Thú Tu Thành Thần

Chương 1050: Chương 1050: Đả kích Chiến Vũ Hồng Hải




Chiến Vũ Hồng Hải vốn muốn tìm Băng Thần nên một khi biết tin đối phương đi tìm mình thì hắn ta xuất hiện một cách cực kỳ nhanh chóng. Hai người chọn đình viện bên hồ làm nơi nói chuyện, Băng Thần nhìn vẻ mặt vui vẻ của hắn ta liền hỏi:

“Đừng nói với ta ngươi đã sưu tầm đầy đủ toàn bộ những thứ kia rồi nhé?”

Mang theo vẻ đắc ý Chiến Vũ Hồng Hải khẽ giọng nói:

“Những thứ này khó với người khác nhưng đối với ta chỉ cần trả ra cái giá đủ lớn là được, thế nhưng công nhận những vật này quá mức quý hiếm. Để sưu tầm đầy đủ chúng ta đã phải liên hệ với phòng đấu giá của hơn mười vạn hành tinh lớn bé.”

Sau đó hắn bày ra bàn một đám đồ đạc, Băng Thần chậm rãi kiểm tra sau đó thu vào trong giới chỉ của mình. Ngón tay hắn ta khẽ điểm một cái lập tức trong đầu của Chiến Vũ Hồng Hải nhận thêm một đống lớn tin tức, tất cả những thứ Băng Thần hứa hẹn trước đó hắn ta đều nhận được.

Băng Thần đứng dậy rồi nói:

“Tiền trao cháo múc giao dịch đã kết thúc, ngươi có việc gì làm thì rời đi, ta đến sân tập coi Lan Anh cùng mọi người chiến đấu.”

Chiến Vũ Hồng Hải thấy thế vội vàng lên tiếng:

“Khoan đã, ngươi có cần tìm cái gì khác không?”

Băng Thần lắc đầu khẽ giọng cười nói:

“Có vẻ dã tâm của ngươi dần lớn hơn thì phải, thế nhưng nếu ta nói với năng lực của ngươi hiện tại không tìm được những thứ ta cần thì sao?”

Chiến Vũ Hồng Hải mỉm cười tự tin nói:

“Không có thứ gì không thể mua được bằng tiền, chỉ cần tìm thấy nó sau đó mua lại bằng tiền là được.”

Băng Thần lắc đầu sau đó ghi ra một số thứ cho hắn rồi nói:

“Ngươi có bản lĩnh thì tìm những thứ này cho ta sau đó chúng ta nói chuyện tiếp.”

Chiến Vũ Hồng Hải nhíu mày hỏi:

“Những thứ này ta chưa từng nghe tên qua, ngươi nói xem những thứ này tại sao lại khó tìm?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Một số thứ thụ hoàn cảnh quá mức ác liệt, cho dù Vũ Thần đỉnh phong đi vào trong cũng chưa chắc toàn mạng đi ra. Còn những thứ khác nằm ở trên Trung cấp thế giới.”

Chiến Vũ Hồng Hải trợn mắt nói:

“Ngươi đang đùa giỡn ta sao?”

Băng Thần nhún vai thản nhiên nói:

“Đây chính là những thứ ta cần hiện tại, nếu ngươi tìm được cái gì thì tìm, nếu năng lực của ngươi chỉ đến đó thì đừng mơ tưởng xa xôi.”

Chiến Vũ Hồng Hải nghe xong sắc mặt liền trở nên khó coi khẽ giọng châm chọc:

“Thuộc hạ của ngươi chắc khổ lắm.”

Băng Thần chẳng thèm nể mặt mũi nói thẳng:

“Thuộc hạ của ta thì chẳng cần thứ gì ta cũng cho họ đầy đủ quyền lợi lớn hơn ngươi, còn ngươi chỉ là cái đối tác lợi ích nhất thời. Không bắt ngươi bỏ ra thật lớn ta cớ gì phải cho ngươi lợi ích quý giá, ngươi có vẻ nhầm lẫn cái gì rồi.

Nỏi thẳng nhé, đối với ta tác dụng của ngươi chẳng hơn được quản gia trong nhà là mấy, ít ra hắn còn có thể vì ta làm rất nhiều việc trong khi lương lại chỉ là tiền tài đơn giản. Thứ ngươi nhận lại là tu vi cùng thọ nguyên trong tương lai, so sánh với thứ ngươi bỏ ra nhỏ như hạt cát.”

Băng Thần nheo mày hỏi:

“Nếu không bây giờ chúng ta làm trao đổi, ta lấy thọ nguyên của ngươi, đổi lại ta cho ngươi phương thức tu luyện. Có điều nếu ngươi chỉ cần ngưng tu luyện hoặc tu luyện không hiệu quả thọ nguyên sẽ cạn và ngươi sẽ chết, ngươi dám không?”

Chiến Vũ Hồng Hải nghe xong thì cảm thấy rất bất ngờ nhưng Băng Thần nói không sai, nếu hắn chọn lựa đồng ý thì đồng nghĩa với cả cuộc đời này chỉ có tu luyện. Tài sản hắn ta tích trữ bấy lâu sẽ dần hao mòn vì không người quản lý, Băng Thần cho không nhưng hắn ta lại mất thật nhiều.

Không chỉ tiền tài mà cuộc sống chỉ có tu luyện thì còn gì thú vị, nếu không chấp nhận thì những thứ Băng Thần nói từ đầu quá chính xác. Hắn ta là con người làm ăn, chính vì thế hắn ta mới muốn nhanh chóng vơ vét thêm từ Băng Thần càng nhiều càng tốt.

Thế nhưng có vẻ đối phương ngược lại chẳng coi những thứ bỏ ra to tát bao nhiêu, thế nhưng không to tát vẫn có nghĩa là nếu không cần hao tổn sẽ không dễ dàng bỏ ra. Băng Thần nếu kiếp trước không phải dạng thường, hắn ta là thần thánh.

Chiến Vũ Hồng Hải thầm nghĩ:

“Có lẽ mình vẫn hơi quá mức, thế nhưng nếu chỉ dừng ở đây thì ta không cam lòng. Sau này nếu hắn tiến bộ quá nhanh mình tìm hắn ở đâu để trao đổi, nhỡ hắn sau đó cần những thứ vượt ngoài tầm với của mình như hôm nay thì sao.

Chẳng lẽ mình phải chấp nhận giống như bao kẻ khác, giữ lấy thọ nguyên ngắn ngủi sau đó đi về với cát bụi. Cơ hội của mình đang ngồi ngay trước mặt mình nhưng làm sao để hắn nhả ra đây, mình chẳng có bất cứ tiếng nói nào với hắn ta cả.”

Băng Thần muốn đứng lên rời đi để lại Chiến Vũ Hồng Hải, hắn ta hiện tại rất mâu thuẫn, quả thực nếu mình chịu làm thuộc hạ của Băng Thần thì lợi ích nhận được chắc sẽ không nhỏ. Thế nhưng nếu làm thế thì địa vị của hắn sẽ rớt xuống ngàn trượng.

Phải biết trong khi người khác đều đều gọi Băng Thần là “ngài” thì hắn ta vẫn “ ngươi và ta “ để nói chuyện với Băng Thần. Điều này cho thấy lòng tự kiêu của hắn rất lớn, thực chất chính vì tu luyện rất kém nhưng thiên phú buôn bán quá cao mới khiến hắn có tâm tính này.

Nhìn Băng Thần đi tới bậc thêm hắn ta không cam lòng hỏi:

“Bồi dưỡng ta ngươi sẽ có một đối tác có năng lực mạnh mẽ tìm về bất cứ thứ gì cho ngươi, như thế không phải tốt hơn sao?”

Băng Thần nghe thế thì không tiếc lời đả kích:

“Ngươi khí vận hút tiền quả thật hiếm thấy không sai, thế nhưng năng lực của ngươi dù có đi lên vi diện khác ngược lại sẽ trở nên không đáng kể bởi không hề có căn cơ. Ta tại sao không dùng chút sức tìm đồng bọn hợp tác dở bản địa, căn cơ của họ cứng cáp như căn cơ của ngươi ở Hạ vi diện vậy.”

Chiến Vũ Hồng Hải thở dài mặc cho Băng Thần rời đi, lần này đã sưu tập đủ mọi thứ Băng Thần quyết định luyện đan. Tổng cộng từ ta nhiều người cuối cùng hắn ta cũng thu được toàn bộ dược liệu của năm phương thuốc để tăng năm đại cảnh giới.

Vũ Tông Đan, Vũ Tướng Đan, Vũ Tôn Đan, Vũ Đế Đan cuối cùng là Vũ Thánh Đan.

Vũ Hoàng Đan thì hắn ta chẳng cần nhờ mấy người kia thu thập vì dược liệu cũng không khó kiếm, chỉ với tài lực của Băng gia cũng đủ để hắn ta mua được cả ngàn phần. Chỉ có điều tu vi của hắn mới Vũ Vương nên khi luyện đan sẽ tốn sức, tốn thời gian rất nhiều.

Hiện tại hắn đã đạt Vũ Vương cửu trọng nhờ song tu với Hạ Tiểu Yến mang trong mình Mê Thiên Thánh Thể. Nữ nhân có thể chất đặc biệt giúp Băng Thần tiến cấp thật nhanh, vốn mới chỉ Vũ Vương ngũ trọng qua một ngày đã thành Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong.

Hiện tại chỉ cần song tu với nàng một hai ngày nữa thì hắn ta sẽ thắng tới Vũ Hoàng, khi đó năm loại đan dược mỗi thứ một viên sẽ kéo hắn lên thẳng Vũ Thánh. Thiên Đạo đã choáng hết thời gian của hắn thế nên hắn thật sự chỉ có thể dùng đan bồi vào để bù lại chuyện thăng cấp.

Căn cơ không vững đới với hắn ta chỉ là nói nhảm, Khai Thiên Quyết đã đủ để hắn vững căn cơ rồi, huống chi có lão bà tu Ngọc Nữ Tâm Kinh giúp hắn thanh lọc cơ thể. Thế giới này bây giờ Võ đạo tuy quan trọng nhưng đối với những kẻ như hắn thì Thiên Đạo trò chơi mới là chủ đạo.

Băng Thần đứng quan sát tại Võ trường trong trong âm thầm tính toán:

“Bây giờ mình có nên nhờ Lan Anh kiếm giúp mình một cái lò luyện đan không nhỉ?”

Đúng lúc này Chiến Vũ Lan Anh ăn một quyền của Hắc Dạ bay ra ngoài, Băng Thần tiếp lấy nàng ôm vào trong lòng. Võ trường biết bao nhiêu cặp mắt, Chiến Vũ Lan Anh khuôn mặt nháy mắt hồng hào, nàng giãy giụa đi ra muốn tiếp tục chiến đấu nhưng Băng Thần đã lên tiếng:

“Khi nào nàng tập luyện xong có thể cho người ra tìm giúp ta một cái đan lô loại tốt có được không, tệ thì cũng nên thánh cấp.”

Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng nói:

“Cái này ta chịu, Thánh cấp đan lô chỉ có thể ngộ không thể cầu, Chiến Vũ gia tộc thường cũng chỉ đi mua đan dược chứ không luyện đan càng không có. Sản nghiệp dưới trướng hình như cũng không có ai chuyên về khoản này.”

Băng Thần nghị ngợi một lát liền thở dài, vừa mới đả kích Chiến Vũ Hồng Hải để hắn ta đi vào khuôn khổ xong chẳng lẽ đã phải đi tìm tới hắn ngay. Hai vị phó thống lĩnh Đế Thần Quân nhìn nhau, một người bước lên bên cạnh Băng Thần khẽ giong truyền âm:

“Băng Thần công tử, nếu ngươi cần dùng đan lô cấp cao như thế chúng ta sẽ cho người đi bẩm báo với Nhị Hoàng Tử. Hoàng gia kho tàng chắc chắn sẽ có thứ ngài cần, không biết chúng ta có cần bẩm báo không?”

Băng Thần cũng định cho Hoàng Anh Long một cơ hội thể hiện liền nói:

“Được rồi ngươi cho người đi thông báo hắn đi, nói với hắn làm tốt sẽ có thưởng.”

Mấy vị thống lĩnh nghe mà cảm thấy líu lưỡi, nói chuyện với nhị điện hạ như thế chắc chỉ có hoàng thượng, thế nhưng vị này coi bộ hoàng thượng cũng không để vào mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.