Thú Tu Thành Thần

Chương 547: Chương 547: Bất ngờ nối tiếp bất ngờ




Tu vi cũng rất nhiều thứ của nàng bị tổn hại nghiêm trọng, chính vì thế hắn ta mới dừng lại.

Tính danh: Hồng Phất Nữ

Thực lực: Hư Vô Nhất Trọng Thiên

Huyết mạch: Hắc Nguyệt Thiên Nga ( Chân Thần huyết mạch)

Thể chất: Hắc Nguyệt Thiên Thể ( Loạn tượng thể chất)

Đẳng cấp: 101

Lực lượng: 50000

Tốc độ: 12000

Trí lực: 32

Thiên phú: 91

Hồn lực: 210 NT

Pháp lực: 720 NT

Nguyên tố: Kim

Độ thiện cảm: 80 (Yêu thích)

Tuổi thọ: 10 triệu

Danh hào: Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ, huyết mạch càng cao áp lực càng giảm.)

Băng Thần nhìn tình hình của nàng thì không khỏi than thở, tất cả mọi thứ đều giảm nghiêm trọng bao gồm cả thiên phú của nàng cũng như thế, hắn vuốt ve nàng thì mới nghe được nàng nhỏ giọng:

“Ngươi đi nơi khác đi cho ta nghỉ ngơi.”

Băng Thần ôm chặt lấy nàng rồi nói:

“Ta chỉ ôm ngươi thôi chứ không làm gì ngươi, ngủ đi.”

Hồng Phất Nữ nhắm mắt thì Băng Thần hồn nhẹ vào chán nàng rồi nói:

“Thứ ngươi mang lại cho ta lớn hơn những gì ta sẽ phải bỏ ra rất nhiều, ta nợ ngươi.”

Hồng Phất Nữ không đáp lại nhưng khóe môi nàng hơi mỉm cười khiến hắn biết nàng nghe được, hai người nằm trong Kim Long Trù Phòng ngủ rất lâu thì nàng mới hồi phục, Băng Thần nhỏ giọng hỏi:

“Ngươi chắc chắn là mình không sao chứ?”

Hồng Phất Nữ rên nhẹ một tiếng rồi nói:

“Ta tỉnh dậy ngươi lại dày vò ta như thế lần này thì ngươi sang chỗ khác cho ta nghỉ ngơi.”

Nàng dường như nghĩ đến cái gì đó rồi nói:

“Ngươi chọn đại một phòng là được.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Thế ngươi nghỉ ngơi đi.”

Khi hắn chuẩn bị đi xuống thì Hồng Phất Nữ mắt vẫn nhắm kín hỏi:

“Những gì ngươi nói từ hôm qua đến giờ có bao nhiêu phần thật?”

Băng Thần cười nói:

“Mặc kệ ngươi có tin hay không nhưng ta chưa nói dối ngươi bao giờ cả, ngươi đã là của ta thì ta sẽ có trách nhiệm với ngươi dù cho chúng ta đến với nhau bằng cách thức gì.”

Hồng Phất Nữ nghe thấy hắn nói thế thì hai tay buông lơi, nàng thực sự chìm vào giấc ngủ, Băng Thần đứng lên thì thầm:

“Nếu đã yếu đuối thì đứng có tỏ ra mình mạnh mẽ, không phải ai cũng mạnh mẽ như ta đâu.”

Xuất nàng ra khỏi Kim Long Trù Phòng để nàng tiếp tục nghỉ ngơi, hắn ta đi ra khỏi phòng tới phòng kế bên, nằm trên giường hắn ta vui mừng kiểm tra công pháp mới, thứ này không như những công pháp hắn từng coi ở thế giới này.

Tuy rằng nó là công pháp chủ lực nhưng lại mang tính chất phụ trợ cho các công pháp phụ trợ khác, ví dụ như Thăng Thiên Quyết, Âm Dương Song Tu Thần Quyết....... tất cả đều được tăng cấp mười lần có thừa.

Băng Thần sau đó mới quan sát căn phòng âm thầm đành giá, nội thất màu sắc có vẻ hơi sáng khiến cho ánh sáng chiếu vào thì có chút chói lòa, nơi đây không êm dịu như phòng của Hồng Phất Nữ.

Đã thế chắn còn có mùi thơm phưng phức, Băng Thần hít thêm vài hơi rồi thì thầm:

“Không biết nước thơm là loại gì sao thơm thế nhỉ, đã thế chiếc giường này còn lớn gấp đôi giường bình thường, mình nếu được cùng mấy cô nàng lăn lộn trên này thì sướng biết bao nhiêu.”

Nhưng khi Băng Thần đang vui vẻ đánh giá căn phòng thì tử ngoài của hai người đi vào, hai chiếc túi xách được các nàng quăng về góc phòng, một người thở dài nói:

“Tỷ tỷ ngươi đã nghĩ ra cách gì chưa?”

Giọng nói này rất quen thuộc, tuy nàng trước đó chỉ nói đúng một câu nhưng chất giọng khó có thể làm cho ngươi khác quên được, một cô nàng khác nói:

“Ta tạm thời còn chưa nghĩ ra cách, không ngờ hắn ta lại có thiên phú tốt như thế.”

Hai nàng bắt đầu cởi đồ đến khi chỉ còn mỗi đồ lót thì mới ngừng lại, sau đó hai nàng mặc một bộ đồ gần như trong suốt nằm trên giường, mỗi người một bên. Băng Thần chịu thua với hai chị em nhà họ Lý, họ ngốc nghếch không kém gì cô cô Lý Tầm Yên của mình.

Lý Sư Sư nhỏ giọng rồi nói:

“Chúng ta phải làm cái gì đó để có thể uy hiếp được hắn ta, chứ hiện giờ chúng ta còn chưa có cái gì để dụ dỗ hắn cả.”

Băng Thần lúc này mới hỏi:

“Thế hắn là ai?”

Hai nàng đồng thời trả lời:

“Ngươi ngốc sao tất nhiên là Băng Thần rồi.”

Hai nàng nói ra xong thì ngay lập tức cảm giác không đúng, khi hai nàng tính hét lên thì Băng Thần hai tay đã chặn lấy miệng của hai nàng rồi, hắn mỉm cười nói:

“Ta tưởng các ngươi đã suy nghĩ chín chắn hơn, nào ngờ các ngươi vẫn đánh chủ ý ta.”

Nghe lại giọng nói này các nàng đều trợn mắt há mồm bởi không phải Băng Thần thì còn ai vào đây nữa, nói xấu người ta lại bị bắt tại trận thì còn gì xấu hổ hơn.Nhưng Lý Sư Sư thân làm chị thế nên rất nhanh phản ứng nàng lui người ra tránh khỏi bàn tay của Băng Thần rồi nói:

“Ngươi làm sao lại ở đây?”

Băng Thần hừ một tiếng rồi nói:

“Chuyện đó tính sau đi, bây giờ quay lại chuyện hai ngươi tính vu cáo ta đi đã.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.