Mấy cô nàng này một khi đánh nhau thì phải nói là cực kỳ hăng hái, Băng Thần ngược lại không được hăng hái như các nàng. Mấy người các nàng mấy lần muốn kêu hắn vào thử tay nhưng Băng Thần đều không chịu, hắn đánh với các nàng thì có khác nào ăn hiếp bọn họ.
Làm một người chồng hắn ta cảm giác chỉ cần bắt nạt bọn họ trên giường là đủ rồi, còn ngoài võ trường hắn ta cảm thấy để các nàng nghịch với nhau là được rồi. Huống chi hắn ra tay nhỡ nặng hơn với ai đó một tý thì không ngoại trừ khả năng các nàng sẽ ghen ghét với nhau, tuy khả năng này rất nhỏ nhưng phòng chút không thừa.
Hắn sợ nhất là trong các nàng có ai đó tiềm ẩn máu Hoạn Thư thì mệt mỏi, mấy người các nàng đánh một mạch từ sáng tới chiều làm cho người ngồi xem như Băng Thần cũng thấy chán. Bỗng nhiên ngay bên cạnh hắn ta một cánh cổng không gian xuất hiện, mọi người đều cực kỳ bất ngờ.
Từ trong đó một cô gái mặc bạch y bước ra, mười tên cận vệ của Băng Thần lập tức phản ứng, bọn họ không cảm nhận được khí tức của đối phương cường đại đến mức nào. Đối phương xuất hiện nhưng lại giống như con người bình thường bước ra từ cảnh cửa nhà vậy.
Thế nhưng điều này càng chứng tỏ nàng ta đã mạnh đến mức mà nàng xuất hiện không ai nắm bắt được tu vi của nàng, kẻ như thế này nếu muốn khó dễ Băng Thần thì họ chỉ có thể tử chiến.
Băng Thần thì ngay lập tức nhận ra người tới là ai, hắn khó hiểu hỏi:
“Ngươi không phải nói hiện tại chưa muốn tới Đế Vương Tinh hay sao?”
Hạ Y bĩu môi nói:
“Đồ ăn hết rồi, ngươi mau về nấu thêm.”
Băng Thần ngạc nhiên vô cùng bởi hắn ta đã nấu đồ ăn cho nàng trong vòng bảy ngày rồi, đã thế còn tăng thêm rất nhiều so với bình thường. Hắn nhìn nàng khẽ giọng hỏi:
“Ta biết ngươi ăn bao nhiêu cũng không no nhưng như thế này thì hơi quá rồi.”
Hạ Y nhìn hắn than thở:
“Thiên Đạo xảy ra chuyện, các tỷ muội ra ngoài hết rồi, bọn họ bực tức nhưng không có chỗ phát tiết liền quyết định ăn cho đỡ tức. Ngươi lại nấu ngon như thế nên đồ ăn của ngươi để dành sắp hết rồi, chỉ còn lại mấy món ăn vặt đang bị các nàng nhấm nháp thôi.”
Băng Thần cũng muốn hỏi Hạ Y xem con vật kia làm càn nàng có biện pháp nào không, chứ nếu thật sự đợi bảy ngày thì hắn ta không cam tâm. Hắn nhẹ giọng quay qua phân phó:
“Ta đi cùng với nàng, các ngươi không cần lo lắng cho ta, khoảng hai ngày sau ta sẽ trở về, khi đó nhớ bảo Nhị hoàng tử chuẩn bị sẵn đan lô.”
Hai hộ vệ thống lĩnh nhìn nhảu vẻ mặt bất đặc dĩ đáp:
“Chúng ta đã biết rồi, công tử dặn dò chúng ta sẽ chuyển lời lại cho Nhị Hoàng tử, chỉ là không biết công tử cùng bằng hữu đi đâu. Nếu ngài không phiền thì có thể cho chúng ta biết, dù sao làm cận vệ mà không biết ngài đi đâu thì làm sao bàn giao lại cho Hoàng Thượng.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“ Ta về nhà.”
Nhìn qua mấy cô nàng hắn ta khẽ giọng nói:
“Mấy bữa nữa ta lại tới Đế Vương Tinh, các nàng tu luyện cho tốt.”
Hạ Tiểu Yến vẻ mặt rất không đành lòng, hai ngươi có vẻ còn chưa hết tuần trăng mật. Bỗng nhiên nàng lên tiếng hỏi:
“Băng Thần huynh nói với vị tỷ tỷ kia cho ta đi cùng huynh được không?”
Băng Thần ngước lên liếc nhìn qua Hạ Y, hơi do dự nhưng cảm giác chắc cũng chẳng ra được vấn đề gì nàng bên lên tiếng:
“Ngươi muốn đi thì lại gần cạnh ta và hắn.”
Hạ Tiểu Yến cũng nhìn về phía Chiến Vũ Lan Anh, thấy nàng ta khẽ gật đầu thì mới vui vẻ chạy qua, hai người kia cũng muốn đi nhưng không được. Chiến Vũ Lan Anh rời đi thì Chiến Vũ gia sẽ loạn mất, còn Hắc Dạ cảm thấy mình nên ở lại bồi tiếp Chiến Vũ Lan Anh tu luyện thì hơn.
Những lúc như thế này là phụ hợp nhất để bồi dường tình cảm giữa các nàng với nhau, bởi vì mặc kệ trước đó Băng Thần có bao nhiêu nữ nhân thì hiện tại ở thế giới này vẫn chỉ có mấy người các nàng.
Hạ Y mỗi tay nằm lấy tay của một người, một chớp mắt sau cả ba đã xuất hiện ở ghế sô pha nhà Băng Thần. Không dài dòng luyên thuyên hắn ta liền đi tới phòng bếp làm nhiệm vụ của mình, lần này hắn ta quyết tâm để mấy người các nàng có cố gắng mấy cũng không ăn hết được trong vài ngày.
Lần này tổng cổng Băng Thần bỏ ra tám tiếng để chế tác đồ ăn, toàn những món có trữ lượng to lớn như “bánh gạo “ chẳng hạn. Lâm quản gia đã phải thu xếp hết nguyên một căn phòng thành chỗ chứa của gần ba mươi cái tủ lạnh, tuy việc này có chút kỳ lạ nhưng đây cũng do tình thế bắt buộc.
Bữa tối hôm nay vô cùng náo nhiệt, tất cả mọi người đều quây quần lại, hắn thấy các nàng có vẻ buồn buồn liền lên tiếng:
“Tối hôm nay chúng ta ăn uống, tụ họp lại đây để gặp mặt thêm một người nữa, nàng ấy tên Hạ Tiểu Yến.Công việc của nàng ấy hiện tại là quản lý cho một cái đại gia tộc.”
Mọi người đều khá nặng nề chuyện Thiên Đạo thế nên dù Băng Thần có nên tiếng thì không khí cũng vẫn hơi trầm thấp. Hạ Y bỗng nhiên bất ngờ lên tiếng nối tiếp Băng Thần:
“Chuyện của Thiên Đạo tỷ đã nghe qua, lần này quả nhiên chúng nó làm sai phép tắc, đợi xong bữa tối này ta sẽ ra mặt trừng phạt chúng nó. Tuy không giết nhưng khiến cả hai bọn chúng trở nên tầm thường vô vị cũng không tệ phải không, với năng lực của Băng Thần thì săn giết lại để trả thù cũng là chuyện có thể.”
Tịnh Ảnh Phong Lan bất mãn lên tiếng:
“Trò chơi này thật sự quá mức bất công, không nghĩ tới có chuyện quái vật đi trả thù, đã thế còn đòi khiến cho người chơi bảy ngày không được vào nếu không giết chết.”
Hạ Y nheo mày khẽ giọng:
“Cái đó thì ngược lại không phải, ta đảm bảo Thiên Đạo vẫn cân bằng ở mức nhất định, thế nhưng đôi khi cân bằng mới là mầm mống của sự bất công. Lúc biến cố thật sự trong Thiên Đạo xảy ra thì các ngươi mới biết được những chuyện như vầy nhỏ như kiến vậy, cái này là ta nói thật. “
Băng Thần nhíu mày hỏi:
“Hình như nàng biết trước những chuyện này phải không?”
Hạ Y vẫn lắc đầu nhẹ giọng:
“Sinh mệnh trong Thiên Đạo có suy nghĩ riêng của mình, hành động chúng nó là tự phát, lần này là Phượng Hoàng ra lệnh cho Ngân Sí Thần Ưng trả thù. Chuyện này ngược lại khiến ta rất bất ngờ bởi Ngân Sí Thần Ưng điên đến mức dám đáp ứng, phải biết như thế ta có quyền phế nó đi.
Cụ thể trong hai năm đầu tiên nó không thể tấn công các ngươi dưới mọi hình thức, sau hai năm thì nó mối được dùng thú tộc để tiến hành tộc chiến. Năm năm sau nếu nó vẫn là sinh linh mạnh nhất ở Thiên Vương tinh thì nó sẽ được phi thăng lên Trung cấp thế giới.”
Băng Thần gật đầu vẻ đã hiểu, hắn gắp cái đùi gà to nhất đặt vào bát của nàng rồi khẽ giọng nói:
“Phiền ngươi chút nữa xử lý con chim kia thật “ công tâm “ vào, làm loạn như thế thật sự còn ra thể thống gì nữa.”
Hạ Y trong mắt toát ra tia sáng lạnh như băng:
“Cái này ngươi yên tâm, khi Thiên Đạo vừa bắt đầu ta mang tư cách giám sát nhắc nhở nó, không nghĩ nó lại dám mang lời của ta làm gió thoảng. Lần này nó sẽ thảm đến mức không thể thảm hơn, còn vị trí của nó thì ta sẽ lại tuyển ra một sinh linh khác đứng thứ hai để thay thế.”
Băng Thần vui vẻ sau đó nhẹ giọng hỏi:
“Cám ơn ngươi, với lại có thể cho mấy người bọn ta biết trong Tân Sinh sẽ có biến cố như thế nào không. Dù sao mọi người biết trước để còn chuẩn bị tinh thần cũng không tệ, không biết khi nó diễn ra thì mọi người lại bối rối.”
Hạ Y chưa lên tiếng thì Tử Lam và Tử Ngọc lại có vẻ khẩn trương bởi tiểu thư nhà các nàng nếu tiết lộ thì sẽ là sai quy định, rất có thể sẽ bị trừng phạt nặng. Thế nhưng Hạ Y còn không ngốc đến thế, nàng thẳng thắn nói:
“Cái này thì không được, lần trước giao thiệp với Băng Thần quá nhiều ta đã suýt bị trọng phạt rồi, dù sao tạo ra Thiên Đạo cũng là mười thế lực lớn trong đó Thanh Thủy Phái chỉ là một phần. Thế nhưng khi mọi chuyện diễn ra ta có thể nhắc nhở ngươi các vấn đề quan trọng để ngươi phá giải.
Còn có một chuyện ta có thể cho ngươi biết ngay lúc này, ta nói ra thiên cơ ngươi hiểu hay không thì tùy. Mười năm kể từ khi bắt đầu Thiên Đạo trò chơi lợi thế của ngươi sẽ biến mất, ngươi hiểu ý của ta chứ, ta nghĩ thông minh như ngươi chắc không đến nỗi không nghĩ ra đâu.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Mười năm thì quá mức rộng rãi rồi, cám ơn Hạ Y, từ mai trừ khi chuyện đã xảy ra thì ta mới hỏi, còn nếu không ta sẽ không nhắc tới để ngươi không chịu luật lệ uy hiếp.”
Băng Thần rất thành tâm, nàng giúp hắn thực sự rất nhiều.