Thú Tu Thành Thần

Chương 122: Chương 122: Chúng ta đã an toàn




Khang Thiết vỗ vai Băng Thần vẻ mặt buồn rầu nhưng khóe miệng lại nhếch lên, hắn ta khinh bỉ:

“Người này rốt cuộc bao nhiêu tuổi rồi mà giả buồn một chút cũng không biết.”

Khang Thiết nhìn hắn ta rồi nói:

“Ngươi có muốn đi cùng chúng ta thành thì không, Khang gia đang tuyển người để tham dự Tân Sinh mà ngươi tài năng như thế này thì chúng ta càng cần.Chắc ngươi cũng không muốn mình cùng vợ ở trong rừng suốt như thế này chứ.”

Băng Thần nhìn hắn sau đó nói:

“Thế Khang gia có thể tuyển luôn các nàng được không, ta cũng không muốn các nàng ở trong rừng chịu khổ. Nếu ngươi đồng ý thì ta liền đi thu xếp sau đó theo ngươi.”

Khang Thiết mừng như điên, chỉ cần mang hắn đến cho tiểu thư chắc chắn sẽ nhận được thưởng lớn, hắn gật đầu liên tục rồi nói:

“Không có vấn đề gì cả ngươi mau chuẩn bị chúng ta cần suốt phát sớm.”

Băng Thần cười vui vẻ vỗ vai hắn rồi nói:

“Đa tạ ta trở về kêu vợ của mình rồi lập tức quay lại.”

Băng Thần trong lòng vui vẻ thầm nghĩ:

“Vốn tưởng phải đi bộ nào ngờ có thể tìm được một kẻ chịu làm taxi miễn phí.”

Hắn ta lao nhanh về phía bờ rừng, kéo lấy tay của Tử Mộng rồi nói:

“Chúng ta về tìm Tử Lan rồi về thành phố thôi.”

Tử Mộng nhìn hắn ta hỏi:

“Thành phố có cải giống như những ngôi thành tại Thiên Nguyên không?”

Băng Thần gật đầu rồi nói:

“Đúng là như thế, chúng ta bây giờ chỉ là phàm nhân đến nơi ngươi khiêm tốn một chút nhé cô nương.”

Tử Mộng bĩu môi nói:

“Ngươi làm như ta ngốc lắm không bằng với lại ta mỏi chân của bế ta chạy đi, ngươi cưỡi ta cả buổi rồi bế ta một lúc không có vấn đề chứ.”

Băng Thần nhéo mũi nàng sau đó nói:

“Nếu ngươi thích thì dù ngươi có cưỡi ta thì ta cũng vẫn sẽ bế ngươi chỉ cần ngươi thích mà thôi.”

Hai người trò chuyện trong khi Băng Thần vẫn đang phi tốc về phía hang động, Tử Lan trợn tròn mắt khi thấy Tử Mộng bị hắn ta ôm trong lòng.Tử Mộng lo nói nhảm quên mất mình đã vào hang động nàng xấu hổ không dám nhìn Tử Lan.

Băng Thần rủ rỉ vào tai nàng:

“Ngươi xấu hổ cái gì nàng ấy biết rồi, hôm qua vì ngươi cầm dao đi ám sát ta mới bị ta trừng phạt đó.”

Tử Mộng được Băng Thần đặt xuống thì thấy Tử Lan trợn mắt nhìn mình,Băng Thần thấy thế nói cho Tử Lan biết:

“Hôm qua lúc ta cùng nàng đang làm chuyện đó thì Tử Mộng đứng ở ngoài quan sát cả đêm, ngươi không cần phải bất ngờ như thế đâu. Bây giờ chúng ta cần phải đi ngay, nàng bỏ hết củi trong giới chỉ ra đi, rồi nghe ta dặn dò.”

Băng Thần nhìn hai nàng sau đó dặn dò:

“Thứ nhất chúng ta không được nói ra mình là người của Thiên Nguyên đại lục, có người hỏi xuất xứ thì cứ nói các ngươi cùng ta gia đình đã mất lưu lạc rất lâu rồi.Không được sự dụng những đồ của Thiên Nguyên đại lục ví dụ như giới chỉ, hai nàng rõ chưa.”

Hai cô gái gật đầu đồng thanh:

“Chúng ta đã rõ.”

Băng Thần mỉm cười kéo tay hai nàng nói:

“Thế thì chúng ta đi thôi.”

Chỉ nửa tiếng sau Băng Thần lại một lần nữa có mặt trước người trung niên kia, sự xuất hiện của hai cô gái khiến cho đám nam thanh niên kia nước dãi chảy ròng ròng.Băng Thần liếc ngang một cái thì cả đám rụt đầu, người này đánh chết con yêu thu kia cứu bọn họ hình ảnh vẫn còn đó.

Làm hắn giận lên ăn một đám thì chắc chết mất, gái xinh thì cũng phải cần có mạng để hưởng thụ.Dằn lòng như thế nhưng quả thật trên người hia nàng có thứ gì đó khiến cho bọn họ không thể rời mắt được.Băng Thần thở dài bất lực, Thiên Sinh Mị Cốt khi đã trở thành nữ nhân thì càng hấp dẫn, mình cũng không thể cấm tất cả mọi người nhìn được.

Nhưng nếu có người muốn hành động xấu thì hắn sẽ cho kẻ đó về chầu trời luôn, ánh mắt của hắn sắc lạnh như dao đe dọa bọn họ.Khang Thiết xấu hổ nói:

“Các buồng trên xe đều đã có người, buồng lái thì rất rộng khoảng cách cũng chỉ còn ngàn cây số nếu ba người không phiền thì tới buồng lái ngồi tạm.”

Băng Thần thu hồi hàn ý nhìn Khang Thiết mỉm cười nói:

“Tất nhiên là không vấn đề rồi.”

Khang Thiết quay qua mấy người kia nói:

“Mau vào xe chúng ta cần nhanh chóng ra xa lộ nếu không sẽ gặp nguy hiểm đấy.”

Tất cả bị Nhị Khẩu Cẩu dọa sợ dù lưu luyến nhưng cũng vẫn rất ngoan ngoãn bước lên trên xe, Khang Thiết thở dài ba người này ai cũng đẹp như tiên chả sao đám thiếu nam thiếu nữ kia không chịu được.

Hắn cùng ba người lên buồng điều khiển thì nội thất bên trong tràn đầy tiện nghi khiến Băng Thần có cảm giác thích thú.Khang Thiết nổ máy xe sau đó lấy từ tủ lạnh ra ba lon nước ném cho Băng Thần, rất dễ dàng để tiếp được.

Băng Thần khui lon nước sau đó đưa cho mỗi người một lon, hắn ta làm mẫu trước sau đó các nàng cũng bắt đầu uống.Hai người mắt sáng lên nhìn hắn rồi nói:

“Ngon quá.”

Rất nhanh hai lon nước được giải quyết, sau đó các nàng ánh mắt lấp lánh nhìn lon nước trên tay của hắn, Khang Thiết thấy thế hơi buồn cười nhưng vẫn lấy ra hai lon nước đưa cho các nàng.Băng Thần nhìn hai nàng sau đó cảm giác rất vui vẻ, cái gì cũng được chỉ cần người bên cạnh của mình vui thì hắn ta cũng vui.

Đi được một lúc thì chiếc xe đã đi ra đường lớn , Khang Thiết quay qua vui vẻ nói:

“Chúng ta đã an toàn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.