ra ngoài, chất lỏng trắng nóng ấm áp toàn bộ phun ở trong bàn tay sớm có chuẩn bị của Mạc Ưu, cả người cũng xụi xuống ở trong khuỷu tay của hắn.

“Nhanh như vậy liền muốn nghỉ ngơi rồi? Ta phải làm gì đây...” Khóe miệng Mạc Ưu nhếch lên một trận cười xấu xa, một mặt chỉ chỉ ngọc hành màu đỏ tím dưới người đứng thẳng thật cao của mình. Mặt Phong Tiêu Nhiên ửng hồng lên, y là một hoàng tử, luôn luôn cũng là người khác phục vụ y, y nơi nào từng phục vụ qua người khác? Nhưng nhìn ánh mắt dường như có chút mong đợi của Mạc Ưu, y vẫn không chịu được làm hắn thất vọng, liền mắt phượng nhắm một cái giao trái tim đưa ngang, cúi đầu đến gần bụng dưới của Mạc Ưu.

Nhìn to lớn trước mắt, Phong Tiêu Nhiên có chút không biết làm sao nuốt một ngụm nước miếng, một chút tò mò dò xét thử khẽ liếm một chút, nhưng đổi lấy Mạc Ưu một trận say sưa rên rỉ.

Mặt y đỏ lên muốn tiếp tục, lại bị Mạc Ưu đè lại một cái.

“Làm sao có thể để cho ngươi làm những thứ này, vẫn là để cho thần thiếp tới hầu hạ điện hạ đi.” Hắn tiến tới bên tai y vô cùng đầu độc nói một câu, liền xoay mình đến sau người của y, một cái tay quen thuộc chui vào bắp đùi của y, đầu xoa bóp một vòng nếp nhăn nhàn nhạt trên miệng tiểu ***.

“Ngô...”

Phong Tiêu Nhiên ở dưới sự trêu đùa của hắn lại lần nữa hưng phấn lên, nhiệt tình trước người vốn là mềm nhũn nằm sấp lại một lần nữa ngẩng đầu lên.

Mạc Ưu đem chất lỏng mới vừa rồi Phong Tiêu Nhiên phun ra êm ái thoa lên trên mật huyệt của y, cũng chậm rãi đưa vào một ngón tay, ở trong dũng đạo siết chặt ấm áp bốn phía đè ép, gãi nhẹ, đưa đến người của Phong Tiêu Nhiên run rẩy từng trận, cắn chặc hàm răng hai tay siết chặt níu lấy chăn nệm dưới người, nhưng vẫn vài tiếng rên rỉ trầm thấp tràn ra khỏi miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.