Đến khi hai ngươi tách ra thì Nguyệt Lung Linh ngạc nhiên nói:
“Tại sao ta không bài xích ngươi, rõ ràng khi ta chạm vào nam nhân thì thân thể sẽ run rẩy đứng còn không vững, bây giờ tại sao lại có thể như thế này.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Như thế không phải càng tốt sao?”
Nguyệt Lung Linh nhìn Băng Thần đầy phức tạp rồi nói:
“Hay chúng ta thử lại một chút.”
Băng Thần thản nhiên nói:
“Không vấn đề ngươi muốn làm gì tùy thích.”
Nguyệt Lung Linh nghĩ đến chuyện gì đó rồi nói:
“Thế thì ta muốn thử chút chuyện mình nhìn thấy trên mạng thử xem.”
Nàng tuột xuống khỏi người hắn ta sau đó chạm chạm vào người hắn ta rồi lại sờ sợ tay chân mình rồi nói:
“Ta thật sự không run tay chân khi chạm vào đàn ông nữa rồi.”
Băng Thần nhìn nàng hỏi:
“Ngươi vừa nãy bảo muốn làm gì?”
Nguyệt Lung Linh nghe hắn hỏi thì đầu óc tỉnh táo rồi nói:
“Hay thôi đi, ta đi về phòng trước.”
Nàng nhìn Băng Thần rồi hỏi:
“Thế ngươi có thể cho ta một tí bùa tăng thời gian trong Tân Sinh có được hay không, dù chưa chiếm lấy ta nhưng chắc chắn ngươi sẽ phải làm thế, ta nghe nói lão bà tương lai xin đồ lão công cũng không có vấn đề gì chứ nhỉ.”
Băng Thần nhìn vẻ mặt hơi có chút gian manh của nàng cười nói:
“Vấn đề là ngươi có coi ta như lão công của mình không?”
Nguyệt Lung Linh nhìn Băng Thần thản nhiên nói:
“Cho ngươi chiếm lấy ta nhưng ngươi không chịu, muốn lấy được tâm của ta thì rất khó, chuyện đó không phải ta đã nói rồi hay sao?”
Băng Thần thở ra một hơi rồi nói:
“Chuyện giữa ta với ngươi còn phải mất một thời gian nữa mới có thể tiến triển, bây giờ ngươi muốn bao nhiêu tấm bùa?”
Nguyệt Lung Linh dơ một ngón tay lên rồi nói:
“Một ngàn tấm bảy giờ có được hay không?”
Băng Thần bình thản nói:
“Được rồi “
Nguyệt Lung Linh vui vẻ nói:
“Thế thì tốt, ngày mai ngươi cho ta nhé?”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Ngày mai ta phải tham gia kế hoạch vây bắt nội gián rồi không thể đi vào Tân Sinh thì làm sao có thể cho ngươi bùa lợi được.”
Nguyệt lung Linh hơi ỉu xìu nói:
“ Thôi cùng được đợi mấy ngay cũng không sao nhưng thỏa thuận giữa ta và ngươi thì ngươi phải nhớ cho kỹ vào đấy, tương lai của ngươi đang nằm trong tay ta đấy.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ngươi ví von thật hài hước.”
Nguyệt Lung Linh thở ra một hơi rồi nói:
“Nói thật thì mọi chuyện diễn biến không tệ như ta nghĩ, ngươi là một người rất thật thà cũng rất thực tế, rất may a lại có vẻ thích loại người như thế, với lại ngươi cũng rất đặc biệt khi không làm ta dị ứng.”
Nàng cười phá lên rồi nói:
“Có khi ngươi có nhiều điểm nữ tính quá lên khiến ta lầm tưởng không chừng.”
Băng Thần ngoái lỗ tai nhìn nàng không nói xông rằng đi tới cạnh nàng xé toang y phục của nàng biến nàng đi vào bên trong Kim Long Trù Phòng, nam nhân có thể nhẫn nhưng không thể nhục, giống nữ nhân ở chỗ nào thế.
Một nam nhân chân chính ai lại có thể chịu khi một nữ nhân nói mình có nhiều điểm giống nữ nhân, Nguyệt Lung Linh nhìn hắn nổi điên thì sợ sệt nói:
“ Ngươi điên rồi ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”
Băng Thần nhìn nàng rồi nói:
“Không phải ngươi muốn trao thân cho ta đổi lấy lợi ích hay sao? Bây giờ ta cho ngươi toại nguyện luôn.”
Chỉ loay hoay mất một lúc
“A.......aaaaaaaaaaa”
Tiếng hét đau đớn của Nguyệt Lung Linh vang lên Băng Thần ghé sát tai nàng thì thầm nói:
“Ngươi dám nói ta giống nữ nhân, để xem sau hôm nay ngươi có thể còn nói ta giống nữ nhân nữa hay không.”
“Hu, hu..... ngươi chậm một chút ta biết sai rồi.”
“Ta sai thật rồi.... a “
Băng Thần bị kích thích thể nên như hóa thành một con trâu điên không quan tấm đến nàng cầu xin, hắn bất hết công xuất của mình lên, may sao hắn vẫn theo bản năng truyền sinh mệnh năng lượng cho nàng.
Không biết đến tận bao giờ thì hắn ta mới tỉnh táo lại, Nguyệt Lung Linh thì đã ngủ say như một con mèo cuộn tròn trong lòng hắn, đưa nàng ra ngoài thực tại thì thấy Hồng Phất Nữ vẫn ngồi đấy, Băng Thần đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.
Hồng Phất Nữ không nói gì đợi Băng Thần để Nguyệt Lung Linh vào trong phòng ngủ đi ra thì mới nhỏ giọng hỏi:
“Ngươi với nàng rốt cuộc là có chuyện gì?”
Băng Thần ngồi xuống cạnh nàng sau đó bắt đầu kể:
“Ban đầu nàng tới muốn nộp mình cho ta rồi nói................. ta đã tha cho nàng rời nhưng ngươi cũng nghe đấy, nàng nói ta giống nữ nhân,đây là một sự xúc phạm ngươi có hiểu không.”
Hồng Phất Nữ cười nói:
“Thế là ngươi thịt nàng ta luôn, với lại ta không ngờ thể chất của ta cùng nàng lại có liên kết mật thiết như thế, láy được trinh tiết của nàng ngươi nhận được cái gì?”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Khi thịt ngươi ta nhận được một công pháp, nhờ nàng nói được nâng cấp lên, bây giờ tốc độ tu luyện của ta có thể nói là như vũ bão, còn Hồng Hắc nàng yên tâm sớm muộn gì ta cũng thịt hắn để nàng trả thù cho mẹ.”
Hồng Phất Nữ nghe thế lại nhớ về cảnh mẹ mình bị hắn hút hết tất cả, khi nàng chỉ chờ để hóa thành vũng nước thì bị Hồng Hắc đánh cho tan xác rồi lấy thịt làm bánh bao cho ngươi khác ăn, may mắn đó có một con cho đã cướp lấy bánh bao từ miệng nàng nếu không thì nàng không thể tưởng tượng được.
Thấy nàng giống như nghĩ về cái gì không vui Băng Thần nhỏ giọng nói:
“Ngươi cứ yên tâm ta có thể xử lý được, trước tiên ta sẽ làm cho Hắc Nguyệt giáo của hắn dày công xây dựng từng bước vỡ nát đã, đợi đến khi ta đủ sức mạnh thì sẽ mang hắn đến trước mắt nàng để cho hắn ta xám hối về những gì mình đã gây ra cho nàng.”
Hồng Phất Nữ gật đầu rồi nói:
“Chuyện ngay mai ngươi đã chuẩn bị thế nào rồi?”
Băng Thần nhìn nàng hỏi:
“Chuẩn bị gì cơ chứ, cứ thế đi làm mồi nhử thôi.”
Hồng Phất Nữ nhìn hắn hỏi:
“Đứng nói với ta huynh không có biện pháp bảo vệ tính mạng nào đấy, chẳng lẽ huynh muốn sau khi huynh chết ta cho huynh vài chục cái sừng ư.”
Băng Thần kéo nàng vào lòng nhỏ giọng nói:
“Ta tin nếu ta có chết thì nàng vẫn là của ta, với lại ta khi nào chẳng có biện pháp bảo toàn tính mạng, nói cho nàng nghe trừ khi Loạn Tượng đỉnh phong phục kích thì may ra mới giết được ta, như thế nàng đã yên tâm chưa.”
Hắn sau đó bế nàng ta lên mang vào phòng ngủ rồi chuyện gì đến cũng phải đến, tối hôm đó hắn hạnh phúc ôm hai người nằm ngủ một cách ngon lành.