Thú Tu Thành Thần

Chương 878: Chương 878: Cần kề chia xa




Quả thật đúng như Băng Thần nghĩ bây giờ Thủy Hùng đã nhanh chóng tập trung các trưởng lão lại để lấy tiền trả cho hắn, thực ra vốn lưu động của Bạch Phượng tộc không lớn đến có thể tra số tiền kia một cách nhẹ nhàng.

Nhị trưởng lão khi nghe giá tiền thì có chút rợn người thì khẽ nói:

“Hắn ta đòi nhiều như thế, nhưng hiệu quả vẫn chưa được kiểm chứng sao huynh lại đặt thêm đơn rồi?”

Thủy Hùng cắn răng nói:

“Hiệu quả ta đã thử rồi, các ngươi có nhớ kẻ phản bội gia tộc mười năm trước không?”

Nhị trưởng lão cùng những vị trưởng lão khác ngạc nhiên hỏi:

“Huynh thuê hắn ta đi giết tên kia?”

Thủy Hùng gật đầu nói:

“Đúng thế, hắn ta chỉ mất có hai mươi phút thì hồn ngọc của tên kia đã vỡ tan rồi, các ngươi chắc cũng an tâm rồi chứ.”

Mấy người kia cuối cùng cũng an tâm, Nhị trưởng lão vẫn lo lắng hỏi:

“Thế nhưng như thế thì gia tộc chúng ta sẽ đau đầu nhiều lắm, phải có cách khác chứ hay chỉ kêu hắn ta làm một đơn thôi.”

Thủy Hùng lắc đầu nói:

“Không cần thiết phải hủy, hắn ta có nói chúng ta lấy đồ có giá trị tương đương ra cũng có thể nhưng có điều phải là trang bị cấp cao.”

Mấy người kia nghe thế thì cười nói:

“Những người chơi trong Bạch Phượng thành cống nạp cho chúng ta mấy năm nay cũng không ít mang hết ra cho hắn cũng chẳng sao, nhưng hắn ta cần trang bị để làm gì?”

Thủy Hùng hơi suy nghĩ một chút rồi nói:

“Có lẽ hắn ta không về được nên muốn tự tổ kiến một thế lực riêng tại U Minh chăng, nói chung quan tâm làm gì có cách giải quyết thì cứ làm thôi.”

Mọi người không ai ý kiến gì thêm, phải nói Bạch Phượng tộc thực sự hoạt động rất hiệu quả, nhìn cách họ giải quyết vấn đề một một cách nhanh chóng là quá hiểu rồi, chưa kể năng xuất làm việc của bọn họ cũng không phải tầm thường.

Thực ra gia chủ đời trước không phải vì Thủy Hùng là anh cả lại hi sinh nhiều thế chắc sẽ không dễ dàng chọn người kế vị như thế, tiền cùng đồ vật ngay buổi tối hôm đó đã tới tay Băng Thần, những ngày sau đó thì không có ai làm phiền hắn ta nữa.

Đến tận hôm đi vào bí cảnh thì mới có một người đi gọi Băng Thần, cô gái này gặp Băng Thần thì hơi run rẩy khẽ nói:

“Không biết công tử có thế mặc bộ quần áo này không vậy, gia chủ bảo mặc nó thì đi vào bí cảnh sẽ không bị ai nghi ngờ cả.”

Băng Thần cấm lấy bộ quần áo rồi nói:

“Ra ngoài đợi ta 10 phút.”

Người kia như được đại xá nhanh chóng đi ra ngoài khép cửa lại sau đó âm thầm chờ đợi, thần thức của Băng Thần mở rộng ra quét ngang qua phòng của Thủy Anh thì thấy nàng đang nói chuyện cùng Thủy Hùng, hắn ta tàng hình sau đó đi tới căn phòng đó.

Thủy Anh lúc này lớn tiếng nói:

“Cha đừng có ép con gả cho một người mà con không thích, một cái Thủy Lân chết đi lại thêm một cái khác là sao?”

Thủy Hùng hừ một tiếng rồi nói:

“Cha cũng chỉ vì muốn tốt cho con thôi, không nói với con nữa ta cần phải chủ trì lần thám hiểm bí cảnh này.”

Thủy Anh cắn môi nói:

“Con cũng không muốn cãi nhau với cha nữa.”

Thủy Hùng đi ra ngoài nhưng vẫn cảm giác có gì không đúng lắm, cư xử như thế này không giống Thủy Anh mọi khi chút nào, thế nhưng có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ, chính vì suy nghĩ đó thế nên hắn ta nhanh chóng bỏ đi.

Ngay lúc này Băng Thần cũng xuất hiện sau đó nhẹ giọng nói:

“Nàng muốn đi với thân phận của một người chết hay còn sống.”

Thủy Anh khẽ nói:

“Ta muốn biến mất hoàn toàn để hắn cũng không có ý định tìm kiếm, coi như kết thúc nhân duyên kiếp này với nhau.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Ta hiểu rồi.”

Hắn ta sau đó nhanh chóng kết ân thi triển một loại ma pháp phong ấn linh hồn lại khiến cho liên kết giữa linh hồn và hồn ngọc trong nháy mắt biến mất, viên hồn ngọc trong giới chỉ của Thủy Hùng cũng vỡ nát ngay lập tức.

Băng Thần sau đó mang nàng đặt vào trong Vô Hạn Giới Chỉ rồi đi về phòng, cũng đúng lúc này Thủy Hùng tới, dùng tốc độ không thể nhanh hơn để thay đồ Băng Thần đi ra ngoài luôn để tránh bị nghi ngờ.

Thủy Hùng thấy Băng Thần đi ra thì khẽ cười nói:

“Công tử mặc bộ đồ này rất hợp, gia như ngươi là người của Bạch Phượng tộc chắc tổ phần gia tộc chúng ta bốc khói xanh chắc luôn, một người kiệt xuất như thế không biết bao giờ Bạch Phượng tộc mới có thể sinh ra được.”

Băng Thần không nói gì cả mà rất nghiêm túc hỏi:

“Chút nữa ta cứ thế đi vào bên trong thôi sao?”

Thủy Hùng mỉm cười nói:

“Thực ra có một nhóm người chơi tình nguyện vào làm nhiệm vụ kia, ban đầu ta vốn muốn từ chối hết thế nhưng cảm giác để cong tử trà trộn vào trong cũng khá hợp lý, như thế sẽ không ai để ý đến ngươi.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Như thế cũng tốt, bây giờ chúng ta xuất phát thôi chứ?”

Thủy Hùng vui vẻ nói:

“Tất nhiên rồi, mời công tử đi theo ta.”

Thủy Hùng đâu biết đây là những giây phút cuối cùng mà hắn ta còn ở gần con gái mình như thế này, bây giờ hắn ta chỉ biết rằng lỗi lo trong lòng tích tụ xuất bao nhiêu năm qua sẽ được giải thoát, hắn đã nghĩ đến tương lai được ôm cháu ngoại rồi nhưng cuộc đời ai biết trước được chữ ngờ.

Nhìn về phương hướng phòng của Thủy Anh hắn ta khẽ nói:

“Đừng trách ta con gái, tất cả những chuyện ta làm chỉ vì muốn tốt cho con, rồi một ngày nào đó con sẽ hiểu nỗi lòng của ta, nam nhân ta tìm cho con chính là người mà chắc chắn có thể mang lại cho con hạnh phục trọn đời.”

Những lời này rất cảm động có điều Thủy Anh sẽ không bao giờ nghe thấy, nàng mang theo đau thấu tâm can nỗi lòng mà rời đi, từ nay chuyện gặp lại đã gần như là không thể nữa rồi.

Thủy Hùng cũng sẽ sớm xem nàng như một ngươi chết mà thôi, nhân duyên cha con của họ đã thực sự cạn rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.