Băng Thần cùng đám rồng con Tiếu gia đi đến nhà của Dâm Long Mặc Khương, ba con rồng con trong nhà cũng ra đón Băng Thần sau đó giúp Băng Thần gom hết châu báu, sau đó lúc đi ra thay vì đi thẳng thì hắn quan sát một chút.
Có mấy nữ nhân đang bị cột lại bất ngờ trong đó lại có một người hắn biết đến, tất nhiên không tính hoàng hậu Thanh Lam, Băng Thần ho khan rồi nói:
“Mấy người các ngươi thực ra nếu nhận thêm một chút đồ ăn nữa thì sẽ lên được thêm một cấp nhưng báu bật lại hết mất rồi.
Mấy đứa con của Dâm Long Mạc Khương đều nhíu mày không biết phải làm sao, sau đó một con rồng dùng giọng nữ nói, hay là tiểu nữ phục vụ Băng Thần đại ca một chút, nhìn mặt rồng toát ra vẻ dâm đãng Băng Thần lạnh hết cả sống lưng.
Không hổ con gái của Dâm Long, Băng Thần ho khan nói:
“Ta nếu là long tộc thì có lẽ sẽ đồng ý nhưng ta lại là nhân loại, hay các ngươi cho ta nữ nhân kia đi cái người ở phía bên trái ngoài cùng ấy.”
Mấy con rồng con nhíu mày sau đó nói:
“Không được đó là của cha chúng ta nếu đụng vào sẽ bị la mắng, chúng ta bị la mắng nhiều đã phiền chết đi được rồi, nếu lần này về vừa mất kho báu vừa mất người của cha thì không tốt.”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Các ngươi sai rồi, cứ nghĩ như thế thì các ngươi ăn chửi mãi cũng đúng thôi, thử hỏi xem nếu mất một chút nữ nhân khi nào cũng có thể bắt cùng con cái mạnh mẽ khiến hắn nở mày nở mặt thì hắn sẽ cảm thấy thế nào.
Thế nên các ngươi phải thể hiện ra mình thông minh vào, chỉ hi sinh những thứ dễ tìm, chính các ngươi đi ra ngoài cũng có thể bắt vài người cho cha các ngươi, nhưng vấn để thực lực như thế này thì chừng nào mới ra ngoài được.”
Hắn lắc đầu thở dài nói:
“Ta chẳng qua thấy các ngươi tu vi kém hơn mọi người nhiều quá thể nên muốn giúp các ngươi mà thôi, các ngươi đã không muốn thì thôi vậy.”
Sau đó hắn cùng sáu con rồng đi ra ngoài, quay mặt đi thì hắn ta liền mỉm cười, bước đi được vài bước thì chúng nó lên tiếng.
“Băng Thần đại ca nói đúng, đám nữ nhân này sao sánh bằng chúng ta, ăn chửi ăn đánh thì cũng đã quen rồi, không vấn đề gì hết chúng ta trao đổi thôi.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“ Các ngươi quyết định như thế là rất chính xác, cha các ngươi sẽ tự hào về các ngươi.”
Sau đó hắn đỡ lấy hoàng hậu Thanh Lam đi ra, nàng lúc này vẫn đang bất tỉnh, già rồi lại còn phải chịu tra tấn của con rồng biến thái, nàng nhìn thì cũng đã hơn năm mươi rồi sao con rồng kia vẫn có hứng thú nhỉ.
Tính danh: Thanh Lam (Cấp 195) (Phong ấn)
Danh hiệu: Hoàng Hậu
Huyết mạch: Thanh Tước
Sinh lực:????????
Lam:???????
Công kích:???????
Phòng thủ:???????
Tốc độ:??????
Trí lực:??????
Thể chất:??????
Độ thiên cảm: 60
Chiêu thức:???????
Hóa ra là bị phong ấn, chả sao cấp cao như vậy lại không chạy được, hắn đang tính đi thì đằng sau âm thanh nữ nhân vang lên:
“Băng Thần ngươi không tính cứu ta hay sao?”
Băng Thần quay lại nhìn nàng ngạc nhiên hỏi:
“Sao ta phải cứu ngươi? Chúng ta là đối thủ cạnh tranh đấy cô nương, tại hạ cáo từ trước.”
Vũ Mộng gắt giọng nói:
“Ngươi không phải thích nữ nhân lắm hay sao? Cứu ta đêm nay ta sẽ cho ngươi chơi.”
Băng Thần lập tức quay đầu lại hắn còn tưởng mình nghe lầm, hắn ngoái nỗ tai hỏi lại:
“Ngươi nói cái gì cơ?”
Vũ Mộng không chút ngại ngùng:
“Cứu ta đêm nay ta sẽ cho ngươi chơi.”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Ngươi như thế thì chắc đã qua tay không biết bao nhiêu nam nhân ta thèm vào.”
Vũ Mộng cười gằn nói:
“Không cần phải lo có nam nhân đụng vào ta, ta là less nếu không vào bước đường cùng ta sẽ không dùng đến hạ sách này.”
Băng Thần ngưng lại nói:
“Không phải ngươi thoát game là xong sao?”
Vũ Mộng lắc đầu nói:
“Tâm bùa dán trên người không có cấp 50 người vì ngươi lột xuống thì không được, cứ như thế ta không thể đi ra khỏi Long Sao được, ngươi dư tiền, dư trang bị thế nên ta chỉ còn biết được ngươi thích nữ nhân thôi.”
Sau đó nàng cười mỉm chế giễu:
“Hay ngươi không lên được.”
Băng Thần nghe đến đây mặt sầm xuống nhưng rất nhanh lại mỉm cười nói:
“Thế thì cũng được ngươi đã muốn giao dịch như thế thì ta cũng xin, nói thật ta cũng muốn thử một lần chơi gái bên ngoài xem như thế nào, đã thế còn là đối thủ cạnh tranh lớn nhất nữa chứ, cũng thú vị đây.”
Băng Thần quay lại mang ra một đống đồ đua cho mấy con rồng rồi nói:
“Ta lấy luôn nàng.”
Đi về tổ của Tiếu gia Băng Thần nhìn chúng nói:
“Ta phải đi đây các ngươi bảo trọng, sớm ngày gặp lại.”
Mấy con rồng nhìn hắn nước mắt rưng rưng nói:
“Quãng ngày sau không có đồ ăn của ngươi không biết bọn ta làm sao sống được đây, nhất định chúng ta sẽ sớm ngày đến Bạch Hổ thành.”
Băng Thần mỉm cười kích hoạt viên đá của Thạch Vương đưa cho, trong chốc lát cả ba đã biến đến một khu rừng gần Bạch Hổ thành,hắn ta nhớ rất rõ vì ở đây mình thu phục được Hắc Vân Ngưu. Hắn đến nơi thì liền đặt hai người xuống đất, Băng Thần lấy ra kinh nghiệm thạch ăn hết.
Chúc mừng Băng Thần người chơi đã lên cấp 38
Chúc mừng Băng Thần người chơi đã lên cấp 39
..................
Chúc mừng Băng Thần người chơi đã lên cấp 50
Vũ Mộng há hốc mồm vì ngạc nhiên nàng không ngờ Băng Thần lại làm một lèo lên tận cấp 50, như vậy chẳng phải hắn có thể lột tấm bùa cho mình, nàng to giọng:
“Giúp ta gỡ ra tấm bùa.”
Băng Thần mỉm cười không nói gì, Vũ Mộng mở bảng xếp hạng ra thì thấy mình đã đi ra khỏi mười vị trí đầu tiên thì rất gấp gáp, quyền lực của nàng đang bị đe dọa.
“Tên kia chúng ta đi ra khách sạn giao dịch ngay.”
Băng Thần mỉm cười nói:
“Ta Băng Thần không bao giờ chịu thiệt thòi cả, cứu ngươi thì đã có thể giao dịch nhưng không đồng nghĩa với ta phải gỡ bùa.”
Vũ Mộng không biết mình đã xúc động phần tối tăm nằm trong tâm hồn hắn ta, nàng nhíu mày sau đó nói:
“Trên tay ta có một chiếc nhẫn là thần khí, ta có thể đổi với ngươi nhưng với điều kiện thứ giúp ngươi thăng cấp ta cần mười viên.”
Băng Thần lắc đầu nói:
“Trước tiên ta phải coi chỉ số của nó rồi mới xem nó có đang mười viên hay không.”
Nàng tháo ra chiếc nhẫn đưa cho hắn, Băng Thần xem một cái thì không khỏi lộ vẻ vui mừng
Sủng Thú Thần Nhẫn
Độ quý hiếm: Thần khí
Tác dụng: Nuôi dưỡng sủng thú một cách bị động
Tiêu hao:Lam Lượng:10 /S