Thú Tu Thành Thần

Chương 1052: Chương 1052: Băng Thần, Ta nhờ vào ngươi




Băng Thần khẽ giọng:

“Mọi người tạm thời dừng lại việc dùng bữa chút đi. “

Hắn quay sang Hạ Y khẽ giọng nói cực kỳ nghiêm túc:

“Hạ Y ngươi là ân nhân của ta, không có ngươi thì ta hiện tại như thế nào cũng khó đoán được, hiện tại đến phiên ta muốn làm chút gì đó cho ngươi chứ không phải chỉ vài món ăn. Hiện tại bất cứ những gì ngươi có thể nói hoặc ngươi cần đến ta thì nói ra, sau đó chúng ta sẽ không hỏi ngươi để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

Hạ Y thở dài nói:

“Thế thì hôm nay ta nói hết một lượt, dù sao cũng cho ngươi sớm định hướng một chút, có điều ngươi có thể sẽ rất sốc.”

Băng Thần nhẹ nhàng như đang thủ thỉ:

“Ngươi cứ yên tâm, ta đây không hứa thì thôi, một khi đã hứa thì nhất định sẽ làm cho bằng được. Với quả thật ta cũng muốn biết nhiều hơn để có thể lập ra kế hoạch lâu dài.”

Tay của nàng rời khỏi cái bát vẻ mặt nghiêm túc:

“Đầu tiên ngươi có biết làm thế nào để có sự công bằng giữ các cấp độ vi diện không?”

Băng Thần lắc đầu hỏi:

“Giống Tân Sinh sao?”

Hạ Y khẽ giọng nói:

“Không hề, tất cả những cấp độ đều tu luyện trong Thiên Đạo bắt đầu từ cùng một thời điểm và cùng một cấp độ. Thế nhưng nếu không có một người từ Hạ Vi diện đạt đủ tiêu chuẩn là 1000 cấp trong Thiên Đạo trò chơi và Vũ Thần Đỉnh Phong ngoài thực tại thì tất cả người của trung cấp vi diện sẽ mắc kẹt mãi mãi ở cấp độ 1000.

Các cấp độ vi diện tiếp theo cũng chịu cảnh tương tự, tuy nhiên nói cho cùng thì họ vẫn có lợi thế lớn hơn một chút. Cái này thì chỉ cần điều kiện chứ không giới hạn thời gian hay cái gì cả, thế nên nếu có thể ngươi hãy đẩy trò chơi này đi nhanh hết mức trong vòng mười năm.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta sẽ cố gắng trong mười năm đi tới Siêu cấp vi diện để những nguy hiểm giảm tới mức thấp nhất.”

Hạ Y vui vẻ nói:

“Ngươi có niềm tin thế thì tốt, còn vấn đề quan trọng hơn nữa là ta chỉ cỏ thể giúp ngươi khi ở dưới Hạ Vi diện thôi. Còn một khi có người đột phá lên vi diện cao hơn thông qua Thiên Đạo thì ta không thể giúp ngươi hoặc cho ngươi biết bất cứ chuyện gì nữa rồi.”

Băng Thần biết nàng bị hạn chế quyền lực lên khẽ giọng nói:

“Đâu nhất thiết cũng phải là ngươi giúp chúng ta.”

Hạ Y xua tay nói:

“Ngươi nghe ta nói hết đi đã được không? “

Băng Thần im lặng không nói nữa, nàng lúc này mới nhẹ giọng nói:

“Về sau thì chắc phải là ta nhờ vào ngươi đấy, khi có người đi vào được trung cấp thế giới thì mười cái giám sát sẽ trở thành người chơi. Lúc đó cuộc cạnh tranh giữa tiểu bối của Thập Đại môn phái sẽ bắt đầu, hầu như ai cũng muốn kiếm người dựa vào.”

Hiểu được ý của Hạ Y hắn ta khẽ giọng hỏi:

“Ý của ngươi có phải ngươi muốn dựa vào ta đúng không?”

Hạ Y rất thành thật:

“Ngươi tuy tính cách rất khó nắm bắt nhưng nhưng quy là người có thể tin tưởng được, với lại chúng ta đã có duyên gặp mặt nên ta chọn ngươi. Tương lai khi ta trở thành một cái yếu ớt người chơi thì Băng Thần, ta nhờ ngươi.”

Băng Thần gật đầu vẻ mặt kiên định nói:

“Ngươi cứ yên tâm, ta sẽ dùng hết sức mình để có thể mang ngươi đi tới đích. Sau đó nếu ta đạt chuẩn để đi vào Thượng Thần Chi Giới thì ngươi lại tới bảo kê ta, hai chúng ta là bằng hữu thân thiết nên ta nhất định cùng ngươi đi qua hết nhưng khó khăn trước mắt lẫn sau này. “

Hạ Y nắm chặt tay quyết tâm nói:

“Chuyện này thực sự rất quan trọng với ta, thế nhưng nếu ngươi cảm giác mình bị lợi dụng, không muốn hợp tác nữa thì ta cũng không ép.”

Băng Thần lắc đầu nói:

“ Băng Thần ta đâu phải kẻ nhỏ mọn không biết báo ân như thế, chừng nào đi lên trung áp thế giới ta sẽ giúp hết mình để ngươi đi nhanh tới mức bọn họ chỉ có thể hít khói.”

Hạ Y mỉm cười nói:

“Đám người kia cũng không phải dạng bình thường, người họ chọn cũng phải có thân phận và bản lĩnh cực cao ở kiếp trước.Ngươi với bọn họ đấu với nhau ta nghĩ sẽ là Long Tranh Hổ Đấu, còn chính ta cũng sẽ rèn luyện để đến khi đó không kéo chân sau của ngươi quá nhiều.”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Chỉ cần bước đầu ta bước nhanh hơn người khác thì ta có tự tin sẽ không để họ vượt qua, thuận tiện đỡ ngươi theo chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.”

Hạ Y vui vẻ vô cùng, Băng Thần tự tin khiến cho trong lòng của nàng cũng an tâm hơn một chút. Nàng suy nghĩ một chút rồi nói:

“Chỉ có hành động thực tiễn mới có hiệu quả tức thì, trước tiên ta tranh thủ đi vào trong Thiên Đạo để giải quyết việc của Băng Thần đang gặp phải. “

Tử Ngọc quay sang Băng Thần nói:

“Hạ Y tỷ thực sự rất chân thành, nhìn tỷ thế thôi nhưng thân thế lại rất đáng thương, huynh nhất định phải giúp tỷ ấy nhé.”

Băng Thần khẽ cười nói:

“Hai muội còn chưa tin vào nhân phẩm của ta sao, ta đã nói đi nói lại nàng ấy là ân nhân của ta, dù chỉ nói mồm nhưng ta nhất định sẽ không thất hứa đâu, thế nên hai muội cứ yên tâm đi. Bây giờ thì bỏ qua chuyện này, mọi người mau chóng dùng bữa thôi.”

Tử Lam hơi lo lắng hỏi:

“Chúng ta không đợi tỷ ấy ra dùng cơm sao?”

Băng Thần lắc đầu nói:

“Cái này thì ta nghĩ không cần, để nàng đi vào trong Thiên Đạo làm triệt để thì sẽ rất mất thời gian, mọi ngươi ăn xong thì đi ngủ sớm để ta ngồi chờ nàng.”

Trong Thiên Đạo trò chơi

Hạ Y vừa vào trong thì liền bóp vỡ một tấm phù màu vàng, nàng sau đó lẳng lạng chờ đợi, khoảng mười phú sau cùng còn có chín người nữa đi tới.Nàng rất lịch sự và xinh đẹp nên rất được nam nhân chú ý, máy người này cũng không ngoại lệ, nhiều người đến rối nhưng vẫn dừng lại để có thể từ xa ngắm nàng.

Có điều khi còn ở Thượng Thần Chi Giới vì nhiều lý do bọn họ theo đuổi nhưng nàng ta hoàn toàn không tỏ ra có chút xao động nào. Hiện tại cùng làm Giám Sát chính là một cái cơ hội để họ có thể chinh phục nàng. tuy nhiên với biểu hiện của nàng hiện tại thì độ khó cỏ vẻ không giảm mấy.

Một thanh niên che mặt khẽ giọng hỏi:

“Hạ Y muội, ngươi triệu tập chúng ta ở đây nhất định là có chuyện gì gấp phải không.”

Hạ Y khẽ giọng kể lại những gì mình đã biết sau đó mấy người kia liền cau mày không biết đang su nghĩ cái gì. Nàng sau đó lạnh giọng nói:

“Mọi người nghe ta kể lại mọi chuyện chắc cũng cảm nhận được con Phượng Hoàng kia hình như vốn không coi giao ước của chúng ta ra gì thì phải. Cứ để chúng nó tự tung tự tác được liệu có ổn không, ta muốn nghe ý kiến của mọi người về việc này.”

Một người nam nhân ngồi trong góc bỗng nhiên lên tiếng:

“Tất nhiên là phải hai con súc sinh này một bài học nhớ đời mới được.”

Một người khác lại nói:

“Cái này thì thật quá đáng rồi, ta tán thành với chuyện trừng phạt thật nặng bọn chúng, làm gì có chuyện mấy con súc sinh lại có thể leo lên đầu len cổ của ta được.Thế nhưng ta lại không nghĩ nên giết bọn nó, tội của chúng nó tuy nặng nhưng chưa đến mức đáng chết, nếu chúng ta làm quá sẽ gây hậu quả không tốt.”

Hạ Y gật đầu tán thành nói:

“Tất nhiên là không giết thế nhưng nhẹ là không được, ta đề nghị phế bỏ ba thành công lực của Phượng Hoàng và năm thành của kẻ còn lại.”

Mấu người gật đầu cảm giác rất hợp lý, bọn họ nghĩ mãi công được tại sao Hạ Y lại có vẻ thành thục, đã thế ăn nói đều rất lớn tiếng nhứ không như trước đây. Thượng Nhân chính là thế, họ dùng mọi cách để chứng minh quyền thống trị của mình.

Chính vì thế mặc dù biết Hạ Y có chút việc riêng lẫn vào việc công nhưng không ai lên tiếng phản đối. Một lát sau Hạ Y khẽ nói:

“Đã mọi người không có ai phản đối thì chúng ta tiền hành thôi.”

Một nữ nhân khác khẽ giọng cười nói:

“Không nghĩ tới loại chuyện nhỏ này lại làm cho ngươi ra mặt trực tiếp như thế, làm sao lại tức giận tới như thế này?”

Hạ Y vẫn chưa nguôi ngoai liền nói:

“Con vật điên khùng dám làm chuyện xằng bậy trong Địa bàn của ta thì không trực tiếp giết nó đã là nó may mắn rồi. Đã gây sự rồi mà còn có vẻ cực kỳ lớn lối.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.