Đi vào đường cao tốc thì Khang Thiết cũng tự mình lấy ra một lon nước đi tới gần ba người, Băng Thần nhìn thấy xe không có người lái sợ đến trợn mắt.Khang Thiết còn tưởng hắn đến từ vùng hẻo lánh không biết đến loại xe điều khiển tự động lên giải thích:
“Xe vào chế độ tự động lái rồi, bây giờ những xe cùng chúng ta lưu thông cũng được lái tự động thông qua vệ tinh thế nên ngươi không cần phải lo.”
Tử Mộng cùng Tử Lan cũng nhìn nhau với ánh mắt kinh dĩ, bởi theo như lời Khang Thiết nói thì thứ này cùng nhiều thứ giống nó đang được một thứ gì đó điều khiển.Thế giới này thật thần kỳ, hai nàng có chút háo hức cùng Băng Thần khám phá Trái Đất này.
Khang Thiết lấy ra một chiếc máy tính bảng sau đó ngồi xuống bắt đầu nói:
“Ta cần biết một số thông tin cơ bản của ba người để làm thẻ căn cước cho mọi người.Địa chỉ cùng thân nhân có thể không nhưng ngày tháng năm sinh thì nhất định phải có.”
Băng Thần cũng không cảm giác có gì đó sai trái lên thành thật báo ra:
“Ta tên Băng Thần năm nay 16 tuổi sinh ngày 14 tháng 7 năm 1990.”
Khang Thiết nhìn hắn hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ tới thiếu niên này bộ tộc có vẻ xài một loại lịch khác lên chỉ cười nói:
“Ngươi có lẽ dùng một loại lịch khác rồi, Trái Đất năm nay là năm 20016 ngươi mười sau tuổi thì ta sẽ ghi ngươi sinh năm 20000. Còn hai cô nương này cũng báo tên tuổi nào, nếu không chút nữa vào thành phố gặp cảnh sát sẽ phiền phức đấy.
Tử Mộng nhìn Băng Thần sau đó nói ngắn gọn:
“Ta sinh sau hắn đúng một tháng ngươi cứ canh lịch là được. Tên ta là Tử Mộng.”
Tử Lan khoác tay Tử Mộng cười nói:
“ Còn ta là chị em sinh đôi của nàng thế nên sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm.Tên ta là Tử Lan.”
Khang Thiết nhấn nhấn một lát sau đó cười nói:
“Đã xong đợi một lát sẽ có đồ gửi đến, bây giờ chúng ta có thể trò chuyện một chút chứ.”
Băng Thần gật đầu mỉm cười im lặng chờ đợi Khang Thiết hỏi.
“Ngươi sức mạnh từ bé đã như thế rồi hay sao thế?”
Hắn ta chăm chú nhìn Băng Thần chờ đợi câu trả lời, Băng Thần bình tĩnh tự nhiên nói:
“Đúng thế ta đây ba tuổi đã có thể nâng vật nặng hai mươi ký, bây giờ mười sáu tuổi có thể nhấc bổng đồ vật nặng hai tấn.”
Khang Thiết hài lòng gật đầu quay qua hỏi hai cô nàng:
“Các ngươi chỉ bình thường hay có điểm gì mạnh không.”
Hai nàng không nói nhưng Băng Thần đã thay hai người trả lời:
“Các nàng nếu so với những người kia thì mạnh hơn bốn đến năm lần.”
Khang Thiết có chút bất ngờ, Băng Thần thấy hắn có vẻ không tin thì quay qua Tử Mộng nhẹ nhàng nói:
“Ngươi nắn cái lon này thành viên sắt đi.”
Tử Mộng không nhiều lời nàng cấm lấy cái lon bắt đầu năm bóp âm thanh kim loại có sát ghê tai, chỉ vài chục giây sau cái lon đã biến thành cục sắt hình tròn.Khang Thiết vui vẻ vỗ đùi nói:
“Các ngươi rất tốt, ta sẽ thông báo lên cho đại tiểu thư, các ngươi tiền lương cũng như đãi ngộ chắc chắn sẽ cao hơn người khác rất nhiều.
Băng Thần nhìn người mới quen này cười nói:
“Cám ơn ngươi nhưng có thể giải thích công việc của chúng ta được không?”
Khang Thiết vui mừng nhấp một ngụm nước sau đó bình tĩnh kể:
“Cách đây mười ngàn năm khi mà khoa học kỹ thuật trên Trái Đất đã đạt đến đỉnh điểm thì không biết từ đâu giàng xuống một trò chơi thực tế ảo.Trò chơi này ban đầu xuất hiện một cách rất lạ lùng , một buổi sáng mỗi người trên tay đều xuất hiện một cái nhẫn cùng một tờ giấy thông báo ngày open beta sẽ là một tuần sau.”
Khang Thiết kể đến đoạn này thì có chút sợ hãi chầm chậm kể:
“Nhưng rất ít người chịu tham gia trò chơi bởi vì không rõ xuất sứ, trên thông báo không chỉ có ngày open beta mà còn có ngày gọi là ngày “ Phán xét “.Nhưng ngày ấy đến tận 100 năm sau mới tới, trò chơi đã bị chìm vào quên lãng lại bị người ta đáo bới lên.
Một chu kỳ 100 năm, ngày cuối cùng cũng là ngày “Phán xét “ tất cả những quái thú trong game sẽ được thả ra ngoài.Tuy hỏa lực của nhân loại mạnh nhưng không phải vĩnh cửu, các loại yêu thú có những chủng loài làm cho vũ khí của nhân loại không thể hoạt động , chúng ta đã thua nặng.
Nắm chặt tay sau đó Khang Thiết tiếp tục kể:
“Sau đó nhân loại dần dần vị đánh bại đến mức dân số giảm tới chín thành, chúng ta co ro núp vào trong góc tối cầu sinh.Có điều không chỉ dừng lại ở đó Trái Đất còn mở rộng ra đến tận trăm lần, kéo theo thiên tai bão lũ lại giết thêm rất nhiều người. Dân số thế giới từ gần 31 tỷ xuống còn chưa tới một tỷ người.
Băng Thần thở dài mình rời đi mấy tháng thành mấy chục nghìn năm đã thế còn biến hóa lớn như thế .Khang Thiết còn tưởng Băng Thần quá bất ngờ lên chậm giọng của mình lai thì thào nói:
“Nhân loại chúng ta lại phải chịu khổ rất lâu, đến khi một lần nữa Tân Sinh lại mở ra, trên tay những người trên mười sáu tuổi lại chưa bao giờ tham gia sẽ được đăng nhập vào.Tham gia Tân Sinh nhân loại phát hiện đến một đẳng cấp nhất định năng lực ra ngoài thực tế.”
Hắn vẻ mặt sáng lên, Băng Thần khâm phục thầm nghĩ:
“Người này kể chuyện rất có tâm diễn ta cảm xúc các kiểu con đà điểu.”
Quay lại với Khang Thiết hắn ta cười nói:
“Sau đó nhân loại chúng ta khai phát ra một nhóm người gọi là di năng giả có năng lực từ trong trò chơi.Tiếp đó con người phản công tiêu diệt bớt yêu thú khôi phục lại văn minh như ngày hôm nay.”
Hắn đặt tay lên vai Băng Thần hài hứng nói:
“Vài ngày nữa Tân Sinh sẽ lại mở cửa sau một chu kỳ, các ngươi là thế hệ vàng đạt đủ các tiêu chuẩn, 16 tuổi vừa đủ tuổi để tham gia.Đại tiểu thư thành lập Nữ Nhi Hồng quân đoàn triệu tập khắp các nơi người trẻ tuổi tham gia, thiếu gia cũng tự mình lập Thiên Lam công hội để chinh chiến.”
Khang Thiết vỗ vai Băng Thần nói:
“Thiếu gia nhân tài đã đủ thế nên ngươi tốt nhất lên gia nhập vào quân đoàn của tiểu thư.”