Thú Tu Thành Thần

Chương 593: Chương 593: Ai cũng lên tinh thần




Sáng sớm tinh mơ Nguyệt Lung Linh nghe tiếng Băng Thần gọi:

“Ngươi dậy nhánh nắng chiếu đến đít rồi còn ngủ, ngươi có muốn đi go, nội gián của Hắc Nguyệt giáo không thế.”

Nguyệt Lung Linh dụi mặt vào giữa tay cùng gối của hắn ta miệng thì thào:

“ Hôm qua ta xin tha bao nhiêu lần người không chịu bây giờ phải để cho người ta nghỉ ngơi chứ?”

Không để Băng Thần nói tiếp thì Hồng Phất Nữ đã lên tiếng:

“Tính ra hôm qua ngươi còn nghỉ được nhiều hơn ta, sao giờ lại đuối sức như thế?”

Nguyệt Lung Linh đang tính đáp lại cái gì đột nhiên giật bắn người ngồi dậy, lưng ngả ra khỏi giường suýt té, may thay Băng Thần với tay kéo nàng lên, nàng thấy Hồng Phất Nữ nhìn mình cười thì mặt đỏ lên tiện tay kéo chăn che thân thể của mình ngồi im lặng.

Băng Thần đứng lên đi thay quần áo rồi nói:

“Nhanh niên hai cô nương, bây giờ không phải lúc để ngại ngùng đâu, chúng ta nhất định phải làm cho xong, đồng thời phải hoàn thành xuất sắc .”

Nguyệt Lung Linh cứ cúi đầu không nói cái gì cả, Băng Thần thấy thế đi lại cạnh nàng nhỏ giọng nói:

“Nguyệt Lung Linh mạnh mẽ quyết đoán đâu mất rồi sao lại ngồi co ro như thế này, đi gom hết bọn nội gián Hắc Nguyệt giáo thôi, sau đó ta nếu đi vào Tân Sinh được sẽ cho ngươi hai vạn bùa Sinh Mệnh.”

Nguyệt Lung Linh ánh mắt sáng lên nhìn vào Băng Thần nhưng sau đó nàng rụt rè giơ lên ba ngón tay rồi nói:

“Ba vạn có được không?”

Băng Thần nhìn biểu cảm đầy đáng yêu của nàng khi hôn nàng một cái rồi nói:

“Được thôi nhưng ngươi nhanh chóng tỉnh táo lại nào, bây giờ ngươi cùng Phất Nữ chuẩn bị trước đi, ta phải làm đồ ăn sáng sau đó còn đến tập trung nữa.”

Đợi Băng Thần đi ra khỏi phòng, nghe rõ ràng tiếng đóng cửa thì Hồng Phất Nữ mới bò lại gần Nguyệt Lung Linh hỏi:

“Ngươi cảm giác Băng Thần thế nào?”

Nguyệt Lung Linh nhíu mày nói:

“Rất kỳ lạ rằng ta lại không bài xích hắn ta.”

Hồng Phất Nữ cười nói:

“Thế không phải tốt quá sao, ngoài đó ra ngươi có ấn tượng gì nữa không?”

Nguyệt Lung Linh nhỏ giọng nói:

“Khi ân cần khi mạnh bạo, nói chuyện không làm cho ta khó chịu giống như ta có thể nói mãi không chán vậy, chưa kể hắn mang lại lợi ích cho nữ nhân của mình quá mức khủng khiếp, đã thế lại phân biệt rất rạch ròi giữa người dưng cùng nữ nhân của mình.

Với lại tuy ta ít tiếp xúc nhưng nhờ có mạng lưới thế nên ta cũng có thể biết ít chuyện về nam nhân, người ta chỉ năm phút đến nửa tiếng, còn hắn ta thì ta không xác định được thời gian dài bao lâu luôn, cảm giác như thời gian ở bên hắn ta kéo dài vô tận vậy, ngươi có cảm giác đó không?”

Hồng Phất Nữ nhìn nàng cười nói:

“Không phải có cảm giác như thế mà chính là như thế, hắn ta có thể mang chiêu thực từ Tân Sinh về một cách cực kỳ toàn diện thế nên ngươi cùng hắn đi vào một tiếng nhưng thực tế hắn ta đã dằn vặt ngươi đến tận sáu ngày cơ đây.

Chưa kể hắn còn có thể kéo dài thơi gian tùy ý thế nên ta chỉ có thể lấy mình ra làm định mốc thôi chứ thực sự ta cũng không rõ cho lắm, người này tuy vẻ ngoài nhìn yếu đuối nhưng khi lên giường hay chiến đấu thì cực kỳ dũng mãnh.”

Nguyệt Lung Linh sờ xuống chỗ hiểm của mình rồi hỏi Hồng Phất Nữ bằng giọng hỏi lo lắng:

“Có khi nào ta mang thai không?”

Hồng Phất Nữ nhìn nàng cười nói:

“Có thể lắm chứ, nhưng ngươi đừng lo hắn ta sẽ không vì ngươi mang thai mà bỏ rơi ngươi đâu, trong đám nữ nhân của hắn tại công hội thì đã có những người được hắn ta giúp phi thăng lên trung cấp vi diện.

Trong giới chỉ của hai người mang thai đồ ăn chất thành núi luôn, với lại dù mang thai hắn thì cũng vài mất cả vài vạn năm là ít để ngươi có thể cảm giác được đứa bé, lúc đó với công pháp của hắn cùng tại nguyên hắn mang lại thì chúng ta chắc phi thăng lâu rồi.”

Nguyệt Lung Linh nhìn Hồng Phất Nữ nũng nịu nói:

“Ngươi ở đây với ta đi, bây giờ xuống dưới ta ngại lắm, hôm qua ta đi vào phòng hắn không biết có bị ai thấy không, với lại ta phải nghĩ lý do biện minh cho hợp lý cái đã.”

Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:

“Thôi được rồi tùy ngươi thôi chừng nào cảm giác tâm lý đã ổn định lại thì nói cho ta biết rõ hay chưa?”

Băng Thần đi tới sớm thì gặp Lý Thiên Vương cùng các giáo viên cũng đã đợi sẵn, Lý Thiên Vương sau đó lấy ra một viên ngọc rồi nói:

“Viên ngọc này có thể khiến ngươi văng ra ngoài kết giới, nhưng ngươi nếu có thể thì cố gắng câu giờ để cho đám ngươi kia không có cá lọt lưới.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ngài cứ yên tâm, ta đảm bảo bọn họ sẽ được, một bất ngờ cực lớn, hôm nay ta sẽ cho mọi người thấy một ít thủ đoạn của Thiên Long Môn.”

Lý Thiên Vương nhỏ giọng nói:

“Hôm nay có rất nhiều vị tiền bối tham gia họp liên minh Ánh Sáng bao gồm ba sư phụ của ngươi cùng Nguyệt Thần giáo Nguyệt Nga giáo chủ, Ngạo vương đại đại diện cho Pháp Vương đế quốc cùng ngươi dẫn đầu của hơn tám đại thế lực khác nữa.

Ba vị tiền bối đã nói lần này ngươi thể hiện đủ tốt thì sau đó ngươi muốn làm cái quái gì thì làm, thế nên ngươi chịu khó lên tinh thần một chút, làm xong vố này thì thoải mái mãi về sau chứ không phải chơi.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Thế nếu bị cản đường bởi bọn họ ta có được phép giết đám ngươi đó hay không?”

Lý Thiên Vương gật đầu mỉm cười nói:

“Đương nhiên rồi “

Băng Thần gật đầu rồi nói:

“Chỉ cần như thế thôi là được rồi.”

Băng Thần sau đó kiểm tra lại một lần nữa thực lực của mình.

Tính danh: Băng Thần

Thực lực: Tái Tạo Nhị Trọng Thiên

Huyết mạch: Thập Nhất Vĩ Hồ Đế ( Thần Đế huyết mạch)

Thể chất: Đế Vương Vạn Đạo Thể ( Thần Đế thể chất)

Đẳng cấp: 92

Lực lượng: 25 NT

Tốc độ: 20 NT

Trí lực:80

Thiên phú:300

Hồn lực: 3400 tỷ

Pháp lực:6000 tỷ

Mị lực:250 (ảnh hưởng đến hình ảnh bản thân trong mắt kẻ khác sắc đẹp +khí chất +gia thế)

Tín ngưỡng lực:500000 (10000000 sẽ kích hoạt ẩn tàng kĩ năng “Vạn nhân sùng bái “)

Nguyên tố: Băng, Lôi, Phong, Ám, Hỏa

Tuổi thọ:3 tỷ +3000000

Danh hào: Đế Vương Thần ( không chịu bất cứ áp chế nào dưới cấp đối thủ chịu 100% áp chế)

Lúc này ở một nơi khác Hồng Nhất cũng đang lên tinh thần cho rất nhiều cấp dưới, những người này lãnh chức đội trưởng trong mạng lưới của Hắc Nguyệt giáo tại Thiên Vương học viện, cuối cùng hắn quay qua Lam Ngọc nói:

“Ngươi dụ hắn đi một mình sau đó tất cả chúng sẽ vây bắt hắn, những người khác phải chú ý pháo hiệu, nếu bắn đến lần thứ hai thì có nghĩa đối phương rất khó nhai cần huy động tất cả các lực lượng làm một vố rồi rút lui hiểu chưa, lần này cũng không có giám thị canh chừng thế nên nếu đã bắn đến pháo thứ hai thì xác định tụ họp bắt Băng Thần xong thì gặp ai hốt người đó .”

Mấy ngươi khác hô to:

“Chúng ta đã rõ thưa thánh tử.”

Ai cũng lên tinh thần cả, kể cả những người được phân công gom người như Lý Tầm Yên cùng các giáo viên khác cũng đang chuẩn bị hốt đám nội gián của Hắc Nguyệt giáo rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.